"Tiểu Quả, thật xin lỗi. Anh biết chia tay sẽ để lại cho em một đả kích rất lớn... Nhưng lần này anh thực sự phải xin lỗi." Lãnh Tử Việt đưa tay khẽ mớn trớn môi mỏng, ánh mắt mang theo vẻ áy náy. "Em là một cô gái tốt, anh không muốn làm tổn thương em. Đến với em, anh đã nghĩ rằng sự ngọt ngào của em có thể khiến anh quên đi cô ấy. Nhưng... khi cô ấy trở lại, anh lại phát hiện hình bóng kia đã khắc rất sâu trong tim mình. Không thể nào rủ bỏ được. "Kỳ Kỳ, anh đã đáp ứng sẽ cùng cô ấy ở bên nhau mãi mãi." "Tiểu Quả, anh thật sự không thể quên cô ấy." Trước mặt nam nhân tuấn tú kia là một nữ nhân mặc váy trắng đơn giản. Tay cô ấy nắm thật chặt cốc trà sữa, buồn bã rũ đầu khiến không ai có thể thấy biểu tình của cô ấy lúc này. Cô gái nhỏ nhắn yếu ớt, thân mình có chút run rẩy, khiến người ta có thể phảng phất nghi ngờ vì lí do chia tay với bạn trai mà khóc thút thít đi. Lãnh Tử Việt cũng thật sự áy náy. Nhưng hắn rất cần thiết chia tay. Người hắn yêu chính là Lục Kỳ, không phải Đường…
Chương 160: Thứ nữ trọng sinh (22)
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!Tác giả: Đỗ Liễu LiễuTruyện Hệ Thống, Truyện Nữ Cường"Tiểu Quả, thật xin lỗi. Anh biết chia tay sẽ để lại cho em một đả kích rất lớn... Nhưng lần này anh thực sự phải xin lỗi." Lãnh Tử Việt đưa tay khẽ mớn trớn môi mỏng, ánh mắt mang theo vẻ áy náy. "Em là một cô gái tốt, anh không muốn làm tổn thương em. Đến với em, anh đã nghĩ rằng sự ngọt ngào của em có thể khiến anh quên đi cô ấy. Nhưng... khi cô ấy trở lại, anh lại phát hiện hình bóng kia đã khắc rất sâu trong tim mình. Không thể nào rủ bỏ được. "Kỳ Kỳ, anh đã đáp ứng sẽ cùng cô ấy ở bên nhau mãi mãi." "Tiểu Quả, anh thật sự không thể quên cô ấy." Trước mặt nam nhân tuấn tú kia là một nữ nhân mặc váy trắng đơn giản. Tay cô ấy nắm thật chặt cốc trà sữa, buồn bã rũ đầu khiến không ai có thể thấy biểu tình của cô ấy lúc này. Cô gái nhỏ nhắn yếu ớt, thân mình có chút run rẩy, khiến người ta có thể phảng phất nghi ngờ vì lí do chia tay với bạn trai mà khóc thút thít đi. Lãnh Tử Việt cũng thật sự áy náy. Nhưng hắn rất cần thiết chia tay. Người hắn yêu chính là Lục Kỳ, không phải Đường… Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_Vòng thứ nhất đối với Đường Hoan dễ như trở bàn tay, không cần không gian luyện dược phụ trợ ả cũng thành công luyện ra được một lò đan dược.Tự luyện chế nên không đạt được đến cực phẩm đan dược như khi dùng không gian. Nhưng để đối phó với luyện dược sư khác thì vẫn dư sức.Ả không tính giấu dốt, quyết định dùng cả ba phần linh dược.Bình thường một lò đan dược chỉ ra được chín viên là cùng. Trong truyền thuyết vẫn có mười đan một lò, nhưng truyền thuyết mà, không gian luyện dược cũng không làm được.Lò đan thứ nhất của Đường Hoan đã luyện xong. Người bên trên cũng phát hiện, thấy ả tiếp tục luyện sang lò thứ hai, mỉm cười gật đầu với nhau. Họ rất xem trọng Đường Hoan.Trong cảm nhận của họ, Đường Hoan có khả năng đạt giải nhất."Ta luyện xong rồi."Một giọng nói thình lình vang lên cắt đứt suy nghĩ của giám khảo đại hội. Họ bừng tỉnh, mắt nhìn xuống Đường Quả.Mấy luyện dược sư đứng dậy đi về phía Đường Quả. Bên cạnh cô có một người chuyên giám sát người dự thi.Ánh mắt ông dại ra, biểu cảm hãi hùng. Thấy giám khảo lại gần, mắt ông mới sáng lên một chút. Nhưng khi nhìn lại Đường Quả, ông vẫn sợ chết khiếp."Luyện tốt không?"Giám khảo ngạo nghễ hỏi. Thanh danh Đường Quả không tốt, lại có xích mích với Đường Hoan, nên ấn tượng của Đường Quả trong lòng bọn họ cũng không tốt.Họ liếc mắt một cái, thấy Đường Quả dùng cả ba phần linh dược, thầm hiểu rằng hẳn là hai lò đã đi tong rồi.Đích tiểu thư nhà họ Đường quả nhiên cái gì cũng kém đại tiểu thư. Đại tiểu thư luyện đan dược cũng không đến mức quá phế."Có, mời xem."Đường Quả chỉ ba bình ngọc trước mặt, mỉm cười, "Ba phần đều thành công."Ban giám khảo ngây người. Những ai để ý đến bên này cũng sững sờ.Đường Hoan nghe được, không khống chế nổi tay, run lên một cái. Lô đan thứ hai, hỏng!Lò luyện đan bốc mùi khét nồng nặc, khiến xung quanh chú ý. Sắc mặt Đường Hoan khó coi thấy rõ. Ả rửa sạch lò luyện đan, ổn định tâm lí, tiếp tục luyện đan dược.Ban giám khảo hai mặt nhìn nhau, mỗi người cầm một bình ngọc lên kiểm tra.Vừa mở ra đã sợ ngây người!!"Mười viên??""Ta cũng là mười viên!!""Thật sự là mười viên??"Ba giọng nói vang lên. Khiếp sợ trong mắt họ không dấu đi đâu được. Mặc kệ thanh danh Đường Quả có vấn đề, cả ba đều kích động nhìn chằm chằm vào cô.Họ bình tĩnh lại hỏi người giám sát. Giám sát đáp, Đường Quả không có cơ hội gian lận. Xung quanh ai cũng nhìn chằm chằm, sao có thể gian lận?Lại nữa, đan dược có phải mới ra lò hay không, chỉ cần có chút ít kiến thức luyện đan đều có thể kiểm tra được.Ban giám khảo xác định, Đường Quả đã luyện chế ra đại viên mãn, một lò thành mười trong truyền thuyết.Đường Hoan bên kia nghe thấy, chấn kinh. Vốn dĩ tâm lí ả đã không ổn định lắm, lần này vẫn bị rối loạn. Đùng một tiếng, nổ lô!Sắc mặt Đường Hoan trắng bệch. Ả cúi đầu xuống, nhìn lò luyện đan đã nổ thành từng mảnh nhỏ. Rõ ràng ả có không gian phụ trợ, vậy mà lại thất bại!Ả không ngẩng đầu lên cũng cảm nhận được xung quanh đang trào phúng mình. Ả hung dữ nắm chặt tay lại.Thực ra, mọi người chỉ là đang kinh ngạc tự hỏi vì sao ả nổ lô, không có trào phúng ả.
Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Vòng thứ nhất đối với Đường Hoan dễ như trở bàn tay, không cần không gian luyện dược phụ trợ ả cũng thành công luyện ra được một lò đan dược.
Tự luyện chế nên không đạt được đến cực phẩm đan dược như khi dùng không gian. Nhưng để đối phó với luyện dược sư khác thì vẫn dư sức.
Ả không tính giấu dốt, quyết định dùng cả ba phần linh dược.
Bình thường một lò đan dược chỉ ra được chín viên là cùng. Trong truyền thuyết vẫn có mười đan một lò, nhưng truyền thuyết mà, không gian luyện dược cũng không làm được.
Lò đan thứ nhất của Đường Hoan đã luyện xong. Người bên trên cũng phát hiện, thấy ả tiếp tục luyện sang lò thứ hai, mỉm cười gật đầu với nhau. Họ rất xem trọng Đường Hoan.
Trong cảm nhận của họ, Đường Hoan có khả năng đạt giải nhất.
"Ta luyện xong rồi."
Một giọng nói thình lình vang lên cắt đứt suy nghĩ của giám khảo đại hội. Họ bừng tỉnh, mắt nhìn xuống Đường Quả.
Mấy luyện dược sư đứng dậy đi về phía Đường Quả. Bên cạnh cô có một người chuyên giám sát người dự thi.
Ánh mắt ông dại ra, biểu cảm hãi hùng. Thấy giám khảo lại gần, mắt ông mới sáng lên một chút. Nhưng khi nhìn lại Đường Quả, ông vẫn sợ chết khiếp.
"Luyện tốt không?"
Giám khảo ngạo nghễ hỏi. Thanh danh Đường Quả không tốt, lại có xích mích với Đường Hoan, nên ấn tượng của Đường Quả trong lòng bọn họ cũng không tốt.
Họ liếc mắt một cái, thấy Đường Quả dùng cả ba phần linh dược, thầm hiểu rằng hẳn là hai lò đã đi tong rồi.
Đích tiểu thư nhà họ Đường quả nhiên cái gì cũng kém đại tiểu thư. Đại tiểu thư luyện đan dược cũng không đến mức quá phế.
"Có, mời xem."
Đường Quả chỉ ba bình ngọc trước mặt, mỉm cười, "Ba phần đều thành công."
Ban giám khảo ngây người. Những ai để ý đến bên này cũng sững sờ.
Đường Hoan nghe được, không khống chế nổi tay, run lên một cái. Lô đan thứ hai, hỏng!
Lò luyện đan bốc mùi khét nồng nặc, khiến xung quanh chú ý. Sắc mặt Đường Hoan khó coi thấy rõ. Ả rửa sạch lò luyện đan, ổn định tâm lí, tiếp tục luyện đan dược.
Ban giám khảo hai mặt nhìn nhau, mỗi người cầm một bình ngọc lên kiểm tra.
Vừa mở ra đã sợ ngây người!!
"Mười viên??"
"Ta cũng là mười viên!!"
"Thật sự là mười viên??"
Ba giọng nói vang lên. Khiếp sợ trong mắt họ không dấu đi đâu được. Mặc kệ thanh danh Đường Quả có vấn đề, cả ba đều kích động nhìn chằm chằm vào cô.
Họ bình tĩnh lại hỏi người giám sát. Giám sát đáp, Đường Quả không có cơ hội gian lận. Xung quanh ai cũng nhìn chằm chằm, sao có thể gian lận?
Lại nữa, đan dược có phải mới ra lò hay không, chỉ cần có chút ít kiến thức luyện đan đều có thể kiểm tra được.
Ban giám khảo xác định, Đường Quả đã luyện chế ra đại viên mãn, một lò thành mười trong truyền thuyết.
Đường Hoan bên kia nghe thấy, chấn kinh. Vốn dĩ tâm lí ả đã không ổn định lắm, lần này vẫn bị rối loạn. Đùng một tiếng, nổ lô!
Sắc mặt Đường Hoan trắng bệch. Ả cúi đầu xuống, nhìn lò luyện đan đã nổ thành từng mảnh nhỏ. Rõ ràng ả có không gian phụ trợ, vậy mà lại thất bại!
Ả không ngẩng đầu lên cũng cảm nhận được xung quanh đang trào phúng mình. Ả hung dữ nắm chặt tay lại.
Thực ra, mọi người chỉ là đang kinh ngạc tự hỏi vì sao ả nổ lô, không có trào phúng ả.
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!Tác giả: Đỗ Liễu LiễuTruyện Hệ Thống, Truyện Nữ Cường"Tiểu Quả, thật xin lỗi. Anh biết chia tay sẽ để lại cho em một đả kích rất lớn... Nhưng lần này anh thực sự phải xin lỗi." Lãnh Tử Việt đưa tay khẽ mớn trớn môi mỏng, ánh mắt mang theo vẻ áy náy. "Em là một cô gái tốt, anh không muốn làm tổn thương em. Đến với em, anh đã nghĩ rằng sự ngọt ngào của em có thể khiến anh quên đi cô ấy. Nhưng... khi cô ấy trở lại, anh lại phát hiện hình bóng kia đã khắc rất sâu trong tim mình. Không thể nào rủ bỏ được. "Kỳ Kỳ, anh đã đáp ứng sẽ cùng cô ấy ở bên nhau mãi mãi." "Tiểu Quả, anh thật sự không thể quên cô ấy." Trước mặt nam nhân tuấn tú kia là một nữ nhân mặc váy trắng đơn giản. Tay cô ấy nắm thật chặt cốc trà sữa, buồn bã rũ đầu khiến không ai có thể thấy biểu tình của cô ấy lúc này. Cô gái nhỏ nhắn yếu ớt, thân mình có chút run rẩy, khiến người ta có thể phảng phất nghi ngờ vì lí do chia tay với bạn trai mà khóc thút thít đi. Lãnh Tử Việt cũng thật sự áy náy. Nhưng hắn rất cần thiết chia tay. Người hắn yêu chính là Lục Kỳ, không phải Đường… Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_Vòng thứ nhất đối với Đường Hoan dễ như trở bàn tay, không cần không gian luyện dược phụ trợ ả cũng thành công luyện ra được một lò đan dược.Tự luyện chế nên không đạt được đến cực phẩm đan dược như khi dùng không gian. Nhưng để đối phó với luyện dược sư khác thì vẫn dư sức.Ả không tính giấu dốt, quyết định dùng cả ba phần linh dược.Bình thường một lò đan dược chỉ ra được chín viên là cùng. Trong truyền thuyết vẫn có mười đan một lò, nhưng truyền thuyết mà, không gian luyện dược cũng không làm được.Lò đan thứ nhất của Đường Hoan đã luyện xong. Người bên trên cũng phát hiện, thấy ả tiếp tục luyện sang lò thứ hai, mỉm cười gật đầu với nhau. Họ rất xem trọng Đường Hoan.Trong cảm nhận của họ, Đường Hoan có khả năng đạt giải nhất."Ta luyện xong rồi."Một giọng nói thình lình vang lên cắt đứt suy nghĩ của giám khảo đại hội. Họ bừng tỉnh, mắt nhìn xuống Đường Quả.Mấy luyện dược sư đứng dậy đi về phía Đường Quả. Bên cạnh cô có một người chuyên giám sát người dự thi.Ánh mắt ông dại ra, biểu cảm hãi hùng. Thấy giám khảo lại gần, mắt ông mới sáng lên một chút. Nhưng khi nhìn lại Đường Quả, ông vẫn sợ chết khiếp."Luyện tốt không?"Giám khảo ngạo nghễ hỏi. Thanh danh Đường Quả không tốt, lại có xích mích với Đường Hoan, nên ấn tượng của Đường Quả trong lòng bọn họ cũng không tốt.Họ liếc mắt một cái, thấy Đường Quả dùng cả ba phần linh dược, thầm hiểu rằng hẳn là hai lò đã đi tong rồi.Đích tiểu thư nhà họ Đường quả nhiên cái gì cũng kém đại tiểu thư. Đại tiểu thư luyện đan dược cũng không đến mức quá phế."Có, mời xem."Đường Quả chỉ ba bình ngọc trước mặt, mỉm cười, "Ba phần đều thành công."Ban giám khảo ngây người. Những ai để ý đến bên này cũng sững sờ.Đường Hoan nghe được, không khống chế nổi tay, run lên một cái. Lô đan thứ hai, hỏng!Lò luyện đan bốc mùi khét nồng nặc, khiến xung quanh chú ý. Sắc mặt Đường Hoan khó coi thấy rõ. Ả rửa sạch lò luyện đan, ổn định tâm lí, tiếp tục luyện đan dược.Ban giám khảo hai mặt nhìn nhau, mỗi người cầm một bình ngọc lên kiểm tra.Vừa mở ra đã sợ ngây người!!"Mười viên??""Ta cũng là mười viên!!""Thật sự là mười viên??"Ba giọng nói vang lên. Khiếp sợ trong mắt họ không dấu đi đâu được. Mặc kệ thanh danh Đường Quả có vấn đề, cả ba đều kích động nhìn chằm chằm vào cô.Họ bình tĩnh lại hỏi người giám sát. Giám sát đáp, Đường Quả không có cơ hội gian lận. Xung quanh ai cũng nhìn chằm chằm, sao có thể gian lận?Lại nữa, đan dược có phải mới ra lò hay không, chỉ cần có chút ít kiến thức luyện đan đều có thể kiểm tra được.Ban giám khảo xác định, Đường Quả đã luyện chế ra đại viên mãn, một lò thành mười trong truyền thuyết.Đường Hoan bên kia nghe thấy, chấn kinh. Vốn dĩ tâm lí ả đã không ổn định lắm, lần này vẫn bị rối loạn. Đùng một tiếng, nổ lô!Sắc mặt Đường Hoan trắng bệch. Ả cúi đầu xuống, nhìn lò luyện đan đã nổ thành từng mảnh nhỏ. Rõ ràng ả có không gian phụ trợ, vậy mà lại thất bại!Ả không ngẩng đầu lên cũng cảm nhận được xung quanh đang trào phúng mình. Ả hung dữ nắm chặt tay lại.Thực ra, mọi người chỉ là đang kinh ngạc tự hỏi vì sao ả nổ lô, không có trào phúng ả.