"Tiểu Quả, thật xin lỗi. Anh biết chia tay sẽ để lại cho em một đả kích rất lớn... Nhưng lần này anh thực sự phải xin lỗi." Lãnh Tử Việt đưa tay khẽ mớn trớn môi mỏng, ánh mắt mang theo vẻ áy náy. "Em là một cô gái tốt, anh không muốn làm tổn thương em. Đến với em, anh đã nghĩ rằng sự ngọt ngào của em có thể khiến anh quên đi cô ấy. Nhưng... khi cô ấy trở lại, anh lại phát hiện hình bóng kia đã khắc rất sâu trong tim mình. Không thể nào rủ bỏ được. "Kỳ Kỳ, anh đã đáp ứng sẽ cùng cô ấy ở bên nhau mãi mãi." "Tiểu Quả, anh thật sự không thể quên cô ấy." Trước mặt nam nhân tuấn tú kia là một nữ nhân mặc váy trắng đơn giản. Tay cô ấy nắm thật chặt cốc trà sữa, buồn bã rũ đầu khiến không ai có thể thấy biểu tình của cô ấy lúc này. Cô gái nhỏ nhắn yếu ớt, thân mình có chút run rẩy, khiến người ta có thể phảng phất nghi ngờ vì lí do chia tay với bạn trai mà khóc thút thít đi. Lãnh Tử Việt cũng thật sự áy náy. Nhưng hắn rất cần thiết chia tay. Người hắn yêu chính là Lục Kỳ, không phải Đường…
Chương 173: Thứ nữ trọng sinh (35)
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!Tác giả: Đỗ Liễu LiễuTruyện Hệ Thống, Truyện Nữ Cường"Tiểu Quả, thật xin lỗi. Anh biết chia tay sẽ để lại cho em một đả kích rất lớn... Nhưng lần này anh thực sự phải xin lỗi." Lãnh Tử Việt đưa tay khẽ mớn trớn môi mỏng, ánh mắt mang theo vẻ áy náy. "Em là một cô gái tốt, anh không muốn làm tổn thương em. Đến với em, anh đã nghĩ rằng sự ngọt ngào của em có thể khiến anh quên đi cô ấy. Nhưng... khi cô ấy trở lại, anh lại phát hiện hình bóng kia đã khắc rất sâu trong tim mình. Không thể nào rủ bỏ được. "Kỳ Kỳ, anh đã đáp ứng sẽ cùng cô ấy ở bên nhau mãi mãi." "Tiểu Quả, anh thật sự không thể quên cô ấy." Trước mặt nam nhân tuấn tú kia là một nữ nhân mặc váy trắng đơn giản. Tay cô ấy nắm thật chặt cốc trà sữa, buồn bã rũ đầu khiến không ai có thể thấy biểu tình của cô ấy lúc này. Cô gái nhỏ nhắn yếu ớt, thân mình có chút run rẩy, khiến người ta có thể phảng phất nghi ngờ vì lí do chia tay với bạn trai mà khóc thút thít đi. Lãnh Tử Việt cũng thật sự áy náy. Nhưng hắn rất cần thiết chia tay. Người hắn yêu chính là Lục Kỳ, không phải Đường… Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_"Nghe đâu thất hoàng tử muốn lấy niềm vui của đại tiểu thư nhà họ Đường, dự định mua thần khí.""Nghe đâu gia chủ nhà họ Đường rất cưng chiều đại tiểu thư, cũng vì nàng ta mà mua thần khí.""Biết nhà họ Bạc không?""Nhà mẹ đẻ của Đường phu nhân Bạc Vân Tư ấy hả?""Đúng, nhà họ Bạc đó đấy. Nghe đâu đại công tử nhà họ Bạc Bạc Tây Phong cũng tuyên bố vì đại tiểu thư nhà họ Đường mà mua lò luyện đan thần khí.""Vãi, vị đại tiểu thư này nhiều người thích nhỉ? Bạc Tây Phong không phải là anh họ của đích tiểu thư nhà họ Đường hay sao? Thú vị thật, không thèm giúp em họ mình lại đi giúp người ngoài, chẳng lẽ hắn ta yêu đại tiểu thư nhà họ Đường rồi?""Không chỉ mấy người này đâu. Bình Thành này không biết bao nhiêu người ái mộ đại tiểu thư nhà họ Đường, nghe đồn trong cung cũng có. Chẳng qua người ta không có lên tiếng thôi.""Các ngươi có thấy lạ không, đích tiểu thư nhà họ Đường thực sự rất đáng thương.""Ta cũng thấy hơi là lạ. May là tiểu vương gia rất cưng nàng. Dù không có hôn ước thì quan hệ cũng không tệ lắm.""Nếu không có tiểu vương gia, chẳng biết đích tiểu thư có bị mấy người kia nuốt mất hay không."...Lại một đợt tuyên truyền nữa, loan rộng khắp Bình Thành. Nếu chỗ này mà có internet, hẳn là những người có liên quan đến Đường Hoan đều lên hot search."Em họ, ấm ức không?"Dạ Chu cũng nghe đồn, thậm chí có một số lời đồn là do chàng truyền ra. Dạo này ở cạnh Đường Quả chàng mới biết em họ mình bị bạn bè xa lánh. Ai ai cũng thấy đích tiểu thư nhà họ Đường ngang ngược càn rỡ.Nhưng ai biết được, sau dáng vẻ ngang ngược ấy có bao nhiêu cay đắng. Nếu nàng không kiêu ngạo một chút, lợi hại một chút, chỉ sợ sẽ bị gặm đến xương không còn.Không thể tưởng tượng được một cô nương chỉ có mười mấy tuổi như thế đã phải gánh trên vai vô số áp lực.Chàng dành thời gian xem xét chuyện nhà họ Đường mấy năm nay. Em họ từ nhỏ đã bị người nhà họ Đường xa lánh. Nàng có thành tích như bây giờ, một là vì nàng nỗ lực, hai là vì tông tộc nhà họ Đường vẫn cho nàng tài nguyên.Nếu như dòng tộc nhà họ Đường không quản lí tài nguyên, theo tính tình của Đường Hạo Huy, chỉ sợ em họ không có tí tài nguyên nào.Nhà họ Đường bài xích nàng thì thôi, đến nhà họ Bạc cũng bài xích nàng.Nhất là Bạc Tây Phong và Bạc Linh Nhi, hai người này là anh chị của em họ mà không muốn chơi với em họ, lại đi chơi với Đường Hoan, thật sự rất khó hiểu."Không cần biết những người khác đối xử với em như thế nào, ta mãi mãi đứng về phía em."Dạ Chu cực kì đau lòng cho cô nương trước mặt. Nàng chỉ mới mười sáu, vận mệnh lại long đong như thế.Dì của chàng chỉ một lòng mong con gái nổi bật. Một khi em họ kém Đường Hoan, dì sẽ không quản. Này làm gì gọi là nuôi con, rõ ràng xem em họ là công cụ."Anh họ, anh là người tốt."Dạ Chu cười tươi như hoa, tâm tình suиɠ sướиɠ.Đường Quả cười cười, "Người đấu giá thần khí rất nhiều, chắc sẽ được nhiều nguyên thạch. Có nguyên thạch rồi ta mời anh ăn một bữa, cho anh một bao lì xì thật lớn.""Không cần, em cứ giữ lại đi, ta không thiếu nguyên thạch. Ăn cơm cũng là ta mời, ta làm chủ, lì xì cũng để ta cho em." Em họ đáng thương như thế, chàng làm sao lấy đồ của em họ được.Hệ thống yên lặng ngắm kí chủ đại đại nhà mình liên tục phát thẻ người tốt cho Dạ Chu, lại nhìn đến thằng anh họ đần độn này cười hì hì, tự hỏi về sau chàng ta có chửi ầm lên hay không.
Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
"Nghe đâu thất hoàng tử muốn lấy niềm vui của đại tiểu thư nhà họ Đường, dự định mua thần khí."
"Nghe đâu gia chủ nhà họ Đường rất cưng chiều đại tiểu thư, cũng vì nàng ta mà mua thần khí."
"Biết nhà họ Bạc không?"
"Nhà mẹ đẻ của Đường phu nhân Bạc Vân Tư ấy hả?"
"Đúng, nhà họ Bạc đó đấy. Nghe đâu đại công tử nhà họ Bạc Bạc Tây Phong cũng tuyên bố vì đại tiểu thư nhà họ Đường mà mua lò luyện đan thần khí."
"Vãi, vị đại tiểu thư này nhiều người thích nhỉ? Bạc Tây Phong không phải là anh họ của đích tiểu thư nhà họ Đường hay sao? Thú vị thật, không thèm giúp em họ mình lại đi giúp người ngoài, chẳng lẽ hắn ta yêu đại tiểu thư nhà họ Đường rồi?"
"Không chỉ mấy người này đâu. Bình Thành này không biết bao nhiêu người ái mộ đại tiểu thư nhà họ Đường, nghe đồn trong cung cũng có. Chẳng qua người ta không có lên tiếng thôi."
"Các ngươi có thấy lạ không, đích tiểu thư nhà họ Đường thực sự rất đáng thương."
"Ta cũng thấy hơi là lạ. May là tiểu vương gia rất cưng nàng. Dù không có hôn ước thì quan hệ cũng không tệ lắm."
"Nếu không có tiểu vương gia, chẳng biết đích tiểu thư có bị mấy người kia nuốt mất hay không."
...
Lại một đợt tuyên truyền nữa, loan rộng khắp Bình Thành. Nếu chỗ này mà có internet, hẳn là những người có liên quan đến Đường Hoan đều lên hot search.
"Em họ, ấm ức không?"
Dạ Chu cũng nghe đồn, thậm chí có một số lời đồn là do chàng truyền ra. Dạo này ở cạnh Đường Quả chàng mới biết em họ mình bị bạn bè xa lánh. Ai ai cũng thấy đích tiểu thư nhà họ Đường ngang ngược càn rỡ.
Nhưng ai biết được, sau dáng vẻ ngang ngược ấy có bao nhiêu cay đắng. Nếu nàng không kiêu ngạo một chút, lợi hại một chút, chỉ sợ sẽ bị gặm đến xương không còn.
Không thể tưởng tượng được một cô nương chỉ có mười mấy tuổi như thế đã phải gánh trên vai vô số áp lực.
Chàng dành thời gian xem xét chuyện nhà họ Đường mấy năm nay. Em họ từ nhỏ đã bị người nhà họ Đường xa lánh. Nàng có thành tích như bây giờ, một là vì nàng nỗ lực, hai là vì tông tộc nhà họ Đường vẫn cho nàng tài nguyên.
Nếu như dòng tộc nhà họ Đường không quản lí tài nguyên, theo tính tình của Đường Hạo Huy, chỉ sợ em họ không có tí tài nguyên nào.
Nhà họ Đường bài xích nàng thì thôi, đến nhà họ Bạc cũng bài xích nàng.
Nhất là Bạc Tây Phong và Bạc Linh Nhi, hai người này là anh chị của em họ mà không muốn chơi với em họ, lại đi chơi với Đường Hoan, thật sự rất khó hiểu.
"Không cần biết những người khác đối xử với em như thế nào, ta mãi mãi đứng về phía em."
Dạ Chu cực kì đau lòng cho cô nương trước mặt. Nàng chỉ mới mười sáu, vận mệnh lại long đong như thế.
Dì của chàng chỉ một lòng mong con gái nổi bật. Một khi em họ kém Đường Hoan, dì sẽ không quản. Này làm gì gọi là nuôi con, rõ ràng xem em họ là công cụ.
"Anh họ, anh là người tốt."
Dạ Chu cười tươi như hoa, tâm tình suиɠ sướиɠ.
Đường Quả cười cười, "Người đấu giá thần khí rất nhiều, chắc sẽ được nhiều nguyên thạch. Có nguyên thạch rồi ta mời anh ăn một bữa, cho anh một bao lì xì thật lớn."
"Không cần, em cứ giữ lại đi, ta không thiếu nguyên thạch. Ăn cơm cũng là ta mời, ta làm chủ, lì xì cũng để ta cho em." Em họ đáng thương như thế, chàng làm sao lấy đồ của em họ được.
Hệ thống yên lặng ngắm kí chủ đại đại nhà mình liên tục phát thẻ người tốt cho Dạ Chu, lại nhìn đến thằng anh họ đần độn này cười hì hì, tự hỏi về sau chàng ta có chửi ầm lên hay không.
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!Tác giả: Đỗ Liễu LiễuTruyện Hệ Thống, Truyện Nữ Cường"Tiểu Quả, thật xin lỗi. Anh biết chia tay sẽ để lại cho em một đả kích rất lớn... Nhưng lần này anh thực sự phải xin lỗi." Lãnh Tử Việt đưa tay khẽ mớn trớn môi mỏng, ánh mắt mang theo vẻ áy náy. "Em là một cô gái tốt, anh không muốn làm tổn thương em. Đến với em, anh đã nghĩ rằng sự ngọt ngào của em có thể khiến anh quên đi cô ấy. Nhưng... khi cô ấy trở lại, anh lại phát hiện hình bóng kia đã khắc rất sâu trong tim mình. Không thể nào rủ bỏ được. "Kỳ Kỳ, anh đã đáp ứng sẽ cùng cô ấy ở bên nhau mãi mãi." "Tiểu Quả, anh thật sự không thể quên cô ấy." Trước mặt nam nhân tuấn tú kia là một nữ nhân mặc váy trắng đơn giản. Tay cô ấy nắm thật chặt cốc trà sữa, buồn bã rũ đầu khiến không ai có thể thấy biểu tình của cô ấy lúc này. Cô gái nhỏ nhắn yếu ớt, thân mình có chút run rẩy, khiến người ta có thể phảng phất nghi ngờ vì lí do chia tay với bạn trai mà khóc thút thít đi. Lãnh Tử Việt cũng thật sự áy náy. Nhưng hắn rất cần thiết chia tay. Người hắn yêu chính là Lục Kỳ, không phải Đường… Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_"Nghe đâu thất hoàng tử muốn lấy niềm vui của đại tiểu thư nhà họ Đường, dự định mua thần khí.""Nghe đâu gia chủ nhà họ Đường rất cưng chiều đại tiểu thư, cũng vì nàng ta mà mua thần khí.""Biết nhà họ Bạc không?""Nhà mẹ đẻ của Đường phu nhân Bạc Vân Tư ấy hả?""Đúng, nhà họ Bạc đó đấy. Nghe đâu đại công tử nhà họ Bạc Bạc Tây Phong cũng tuyên bố vì đại tiểu thư nhà họ Đường mà mua lò luyện đan thần khí.""Vãi, vị đại tiểu thư này nhiều người thích nhỉ? Bạc Tây Phong không phải là anh họ của đích tiểu thư nhà họ Đường hay sao? Thú vị thật, không thèm giúp em họ mình lại đi giúp người ngoài, chẳng lẽ hắn ta yêu đại tiểu thư nhà họ Đường rồi?""Không chỉ mấy người này đâu. Bình Thành này không biết bao nhiêu người ái mộ đại tiểu thư nhà họ Đường, nghe đồn trong cung cũng có. Chẳng qua người ta không có lên tiếng thôi.""Các ngươi có thấy lạ không, đích tiểu thư nhà họ Đường thực sự rất đáng thương.""Ta cũng thấy hơi là lạ. May là tiểu vương gia rất cưng nàng. Dù không có hôn ước thì quan hệ cũng không tệ lắm.""Nếu không có tiểu vương gia, chẳng biết đích tiểu thư có bị mấy người kia nuốt mất hay không."...Lại một đợt tuyên truyền nữa, loan rộng khắp Bình Thành. Nếu chỗ này mà có internet, hẳn là những người có liên quan đến Đường Hoan đều lên hot search."Em họ, ấm ức không?"Dạ Chu cũng nghe đồn, thậm chí có một số lời đồn là do chàng truyền ra. Dạo này ở cạnh Đường Quả chàng mới biết em họ mình bị bạn bè xa lánh. Ai ai cũng thấy đích tiểu thư nhà họ Đường ngang ngược càn rỡ.Nhưng ai biết được, sau dáng vẻ ngang ngược ấy có bao nhiêu cay đắng. Nếu nàng không kiêu ngạo một chút, lợi hại một chút, chỉ sợ sẽ bị gặm đến xương không còn.Không thể tưởng tượng được một cô nương chỉ có mười mấy tuổi như thế đã phải gánh trên vai vô số áp lực.Chàng dành thời gian xem xét chuyện nhà họ Đường mấy năm nay. Em họ từ nhỏ đã bị người nhà họ Đường xa lánh. Nàng có thành tích như bây giờ, một là vì nàng nỗ lực, hai là vì tông tộc nhà họ Đường vẫn cho nàng tài nguyên.Nếu như dòng tộc nhà họ Đường không quản lí tài nguyên, theo tính tình của Đường Hạo Huy, chỉ sợ em họ không có tí tài nguyên nào.Nhà họ Đường bài xích nàng thì thôi, đến nhà họ Bạc cũng bài xích nàng.Nhất là Bạc Tây Phong và Bạc Linh Nhi, hai người này là anh chị của em họ mà không muốn chơi với em họ, lại đi chơi với Đường Hoan, thật sự rất khó hiểu."Không cần biết những người khác đối xử với em như thế nào, ta mãi mãi đứng về phía em."Dạ Chu cực kì đau lòng cho cô nương trước mặt. Nàng chỉ mới mười sáu, vận mệnh lại long đong như thế.Dì của chàng chỉ một lòng mong con gái nổi bật. Một khi em họ kém Đường Hoan, dì sẽ không quản. Này làm gì gọi là nuôi con, rõ ràng xem em họ là công cụ."Anh họ, anh là người tốt."Dạ Chu cười tươi như hoa, tâm tình suиɠ sướиɠ.Đường Quả cười cười, "Người đấu giá thần khí rất nhiều, chắc sẽ được nhiều nguyên thạch. Có nguyên thạch rồi ta mời anh ăn một bữa, cho anh một bao lì xì thật lớn.""Không cần, em cứ giữ lại đi, ta không thiếu nguyên thạch. Ăn cơm cũng là ta mời, ta làm chủ, lì xì cũng để ta cho em." Em họ đáng thương như thế, chàng làm sao lấy đồ của em họ được.Hệ thống yên lặng ngắm kí chủ đại đại nhà mình liên tục phát thẻ người tốt cho Dạ Chu, lại nhìn đến thằng anh họ đần độn này cười hì hì, tự hỏi về sau chàng ta có chửi ầm lên hay không.