Một hành vi gϊếŧ người trắng trợn như vậy nhưng chỉ được che đậy bằng bốn chữ "phòng vệ chính đáng". Nếu như bất kỳ kẻ sát nhân nào cũng dùng lí lẽ đó để biện hộ cho tội ác của mình thì thế giới này chẳng phải sẽ loạn cả lên hay sao? Doãn Niệm vẫn còn nhớ rất rõ, hôm ấy là thứ bảy, thông thường sau khi tan học cô sẽ trốn ra ngoài để làm thêm cho một hộp đêm có tên "Darling", được biết đây là hộp đêm nổi tiếng xa xỉ bậc nhất thành phố X. Để được vào làm việc ở đây cô đã phải trải qua vòng tuyển chọn vô cùng khắc nghiệt. Công việc chính của cô chỉ đơn giản là mang rượu ra cho khách. Khách đến đây đa phần là những dân chơi máu mặt hoặc có xuất thân cao quý, nên nếu như bọn họ có hứng thú với cô thì chỉ cần vung tiền ra và hỏi cô có muốn vui vẻ với bọn họ một đêm không. Cô không muốn hoàn toàn có thể từ chối, bọn họ cũng không hề cưỡng ép hay làm khó cô. Cô làm việc ở "Darling" đến nay cũng đã gần nửa tháng, công việc rất thuận lợi, người của Giản gia cũng chưa phát hiện mỗi đêm cô đều…
Chương 16: : ?�ại Phu Nhân
Ngoài Vùng Kiểm SoátTác giả: BaoTruc120Truyện Ngôn TìnhMột hành vi gϊếŧ người trắng trợn như vậy nhưng chỉ được che đậy bằng bốn chữ "phòng vệ chính đáng". Nếu như bất kỳ kẻ sát nhân nào cũng dùng lí lẽ đó để biện hộ cho tội ác của mình thì thế giới này chẳng phải sẽ loạn cả lên hay sao? Doãn Niệm vẫn còn nhớ rất rõ, hôm ấy là thứ bảy, thông thường sau khi tan học cô sẽ trốn ra ngoài để làm thêm cho một hộp đêm có tên "Darling", được biết đây là hộp đêm nổi tiếng xa xỉ bậc nhất thành phố X. Để được vào làm việc ở đây cô đã phải trải qua vòng tuyển chọn vô cùng khắc nghiệt. Công việc chính của cô chỉ đơn giản là mang rượu ra cho khách. Khách đến đây đa phần là những dân chơi máu mặt hoặc có xuất thân cao quý, nên nếu như bọn họ có hứng thú với cô thì chỉ cần vung tiền ra và hỏi cô có muốn vui vẻ với bọn họ một đêm không. Cô không muốn hoàn toàn có thể từ chối, bọn họ cũng không hề cưỡng ép hay làm khó cô. Cô làm việc ở "Darling" đến nay cũng đã gần nửa tháng, công việc rất thuận lợi, người của Giản gia cũng chưa phát hiện mỗi đêm cô đều… Thấy Giản Tiêu Niên và Äám ngưá»i hầu Äang hùng há» tiến tá»i, Dâu Tây tá» ra vô cùng hoảng sợ, vá»i chạy Äến nấp dưá»i chân cá»§a Doãn Niá»m kêu ư á»."Dâu Tây Äừng sợ, có chá» á» Äây rá»i." ÄÆ°á»£c Doãn Niá»m ôm và o lòng trấn an, Dâu Tây liá»n ngoan ngoãn vùi khuôn mặt Äáng yêu và o cánh tay cô, nằm im.Lúc nà y, Giản Tiêu Niên Äã Äứng ngay trưá»c mặt cô, hai canh tay cá»§a cô ta chá»ng á» hai bên hông, má»t dáng vẻ vô cùng ngạo mạn."Doãn Niá»m, hôm nay mà y Äã Än gan hùm sao?"Doãn Niá»m khẽ ngẩng Äầu, má»t ánh mắt lạng bÄng hưá»ng vá» phÃa Giản Tiêu Niên: "Cô có ý gì?""Con chó mà y Äang ôm trên tay, là cá»§a tao!""Thì sao? Nó Äâu có thÃch cô!""Mà y." Giản Tiêu Niên tức Äến nghẹn lá»i, nhưng cô ta không muá»n nói nhiá»u, liá»n khoát tay ra hiá»u cho hai ngưá»i hầu tiến lên.Doãn Niá»m ôm Dâu Tây cảnh giác lùi vá» sau: "Các ngưá»i muá»n là m gì?"Giản Tiêu Niên nâng giá»ng ra lá»nh: "Bắt hai Äứa nó lại Äây cho tôi!"Lá»i cô ta vừa dứt, Äã thấy hai ngưá»i hầu gái lao nhanh vá» phÃa cô, Doãn Niá»m vá»n Äá»nh quay Äầu bá» chạy nhưng không ká»p, má»t trong hai ngưá»i hầu gái Äã tóm ÄÆ°á»£c má» tóc cá»§a cô, giáºt mạnh vá» sau."A.chết tiá»t!" Doãn Niá»m Äau Äá»n kêu lên má»t tiếng, hai tay vẫn ôm Dâu Tây tháºt chặt."Äã xảy ra chuyá»n gì?"Äúng lúc nà y, từ phÃa sau bá»ng truyá»n Äến má»t giá»ng nói vô cùng quyá»n lá»±c."Äại phu nhân!"Ngay khi nhìn thấy Tần Như Liên Äang tao nhã bưá»c Äến thì toà n bá» ngưá»i hầu có mặt á» Äó liá»n cung kÃnh hô lên má»t tiếng, riêng Giản Tiêu Niên là chạy Äến là m nÅ©ng vá»i bà ta."Bác hai, chá» Doãn Niá»m muá»n bắt cún con cá»§a Niên Niên Äi, bác hai, ngưá»i nhất Äá»nh phải Äòi lại công Äạo cho Niên Niên." á» trưá»c mặt ngưá»i phụ nữ nà y, Giản Tiêu Niên phút hoá biến thà nh má»t Äứa trẻ ngoan bá» ngưá»i khác bắt nạt.Tần Như Liên thấy thế liá»n vươn tay xoa Äầu Äứa cháu bảo bá»i, lá»i lẽ hết má»±c cưng chiá»u: "Ngoan nà o!""Doãn Niá»m, mà y nói xem?"Lúc nà y, ngưá»i hầu gái kia má»i chá»u buông tay, Doãn Niá»m cÅ©ng không chút do dá»± mà xoay ngưá»i Äứng Äá»i diá»n vá»i Tần Như Liên.Tuy cô không lên tiếng nhưng ánh mắt Äã nói lên tất cả, cô không há» e sợ bà ta!"Tao Äếm từ má»t Äến ba, nếu mà y vẫn không trả cún con lại cho Niên Niên, thì tao không chắc mà y có thá» là nh lặn rá»i khá»i nÆ¡i nà y!" Dứt lá»i, bà ta Äã bắt Äầu Äếm sá»: "Má»t, hai.""Váºy Äại phu nhân có chắc cún con muá»n Äi theo Niên Niên cá»§a bà ?" Doãn Niá»m Äiá»m tÄ©nh Äáp lại bà ta má»t câu, nhưng ánh mắt sắc bén cá»§a cô lại hưá»ng vá» Giản Tiêu Niên.Giản Tiêu Niên thấy ÄÆ°á»£c sá»± khiêu khÃch trong ánh mắt cô, liá»n mạnh miá»ng nói: "Cún con ÄÆ°Æ¡ng nhiên muá»n Äi theo em rá»i."Nói xong, cô ta rất tá»± tin tiến lên phÃa trưá»c, Doãn Niá»m cÅ©ng chiá»u lòng cô ta, nhẹ nhà ng Äặt Dâu Tây xuá»ng."Dâu Tây Æ¡i." Giản Tiêu Niên bắt chưá»c cách gá»i cá»§a cô, hy vá»ng con chó chết tiá»t kia sẽ chá»u nghe lá»i: "Dâu Tây ngoan, qua Äây vá»i chá» nà o!"Dâu Tây nhìn cô ta trong và i giây rá»i chá»ng mông chạy Äến nấp dưá»i chân Doãn Niá»m."Bà thấy chưa? Ngay cả má»t con chó cÅ©ng không muá»n theo cô ta." Doãn Niá»m má»t lần nữa ôm Dâu Tây lên trên tay, giá»ng Äiá»u có phần tá»± Äắc xen lẫn chế nhạo.Giá» phút nà y, Giản Tiêu Niên Äã chẳng còn gì Äá» nói, Äôi mắt như muá»n gÏếŧ ngưá»i trừng trừng nhìn Doãn Niá»m."Thá» loại chó phản chá»§ Äó Niên Niên cá»§a tao không cần.Mau ÄÆ°a nó cút Äi cho tao!" Tần Như Liên cất giá»ng khinh bá», nhưng còn chưa nói hết Äã thấy Doãn Niá»m ôm Dâu Tây rá»i Äi.Tháºt không nghÄ© Tần Như Liên lại Äá» cô Äi má»t cách dá» dà ng như váºy.Äiá»m nà y, Doãn Niá»m có chút hoà i nghi!á» bên nà y, Tần Như Liên Äang ra hiá»u cho má»t ngưá»i hầu gái, quả nhiên chá» và i giây sau, Doãn Niá»m Äá»t nhiên hét lên má»t tiếng, sau Äó cả cô và Dâu Tây Äá»u bá» Äẩy xuá»ng ao nưá»c nhá» á» bên cạnh.Ao nưá»c nà y vá»n ÄÆ°á»£c dùng cho viá»c tưá»i tiêu, má»±c nưá»c không quá vai cô, chá» là Dâu Tây, cô rất lo cho Dâu Tây.Doãn Niá»m vừa ngoi lên khá»i mặt nưá»c Äã ÄÆ°a mắt tìm kiếm Dâu Tây, nhưng tìm mãi vẫn không thấy."Dâu Tây, em á» Äâu? Äừng là m chá» sợ mà .""Haha."Má»t bên là tiếng kêu thảm thiết cá»§a cô, má»t bên là tiếng cưá»i vô cùng hả hê cá»§a Äám ngưá»i Tần Như Liên, thẳng Äến khi bên tai chá» còn nghe tiếng khóc nức ná» cá»§a chÃnh cô, Doãn Niá»m má»i vô tình phát hiá»n Dâu Tây Äang ná» lá»±c bÆ¡i vá» phÃa mình.Hoá ra nó vẫn luôn nấp sau bụi cây á» gần bá», Äợi Äến lúc Äám ngưá»i kia rá»i Äi má»i chá»u chui ra.Dâu Tây cá»§a cô Äúng tháºt là rất thông minh!"Dâu Tây, chúng ta vá» nhà thôi!".
Thấy Giản Tiêu Niên và Äám ngưá»i hầu Äang hùng há» tiến tá»i, Dâu Tây tá» ra vô cùng hoảng sợ, vá»i chạy Äến nấp dưá»i chân cá»§a Doãn Niá»m kêu ư á».
"Dâu Tây Äừng sợ, có chá» á» Äây rá»i.
" ÄÆ°á»£c Doãn Niá»m ôm và o lòng trấn an, Dâu Tây liá»n ngoan ngoãn vùi khuôn mặt Äáng yêu và o cánh tay cô, nằm im.
Lúc nà y, Giản Tiêu Niên Äã Äứng ngay trưá»c mặt cô, hai canh tay cá»§a cô ta chá»ng á» hai bên hông, má»t dáng vẻ vô cùng ngạo mạn.
"Doãn Niá»m, hôm nay mà y Äã Än gan hùm sao?"
Doãn Niá»m khẽ ngẩng Äầu, má»t ánh mắt lạng bÄng hưá»ng vá» phÃa Giản Tiêu Niên: "Cô có ý gì?"
"Con chó mà y Äang ôm trên tay, là cá»§a tao!"
"Thì sao? Nó Äâu có thÃch cô!"
"MÃ y.
" Giản Tiêu Niên tức Äến nghẹn lá»i, nhưng cô ta không muá»n nói nhiá»u, liá»n khoát tay ra hiá»u cho hai ngưá»i hầu tiến lên.
Doãn Niá»m ôm Dâu Tây cảnh giác lùi vá» sau: "Các ngưá»i muá»n là m gì?"
Giản Tiêu Niên nâng giá»ng ra lá»nh: "Bắt hai Äứa nó lại Äây cho tôi!"
Lá»i cô ta vừa dứt, Äã thấy hai ngưá»i hầu gái lao nhanh vá» phÃa cô, Doãn Niá»m vá»n Äá»nh quay Äầu bá» chạy nhưng không ká»p, má»t trong hai ngưá»i hầu gái Äã tóm ÄÆ°á»£c má» tóc cá»§a cô, giáºt mạnh vá» sau.
"A.
chết tiá»t!" Doãn Niá»m Äau Äá»n kêu lên má»t tiếng, hai tay vẫn ôm Dâu Tây tháºt chặt.
"Äã xảy ra chuyá»n gì?"
Äúng lúc nà y, từ phÃa sau bá»ng truyá»n Äến má»t giá»ng nói vô cùng quyá»n lá»±c.
"Äại phu nhân!"
Ngay khi nhìn thấy Tần Như Liên Äang tao nhã bưá»c Äến thì toà n bá» ngưá»i hầu có mặt á» Äó liá»n cung kÃnh hô lên má»t tiếng, riêng Giản Tiêu Niên là chạy Äến là m nÅ©ng vá»i bà ta.
"Bác hai, chá» Doãn Niá»m muá»n bắt cún con cá»§a Niên Niên Äi, bác hai, ngưá»i nhất Äá»nh phải Äòi lại công Äạo cho Niên Niên.
" á» trưá»c mặt ngưá»i phụ nữ nà y, Giản Tiêu Niên phút hoá biến thà nh má»t Äứa trẻ ngoan bá» ngưá»i khác bắt nạt.
Tần Như Liên thấy thế liá»n vươn tay xoa Äầu Äứa cháu bảo bá»i, lá»i lẽ hết má»±c cưng chiá»u: "Ngoan nà o!"
"Doãn Niá»m, mà y nói xem?"
Lúc nà y, ngưá»i hầu gái kia má»i chá»u buông tay, Doãn Niá»m cÅ©ng không chút do dá»± mà xoay ngưá»i Äứng Äá»i diá»n vá»i Tần Như Liên.
Tuy cô không lên tiếng nhưng ánh mắt Äã nói lên tất cả, cô không há» e sợ bà ta!
"Tao Äếm từ má»t Äến ba, nếu mà y vẫn không trả cún con lại cho Niên Niên, thì tao không chắc mà y có thá» là nh lặn rá»i khá»i nÆ¡i nà y!" Dứt lá»i, bà ta Äã bắt Äầu Äếm sá»: "Má»t, hai.
"
"Váºy Äại phu nhân có chắc cún con muá»n Äi theo Niên Niên cá»§a bà ?" Doãn Niá»m Äiá»m tÄ©nh Äáp lại bà ta má»t câu, nhưng ánh mắt sắc bén cá»§a cô lại hưá»ng vá» Giản Tiêu Niên.
Giản Tiêu Niên thấy ÄÆ°á»£c sá»± khiêu khÃch trong ánh mắt cô, liá»n mạnh miá»ng nói: "Cún con ÄÆ°Æ¡ng nhiên muá»n Äi theo em rá»i.
"
Nói xong, cô ta rất tá»± tin tiến lên phÃa trưá»c, Doãn Niá»m cÅ©ng chiá»u lòng cô ta, nhẹ nhà ng Äặt Dâu Tây xuá»ng.
"Dâu Tây ơi.
" Giản Tiêu Niên bắt chưá»c cách gá»i cá»§a cô, hy vá»ng con chó chết tiá»t kia sẽ chá»u nghe lá»i: "Dâu Tây ngoan, qua Äây vá»i chá» nà o!"
Dâu Tây nhìn cô ta trong và i giây rá»i chá»ng mông chạy Äến nấp dưá»i chân Doãn Niá»m.
"Bà thấy chưa? Ngay cả má»t con chó cÅ©ng không muá»n theo cô ta.
" Doãn Niá»m má»t lần nữa ôm Dâu Tây lên trên tay, giá»ng Äiá»u có phần tá»± Äắc xen lẫn chế nhạo.
Giá» phút nà y, Giản Tiêu Niên Äã chẳng còn gì Äá» nói, Äôi mắt như muá»n gÏếŧ ngưá»i trừng trừng nhìn Doãn Niá»m.
"Thá» loại chó phản chá»§ Äó Niên Niên cá»§a tao không cần.
Mau ÄÆ°a nó cút Äi cho tao!" Tần Như Liên cất giá»ng khinh bá», nhưng còn chưa nói hết Äã thấy Doãn Niá»m ôm Dâu Tây rá»i Äi.
Tháºt không nghÄ© Tần Như Liên lại Äá» cô Äi má»t cách dá» dà ng như váºy.
Äiá»m nà y, Doãn Niá»m có chút hoà i nghi!
á» bên nà y, Tần Như Liên Äang ra hiá»u cho má»t ngưá»i hầu gái, quả nhiên chá» và i giây sau, Doãn Niá»m Äá»t nhiên hét lên má»t tiếng, sau Äó cả cô và Dâu Tây Äá»u bá» Äẩy xuá»ng ao nưá»c nhá» á» bên cạnh.
Ao nưá»c nà y vá»n ÄÆ°á»£c dùng cho viá»c tưá»i tiêu, má»±c nưá»c không quá vai cô, chá» là Dâu Tây, cô rất lo cho Dâu Tây.
Doãn Niá»m vừa ngoi lên khá»i mặt nưá»c Äã ÄÆ°a mắt tìm kiếm Dâu Tây, nhưng tìm mãi vẫn không thấy.
"Dâu Tây, em á» Äâu? Äừng là m chá» sợ mà .
"
"Haha.
"
Má»t bên là tiếng kêu thảm thiết cá»§a cô, má»t bên là tiếng cưá»i vô cùng hả hê cá»§a Äám ngưá»i Tần Như Liên, thẳng Äến khi bên tai chá» còn nghe tiếng khóc nức ná» cá»§a chÃnh cô, Doãn Niá»m má»i vô tình phát hiá»n Dâu Tây Äang ná» lá»±c bÆ¡i vá» phÃa mình.
Hoá ra nó vẫn luôn nấp sau bụi cây á» gần bá», Äợi Äến lúc Äám ngưá»i kia rá»i Äi má»i chá»u chui ra.
Dâu Tây cá»§a cô Äúng tháºt là rất thông minh!
"Dâu Tây, chúng ta vỠnhà thôi!".
Ngoài Vùng Kiểm SoátTác giả: BaoTruc120Truyện Ngôn TìnhMột hành vi gϊếŧ người trắng trợn như vậy nhưng chỉ được che đậy bằng bốn chữ "phòng vệ chính đáng". Nếu như bất kỳ kẻ sát nhân nào cũng dùng lí lẽ đó để biện hộ cho tội ác của mình thì thế giới này chẳng phải sẽ loạn cả lên hay sao? Doãn Niệm vẫn còn nhớ rất rõ, hôm ấy là thứ bảy, thông thường sau khi tan học cô sẽ trốn ra ngoài để làm thêm cho một hộp đêm có tên "Darling", được biết đây là hộp đêm nổi tiếng xa xỉ bậc nhất thành phố X. Để được vào làm việc ở đây cô đã phải trải qua vòng tuyển chọn vô cùng khắc nghiệt. Công việc chính của cô chỉ đơn giản là mang rượu ra cho khách. Khách đến đây đa phần là những dân chơi máu mặt hoặc có xuất thân cao quý, nên nếu như bọn họ có hứng thú với cô thì chỉ cần vung tiền ra và hỏi cô có muốn vui vẻ với bọn họ một đêm không. Cô không muốn hoàn toàn có thể từ chối, bọn họ cũng không hề cưỡng ép hay làm khó cô. Cô làm việc ở "Darling" đến nay cũng đã gần nửa tháng, công việc rất thuận lợi, người của Giản gia cũng chưa phát hiện mỗi đêm cô đều… Thấy Giản Tiêu Niên và Äám ngưá»i hầu Äang hùng há» tiến tá»i, Dâu Tây tá» ra vô cùng hoảng sợ, vá»i chạy Äến nấp dưá»i chân cá»§a Doãn Niá»m kêu ư á»."Dâu Tây Äừng sợ, có chá» á» Äây rá»i." ÄÆ°á»£c Doãn Niá»m ôm và o lòng trấn an, Dâu Tây liá»n ngoan ngoãn vùi khuôn mặt Äáng yêu và o cánh tay cô, nằm im.Lúc nà y, Giản Tiêu Niên Äã Äứng ngay trưá»c mặt cô, hai canh tay cá»§a cô ta chá»ng á» hai bên hông, má»t dáng vẻ vô cùng ngạo mạn."Doãn Niá»m, hôm nay mà y Äã Än gan hùm sao?"Doãn Niá»m khẽ ngẩng Äầu, má»t ánh mắt lạng bÄng hưá»ng vá» phÃa Giản Tiêu Niên: "Cô có ý gì?""Con chó mà y Äang ôm trên tay, là cá»§a tao!""Thì sao? Nó Äâu có thÃch cô!""Mà y." Giản Tiêu Niên tức Äến nghẹn lá»i, nhưng cô ta không muá»n nói nhiá»u, liá»n khoát tay ra hiá»u cho hai ngưá»i hầu tiến lên.Doãn Niá»m ôm Dâu Tây cảnh giác lùi vá» sau: "Các ngưá»i muá»n là m gì?"Giản Tiêu Niên nâng giá»ng ra lá»nh: "Bắt hai Äứa nó lại Äây cho tôi!"Lá»i cô ta vừa dứt, Äã thấy hai ngưá»i hầu gái lao nhanh vá» phÃa cô, Doãn Niá»m vá»n Äá»nh quay Äầu bá» chạy nhưng không ká»p, má»t trong hai ngưá»i hầu gái Äã tóm ÄÆ°á»£c má» tóc cá»§a cô, giáºt mạnh vá» sau."A.chết tiá»t!" Doãn Niá»m Äau Äá»n kêu lên má»t tiếng, hai tay vẫn ôm Dâu Tây tháºt chặt."Äã xảy ra chuyá»n gì?"Äúng lúc nà y, từ phÃa sau bá»ng truyá»n Äến má»t giá»ng nói vô cùng quyá»n lá»±c."Äại phu nhân!"Ngay khi nhìn thấy Tần Như Liên Äang tao nhã bưá»c Äến thì toà n bá» ngưá»i hầu có mặt á» Äó liá»n cung kÃnh hô lên má»t tiếng, riêng Giản Tiêu Niên là chạy Äến là m nÅ©ng vá»i bà ta."Bác hai, chá» Doãn Niá»m muá»n bắt cún con cá»§a Niên Niên Äi, bác hai, ngưá»i nhất Äá»nh phải Äòi lại công Äạo cho Niên Niên." á» trưá»c mặt ngưá»i phụ nữ nà y, Giản Tiêu Niên phút hoá biến thà nh má»t Äứa trẻ ngoan bá» ngưá»i khác bắt nạt.Tần Như Liên thấy thế liá»n vươn tay xoa Äầu Äứa cháu bảo bá»i, lá»i lẽ hết má»±c cưng chiá»u: "Ngoan nà o!""Doãn Niá»m, mà y nói xem?"Lúc nà y, ngưá»i hầu gái kia má»i chá»u buông tay, Doãn Niá»m cÅ©ng không chút do dá»± mà xoay ngưá»i Äứng Äá»i diá»n vá»i Tần Như Liên.Tuy cô không lên tiếng nhưng ánh mắt Äã nói lên tất cả, cô không há» e sợ bà ta!"Tao Äếm từ má»t Äến ba, nếu mà y vẫn không trả cún con lại cho Niên Niên, thì tao không chắc mà y có thá» là nh lặn rá»i khá»i nÆ¡i nà y!" Dứt lá»i, bà ta Äã bắt Äầu Äếm sá»: "Má»t, hai.""Váºy Äại phu nhân có chắc cún con muá»n Äi theo Niên Niên cá»§a bà ?" Doãn Niá»m Äiá»m tÄ©nh Äáp lại bà ta má»t câu, nhưng ánh mắt sắc bén cá»§a cô lại hưá»ng vá» Giản Tiêu Niên.Giản Tiêu Niên thấy ÄÆ°á»£c sá»± khiêu khÃch trong ánh mắt cô, liá»n mạnh miá»ng nói: "Cún con ÄÆ°Æ¡ng nhiên muá»n Äi theo em rá»i."Nói xong, cô ta rất tá»± tin tiến lên phÃa trưá»c, Doãn Niá»m cÅ©ng chiá»u lòng cô ta, nhẹ nhà ng Äặt Dâu Tây xuá»ng."Dâu Tây Æ¡i." Giản Tiêu Niên bắt chưá»c cách gá»i cá»§a cô, hy vá»ng con chó chết tiá»t kia sẽ chá»u nghe lá»i: "Dâu Tây ngoan, qua Äây vá»i chá» nà o!"Dâu Tây nhìn cô ta trong và i giây rá»i chá»ng mông chạy Äến nấp dưá»i chân Doãn Niá»m."Bà thấy chưa? Ngay cả má»t con chó cÅ©ng không muá»n theo cô ta." Doãn Niá»m má»t lần nữa ôm Dâu Tây lên trên tay, giá»ng Äiá»u có phần tá»± Äắc xen lẫn chế nhạo.Giá» phút nà y, Giản Tiêu Niên Äã chẳng còn gì Äá» nói, Äôi mắt như muá»n gÏếŧ ngưá»i trừng trừng nhìn Doãn Niá»m."Thá» loại chó phản chá»§ Äó Niên Niên cá»§a tao không cần.Mau ÄÆ°a nó cút Äi cho tao!" Tần Như Liên cất giá»ng khinh bá», nhưng còn chưa nói hết Äã thấy Doãn Niá»m ôm Dâu Tây rá»i Äi.Tháºt không nghÄ© Tần Như Liên lại Äá» cô Äi má»t cách dá» dà ng như váºy.Äiá»m nà y, Doãn Niá»m có chút hoà i nghi!á» bên nà y, Tần Như Liên Äang ra hiá»u cho má»t ngưá»i hầu gái, quả nhiên chá» và i giây sau, Doãn Niá»m Äá»t nhiên hét lên má»t tiếng, sau Äó cả cô và Dâu Tây Äá»u bá» Äẩy xuá»ng ao nưá»c nhá» á» bên cạnh.Ao nưá»c nà y vá»n ÄÆ°á»£c dùng cho viá»c tưá»i tiêu, má»±c nưá»c không quá vai cô, chá» là Dâu Tây, cô rất lo cho Dâu Tây.Doãn Niá»m vừa ngoi lên khá»i mặt nưá»c Äã ÄÆ°a mắt tìm kiếm Dâu Tây, nhưng tìm mãi vẫn không thấy."Dâu Tây, em á» Äâu? Äừng là m chá» sợ mà .""Haha."Má»t bên là tiếng kêu thảm thiết cá»§a cô, má»t bên là tiếng cưá»i vô cùng hả hê cá»§a Äám ngưá»i Tần Như Liên, thẳng Äến khi bên tai chá» còn nghe tiếng khóc nức ná» cá»§a chÃnh cô, Doãn Niá»m má»i vô tình phát hiá»n Dâu Tây Äang ná» lá»±c bÆ¡i vá» phÃa mình.Hoá ra nó vẫn luôn nấp sau bụi cây á» gần bá», Äợi Äến lúc Äám ngưá»i kia rá»i Äi má»i chá»u chui ra.Dâu Tây cá»§a cô Äúng tháºt là rất thông minh!"Dâu Tây, chúng ta vá» nhà thôi!".