Ánh nắng chiều nóng ran hắt vào phòng học hiện rõ lên những vệt sáng tối. Những đàn ve thi nhau kêu ngoài cửa sổ cũng làm tròn bổn phận của mình. Lá cây thổi rì rào bên cạnh cửa sổ cũng đủ làm cho con người ta buồn ngủ dữ dội. Nhiên Nhiên im lặng ngồi giữa ranh giới giữa sáng và tối của bàn học. Ánh nắng chiều chiếu lên tỏa mấy sợi tóc mai trên trán cô, thành sắc màu lấp lánh. Từng tiết học căng thẳng trôi qua cô chỉ thấy nhàm chán. Cô nheo mắt, lông mi vừa đen vừa dài khiến ai nhìn vào cũng bị sự thu hút nào đó kéo vào bên trong. Ở cô toát lên một vẻ đẹp thuần khiết tinh khôi của một cô cậu học trò. Sống mũi thanh cao tao nhã, cùng với đôi môi ửng hồng tự nhiên tạo nên một khuôn mặt sáng sủa, xinh đẹp trước mắt người nhìn. Ở trong mắt Nhiên Nhiên thì Thẩm Mặc chính là chàng trai đẹp nhất trần đời mà cô từng gặp. Cho tới giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ ngày đầu tiên mà cô và Thẩm Mặc gặp nhau, khi đó Thẩm Mặc vừa mới chuyển tới trường học Nhiên Nhiên. Thiếu niên có đôi chân dài thẳng tắp,…
Chương 13
Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương EmTác giả: Nguyễn TThùy TrangTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chiều nóng ran hắt vào phòng học hiện rõ lên những vệt sáng tối. Những đàn ve thi nhau kêu ngoài cửa sổ cũng làm tròn bổn phận của mình. Lá cây thổi rì rào bên cạnh cửa sổ cũng đủ làm cho con người ta buồn ngủ dữ dội. Nhiên Nhiên im lặng ngồi giữa ranh giới giữa sáng và tối của bàn học. Ánh nắng chiều chiếu lên tỏa mấy sợi tóc mai trên trán cô, thành sắc màu lấp lánh. Từng tiết học căng thẳng trôi qua cô chỉ thấy nhàm chán. Cô nheo mắt, lông mi vừa đen vừa dài khiến ai nhìn vào cũng bị sự thu hút nào đó kéo vào bên trong. Ở cô toát lên một vẻ đẹp thuần khiết tinh khôi của một cô cậu học trò. Sống mũi thanh cao tao nhã, cùng với đôi môi ửng hồng tự nhiên tạo nên một khuôn mặt sáng sủa, xinh đẹp trước mắt người nhìn. Ở trong mắt Nhiên Nhiên thì Thẩm Mặc chính là chàng trai đẹp nhất trần đời mà cô từng gặp. Cho tới giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ ngày đầu tiên mà cô và Thẩm Mặc gặp nhau, khi đó Thẩm Mặc vừa mới chuyển tới trường học Nhiên Nhiên. Thiếu niên có đôi chân dài thẳng tắp,… Hôm nay đã được chính miệng cậu nói yêu mình nghĩ lại cũng không còn gì trên thế gian này khiến cô hối tiếc . Thẩm Mặc quay người khẽ ho cô vỗ vai cậu " không sao chứ ? chúng ta sắp về đến nhà rồi "Cậu gật đầu tiếp tục nằm mơ màng nhìn qua khung cửa kính ngoài trời lớt phớt mưa bay quãng thời gian khá dài trong lòng như mất mát một thứ gì đó bất giác siết chặt tay cậu , mãi sau cô mới cố gắng mở được chiếc cửa đưa Thẩm Mặc lên phòng ." Tên ngốc này ! tại sao lại nặng thế không biết " vừa đặt được cậu lên giường cậu lại thều thào nói ." Nhanh giúp tôi , tôi buồn nôn quá "" Được để tớ đi lấy thau " cô lao vào nhà tắm vớ lấy cái thau nhựa mà hàng ngày vẫn nằm trong góc đỡ cậu đứng dậy , người kia liền nôn hết mật xanh mật vàng nằm vật xuống giường cô nhăn mặt trách móc ." Đáng đời cậu "Thẩm Mặc nhăn mặt cười mếu " Giúp tôi lau cả mặt và cổ nữa , khó chịu quá cổ họng muốn nổ tung ra rồi này , mùi hôi quá "Cô lườm cậu , vừa bịt mũi rồi vừa bưng cái chậu thau khi nãy cậu nôn đem vào phòng vệ sinh xả nước rồi cọ rửa sạch sẽ , cô cầm một cái khăn mặt xả một chậu nước ấm đem vào giường , nhúng khăn vào chậu giặt nhẹ rồi lau mặt cho cậu đến cái cổ thì liền mở hai cái nút áo .Cổ hiện rõ hai cái xương quai xanh cùng một khoảng thịt đã chuyển sang màu đỏ săn chắc bất giác không nhịn được nuốt nước miếng ừng ực khuôn mặt bé nhỏ đã đỏ như mộng , Thẩm Mặc túm lấy tay cô kéo xuống cả người cô không tự chủ được chốc lát đã nằm đè lên người cậu .Đầu Thẩm Mặc đã tiến sát lại cổ của Nhiên Nhiên đầu lưỡi không ngừng cọ cọ vào khiến cô có cảm giác nhột nhột như một phản ửng cô tự nhiên la lên ." Đừng " Thẩm Mặc vờ như không nghe thấy cố tình đùa giỡn ." Há miệng ra " cô giường như một cái máy liền nghe theo lời người kia , lưỡi của cậu ta đã tiến thẳng vào trong khoang miệng cô tham lam vơ vét cả hai người đột nhiên nóng ran .Hai bàn tay đột nhiên nắm lấy vai cậu cảm giác tê tê ngấm đến toàn thân , Thẩm Mặc đột nhiên dừng lại khiến cô buột miệng hỏi một câu ngu xuẩn " Sao..? sao thế "" Tôi nghĩ hai chúng ta đang còn nhỏ , chuyện này .."Cô tự động thả tay khỏi vai hắn . Thẩm Mặc đi tắm cô ngồi yên một mình suy nghĩ lại tự cảm thấy may mắn , Thẩm Mặc ở trong phòng tắm anh tự sử , sau 17 năm anh tự nhiên phát dục nên đành tự sử .Anh bước ra khỏi nhà tắm vừa ra khỏi nhà tắm đã gần 11 giờ đêm , Nhiên Nhiên vẫn ngồi thơ thẩn nửa muốn về nửa lại muốn ở lại .Thẩm Mặc rất nhanh nắm được tâm lí của đối phương " Cậu đi tắm đi rồi lại ở đây mai về cũng trễ lắm rồi , hễ xa nhau một khoảng tớ chỉ muốn ôm cậu rồi ngủ một giấc chỉ vậy thôi tớ hứa không làm gì cả "Cô gật đầu chính bản thân cô trong nội tâm thăm thẳm cũng muốn ở cùng cậu cơ mà cô tắm xong mặc tạm áo sơ mi của cậu rồi cũng vội leo lên giường nằm cạnh hắn .Thật sự thì đây là lần đầu tiên cô ngủ cùng với một đứa con trai mà đặc biệt hơn lại là người thầm thương trộm nhớ bấy lâu , nội tâm cô cảm thấy may mắn vô cùng .Thẩm Mặc khẽ nằm xích người vào trong cậu giang tay ra để cô gối đầu lên kéo cô vào lòng ôm thật chặt cô im lặng khẽ thở đều đặn , người kia cho cô một cảm giác yên tâm ấm áp một cảm giác chưa từng có trong cuộc đời .Cụi đầu vào khuôn ngực rắn trắc kia thì thào nói " cậu có biết không ?..lực hấp dẫn của cậu đối với tớ còn lớn hơn nhiều so với trọng lực của trái đất đó "" Cậu ngốc thật ! thích người ta mà không chịu nổi ít nhất cũng phải kiên cường tỏ tình xem thế nào chứ " vén mấy sợi tóc mai đang che nửa khuôn mặt kiều diễm của người con gái chước mặt lại nói ." Leonardon Da Vinci dành cả cuộc đời để vẽ trướng ! còn tớ dành cả cuộc đời còn lại để vẽ đường vào tim tớ cho cậu đấy "" Tớ cũng vậy ! tớ dành cả thanh xuân của mình để nói với cậu một câu là.. xàm vừa thôi ngủ đi "" Ơ ơ đùa nhau à " càng siết chặt bờ vai nhỏ của người con gái , người con gái yếu đuối chỉ cần nhìn vào thì ai cũng muốn đưa tay bảo vệ ." Tớ buồn ngủ quá ! cho tớ mượn bờ vai của cậu ngủ ít nhé crush ? được không "" Cô bé ngốc à đừng lo có tớ đây rồi cứ yên tâm ngủ nhé , chúc cậu ngủ ngon " hôn lên mái tóc thoang thoảng mùi hương chanh dịu nhẹ của Nhiên Nhiên.Nhiên Nhiên gục đầu ngủ thiếp đi............................mn ơi chước khi qua chương mới thì nhớ thả cho mk một like và theo rõi để ủng hộ mk với ạ , mỗi một lượt like xẽ lm mk cố gắng để có thể vt truyện hay hơn vậy nên rất mong sự ủng hộ nhiệt tình của mn .
Hôm nay đã được chính miệng cậu nói yêu mình nghĩ lại cũng không còn gì trên thế gian này khiến cô hối tiếc . Thẩm Mặc quay người khẽ ho cô vỗ vai cậu " không sao chứ ? chúng ta sắp về đến nhà rồi "
Cậu gật đầu tiếp tục nằm mơ màng nhìn qua khung cửa kính ngoài trời lớt phớt mưa bay quãng thời gian khá dài trong lòng như mất mát một thứ gì đó bất giác siết chặt tay cậu , mãi sau cô mới cố gắng mở được chiếc cửa đưa Thẩm Mặc lên phòng .
" Tên ngốc này ! tại sao lại nặng thế không biết " vừa đặt được cậu lên giường cậu lại thều thào nói .
" Nhanh giúp tôi , tôi buồn nôn quá "
" Được để tớ đi lấy thau " cô lao vào nhà tắm vớ lấy cái thau nhựa mà hàng ngày vẫn nằm trong góc đỡ cậu đứng dậy , người kia liền nôn hết mật xanh mật vàng nằm vật xuống giường cô nhăn mặt trách móc .
" Đáng đời cậu "
Thẩm Mặc nhăn mặt cười mếu " Giúp tôi lau cả mặt và cổ nữa , khó chịu quá cổ họng muốn nổ tung ra rồi này , mùi hôi quá "
Cô lườm cậu , vừa bịt mũi rồi vừa bưng cái chậu thau khi nãy cậu nôn đem vào phòng vệ sinh xả nước rồi cọ rửa sạch sẽ , cô cầm một cái khăn mặt xả một chậu nước ấm đem vào giường , nhúng khăn vào chậu giặt nhẹ rồi lau mặt cho cậu đến cái cổ thì liền mở hai cái nút áo .
Cổ hiện rõ hai cái xương quai xanh cùng một khoảng thịt đã chuyển sang màu đỏ săn chắc bất giác không nhịn được nuốt nước miếng ừng ực khuôn mặt bé nhỏ đã đỏ như mộng , Thẩm Mặc túm lấy tay cô kéo xuống cả người cô không tự chủ được chốc lát đã nằm đè lên người cậu .
Đầu Thẩm Mặc đã tiến sát lại cổ của Nhiên Nhiên đầu lưỡi không ngừng cọ cọ vào khiến cô có cảm giác nhột nhột như một phản ửng cô tự nhiên la lên .
" Đừng " Thẩm Mặc vờ như không nghe thấy cố tình đùa giỡn .
" Há miệng ra " cô giường như một cái máy liền nghe theo lời người kia , lưỡi của cậu ta đã tiến thẳng vào trong khoang miệng cô tham lam vơ vét cả hai người đột nhiên nóng ran .
Hai bàn tay đột nhiên nắm lấy vai cậu cảm giác tê tê ngấm đến toàn thân , Thẩm Mặc đột nhiên dừng lại khiến cô buột miệng hỏi một câu ngu xuẩn " Sao..? sao thế "
" Tôi nghĩ hai chúng ta đang còn nhỏ , chuyện này .."
Cô tự động thả tay khỏi vai hắn . Thẩm Mặc đi tắm cô ngồi yên một mình suy nghĩ lại tự cảm thấy may mắn , Thẩm Mặc ở trong phòng tắm anh tự sử , sau 17 năm anh tự nhiên phát dục nên đành tự sử .
Anh bước ra khỏi nhà tắm vừa ra khỏi nhà tắm đã gần 11 giờ đêm , Nhiên Nhiên vẫn ngồi thơ thẩn nửa muốn về nửa lại muốn ở lại .
Thẩm Mặc rất nhanh nắm được tâm lí của đối phương " Cậu đi tắm đi rồi lại ở đây mai về cũng trễ lắm rồi , hễ xa nhau một khoảng tớ chỉ muốn ôm cậu rồi ngủ một giấc chỉ vậy thôi tớ hứa không làm gì cả "
Cô gật đầu chính bản thân cô trong nội tâm thăm thẳm cũng muốn ở cùng cậu cơ mà cô tắm xong mặc tạm áo sơ mi của cậu rồi cũng vội leo lên giường nằm cạnh hắn .
Thật sự thì đây là lần đầu tiên cô ngủ cùng với một đứa con trai mà đặc biệt hơn lại là người thầm thương trộm nhớ bấy lâu , nội tâm cô cảm thấy may mắn vô cùng .
Thẩm Mặc khẽ nằm xích người vào trong cậu giang tay ra để cô gối đầu lên kéo cô vào lòng ôm thật chặt cô im lặng khẽ thở đều đặn , người kia cho cô một cảm giác yên tâm ấm áp một cảm giác chưa từng có trong cuộc đời .
Cụi đầu vào khuôn ngực rắn trắc kia thì thào nói " cậu có biết không ?..lực hấp dẫn của cậu đối với tớ còn lớn hơn nhiều so với trọng lực của trái đất đó "
" Cậu ngốc thật ! thích người ta mà không chịu nổi ít nhất cũng phải kiên cường tỏ tình xem thế nào chứ " vén mấy sợi tóc mai đang che nửa khuôn mặt kiều diễm của người con gái chước mặt lại nói .
" Leonardon Da Vinci dành cả cuộc đời để vẽ trướng ! còn tớ dành cả cuộc đời còn lại để vẽ đường vào tim tớ cho cậu đấy "
" Tớ cũng vậy ! tớ dành cả thanh xuân của mình để nói với cậu một câu là.. xàm vừa thôi ngủ đi "
" Ơ ơ đùa nhau à " càng siết chặt bờ vai nhỏ của người con gái , người con gái yếu đuối chỉ cần nhìn vào thì ai cũng muốn đưa tay bảo vệ .
" Tớ buồn ngủ quá ! cho tớ mượn bờ vai của cậu ngủ ít nhé crush ? được không "
" Cô bé ngốc à đừng lo có tớ đây rồi cứ yên tâm ngủ nhé , chúc cậu ngủ ngon " hôn lên mái tóc thoang thoảng mùi hương chanh dịu nhẹ của Nhiên Nhiên.
Nhiên Nhiên gục đầu ngủ thiếp đi...
.........................
mn ơi chước khi qua chương mới thì nhớ thả cho mk một like và theo rõi để ủng hộ mk với ạ , mỗi một lượt like xẽ lm mk cố gắng để có thể vt truyện hay hơn vậy nên rất mong sự ủng hộ nhiệt tình của mn .
Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương EmTác giả: Nguyễn TThùy TrangTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chiều nóng ran hắt vào phòng học hiện rõ lên những vệt sáng tối. Những đàn ve thi nhau kêu ngoài cửa sổ cũng làm tròn bổn phận của mình. Lá cây thổi rì rào bên cạnh cửa sổ cũng đủ làm cho con người ta buồn ngủ dữ dội. Nhiên Nhiên im lặng ngồi giữa ranh giới giữa sáng và tối của bàn học. Ánh nắng chiều chiếu lên tỏa mấy sợi tóc mai trên trán cô, thành sắc màu lấp lánh. Từng tiết học căng thẳng trôi qua cô chỉ thấy nhàm chán. Cô nheo mắt, lông mi vừa đen vừa dài khiến ai nhìn vào cũng bị sự thu hút nào đó kéo vào bên trong. Ở cô toát lên một vẻ đẹp thuần khiết tinh khôi của một cô cậu học trò. Sống mũi thanh cao tao nhã, cùng với đôi môi ửng hồng tự nhiên tạo nên một khuôn mặt sáng sủa, xinh đẹp trước mắt người nhìn. Ở trong mắt Nhiên Nhiên thì Thẩm Mặc chính là chàng trai đẹp nhất trần đời mà cô từng gặp. Cho tới giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ ngày đầu tiên mà cô và Thẩm Mặc gặp nhau, khi đó Thẩm Mặc vừa mới chuyển tới trường học Nhiên Nhiên. Thiếu niên có đôi chân dài thẳng tắp,… Hôm nay đã được chính miệng cậu nói yêu mình nghĩ lại cũng không còn gì trên thế gian này khiến cô hối tiếc . Thẩm Mặc quay người khẽ ho cô vỗ vai cậu " không sao chứ ? chúng ta sắp về đến nhà rồi "Cậu gật đầu tiếp tục nằm mơ màng nhìn qua khung cửa kính ngoài trời lớt phớt mưa bay quãng thời gian khá dài trong lòng như mất mát một thứ gì đó bất giác siết chặt tay cậu , mãi sau cô mới cố gắng mở được chiếc cửa đưa Thẩm Mặc lên phòng ." Tên ngốc này ! tại sao lại nặng thế không biết " vừa đặt được cậu lên giường cậu lại thều thào nói ." Nhanh giúp tôi , tôi buồn nôn quá "" Được để tớ đi lấy thau " cô lao vào nhà tắm vớ lấy cái thau nhựa mà hàng ngày vẫn nằm trong góc đỡ cậu đứng dậy , người kia liền nôn hết mật xanh mật vàng nằm vật xuống giường cô nhăn mặt trách móc ." Đáng đời cậu "Thẩm Mặc nhăn mặt cười mếu " Giúp tôi lau cả mặt và cổ nữa , khó chịu quá cổ họng muốn nổ tung ra rồi này , mùi hôi quá "Cô lườm cậu , vừa bịt mũi rồi vừa bưng cái chậu thau khi nãy cậu nôn đem vào phòng vệ sinh xả nước rồi cọ rửa sạch sẽ , cô cầm một cái khăn mặt xả một chậu nước ấm đem vào giường , nhúng khăn vào chậu giặt nhẹ rồi lau mặt cho cậu đến cái cổ thì liền mở hai cái nút áo .Cổ hiện rõ hai cái xương quai xanh cùng một khoảng thịt đã chuyển sang màu đỏ săn chắc bất giác không nhịn được nuốt nước miếng ừng ực khuôn mặt bé nhỏ đã đỏ như mộng , Thẩm Mặc túm lấy tay cô kéo xuống cả người cô không tự chủ được chốc lát đã nằm đè lên người cậu .Đầu Thẩm Mặc đã tiến sát lại cổ của Nhiên Nhiên đầu lưỡi không ngừng cọ cọ vào khiến cô có cảm giác nhột nhột như một phản ửng cô tự nhiên la lên ." Đừng " Thẩm Mặc vờ như không nghe thấy cố tình đùa giỡn ." Há miệng ra " cô giường như một cái máy liền nghe theo lời người kia , lưỡi của cậu ta đã tiến thẳng vào trong khoang miệng cô tham lam vơ vét cả hai người đột nhiên nóng ran .Hai bàn tay đột nhiên nắm lấy vai cậu cảm giác tê tê ngấm đến toàn thân , Thẩm Mặc đột nhiên dừng lại khiến cô buột miệng hỏi một câu ngu xuẩn " Sao..? sao thế "" Tôi nghĩ hai chúng ta đang còn nhỏ , chuyện này .."Cô tự động thả tay khỏi vai hắn . Thẩm Mặc đi tắm cô ngồi yên một mình suy nghĩ lại tự cảm thấy may mắn , Thẩm Mặc ở trong phòng tắm anh tự sử , sau 17 năm anh tự nhiên phát dục nên đành tự sử .Anh bước ra khỏi nhà tắm vừa ra khỏi nhà tắm đã gần 11 giờ đêm , Nhiên Nhiên vẫn ngồi thơ thẩn nửa muốn về nửa lại muốn ở lại .Thẩm Mặc rất nhanh nắm được tâm lí của đối phương " Cậu đi tắm đi rồi lại ở đây mai về cũng trễ lắm rồi , hễ xa nhau một khoảng tớ chỉ muốn ôm cậu rồi ngủ một giấc chỉ vậy thôi tớ hứa không làm gì cả "Cô gật đầu chính bản thân cô trong nội tâm thăm thẳm cũng muốn ở cùng cậu cơ mà cô tắm xong mặc tạm áo sơ mi của cậu rồi cũng vội leo lên giường nằm cạnh hắn .Thật sự thì đây là lần đầu tiên cô ngủ cùng với một đứa con trai mà đặc biệt hơn lại là người thầm thương trộm nhớ bấy lâu , nội tâm cô cảm thấy may mắn vô cùng .Thẩm Mặc khẽ nằm xích người vào trong cậu giang tay ra để cô gối đầu lên kéo cô vào lòng ôm thật chặt cô im lặng khẽ thở đều đặn , người kia cho cô một cảm giác yên tâm ấm áp một cảm giác chưa từng có trong cuộc đời .Cụi đầu vào khuôn ngực rắn trắc kia thì thào nói " cậu có biết không ?..lực hấp dẫn của cậu đối với tớ còn lớn hơn nhiều so với trọng lực của trái đất đó "" Cậu ngốc thật ! thích người ta mà không chịu nổi ít nhất cũng phải kiên cường tỏ tình xem thế nào chứ " vén mấy sợi tóc mai đang che nửa khuôn mặt kiều diễm của người con gái chước mặt lại nói ." Leonardon Da Vinci dành cả cuộc đời để vẽ trướng ! còn tớ dành cả cuộc đời còn lại để vẽ đường vào tim tớ cho cậu đấy "" Tớ cũng vậy ! tớ dành cả thanh xuân của mình để nói với cậu một câu là.. xàm vừa thôi ngủ đi "" Ơ ơ đùa nhau à " càng siết chặt bờ vai nhỏ của người con gái , người con gái yếu đuối chỉ cần nhìn vào thì ai cũng muốn đưa tay bảo vệ ." Tớ buồn ngủ quá ! cho tớ mượn bờ vai của cậu ngủ ít nhé crush ? được không "" Cô bé ngốc à đừng lo có tớ đây rồi cứ yên tâm ngủ nhé , chúc cậu ngủ ngon " hôn lên mái tóc thoang thoảng mùi hương chanh dịu nhẹ của Nhiên Nhiên.Nhiên Nhiên gục đầu ngủ thiếp đi............................mn ơi chước khi qua chương mới thì nhớ thả cho mk một like và theo rõi để ủng hộ mk với ạ , mỗi một lượt like xẽ lm mk cố gắng để có thể vt truyện hay hơn vậy nên rất mong sự ủng hộ nhiệt tình của mn .