Tác giả:

Đã mười hai năm đã trôi qua kể từ khi Viên Tiêu bị cha mình ép đi du học ở nước F. Trong mười hai năm này, Viên Tiêu rất nhớ bé Omega mà anh từng bí mật gặp được năm tám tuổi. Lần này anh vội vàng về nước cũng bởi gần một năm trước anh đã tìm thấy thông tin về Omega bé nhỏ của mình. Cha của Viên Tiêu là Viên Giang Minh, hiện là chủ tịch của một công ty xuất bản niêm yết, và Viên Tiêu, với tư cách là người kế nhiệm của ông, từ nhỏ đã bắt buộc phải học rất nhiều kiến thức và tài năng. Điều này khiến tuổi thơ của Viên Tiêu ngoại trừ những bài tập không có điểm cuối và những lớp học liên miên thì hầu như không có thời gian để tự do vui chơi. Cuộc sống của anh vẫn cứ tẻ nhạt như vậy cho đến mùa hè năm anh lên tám, có hai Omega mới chuyển đến ngôi biệt thự bên cạnh, trở thành hàng xóm của anh. Đó là một người phụ nữ và một bé con sáu tuổi, người phụ nữ rất xinh đẹp, nhưng luôn vâng vâng dạ dạ với ông chủ căn biệt thự kia, còn bé con thì xinh xắn tinh xảo như búp bê, đôi mắt to long lanh…

Chương 25

Muốn Ăn Bánh Trôi Không?Tác giả: Thập TửuTruyện Đam MỹĐã mười hai năm đã trôi qua kể từ khi Viên Tiêu bị cha mình ép đi du học ở nước F. Trong mười hai năm này, Viên Tiêu rất nhớ bé Omega mà anh từng bí mật gặp được năm tám tuổi. Lần này anh vội vàng về nước cũng bởi gần một năm trước anh đã tìm thấy thông tin về Omega bé nhỏ của mình. Cha của Viên Tiêu là Viên Giang Minh, hiện là chủ tịch của một công ty xuất bản niêm yết, và Viên Tiêu, với tư cách là người kế nhiệm của ông, từ nhỏ đã bắt buộc phải học rất nhiều kiến thức và tài năng. Điều này khiến tuổi thơ của Viên Tiêu ngoại trừ những bài tập không có điểm cuối và những lớp học liên miên thì hầu như không có thời gian để tự do vui chơi. Cuộc sống của anh vẫn cứ tẻ nhạt như vậy cho đến mùa hè năm anh lên tám, có hai Omega mới chuyển đến ngôi biệt thự bên cạnh, trở thành hàng xóm của anh. Đó là một người phụ nữ và một bé con sáu tuổi, người phụ nữ rất xinh đẹp, nhưng luôn vâng vâng dạ dạ với ông chủ căn biệt thự kia, còn bé con thì xinh xắn tinh xảo như búp bê, đôi mắt to long lanh… Thang Viên bị hôn đến mức đại não thiếu oxy, ánh mắt mê ly nhìn Viên Tiêu vùi đầu sau cổ mình, tuyến thể trên cổ lộ ra, anh bị ma xui quỷ liến liếm lên làn da chỗ đó.Viên Tiêu cảm nhận được ấm áp truyền tới từ tuyến thể, “Shh” vì kinh ngạc, thật muốn nhanh chóng giống như sư tử săn mồi, hàm răng cắn phập lên vị trí tuyến thể.Viên Tiêu dùng hàm răng nhòn nhọn cọ sát tuyến thể yếu ớt của Thang Viên, say mê vị trí không ngừng toả ra hương thơm ngọt ngào này.Mà Thang Viên bởi vì vẫn luôn không được Viên Tiêu đánh dấu vĩnh viễn, cho nên cậu đối với hành vi đụng chạm tuyến thể của Viên Tiêu có vẻ càng thêm mẫn cảm.Hiện tại dưới loại tình huống này, dục vọng muốn được Viên Tiêu đánh dấu càng thêm mãnh liệt, nhưng bởi vì không xác định được cảm tình anh đối với mình, cho nên Thang Viên vẫn luôn thật cẩn thận.Không dám nói thẳng muốn Viên Tiêu đánh dấu mình, Thang Viên thẹn thùng nói với anh:“Chồng ơi, ôm em.”Thang Viên trên giường luôn vượt quá tưởng tượng của Viên Tiêu, rõ ràng thẹn thùng không chịu được, lại vẫn có thể nói ra lời nói xấu hổ.Viên Tiêu hôn hôn bé bò sữa dưới thân, vui vẻ ôm Thang Viên đi vào phòng tắm, rửa sạch.~Hết chương 25~

Thang Viên bị hôn đến mức đại não thiếu oxy, ánh mắt mê ly nhìn Viên Tiêu vùi đầu sau cổ mình, tuyến thể trên cổ lộ ra, anh bị ma xui quỷ liến liếm lên làn da chỗ đó.

Viên Tiêu cảm nhận được ấm áp truyền tới từ tuyến thể, “Shh” vì kinh ngạc, thật muốn nhanh chóng giống như sư tử săn mồi, hàm răng cắn phập lên vị trí tuyến thể.

Viên Tiêu dùng hàm răng nhòn nhọn cọ sát tuyến thể yếu ớt của Thang Viên, say mê vị trí không ngừng toả ra hương thơm ngọt ngào này.

Mà Thang Viên bởi vì vẫn luôn không được Viên Tiêu đánh dấu vĩnh viễn, cho nên cậu đối với hành vi đụng chạm tuyến thể của Viên Tiêu có vẻ càng thêm mẫn cảm.

Hiện tại dưới loại tình huống này, dục vọng muốn được Viên Tiêu đánh dấu càng thêm mãnh liệt, nhưng bởi vì không xác định được cảm tình anh đối với mình, cho nên Thang Viên vẫn luôn thật cẩn thận.

Không dám nói thẳng muốn Viên Tiêu đánh dấu mình, Thang Viên thẹn thùng nói với anh:

“Chồng ơi, ôm em.”

Thang Viên trên giường luôn vượt quá tưởng tượng của Viên Tiêu, rõ ràng thẹn thùng không chịu được, lại vẫn có thể nói ra lời nói xấu hổ.

Viên Tiêu hôn hôn bé bò sữa dưới thân, vui vẻ ôm Thang Viên đi vào phòng tắm, rửa sạch.

~Hết chương 25~

Muốn Ăn Bánh Trôi Không?Tác giả: Thập TửuTruyện Đam MỹĐã mười hai năm đã trôi qua kể từ khi Viên Tiêu bị cha mình ép đi du học ở nước F. Trong mười hai năm này, Viên Tiêu rất nhớ bé Omega mà anh từng bí mật gặp được năm tám tuổi. Lần này anh vội vàng về nước cũng bởi gần một năm trước anh đã tìm thấy thông tin về Omega bé nhỏ của mình. Cha của Viên Tiêu là Viên Giang Minh, hiện là chủ tịch của một công ty xuất bản niêm yết, và Viên Tiêu, với tư cách là người kế nhiệm của ông, từ nhỏ đã bắt buộc phải học rất nhiều kiến thức và tài năng. Điều này khiến tuổi thơ của Viên Tiêu ngoại trừ những bài tập không có điểm cuối và những lớp học liên miên thì hầu như không có thời gian để tự do vui chơi. Cuộc sống của anh vẫn cứ tẻ nhạt như vậy cho đến mùa hè năm anh lên tám, có hai Omega mới chuyển đến ngôi biệt thự bên cạnh, trở thành hàng xóm của anh. Đó là một người phụ nữ và một bé con sáu tuổi, người phụ nữ rất xinh đẹp, nhưng luôn vâng vâng dạ dạ với ông chủ căn biệt thự kia, còn bé con thì xinh xắn tinh xảo như búp bê, đôi mắt to long lanh… Thang Viên bị hôn đến mức đại não thiếu oxy, ánh mắt mê ly nhìn Viên Tiêu vùi đầu sau cổ mình, tuyến thể trên cổ lộ ra, anh bị ma xui quỷ liến liếm lên làn da chỗ đó.Viên Tiêu cảm nhận được ấm áp truyền tới từ tuyến thể, “Shh” vì kinh ngạc, thật muốn nhanh chóng giống như sư tử săn mồi, hàm răng cắn phập lên vị trí tuyến thể.Viên Tiêu dùng hàm răng nhòn nhọn cọ sát tuyến thể yếu ớt của Thang Viên, say mê vị trí không ngừng toả ra hương thơm ngọt ngào này.Mà Thang Viên bởi vì vẫn luôn không được Viên Tiêu đánh dấu vĩnh viễn, cho nên cậu đối với hành vi đụng chạm tuyến thể của Viên Tiêu có vẻ càng thêm mẫn cảm.Hiện tại dưới loại tình huống này, dục vọng muốn được Viên Tiêu đánh dấu càng thêm mãnh liệt, nhưng bởi vì không xác định được cảm tình anh đối với mình, cho nên Thang Viên vẫn luôn thật cẩn thận.Không dám nói thẳng muốn Viên Tiêu đánh dấu mình, Thang Viên thẹn thùng nói với anh:“Chồng ơi, ôm em.”Thang Viên trên giường luôn vượt quá tưởng tượng của Viên Tiêu, rõ ràng thẹn thùng không chịu được, lại vẫn có thể nói ra lời nói xấu hổ.Viên Tiêu hôn hôn bé bò sữa dưới thân, vui vẻ ôm Thang Viên đi vào phòng tắm, rửa sạch.~Hết chương 25~

Chương 25