Tác giả:

Trằn trọc mười bốn tiếng đồng hồ, máy bay cũng hạ cánh xuống sân bay quốc tế Dần Thành. Dần Thành tháng tám trời nhiều mây. Mây ở chân trời ngày càng thấp hơn, cả sân bay bị bao phủ trong một tầng u ám. Mưa dần dần mạnh hơn, rơi xuống trên cửa sổ máy bay, khung cảnh quen thuộc lẫn xa lạ đều bị xáo trộn thành những cảnh tượng mơ hồ, loang lổ trong màn mưa. Kinh Kinh dựa vào Kim Kì đứng một mình ở trước cửa ngáp một cái thật to, vừa mở điện thoại vừa nhìn anh nhanh nhẹn sắp xếp lại hành lý. Kim Kì không ngừng tay, nghiêng đầu liếc cô một cái, Kinh Kinh than thở: " Cùng là trợ lý, Kì ca anh có khả năng như vậy, Khê Khê một ngày nào đó sẽ có thể sẽ sa thải tôi hay không?" " Ngày nào đó?" Kim Kì nở nụ cười " Chọn ngày không bằng gặp ngày." (ý là mọi việc cứ thuận theo tự nhiên là được rồi, trạch nhật bất như chàng nhật) "..." Kinh Kinh phồng má, không muốn nói tiếp. Kim Kì không đùa cô nữa, kiểm tra một chút kiện hành lý nhỏ của mọi người rồi nói: " Đi gọi Khê Khê." Kinh Kinh thổi thổi tóc…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...