*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trước khi xuống máy bay, Thang Vu Tuệ không ngờ mình sẽ nôn dữ đến vậy. Quyết định đến Cam Tư vừa đưa ra vào tuần trước, trước khi lên máy bay cũng chẳng biết gì cả, ngay đến chiếc áo khoác dày duy nhất cũng là Kha Ninh cho cậu mượn vào đêm qua, nói rằng Xuyên Tây[1] dù đến mùa xuân cũng rất lạnh, bảo cậu nhất định phải cẩn thận chuyện phát sốt cảm mạo. [1] Xuyên Tây: chỉ vùng đất phía Tây của Bồn địa Tứ Xuyên. Thật ra cái áo khoác này cũng không đủ dày, lúc ở trên cầu Thang Vu Tuệ đã cảm thấy lạnh. Cậu nhớ buổi sáng Kha Ninh tiễn cậu đến sân bay im lặng nhìn cậu, nói là hay bây giờ cậu đến cửa hàng mua một cái áo lông đi. Thang Vu Tuệ lắc đầu, cậu cảm thấy mua nhu yếu phẩm ở sân bay là một chuyện rất thảm hại, nó khiến cậu có vẻ thiếu suy nghĩ, không có ai quan tâm, không có chuẩn bị, mà còn chồng chất vết thương. Vốn chỉ là cái áo, không đến mức như thế,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...