"Tiểu Quả, thật xin lỗi. Anh biết chia tay sẽ để lại cho em một đả kích rất lớn... Nhưng lần này anh thực sự phải xin lỗi." Lãnh Tử Việt đưa tay khẽ mớn trớn môi mỏng, ánh mắt mang theo vẻ áy náy. "Em là một cô gái tốt, anh không muốn làm tổn thương em. Đến với em, anh đã nghĩ rằng sự ngọt ngào của em có thể khiến anh quên đi cô ấy. Nhưng... khi cô ấy trở lại, anh lại phát hiện hình bóng kia đã khắc rất sâu trong tim mình. Không thể nào rủ bỏ được. "Kỳ Kỳ, anh đã đáp ứng sẽ cùng cô ấy ở bên nhau mãi mãi." "Tiểu Quả, anh thật sự không thể quên cô ấy." Trước mặt nam nhân tuấn tú kia là một nữ nhân mặc váy trắng đơn giản. Tay cô ấy nắm thật chặt cốc trà sữa, buồn bã rũ đầu khiến không ai có thể thấy biểu tình của cô ấy lúc này. Cô gái nhỏ nhắn yếu ớt, thân mình có chút run rẩy, khiến người ta có thể phảng phất nghi ngờ vì lí do chia tay với bạn trai mà khóc thút thít đi. Lãnh Tử Việt cũng thật sự áy náy. Nhưng hắn rất cần thiết chia tay. Người hắn yêu chính là Lục Kỳ, không phải Đường…
Chương 167: Thứ nữ trọng sinh (29)
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!Tác giả: Đỗ Liễu LiễuTruyện Hệ Thống, Truyện Nữ Cường"Tiểu Quả, thật xin lỗi. Anh biết chia tay sẽ để lại cho em một đả kích rất lớn... Nhưng lần này anh thực sự phải xin lỗi." Lãnh Tử Việt đưa tay khẽ mớn trớn môi mỏng, ánh mắt mang theo vẻ áy náy. "Em là một cô gái tốt, anh không muốn làm tổn thương em. Đến với em, anh đã nghĩ rằng sự ngọt ngào của em có thể khiến anh quên đi cô ấy. Nhưng... khi cô ấy trở lại, anh lại phát hiện hình bóng kia đã khắc rất sâu trong tim mình. Không thể nào rủ bỏ được. "Kỳ Kỳ, anh đã đáp ứng sẽ cùng cô ấy ở bên nhau mãi mãi." "Tiểu Quả, anh thật sự không thể quên cô ấy." Trước mặt nam nhân tuấn tú kia là một nữ nhân mặc váy trắng đơn giản. Tay cô ấy nắm thật chặt cốc trà sữa, buồn bã rũ đầu khiến không ai có thể thấy biểu tình của cô ấy lúc này. Cô gái nhỏ nhắn yếu ớt, thân mình có chút run rẩy, khiến người ta có thể phảng phất nghi ngờ vì lí do chia tay với bạn trai mà khóc thút thít đi. Lãnh Tử Việt cũng thật sự áy náy. Nhưng hắn rất cần thiết chia tay. Người hắn yêu chính là Lục Kỳ, không phải Đường… Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_"Ta đã luyện chế xong."Đường Hoan tự tin ngẩng đầu, trên mặt vẫn trưng ra nụ cười. Ba vị giám khảo vẫn đang đứng cạnh Đường Quả, xung quanh còn có sương khói mờ nhạt.Người người ngây ngốc nhìn phía đó, Đường Hoan thầm xác định: Đường Quả nổ lô.Ba giám khảo kinh ngạc đến thế, hẳn là đang thất vọng rồi.Đường Hoan cười lên, vòng trước lợi hại thì thế nào, vòng cuối mới là quan trọng nhất. Từ hôm nay, Đường Hoan ả cũng có mặt trong danh sách luyện dược sư cao cấp rồi.Quan trọng hơn hết, cái lò luyện đan kia thuộc về ả.Ba giám khảo phản ứng lại nhưng cũng không có ý đến chỗ ả, chỉ hỏi người giám sát cạnh ả một câu, "Bao nhiêu, phẩm chất gì?"Đường Hoan cau mày, không vui. Quả nhiên, thấy biểu hiện của ả trước đó không tốt nên khinh ả đúng không?Bọn họ mà biết ả luyện ra được chín viên Sinh Cơ thượng phẩm, chắc chắn sẽ hối hận.Nhưng mà giám sát của ả cũng cực kì thản nhiên, mở bình ngọc ra kiểm tra rồi bình tĩnh trả lời, "Trưởng lão, chín viên tất cả. Thượng phẩm."Đường Hoan tưởng xung quanh sẽ có tiếng người hoan hô, mười mấy tuổi đã là luyện dược sư cao cấp thật sự rất hiếm.Ba giám khảo cũng phải nhìn ả ngay mới đúng.Nhưng ả đợi mãi cũng không thấy được phản ứng trong tưởng tượng.Cả ba vị giám khảo lẫn những người khác đều thản nhiên như cũ."Cũng không tệ lắm, không ngờ Đường Hoan cũng là luyện dược sư cao cấp." Một giám khảo vuốt râu cười, "Nhà họ Đường này nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Lão già ta có thể chứng kiến các nàng trưởng thành cũng là một loại may mắn."Hai người còn lại vội vàng gật đầu đồng tình.Đường Hoan nhíu mày, cảm thấy có gì đó không đúng lắm.Tuy rằng được khen nhưng mà biểu hiện của mọi người không như mong muốn của ả.Nhưng ả cũng không tiện hỏi cái gì, chỉ có thể kiềm chế đứng tại chỗ, chờ những luyện dược sư khác kết thúc.Một chốc sau, một luyện dược sư nổ lô, một người khác luyện ra được năm viên đan trung phẩm. Đường Hoan không ngoài ý muốn, thần thái tự nhiên.Ả lơ đãng nhìn Đường Quả, thấy cô hoàn toàn bình thường, nhìn không ra trạng thái gì.Đường Quả trong ấn tượng của ả là vĩnh viễn hất mặt lên trời, không bao giờ chịu cúi đầu. Kể cả nổ lô cũng sẽ không biểu hiện giống người khác. Không thể không thừa nhận, ả cực kì hâm mộ bộ dáng kiêu ngạo đó.Người ta thành công hay thất bại cũng có khí chất của đại tiểu thư thế gia, ai cũng không vượt qua được."Đại hội lần này, bổn trưởng lão thu hoạch được rất nhiều. Không, phải nói là kinh hỉ thực sự quá nhiều.""Bây giờ bổn trưởng lão tuyên bố, người đạt giải nhất đại hội luyện dược lần này là --- nhị tiểu thư nhà họ Đường, Đường Quả!"Đường Hoan đang đợi giám khảo công bố mình đạt giải nhất, lời phía trước ả đã nghĩ ra được, nhưng mà lời phía sau không giống trong suy nghĩ của ả.Không phải Đường Hoan, là Đường Quả.Đường Hoan bất thình lình ngẩng đầu lên, há mồm hỏi, "Tại sao lại là Đường Quả đạt giải nhất?"Ngay lập tức, mọi ánh mắt đều dồn về phía ả. Ả có thể nhìn ra trong mắt họ một câu hỏi, tại sao lại không phải Đường Quả?Đường Hoan đắng miệng, cũng rất tức giận. Coi như hai vòng trước Đường Quả xuất sắc, nhưng cũng phải tính cả thành tích vòng này chứ?
Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
"Ta đã luyện chế xong."
Đường Hoan tự tin ngẩng đầu, trên mặt vẫn trưng ra nụ cười. Ba vị giám khảo vẫn đang đứng cạnh Đường Quả, xung quanh còn có sương khói mờ nhạt.
Người người ngây ngốc nhìn phía đó, Đường Hoan thầm xác định: Đường Quả nổ lô.
Ba giám khảo kinh ngạc đến thế, hẳn là đang thất vọng rồi.
Đường Hoan cười lên, vòng trước lợi hại thì thế nào, vòng cuối mới là quan trọng nhất. Từ hôm nay, Đường Hoan ả cũng có mặt trong danh sách luyện dược sư cao cấp rồi.
Quan trọng hơn hết, cái lò luyện đan kia thuộc về ả.
Ba giám khảo phản ứng lại nhưng cũng không có ý đến chỗ ả, chỉ hỏi người giám sát cạnh ả một câu, "Bao nhiêu, phẩm chất gì?"
Đường Hoan cau mày, không vui. Quả nhiên, thấy biểu hiện của ả trước đó không tốt nên khinh ả đúng không?
Bọn họ mà biết ả luyện ra được chín viên Sinh Cơ thượng phẩm, chắc chắn sẽ hối hận.
Nhưng mà giám sát của ả cũng cực kì thản nhiên, mở bình ngọc ra kiểm tra rồi bình tĩnh trả lời, "Trưởng lão, chín viên tất cả. Thượng phẩm."
Đường Hoan tưởng xung quanh sẽ có tiếng người hoan hô, mười mấy tuổi đã là luyện dược sư cao cấp thật sự rất hiếm.
Ba giám khảo cũng phải nhìn ả ngay mới đúng.
Nhưng ả đợi mãi cũng không thấy được phản ứng trong tưởng tượng.
Cả ba vị giám khảo lẫn những người khác đều thản nhiên như cũ.
"Cũng không tệ lắm, không ngờ Đường Hoan cũng là luyện dược sư cao cấp." Một giám khảo vuốt râu cười, "Nhà họ Đường này nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Lão già ta có thể chứng kiến các nàng trưởng thành cũng là một loại may mắn."
Hai người còn lại vội vàng gật đầu đồng tình.
Đường Hoan nhíu mày, cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Tuy rằng được khen nhưng mà biểu hiện của mọi người không như mong muốn của ả.
Nhưng ả cũng không tiện hỏi cái gì, chỉ có thể kiềm chế đứng tại chỗ, chờ những luyện dược sư khác kết thúc.
Một chốc sau, một luyện dược sư nổ lô, một người khác luyện ra được năm viên đan trung phẩm. Đường Hoan không ngoài ý muốn, thần thái tự nhiên.
Ả lơ đãng nhìn Đường Quả, thấy cô hoàn toàn bình thường, nhìn không ra trạng thái gì.
Đường Quả trong ấn tượng của ả là vĩnh viễn hất mặt lên trời, không bao giờ chịu cúi đầu. Kể cả nổ lô cũng sẽ không biểu hiện giống người khác. Không thể không thừa nhận, ả cực kì hâm mộ bộ dáng kiêu ngạo đó.
Người ta thành công hay thất bại cũng có khí chất của đại tiểu thư thế gia, ai cũng không vượt qua được.
"Đại hội lần này, bổn trưởng lão thu hoạch được rất nhiều. Không, phải nói là kinh hỉ thực sự quá nhiều."
"Bây giờ bổn trưởng lão tuyên bố, người đạt giải nhất đại hội luyện dược lần này là --- nhị tiểu thư nhà họ Đường, Đường Quả!"
Đường Hoan đang đợi giám khảo công bố mình đạt giải nhất, lời phía trước ả đã nghĩ ra được, nhưng mà lời phía sau không giống trong suy nghĩ của ả.
Không phải Đường Hoan, là Đường Quả.
Đường Hoan bất thình lình ngẩng đầu lên, há mồm hỏi, "Tại sao lại là Đường Quả đạt giải nhất?"
Ngay lập tức, mọi ánh mắt đều dồn về phía ả. Ả có thể nhìn ra trong mắt họ một câu hỏi, tại sao lại không phải Đường Quả?
Đường Hoan đắng miệng, cũng rất tức giận. Coi như hai vòng trước Đường Quả xuất sắc, nhưng cũng phải tính cả thành tích vòng này chứ?
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!Tác giả: Đỗ Liễu LiễuTruyện Hệ Thống, Truyện Nữ Cường"Tiểu Quả, thật xin lỗi. Anh biết chia tay sẽ để lại cho em một đả kích rất lớn... Nhưng lần này anh thực sự phải xin lỗi." Lãnh Tử Việt đưa tay khẽ mớn trớn môi mỏng, ánh mắt mang theo vẻ áy náy. "Em là một cô gái tốt, anh không muốn làm tổn thương em. Đến với em, anh đã nghĩ rằng sự ngọt ngào của em có thể khiến anh quên đi cô ấy. Nhưng... khi cô ấy trở lại, anh lại phát hiện hình bóng kia đã khắc rất sâu trong tim mình. Không thể nào rủ bỏ được. "Kỳ Kỳ, anh đã đáp ứng sẽ cùng cô ấy ở bên nhau mãi mãi." "Tiểu Quả, anh thật sự không thể quên cô ấy." Trước mặt nam nhân tuấn tú kia là một nữ nhân mặc váy trắng đơn giản. Tay cô ấy nắm thật chặt cốc trà sữa, buồn bã rũ đầu khiến không ai có thể thấy biểu tình của cô ấy lúc này. Cô gái nhỏ nhắn yếu ớt, thân mình có chút run rẩy, khiến người ta có thể phảng phất nghi ngờ vì lí do chia tay với bạn trai mà khóc thút thít đi. Lãnh Tử Việt cũng thật sự áy náy. Nhưng hắn rất cần thiết chia tay. Người hắn yêu chính là Lục Kỳ, không phải Đường… Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_"Ta đã luyện chế xong."Đường Hoan tự tin ngẩng đầu, trên mặt vẫn trưng ra nụ cười. Ba vị giám khảo vẫn đang đứng cạnh Đường Quả, xung quanh còn có sương khói mờ nhạt.Người người ngây ngốc nhìn phía đó, Đường Hoan thầm xác định: Đường Quả nổ lô.Ba giám khảo kinh ngạc đến thế, hẳn là đang thất vọng rồi.Đường Hoan cười lên, vòng trước lợi hại thì thế nào, vòng cuối mới là quan trọng nhất. Từ hôm nay, Đường Hoan ả cũng có mặt trong danh sách luyện dược sư cao cấp rồi.Quan trọng hơn hết, cái lò luyện đan kia thuộc về ả.Ba giám khảo phản ứng lại nhưng cũng không có ý đến chỗ ả, chỉ hỏi người giám sát cạnh ả một câu, "Bao nhiêu, phẩm chất gì?"Đường Hoan cau mày, không vui. Quả nhiên, thấy biểu hiện của ả trước đó không tốt nên khinh ả đúng không?Bọn họ mà biết ả luyện ra được chín viên Sinh Cơ thượng phẩm, chắc chắn sẽ hối hận.Nhưng mà giám sát của ả cũng cực kì thản nhiên, mở bình ngọc ra kiểm tra rồi bình tĩnh trả lời, "Trưởng lão, chín viên tất cả. Thượng phẩm."Đường Hoan tưởng xung quanh sẽ có tiếng người hoan hô, mười mấy tuổi đã là luyện dược sư cao cấp thật sự rất hiếm.Ba giám khảo cũng phải nhìn ả ngay mới đúng.Nhưng ả đợi mãi cũng không thấy được phản ứng trong tưởng tượng.Cả ba vị giám khảo lẫn những người khác đều thản nhiên như cũ."Cũng không tệ lắm, không ngờ Đường Hoan cũng là luyện dược sư cao cấp." Một giám khảo vuốt râu cười, "Nhà họ Đường này nhân tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Lão già ta có thể chứng kiến các nàng trưởng thành cũng là một loại may mắn."Hai người còn lại vội vàng gật đầu đồng tình.Đường Hoan nhíu mày, cảm thấy có gì đó không đúng lắm.Tuy rằng được khen nhưng mà biểu hiện của mọi người không như mong muốn của ả.Nhưng ả cũng không tiện hỏi cái gì, chỉ có thể kiềm chế đứng tại chỗ, chờ những luyện dược sư khác kết thúc.Một chốc sau, một luyện dược sư nổ lô, một người khác luyện ra được năm viên đan trung phẩm. Đường Hoan không ngoài ý muốn, thần thái tự nhiên.Ả lơ đãng nhìn Đường Quả, thấy cô hoàn toàn bình thường, nhìn không ra trạng thái gì.Đường Quả trong ấn tượng của ả là vĩnh viễn hất mặt lên trời, không bao giờ chịu cúi đầu. Kể cả nổ lô cũng sẽ không biểu hiện giống người khác. Không thể không thừa nhận, ả cực kì hâm mộ bộ dáng kiêu ngạo đó.Người ta thành công hay thất bại cũng có khí chất của đại tiểu thư thế gia, ai cũng không vượt qua được."Đại hội lần này, bổn trưởng lão thu hoạch được rất nhiều. Không, phải nói là kinh hỉ thực sự quá nhiều.""Bây giờ bổn trưởng lão tuyên bố, người đạt giải nhất đại hội luyện dược lần này là --- nhị tiểu thư nhà họ Đường, Đường Quả!"Đường Hoan đang đợi giám khảo công bố mình đạt giải nhất, lời phía trước ả đã nghĩ ra được, nhưng mà lời phía sau không giống trong suy nghĩ của ả.Không phải Đường Hoan, là Đường Quả.Đường Hoan bất thình lình ngẩng đầu lên, há mồm hỏi, "Tại sao lại là Đường Quả đạt giải nhất?"Ngay lập tức, mọi ánh mắt đều dồn về phía ả. Ả có thể nhìn ra trong mắt họ một câu hỏi, tại sao lại không phải Đường Quả?Đường Hoan đắng miệng, cũng rất tức giận. Coi như hai vòng trước Đường Quả xuất sắc, nhưng cũng phải tính cả thành tích vòng này chứ?