Ban ngày, Chúc Diệu Uyên đang làm việc, thư ký của hắn – quý cô Trình, một beta cao một mét bảy mươi lăm, dẫm lên đôi giày cao gót năm centimet, cất bước nhanh như một cơn gió, cửa còn chưa kịp gõ đã đẩy ra cắt đứt mạch suy nghĩ của Chúc Diệu Uyên. Cô nói: “Chúc tổng, kết quả xứng đôi của ngài có rồi. ” Một giây trước còn đang suy tư buổi trưa nên gọi gì ăn – Chúc Diệu Uyên, rõ ràng vẫn đang không load kịp lời cô nàng nói là ý gì. Chiều cao của Trình tiểu thư có tỷ lệ thuận với tính cách của cô, kiên nhẫn giải thích: “Ngài không phải đến tuổi kết đôi theo quy định pháp luật rồi sao? Tháng trước quốc gia vừa thông báo tới ngài đã gửi luôn qua đó danh sách tiêu chuẩn chọn bạn đời, ngày hôm qua kết quả đã được gửi tới hòm thư của ngài rồi, vừa nãy nhân viên công tác quản lý nhà nước gọi điện thoại cho tôi, muốn ngài có thể sớm ngày đưa người đi đăng ký. ” Trên thực tế, trước khi đăng ký, quốc gia sẽ cho hai con người mới này một khoảng thời gian qua lại làm quen___nhưng cái này hiện tại…
Chương 25: : ?��sao Cáºu Lại á» Äâyâ
Abo Hôn Nhân Thứ HaiTác giả: Kỳ Lộc Bát KimTruyện Đam Mỹ, Truyện SủngBan ngày, Chúc Diệu Uyên đang làm việc, thư ký của hắn – quý cô Trình, một beta cao một mét bảy mươi lăm, dẫm lên đôi giày cao gót năm centimet, cất bước nhanh như một cơn gió, cửa còn chưa kịp gõ đã đẩy ra cắt đứt mạch suy nghĩ của Chúc Diệu Uyên. Cô nói: “Chúc tổng, kết quả xứng đôi của ngài có rồi. ” Một giây trước còn đang suy tư buổi trưa nên gọi gì ăn – Chúc Diệu Uyên, rõ ràng vẫn đang không load kịp lời cô nàng nói là ý gì. Chiều cao của Trình tiểu thư có tỷ lệ thuận với tính cách của cô, kiên nhẫn giải thích: “Ngài không phải đến tuổi kết đôi theo quy định pháp luật rồi sao? Tháng trước quốc gia vừa thông báo tới ngài đã gửi luôn qua đó danh sách tiêu chuẩn chọn bạn đời, ngày hôm qua kết quả đã được gửi tới hòm thư của ngài rồi, vừa nãy nhân viên công tác quản lý nhà nước gọi điện thoại cho tôi, muốn ngài có thể sớm ngày đưa người đi đăng ký. ” Trên thực tế, trước khi đăng ký, quốc gia sẽ cho hai con người mới này một khoảng thời gian qua lại làm quen___nhưng cái này hiện tại… âCáºu hãy tưá»ng tượng mình Äang á» giữa Äại dương, hoặc bất kỳ nÆ¡i nà o có thá» khiến cáºu cảm thấy thư thái, cáºu nằm á» Äó, luá»ng khà lưu ấm áp lưá»i quanh cáºu, vá» vá» khuôn mặt cáºu.ââCáºu cảm thấy rất khoan khoái, rất thư giãn, cáºu có thá» không cần suy nghÄ© bất cứ chuyá»n gì, cứ mặc cho mình trôi ná»i, thả lá»ng⦠hoà n toà n thả lá»ngâ¦âHiá»n tại, trưá»c mặt cáºu xuất hiá»n má»t chiếc rương.âChúc Diá»u Uyên nằm trên ghế khám bá»nh dà i, bác sÄ© vừa nói xong câu kia Äầu ngón tay hắn liá»n không tá»± chá»§ ÄÆ°á»£c mà kéo cÄng ra, bác sÄ© nhanh mắt nhìn thấy, ho khan hai tiếng, nói: âNgà i Chúc, má» mắt ra Äi, lại thất bại rá»i.âÃnh nắng Äầu hè chiếu lên mặt hắn, hắn má» mắt ra, trên mặt không có biá»u tình gì, giá»ng Äá»u Äá»u nói: âXin lá»i, tôi vẫn không thá» táºp trung ná»i.ââKhông sao, có thá» nháºn má»t công viá»c có tÃnh thá» thách như váºy là vinh hạnh cá»§a tôi.â Bác sÄ© dùng giá»ng Äiá»u vui vẻ chá»p mắt nói, Äây là kỹ xảo hắn thưá»ng dùng Äá» Äiá»u chá»nh bầu không khà cho tâm lý bá»nh nhân, nếu Chung VÄn Nhiá» m á» Äây lúc nà y, phá»ng chừng liếc mắt má»t cái là có thá» nháºn ra hắn___ngưá»i nà y chÃnh là bác sÄ© tâm lý cá»§a anh, Äan VÄn Thá»nh.Bá»nh viá»n Äan VÄn Thá»nh Äang là m viá»c là bá»nh viá»n tư nhân, danh tiếng rất lá»n, thưá»ng xuyên có nưá»m nượp bá»nh nhân tá»i xem bá»nh, nhưng ná»i danh nhất trong Äó chÃnh là phòng khám tâm lý.Bác sÄ© tâm lý hà ng Äầu trong nưá»c có không Ãt, mà Äan VÄn Thá»nh á» Äây ÄÆ°á»£c coi là hà ng Äầu trong các hà ng Äầu, cá»ng thêm biên chế cá»§a hắn không trong nưá»c, chÃnh là bác sÄ© tá»t nhất Trương Thông có thá» liên lạc trưá»c mắt.Nhưng chÃnh vá» bác sÄ© tá»t nhất nà y, cÅ©ng có chút bất lá»±c vá»i ký ức cá»§a Chúc Diá»u Uyên.Chúc Diá»u Uyên Äứng dáºy khá»i ghế, thắt lại cà vạt bá» lá»ch qua má»t bên lúc trá» liá»u, trông dáng vẻ chẳng có bao nhiêu thất vá»ng, nhìn vá» phÃa bác sÄ©, nói: âNếu Äã như váºy, ngà y mai tôi lại tá»i váºy.âÄan VÄn Thá»nh ngá»i lại vá» ghế cá»§a mình, cầm sá» ghi chép ngá»a ngưá»i ra sau, anh á»§i nói: âThần kinh cá»§a cáºu tháºt sá»± quá cÄng thẳng, giá»ng như là có phòng bá» vá»i tôi, nhưng ngà i Chúc, tháºt ra tôi tháºt sá»± không thá» sinh ra bất kỳ uy hiếp gì Äá»i vá»i cáºu, có lẽ cáºu có thá» thá» tin tưá»ng tôi.âChúc Diá»u Uyên quả tháºt Äá» phòng hắn, bá» hắn vạch trần xong cÅ©ng không có lòng giải thÃch, chá» gáºt Äầu: âTôi sẽ cá» hết sức.ââKhông chá» cần má»i âcá» hết sứcâ,â Äan VÄn Thá»nh bất Äắc dÄ© nói, âÄã mấy ngà y rá»i, Äến cả nguyên nhân gây bá»nh cá»§a cáºu cÅ©ng chẳng tìm ra ÄÆ°á»£c, nếu như cáºu lại tiếp tục như váºy, chá» có thá» má»i vá» cao minh khác thôi.âÄan VÄn Thá»nh nói chuyá»n vá»i hắn rất tùy ý, trong Äó có má»t phần nguyên nhân Äến từ hắn từng là bạn há»c há»i sang nưá»c ngoà i du há»c cá»§a Trương Thông, dÄ© nhiên Äây cÅ©ng là nguyên nhân nhanh như thế hắn Äã có thá» dà nh ra thá»i gian Äá» tá»i trá» liá»u cho Chúc Diá»u Uyên.Lúc Chúc Diá»u Uyên má»i Äến tìm hắn, râu ria xá»m xoà m, mặt mÅ©i tiá»u tụy, cẩn tháºn ngá»i còn thấy mùi rượu vẫn còn thoang thoảng quanh ngưá»i.Hắn Äã sá»m nghe Äá»n vá» tên alpha Chúc Diá»u Uyên tuá»i trẻ tà i cao nà y, trong phòng khám còn có rất nhiá»u y tá Äá»u là fan cá»§a hắn, vì thế không khá»i giáºt nảy mình Äá»i vá»i tạo hình lôi thôi lếch thếch cá»§a hắn hôm nay.Qua mấy ngà y tiếp xúc vá»i nhau, hai ngưá»i bá»n há» dần dần quen thuá»c, nhưng Äan VÄn Thá»nh lại ngà y cà ng Äau Äầu___ Hắn là m bác sÄ© tâm lý Äã nhiá»u nÄm như váºy, sợ nhất là gặp phải kiá»u bá»nh nhân mà ngoà i mặt thì phá»i hợp, trên thá»±c tế trong lòng lại phòng bá» vững và ng như hắn.Nhưng ngoại trừ là m cho Chúc Diá»u Uyên thả lá»ng hắn cÅ©ng chẳng còn cách nà o khác, dù sao hắn cÅ©ng không sá»t ruá»t, theo như cách nhìn cá»§a hắn, hắn là bác sÄ©, Chúc Diá»u Uyên chÃnh là bá»nh nhân, tiếp tục trì hoãn nữa cÅ©ng chẳng gây tà ảnh hưá»ng nà o Äá»i vá»i hắn, còn Chúc Diá»u Uyên thì không chắc.Chúc Diá»u Uyên tạm biá»t bác sÄ©, lái xe tá»i công ty.Hắn không thèm báo trưá»c Äã vứt bá» công ty hÆ¡n ná»a tháng, nếu không phải trong công ty có tâm phúc cá»§a hắn trấn giữ, sợ là Äã sá»m loạn thà nh ná»i cám heo rá»i, trong lòng hắn biết rõ, hiá»n tại tất cả má»i ngưá»i Äá»u Äang chá» trÃch hắn không có trách nhiá»m.Hắn không có ngụy biá»n, mà ngà y ngà y ngâm mình á» công ty, trưá»c tiên hoà n thà nh hết Äá»ng công viá»c Äã chất thà nh núi, thay Äá»i lại trạng thái trưá»c Äó, rá»i lại bắt Äầu tÄng ca hết Äêm hết ngà y.Ãng chá»§ không tan là m, thân là cấp dưá»i cÅ©ng Äá»u không dám tùy ý Äi, mấy ngà y nay Trình Oánh không ngừng kêu khá», nhất là khi cô nháºn ÄÆ°á»£c má»t thông báo mà vừa nhìn là có thá» khiến cho Chúc Diá»u Uyên ná»i giáºn Äùng Äùng, tháºt là muá»n giấu má»e pheromone Äi, là m như không có chuyá»n gì xảy ra hết.Nhưng lúc Chúc Diá»u Uyên xuất hiá»n trong công ty, cô vẫn Äi lên theo, có chút ngáºp ngừng nói: âChúc tá»ng, dá»± án cá»§a tiến sÄ© Chung Äã hoà n thà nhâ¦âQuả nhiên, Chúc Diá»u Uyên láºp tức dừng lại, sắc mặt lại mang theo chút má» má»t: âKhông phải bá» pháºn thá»±c tiá» n vẫn còn chưa hoà n thà nh sao?ââBá» pháºn thá»±c tiá» n cần chúng ta phải tá»± mình tá»i, giai Äoạn nà y có rất Ãt chuyên gia á» lại, tiến sÄ© Chung cÅ©ng lá»±a chá»n rá»i Äi.â*Thá»i Äiá»m Chung VÄn Nhiá» m thu dá»n Äá» Äạc thì nghe thấy có ngưá»i gõ cá»§a, anh Äá» ngưá»i tiến và o, phát hiá»n là Trần Thu Ly.Beta nà y từng giúp anh giải vân trên bà n tiá»c, anh vẫn luôn nhá» rõ cáºu ra, nhưng sau khi chÃnh thức là m viá»c, bá»i vì thứ phụ trách không giá»ng nhau nên hai ngưá»i rất Ãt khi có thá» chạm mặt, cáºu ta Äến Äây tìm Chung VÄn Nhiá» m, Chung VÄn Nhiá» m còn có chút bất ngá».Anh ngừng lại Äá»ng tác trong tay, há»i: âChuyá»n gì váºy?âTrần Thu Ly Äã nhìn thấy dáng vẻ lạnh như bÄng lúc là m viá»c cá»§a anh, bá»i váºy bỡ ngỡ lúc ban Äầu Äã rút Äi, cáºu ta và những Äá»ng nghiá»p cùng công tác bên dưá»i giá»ng nhau, có hÆ¡i sợ Chung VÄn Nhiá» m.Nhưng ngưá»i ta sắp phải Äi rá»i, cáºu ta liá»n Äánh bạo, nói: âTiến sÄ© Chung, tá»i nay các Äá»ng nghiá»p muá»n tá» chức cho ngà i tiá»c chia tay, buá»i tá»i ngà i ná» mặt tá»i nhé?âNếu là trưá»c kia, Chung VÄn Nhiá» m không biết từ chá»i chắc sẽ Äá»ng ý rá»i, nhưng hiá»n tại anh Äã biết rõ rà ng mấy chuyá»n xấu sau khi uá»ng nhiá»u rượu rá»i, tuyá»t Äá»i không muá»n dÃnh thêm má»t giá»t rượu nà o nữa.Anh lắc lắc Äầu: âTấm lòng Äã nháºn, nhưng mà tá»i nay tôi có viá»c, xin lá»i.âTrần Thu Ly lại Äá»nh giá» mánh cÅ©, lá»nh bà i là m nÅ©ng thông dụng toà n thế giá»i, mặc dù Chung VÄn Nhiá» m là má»t omega, chắc cÅ©ng sẽ không chá»ng cá»± ná»i kiá»u nói chuyá»n xà nẹo nà y nhá», nhìn hiá»u quả lần trưá»c là rõ.Nhưng lần nà y lại không thá» như mong muá»n cá»§a cáºu ta, thái Äá» cá»§a Chung VÄn Nhiá» m rất kiên quyết, tháºm chà nhân lúc cáºu ta còn Äang nói chuyá»n Äã thu dá»n xong tất cả Äá» Äạc rá»i, Äá» cá»§a anh không nhiá»u, chá» có má»t há»p Äá»±ng vÄn kiá»n.âTháºt sá»± xin lá»i,â Chung VÄn Nhiá» m ôm chiếc há»p từ trong bà n là m viá»c ra, Äứng cạnh cáºu ta, lúc nà y Trần Thu Ly má»i phát hiá»n anh còn cao hÆ¡n cả má»t beta như mình, âNhưng mà má»i ngưá»i muá»n Äi chÆ¡i thì cứ Äi Äi, hóa ÄÆ¡n gá»i cho tôi thanh toán lÃ ÄÆ°á»£c.âNgưá»i ta Äã nói Äến váºy rá»i, tất nhiên Trần Thu Ly không thá» tiếp tục là m nÅ©ng mất liêm sá» như kia nữa, cáºu ta háºm há»±c bá» cuá»c, vừa Äá»nh Äi, liá»n Äụng phải trợ lý cá»§a Chung VÄn Nhiá» m.Trợ lý Äi Äến nháºn lấy chiếc há»p trong tay Chung VÄn Nhiá» m, hai ngưá»i má»t trưá»c má»t sau bưá»c qua ngưá»i cáºu ta, Chung VÄn Nhiá» m còn gáºt Äầu tỠý vá»i cáºu ta nữa.Äến khi phòng là m viá»c Äá»c láºp nà y hoà n toà n vắng vẻ, Trần Thu Ly xoay ngưá»i Äá»nh Äi, còn tá»t bụng kéo cá»a phòng là m viá»c, ngay tÃch tắc nà y, trưá»ng khoa cá»§a bá»n há» không biết vá»t ra từ chá» nà o, ông chú trung niên bá»n mươi tuá»i thá» mạnh Äến mức cứ ngỡ sắp tắt thá», âCáºu Äợi⦠Äợi Äã, tiến sÄ© Chung Äâu?âTrần Thu Ly ngẩn ra: âVừa má»i Äi rá»i.âVá» chá»§ nhiá»m nà y vừa nghe liá»n ôm ngá»±c Äỡ tưá»ng, như là tháºt sá»± sắp tắt thá»: âBên trên vừa ra chá» thá», bảo phải nghÄ© cách giữ tiến sÄ© Chung lại, cáºu nói cáºu cứ váºy Äá» cáºu ta Äi thế hả!âViá»c bá» cấp trên tóm lấy trút giáºn không phải Trần Trúc Ly chưa từng trải qua, sá»m Äã luyá»n ÄÆ°á»£c skill nghe tai trái lá»t tai phải rá»i, vì váºy cÅ©ng không Äá» trong lòng, chá» chá»§ nhiá»m giáºn Äùng Äùng Äi mất, cáºu ta má»i nhún vai, cưá»i trừ qua chuyá»n.Lại nói, Chung VÄn Nhiá» m trá» lại sá» nghiên cứu, nhìn thấy má»t ngưá»i không ngá» tá»i___Dương Gia.Lúc Äó trợ lý Äang giúp anh bê cà phê tá»i, Dương Gia cÅ©ng Äá»ng thá»i cầm cá»c cà phê Äi và o, Chung VÄn Nhiá» m quay Äầu nhìn, thấy là câu ta, cả ngưá»i Äá»u ngÆ¡ ra.Dương Gia cưá»i ngại ngùng vá»i anh, Äặt cà phê lên bà n anh, âLúc trưá»c nghe mấy thầy nói có thá» hôm nay ngà i trá» vá», tôi Äặc biá»t Äi rót cà phê cho ngà i, không ngá» Äã có ngưá»i khác là m thay rá»i.âTừ trưá»c kia lúc cáºu ra còn á», Äá»u là cáºu ra giúp Chung VÄn Nhiá» m chạy Äi mua cà phê, lần nà o cÅ©ng lấy lý do âtiá»n ÄÆ°á»ngâ, trợ lý vui vẻ vì có ngưá»i tranh là m thay, cứ qua qua lại lại như thế viá»c mua cà phê nà y liá»n rÆ¡i và o trên ngưá»i cáºu ta.Nhưng lúc ấy Chung VÄn Nhiá» m không biết tâm tư cá»§a cáºu ta vá»i mình, bây giá» biết rá»i, khó tránh khá»i mất tá»± nhiên, anh không Äá»ng và o cà phê, nhìn Dương Gia há»i: âSao cáºu lại á» chá» nà y?ââÆ , thầy vẫn chưa biết,â giá»ng Äiá»u Dương Gia nhẹ nhà ng, âTôi thông qua tuyá»n dụng nÄm nay và o Äây, bây giá» là trợ lý cá»§a thầy Mã.âLấy trình Äá» há»c vấn cá»§a cáºu ta, muá»n chen và o sá» nghiên cứu cùng là m viá»c vá»i Chung VÄn Nhiá» m quả tháºt không có khả nÄng lắm, nhưng cáºu ta lại tá»± xuá»ng giá mình Äá» Äến là m má»t phụ tá nho nhá» không có tiếng có miếng gì.Chung VÄn Nhiá» m không nghÄ© tá»i vừa má»i Äi má»t Chúc Diá»u Uyên lại tá»i má»t Dương Gia, dưá»ng như hai ngưá»i nà y Äã thương lượng thá»i gian không Äá» cho anh yên tÄ©nh váºy, anh cảm thấy chẳng biết phải là m sao, cÅ©ng chẳng có cách nà o, chá» Äà nh im lặng.Ai cÅ©ng không nghe anh khuyên, ai cÅ©ng không coi lá»i từ chá»i cá»§a anh ra gì, có nói nữa cÅ©ng vô nghÄ©a.Chung VÄn Nhiá» m cầm lấy cà phê trợ lý ÄÆ°a, lạnh nhạt gáºt Äầu vá»i Dương Gia: âÄÆ°á»£c, tôi biết rá»i, cáºu là m viá»c cá»§a cáºu Äi.âTrợ lý giúp anh sắp xếp lại bà n, sắc mặt Dương Gia tá»i sầm lại, vá»i và ng cúi Äầu cùng trợ lý dá»n dẹp bà n là m viá»c, lần nà y trợ lý cÅ©ng không dám thuáºn nưá»c Äẩy thuyá»n nữa, hắn nhìn sắc mặt Chung VÄn Nhiá» m không Äúng, sợ mất chén cÆ¡m, âm thầm cùng Dương Gia so tà i.Má»t cái bà n dá»n dẹp mất mưá»i mấy phút, Chung VÄn Nhiá» m dá»±a và o bên cá»a sá», ung dung thong thả uá»ng cà phê, Äợi bá»n há» dá»n dẹp xong liá»n nhẹ nhà ng Äuá»i hai ngưá»i Äi.Lúc nà y, Äiá»n thoại di Äá»ng vạn nÄm không Äá»ng tÄ©nh cá»§a anh Äá»t nhiên vang lên, Chung VÄn Nhiá» m cúi Äầu lấy nó ra từ trong túi, phát hiá»n là ngưá»i phụ trách trong cÄn cứ trưá»c kia, bá»i vì phòng ngừa bất trắc, anh Äá»u lưu lại hết sá» Äiá»n thoại cá»§a Äá»ng nghiá»p.Anh nghe máy, nói: âChá»§ nhiá»m Trương, có chuyá»n gì váºy?âGiá»ng nói chá»§ nhiá»m không thấy chút nóng nảy nà o, ngược lại còn hà n huyên Äôi câu vá»i anh, Äá»u là lá»i xã giao, Chung VÄn Nhiá» m nháºn ra ông ta Äang lấy lòng, cau mà y nói: âCó chuyá»n gì cứ nói thẳng lÃ ÄÆ°á»£c.âChá»§ nhiá»m nói Äại khái má»t chút ý tứ ông ta, lại là chuyá»n tiá»c chia tay, lần nà y Chung VÄn Nhiá» m không khá»i cảm thấy phiá»n, kiá»m chế lắm má»i không Äá» giá»ng mình lá» sá»± mất kiên nhẫn.Nhưng cuá»i cùng anh cÅ©ng không Äá»ch ÄÆ°á»£c bản lÄ©nh xã giao cá»§a chá»§ nhiá»m Trương, chá»§ nhiá»m Trương nói hết lá»i, cuá»i cùng vẫn là m cho Chung VÄn Nhiá» m hết cứng miá»ng, Äá»ng ý qua Äó góp cái mặt.Äợi Äến khi kết thúc cuá»c gá»i, trợ lý và Dương Gia Äá»u không thấy Äâu, Chung VÄn Nhiá» m chạm và o cá»c cà phê là nh lạnh, thá» dà i.Buá»i chiá»u anh trao Äá»i công viá»c cùng Äá»ng nghiá»p, bá» sung lại dá»± án thà nghiá»m Äang tuá»t dá»c, tìm vá» lại cảm giác là m viá»c trưá»c kia, rá»i vá»i vã tan là m.Chân trá»i vẫn chưa tá»i Äen như má»±c, sau khi và o hạ ban ngà y dà i Äêm ngắn, anh thưá»ng có thá» nhìn thấy ráng chiá»u trưá»c khi vá» nhà .Chá» có Äiá»u Äá»i vá»i Äi tụ há»p mà nói, thá»i Äiá»m có anh nắng vẫn là quá sá»m, chạng vạng tá»i là Äoạn thá»i gian ngại ngùng.Chung VÄn Nhiá» m Äứng trên vá»a hè Äón má»t chiếc xe, dẫn Äầu Äến nÆ¡i mà chá»§ nhiá»m Trương nói.Lúc nà y tất nhiên không có ngưá»i tá»i, anh chá» là sợ bá» rót rượu, Äến trưá»c và o quán Än bên cạnh Än chút gì Äó lót dạ, anh ngá»i trong quán Än lẳng lặng chá» Äợi, nhìn thá»i gian á»n á»n rá»i má»i Äi ra ngoà i.Vá» trà quán Än anh tìm tương Äá»i vắng vẻ, chéo vá»i khách sạn mà chá»§ nhiá»m Trương tìm, thẳng ngay hưá»ng lúc anh Äến.Lúc anh Äi ra, nhìn thấy ngưá»i Äang dá»±a và o xe hút thuá»c trưá»c cá»a khách sạn, bóng dáng cao gầy kia cÅ©ng chẳng xa lạ gì, tháºm chà còn rất quen thuá»c, ÄÆ°a lưng vá» phÃa anh, nhìn vá» hưá»ng anh vá»n nên Äi Äến.Chung VÄn Nhiá» m chưa nghÄ© xong có nên tiến lên hay không.Nhưng lúc nà y Chúc Diá»u Uyên dáºp tắt thuá»c, Äá»nh chui và o trong xe, liá»n chạm mặt chÃnh diá»n vá»i anh.Trong nháy mắt___Äiếu thuá»c cá»§a Chúc Diá»u Uyên rá»t xuá»ng, Chung VÄn Nhiá» m bưá»c lên phÃa trưá»c ná»a bưá»c, ngay sau Äó vá»i và ng Äứng yên lại, mặt Äá»i mặt nhìn thẳng và o mắt hắn.Anh hé Äôi môi khô khá»c, váºy mà lại có chút hoảng há»t: âKhông phải nói⦠Không là m phiá»n tôi nữa sao.âLúc nói ra những lá»i nà y, chÃnh bản thân anh cÅ©ng không biết mình Äang chá» Äợi câu trả lá»i như thế nà o.~ Hết chương 25 ~
âCáºu hãy tưá»ng tượng mình Äang á» giữa Äại dương, hoặc bất kỳ nÆ¡i nà o có thá» khiến cáºu cảm thấy thư thái, cáºu nằm á» Äó, luá»ng khà lưu ấm áp lưá»i quanh cáºu, vá» vá» khuôn mặt cáºu.
â
âCáºu cảm thấy rất khoan khoái, rất thư giãn, cáºu có thá» không cần suy nghÄ© bất cứ chuyá»n gì, cứ mặc cho mình trôi ná»i, thả lá»ng⦠hoà n toà n thả lá»ngâ¦
âHiá»n tại, trưá»c mặt cáºu xuất hiá»n má»t chiếc rương.
â
Chúc Diá»u Uyên nằm trên ghế khám bá»nh dà i, bác sÄ© vừa nói xong câu kia Äầu ngón tay hắn liá»n không tá»± chá»§ ÄÆ°á»£c mà kéo cÄng ra, bác sÄ© nhanh mắt nhìn thấy, ho khan hai tiếng, nói: âNgà i Chúc, má» mắt ra Äi, lại thất bại rá»i.
â
Ãnh nắng Äầu hè chiếu lên mặt hắn, hắn má» mắt ra, trên mặt không có biá»u tình gì, giá»ng Äá»u Äá»u nói: âXin lá»i, tôi vẫn không thá» táºp trung ná»i.
â
âKhông sao, có thá» nháºn má»t công viá»c có tÃnh thá» thách như váºy là vinh hạnh cá»§a tôi.
â Bác sÄ© dùng giá»ng Äiá»u vui vẻ chá»p mắt nói, Äây là kỹ xảo hắn thưá»ng dùng Äá» Äiá»u chá»nh bầu không khà cho tâm lý bá»nh nhân, nếu Chung VÄn Nhiá» m á» Äây lúc nà y, phá»ng chừng liếc mắt má»t cái là có thá» nháºn ra hắn___ngưá»i nà y chÃnh là bác sÄ© tâm lý cá»§a anh, Äan VÄn Thá»nh.
Bá»nh viá»n Äan VÄn Thá»nh Äang là m viá»c là bá»nh viá»n tư nhân, danh tiếng rất lá»n, thưá»ng xuyên có nưá»m nượp bá»nh nhân tá»i xem bá»nh, nhưng ná»i danh nhất trong Äó chÃnh là phòng khám tâm lý.
Bác sÄ© tâm lý hà ng Äầu trong nưá»c có không Ãt, mà Äan VÄn Thá»nh á» Äây ÄÆ°á»£c coi là hà ng Äầu trong các hà ng Äầu, cá»ng thêm biên chế cá»§a hắn không trong nưá»c, chÃnh là bác sÄ© tá»t nhất Trương Thông có thá» liên lạc trưá»c mắt.
Nhưng chÃnh vá» bác sÄ© tá»t nhất nà y, cÅ©ng có chút bất lá»±c vá»i ký ức cá»§a Chúc Diá»u Uyên.
Chúc Diá»u Uyên Äứng dáºy khá»i ghế, thắt lại cà vạt bá» lá»ch qua má»t bên lúc trá» liá»u, trông dáng vẻ chẳng có bao nhiêu thất vá»ng, nhìn vá» phÃa bác sÄ©, nói: âNếu Äã như váºy, ngà y mai tôi lại tá»i váºy.
â
Äan VÄn Thá»nh ngá»i lại vá» ghế cá»§a mình, cầm sá» ghi chép ngá»a ngưá»i ra sau, anh á»§i nói: âThần kinh cá»§a cáºu tháºt sá»± quá cÄng thẳng, giá»ng như là có phòng bá» vá»i tôi, nhưng ngà i Chúc, tháºt ra tôi tháºt sá»± không thá» sinh ra bất kỳ uy hiếp gì Äá»i vá»i cáºu, có lẽ cáºu có thá» thá» tin tưá»ng tôi.
â
Chúc Diá»u Uyên quả tháºt Äá» phòng hắn, bá» hắn vạch trần xong cÅ©ng không có lòng giải thÃch, chá» gáºt Äầu: âTôi sẽ cá» hết sức.
â
âKhông chá» cần má»i âcá» hết sứcâ,â Äan VÄn Thá»nh bất Äắc dÄ© nói, âÄã mấy ngà y rá»i, Äến cả nguyên nhân gây bá»nh cá»§a cáºu cÅ©ng chẳng tìm ra ÄÆ°á»£c, nếu như cáºu lại tiếp tục như váºy, chá» có thá» má»i vá» cao minh khác thôi.
â
Äan VÄn Thá»nh nói chuyá»n vá»i hắn rất tùy ý, trong Äó có má»t phần nguyên nhân Äến từ hắn từng là bạn há»c há»i sang nưá»c ngoà i du há»c cá»§a Trương Thông, dÄ© nhiên Äây cÅ©ng là nguyên nhân nhanh như thế hắn Äã có thá» dà nh ra thá»i gian Äá» tá»i trá» liá»u cho Chúc Diá»u Uyên.
Lúc Chúc Diá»u Uyên má»i Äến tìm hắn, râu ria xá»m xoà m, mặt mÅ©i tiá»u tụy, cẩn tháºn ngá»i còn thấy mùi rượu vẫn còn thoang thoảng quanh ngưá»i.
Hắn Äã sá»m nghe Äá»n vá» tên alpha Chúc Diá»u Uyên tuá»i trẻ tà i cao nà y, trong phòng khám còn có rất nhiá»u y tá Äá»u là fan cá»§a hắn, vì thế không khá»i giáºt nảy mình Äá»i vá»i tạo hình lôi thôi lếch thếch cá»§a hắn hôm nay.
Qua mấy ngà y tiếp xúc vá»i nhau, hai ngưá»i bá»n há» dần dần quen thuá»c, nhưng Äan VÄn Thá»nh lại ngà y cà ng Äau Äầu___ Hắn là m bác sÄ© tâm lý Äã nhiá»u nÄm như váºy, sợ nhất là gặp phải kiá»u bá»nh nhân mà ngoà i mặt thì phá»i hợp, trên thá»±c tế trong lòng lại phòng bá» vững và ng như hắn.
Nhưng ngoại trừ là m cho Chúc Diá»u Uyên thả lá»ng hắn cÅ©ng chẳng còn cách nà o khác, dù sao hắn cÅ©ng không sá»t ruá»t, theo như cách nhìn cá»§a hắn, hắn là bác sÄ©, Chúc Diá»u Uyên chÃnh là bá»nh nhân, tiếp tục trì hoãn nữa cÅ©ng chẳng gây tà ảnh hưá»ng nà o Äá»i vá»i hắn, còn Chúc Diá»u Uyên thì không chắc.
Chúc Diá»u Uyên tạm biá»t bác sÄ©, lái xe tá»i công ty.
Hắn không thèm báo trưá»c Äã vứt bá» công ty hÆ¡n ná»a tháng, nếu không phải trong công ty có tâm phúc cá»§a hắn trấn giữ, sợ là Äã sá»m loạn thà nh ná»i cám heo rá»i, trong lòng hắn biết rõ, hiá»n tại tất cả má»i ngưá»i Äá»u Äang chá» trÃch hắn không có trách nhiá»m.
Hắn không có ngụy biá»n, mà ngà y ngà y ngâm mình á» công ty, trưá»c tiên hoà n thà nh hết Äá»ng công viá»c Äã chất thà nh núi, thay Äá»i lại trạng thái trưá»c Äó, rá»i lại bắt Äầu tÄng ca hết Äêm hết ngà y.
Ãng chá»§ không tan là m, thân là cấp dưá»i cÅ©ng Äá»u không dám tùy ý Äi, mấy ngà y nay Trình Oánh không ngừng kêu khá», nhất là khi cô nháºn ÄÆ°á»£c má»t thông báo mà vừa nhìn là có thá» khiến cho Chúc Diá»u Uyên ná»i giáºn Äùng Äùng, tháºt là muá»n giấu má»e pheromone Äi, là m như không có chuyá»n gì xảy ra hết.
Nhưng lúc Chúc Diá»u Uyên xuất hiá»n trong công ty, cô vẫn Äi lên theo, có chút ngáºp ngừng nói: âChúc tá»ng, dá»± án cá»§a tiến sÄ© Chung Äã hoà n thà nhâ¦â
Quả nhiên, Chúc Diá»u Uyên láºp tức dừng lại, sắc mặt lại mang theo chút má» má»t: âKhông phải bá» pháºn thá»±c tiá» n vẫn còn chưa hoà n thà nh sao?â
âBá» pháºn thá»±c tiá» n cần chúng ta phải tá»± mình tá»i, giai Äoạn nà y có rất Ãt chuyên gia á» lại, tiến sÄ© Chung cÅ©ng lá»±a chá»n rá»i Äi.
â
*
Thá»i Äiá»m Chung VÄn Nhiá» m thu dá»n Äá» Äạc thì nghe thấy có ngưá»i gõ cá»§a, anh Äá» ngưá»i tiến và o, phát hiá»n là Trần Thu Ly.
Beta nà y từng giúp anh giải vân trên bà n tiá»c, anh vẫn luôn nhá» rõ cáºu ra, nhưng sau khi chÃnh thức là m viá»c, bá»i vì thứ phụ trách không giá»ng nhau nên hai ngưá»i rất Ãt khi có thá» chạm mặt, cáºu ta Äến Äây tìm Chung VÄn Nhiá» m, Chung VÄn Nhiá» m còn có chút bất ngá».
Anh ngừng lại Äá»ng tác trong tay, há»i: âChuyá»n gì váºy?â
Trần Thu Ly Äã nhìn thấy dáng vẻ lạnh như bÄng lúc là m viá»c cá»§a anh, bá»i váºy bỡ ngỡ lúc ban Äầu Äã rút Äi, cáºu ta và những Äá»ng nghiá»p cùng công tác bên dưá»i giá»ng nhau, có hÆ¡i sợ Chung VÄn Nhiá» m.
Nhưng ngưá»i ta sắp phải Äi rá»i, cáºu ta liá»n Äánh bạo, nói: âTiến sÄ© Chung, tá»i nay các Äá»ng nghiá»p muá»n tá» chức cho ngà i tiá»c chia tay, buá»i tá»i ngà i ná» mặt tá»i nhé?â
Nếu là trưá»c kia, Chung VÄn Nhiá» m không biết từ chá»i chắc sẽ Äá»ng ý rá»i, nhưng hiá»n tại anh Äã biết rõ rà ng mấy chuyá»n xấu sau khi uá»ng nhiá»u rượu rá»i, tuyá»t Äá»i không muá»n dÃnh thêm má»t giá»t rượu nà o nữa.
Anh lắc lắc Äầu: âTấm lòng Äã nháºn, nhưng mà tá»i nay tôi có viá»c, xin lá»i.
â
Trần Thu Ly lại Äá»nh giá» mánh cÅ©, lá»nh bà i là m nÅ©ng thông dụng toà n thế giá»i, mặc dù Chung VÄn Nhiá» m là má»t omega, chắc cÅ©ng sẽ không chá»ng cá»± ná»i kiá»u nói chuyá»n xà nẹo nà y nhá», nhìn hiá»u quả lần trưá»c là rõ.
Nhưng lần nà y lại không thá» như mong muá»n cá»§a cáºu ta, thái Äá» cá»§a Chung VÄn Nhiá» m rất kiên quyết, tháºm chà nhân lúc cáºu ta còn Äang nói chuyá»n Äã thu dá»n xong tất cả Äá» Äạc rá»i, Äá» cá»§a anh không nhiá»u, chá» có má»t há»p Äá»±ng vÄn kiá»n.
âTháºt sá»± xin lá»i,â Chung VÄn Nhiá» m ôm chiếc há»p từ trong bà n là m viá»c ra, Äứng cạnh cáºu ta, lúc nà y Trần Thu Ly má»i phát hiá»n anh còn cao hÆ¡n cả má»t beta như mình, âNhưng mà má»i ngưá»i muá»n Äi chÆ¡i thì cứ Äi Äi, hóa ÄÆ¡n gá»i cho tôi thanh toán lÃ ÄÆ°á»£c.
â
Ngưá»i ta Äã nói Äến váºy rá»i, tất nhiên Trần Thu Ly không thá» tiếp tục là m nÅ©ng mất liêm sá» như kia nữa, cáºu ta háºm há»±c bá» cuá»c, vừa Äá»nh Äi, liá»n Äụng phải trợ lý cá»§a Chung VÄn Nhiá» m.
Trợ lý Äi Äến nháºn lấy chiếc há»p trong tay Chung VÄn Nhiá» m, hai ngưá»i má»t trưá»c má»t sau bưá»c qua ngưá»i cáºu ta, Chung VÄn Nhiá» m còn gáºt Äầu tỠý vá»i cáºu ta nữa.
Äến khi phòng là m viá»c Äá»c láºp nà y hoà n toà n vắng vẻ, Trần Thu Ly xoay ngưá»i Äá»nh Äi, còn tá»t bụng kéo cá»a phòng là m viá»c, ngay tÃch tắc nà y, trưá»ng khoa cá»§a bá»n há» không biết vá»t ra từ chá» nà o, ông chú trung niên bá»n mươi tuá»i thá» mạnh Äến mức cứ ngỡ sắp tắt thá», âCáºu Äợi⦠Äợi Äã, tiến sÄ© Chung Äâu?â
Trần Thu Ly ngẩn ra: âVừa má»i Äi rá»i.
â
Vá» chá»§ nhiá»m nà y vừa nghe liá»n ôm ngá»±c Äỡ tưá»ng, như là tháºt sá»± sắp tắt thá»: âBên trên vừa ra chá» thá», bảo phải nghÄ© cách giữ tiến sÄ© Chung lại, cáºu nói cáºu cứ váºy Äá» cáºu ta Äi thế hả!â
Viá»c bá» cấp trên tóm lấy trút giáºn không phải Trần Trúc Ly chưa từng trải qua, sá»m Äã luyá»n ÄÆ°á»£c skill nghe tai trái lá»t tai phải rá»i, vì váºy cÅ©ng không Äá» trong lòng, chá» chá»§ nhiá»m giáºn Äùng Äùng Äi mất, cáºu ta má»i nhún vai, cưá»i trừ qua chuyá»n.
Lại nói, Chung VÄn Nhiá» m trá» lại sá» nghiên cứu, nhìn thấy má»t ngưá»i không ngá» tá»i___Dương Gia.
Lúc Äó trợ lý Äang giúp anh bê cà phê tá»i, Dương Gia cÅ©ng Äá»ng thá»i cầm cá»c cà phê Äi và o, Chung VÄn Nhiá» m quay Äầu nhìn, thấy là câu ta, cả ngưá»i Äá»u ngÆ¡ ra.
Dương Gia cưá»i ngại ngùng vá»i anh, Äặt cà phê lên bà n anh, âLúc trưá»c nghe mấy thầy nói có thá» hôm nay ngà i trá» vá», tôi Äặc biá»t Äi rót cà phê cho ngà i, không ngá» Äã có ngưá»i khác là m thay rá»i.
â
Từ trưá»c kia lúc cáºu ra còn á», Äá»u là cáºu ra giúp Chung VÄn Nhiá» m chạy Äi mua cà phê, lần nà o cÅ©ng lấy lý do âtiá»n ÄÆ°á»ngâ, trợ lý vui vẻ vì có ngưá»i tranh là m thay, cứ qua qua lại lại như thế viá»c mua cà phê nà y liá»n rÆ¡i và o trên ngưá»i cáºu ta.
Nhưng lúc ấy Chung VÄn Nhiá» m không biết tâm tư cá»§a cáºu ta vá»i mình, bây giá» biết rá»i, khó tránh khá»i mất tá»± nhiên, anh không Äá»ng và o cà phê, nhìn Dương Gia há»i: âSao cáºu lại á» chá» nà y?â
âÆ , thầy vẫn chưa biết,â giá»ng Äiá»u Dương Gia nhẹ nhà ng, âTôi thông qua tuyá»n dụng nÄm nay và o Äây, bây giá» là trợ lý cá»§a thầy Mã.
â
Lấy trình Äá» há»c vấn cá»§a cáºu ta, muá»n chen và o sá» nghiên cứu cùng là m viá»c vá»i Chung VÄn Nhiá» m quả tháºt không có khả nÄng lắm, nhưng cáºu ta lại tá»± xuá»ng giá mình Äá» Äến là m má»t phụ tá nho nhá» không có tiếng có miếng gì.
Chung VÄn Nhiá» m không nghÄ© tá»i vừa má»i Äi má»t Chúc Diá»u Uyên lại tá»i má»t Dương Gia, dưá»ng như hai ngưá»i nà y Äã thương lượng thá»i gian không Äá» cho anh yên tÄ©nh váºy, anh cảm thấy chẳng biết phải là m sao, cÅ©ng chẳng có cách nà o, chá» Äà nh im lặng.
Ai cÅ©ng không nghe anh khuyên, ai cÅ©ng không coi lá»i từ chá»i cá»§a anh ra gì, có nói nữa cÅ©ng vô nghÄ©a.
Chung VÄn Nhiá» m cầm lấy cà phê trợ lý ÄÆ°a, lạnh nhạt gáºt Äầu vá»i Dương Gia: âÄÆ°á»£c, tôi biết rá»i, cáºu là m viá»c cá»§a cáºu Äi.
â
Trợ lý giúp anh sắp xếp lại bà n, sắc mặt Dương Gia tá»i sầm lại, vá»i và ng cúi Äầu cùng trợ lý dá»n dẹp bà n là m viá»c, lần nà y trợ lý cÅ©ng không dám thuáºn nưá»c Äẩy thuyá»n nữa, hắn nhìn sắc mặt Chung VÄn Nhiá» m không Äúng, sợ mất chén cÆ¡m, âm thầm cùng Dương Gia so tà i.
Má»t cái bà n dá»n dẹp mất mưá»i mấy phút, Chung VÄn Nhiá» m dá»±a và o bên cá»a sá», ung dung thong thả uá»ng cà phê, Äợi bá»n há» dá»n dẹp xong liá»n nhẹ nhà ng Äuá»i hai ngưá»i Äi.
Lúc nà y, Äiá»n thoại di Äá»ng vạn nÄm không Äá»ng tÄ©nh cá»§a anh Äá»t nhiên vang lên, Chung VÄn Nhiá» m cúi Äầu lấy nó ra từ trong túi, phát hiá»n là ngưá»i phụ trách trong cÄn cứ trưá»c kia, bá»i vì phòng ngừa bất trắc, anh Äá»u lưu lại hết sá» Äiá»n thoại cá»§a Äá»ng nghiá»p.
Anh nghe máy, nói: âChá»§ nhiá»m Trương, có chuyá»n gì váºy?â
Giá»ng nói chá»§ nhiá»m không thấy chút nóng nảy nà o, ngược lại còn hà n huyên Äôi câu vá»i anh, Äá»u là lá»i xã giao, Chung VÄn Nhiá» m nháºn ra ông ta Äang lấy lòng, cau mà y nói: âCó chuyá»n gì cứ nói thẳng lÃ ÄÆ°á»£c.
â
Chá»§ nhiá»m nói Äại khái má»t chút ý tứ ông ta, lại là chuyá»n tiá»c chia tay, lần nà y Chung VÄn Nhiá» m không khá»i cảm thấy phiá»n, kiá»m chế lắm má»i không Äá» giá»ng mình lá» sá»± mất kiên nhẫn.
Nhưng cuá»i cùng anh cÅ©ng không Äá»ch ÄÆ°á»£c bản lÄ©nh xã giao cá»§a chá»§ nhiá»m Trương, chá»§ nhiá»m Trương nói hết lá»i, cuá»i cùng vẫn là m cho Chung VÄn Nhiá» m hết cứng miá»ng, Äá»ng ý qua Äó góp cái mặt.
Äợi Äến khi kết thúc cuá»c gá»i, trợ lý và Dương Gia Äá»u không thấy Äâu, Chung VÄn Nhiá» m chạm và o cá»c cà phê là nh lạnh, thá» dà i.
Buá»i chiá»u anh trao Äá»i công viá»c cùng Äá»ng nghiá»p, bá» sung lại dá»± án thà nghiá»m Äang tuá»t dá»c, tìm vá» lại cảm giác là m viá»c trưá»c kia, rá»i vá»i vã tan là m.
Chân trá»i vẫn chưa tá»i Äen như má»±c, sau khi và o hạ ban ngà y dà i Äêm ngắn, anh thưá»ng có thá» nhìn thấy ráng chiá»u trưá»c khi vá» nhà .
Chá» có Äiá»u Äá»i vá»i Äi tụ há»p mà nói, thá»i Äiá»m có anh nắng vẫn là quá sá»m, chạng vạng tá»i là Äoạn thá»i gian ngại ngùng.
Chung VÄn Nhiá» m Äứng trên vá»a hè Äón má»t chiếc xe, dẫn Äầu Äến nÆ¡i mà chá»§ nhiá»m Trương nói.
Lúc nà y tất nhiên không có ngưá»i tá»i, anh chá» là sợ bá» rót rượu, Äến trưá»c và o quán Än bên cạnh Än chút gì Äó lót dạ, anh ngá»i trong quán Än lẳng lặng chá» Äợi, nhìn thá»i gian á»n á»n rá»i má»i Äi ra ngoà i.
Vá» trà quán Än anh tìm tương Äá»i vắng vẻ, chéo vá»i khách sạn mà chá»§ nhiá»m Trương tìm, thẳng ngay hưá»ng lúc anh Äến.
Lúc anh Äi ra, nhìn thấy ngưá»i Äang dá»±a và o xe hút thuá»c trưá»c cá»a khách sạn, bóng dáng cao gầy kia cÅ©ng chẳng xa lạ gì, tháºm chà còn rất quen thuá»c, ÄÆ°a lưng vá» phÃa anh, nhìn vá» hưá»ng anh vá»n nên Äi Äến.
Chung VÄn Nhiá» m chưa nghÄ© xong có nên tiến lên hay không.
Nhưng lúc nà y Chúc Diá»u Uyên dáºp tắt thuá»c, Äá»nh chui và o trong xe, liá»n chạm mặt chÃnh diá»n vá»i anh.
Trong nháy mắt___Äiếu thuá»c cá»§a Chúc Diá»u Uyên rá»t xuá»ng, Chung VÄn Nhiá» m bưá»c lên phÃa trưá»c ná»a bưá»c, ngay sau Äó vá»i và ng Äứng yên lại, mặt Äá»i mặt nhìn thẳng và o mắt hắn.
Anh hé Äôi môi khô khá»c, váºy mà lại có chút hoảng há»t: âKhông phải nói⦠Không là m phiá»n tôi nữa sao.
â
Lúc nói ra những lá»i nà y, chÃnh bản thân anh cÅ©ng không biết mình Äang chá» Äợi câu trả lá»i như thế nà o.
~ Hết chương 25 ~
Abo Hôn Nhân Thứ HaiTác giả: Kỳ Lộc Bát KimTruyện Đam Mỹ, Truyện SủngBan ngày, Chúc Diệu Uyên đang làm việc, thư ký của hắn – quý cô Trình, một beta cao một mét bảy mươi lăm, dẫm lên đôi giày cao gót năm centimet, cất bước nhanh như một cơn gió, cửa còn chưa kịp gõ đã đẩy ra cắt đứt mạch suy nghĩ của Chúc Diệu Uyên. Cô nói: “Chúc tổng, kết quả xứng đôi của ngài có rồi. ” Một giây trước còn đang suy tư buổi trưa nên gọi gì ăn – Chúc Diệu Uyên, rõ ràng vẫn đang không load kịp lời cô nàng nói là ý gì. Chiều cao của Trình tiểu thư có tỷ lệ thuận với tính cách của cô, kiên nhẫn giải thích: “Ngài không phải đến tuổi kết đôi theo quy định pháp luật rồi sao? Tháng trước quốc gia vừa thông báo tới ngài đã gửi luôn qua đó danh sách tiêu chuẩn chọn bạn đời, ngày hôm qua kết quả đã được gửi tới hòm thư của ngài rồi, vừa nãy nhân viên công tác quản lý nhà nước gọi điện thoại cho tôi, muốn ngài có thể sớm ngày đưa người đi đăng ký. ” Trên thực tế, trước khi đăng ký, quốc gia sẽ cho hai con người mới này một khoảng thời gian qua lại làm quen___nhưng cái này hiện tại… âCáºu hãy tưá»ng tượng mình Äang á» giữa Äại dương, hoặc bất kỳ nÆ¡i nà o có thá» khiến cáºu cảm thấy thư thái, cáºu nằm á» Äó, luá»ng khà lưu ấm áp lưá»i quanh cáºu, vá» vá» khuôn mặt cáºu.ââCáºu cảm thấy rất khoan khoái, rất thư giãn, cáºu có thá» không cần suy nghÄ© bất cứ chuyá»n gì, cứ mặc cho mình trôi ná»i, thả lá»ng⦠hoà n toà n thả lá»ngâ¦âHiá»n tại, trưá»c mặt cáºu xuất hiá»n má»t chiếc rương.âChúc Diá»u Uyên nằm trên ghế khám bá»nh dà i, bác sÄ© vừa nói xong câu kia Äầu ngón tay hắn liá»n không tá»± chá»§ ÄÆ°á»£c mà kéo cÄng ra, bác sÄ© nhanh mắt nhìn thấy, ho khan hai tiếng, nói: âNgà i Chúc, má» mắt ra Äi, lại thất bại rá»i.âÃnh nắng Äầu hè chiếu lên mặt hắn, hắn má» mắt ra, trên mặt không có biá»u tình gì, giá»ng Äá»u Äá»u nói: âXin lá»i, tôi vẫn không thá» táºp trung ná»i.ââKhông sao, có thá» nháºn má»t công viá»c có tÃnh thá» thách như váºy là vinh hạnh cá»§a tôi.â Bác sÄ© dùng giá»ng Äiá»u vui vẻ chá»p mắt nói, Äây là kỹ xảo hắn thưá»ng dùng Äá» Äiá»u chá»nh bầu không khà cho tâm lý bá»nh nhân, nếu Chung VÄn Nhiá» m á» Äây lúc nà y, phá»ng chừng liếc mắt má»t cái là có thá» nháºn ra hắn___ngưá»i nà y chÃnh là bác sÄ© tâm lý cá»§a anh, Äan VÄn Thá»nh.Bá»nh viá»n Äan VÄn Thá»nh Äang là m viá»c là bá»nh viá»n tư nhân, danh tiếng rất lá»n, thưá»ng xuyên có nưá»m nượp bá»nh nhân tá»i xem bá»nh, nhưng ná»i danh nhất trong Äó chÃnh là phòng khám tâm lý.Bác sÄ© tâm lý hà ng Äầu trong nưá»c có không Ãt, mà Äan VÄn Thá»nh á» Äây ÄÆ°á»£c coi là hà ng Äầu trong các hà ng Äầu, cá»ng thêm biên chế cá»§a hắn không trong nưá»c, chÃnh là bác sÄ© tá»t nhất Trương Thông có thá» liên lạc trưá»c mắt.Nhưng chÃnh vá» bác sÄ© tá»t nhất nà y, cÅ©ng có chút bất lá»±c vá»i ký ức cá»§a Chúc Diá»u Uyên.Chúc Diá»u Uyên Äứng dáºy khá»i ghế, thắt lại cà vạt bá» lá»ch qua má»t bên lúc trá» liá»u, trông dáng vẻ chẳng có bao nhiêu thất vá»ng, nhìn vá» phÃa bác sÄ©, nói: âNếu Äã như váºy, ngà y mai tôi lại tá»i váºy.âÄan VÄn Thá»nh ngá»i lại vá» ghế cá»§a mình, cầm sá» ghi chép ngá»a ngưá»i ra sau, anh á»§i nói: âThần kinh cá»§a cáºu tháºt sá»± quá cÄng thẳng, giá»ng như là có phòng bá» vá»i tôi, nhưng ngà i Chúc, tháºt ra tôi tháºt sá»± không thá» sinh ra bất kỳ uy hiếp gì Äá»i vá»i cáºu, có lẽ cáºu có thá» thá» tin tưá»ng tôi.âChúc Diá»u Uyên quả tháºt Äá» phòng hắn, bá» hắn vạch trần xong cÅ©ng không có lòng giải thÃch, chá» gáºt Äầu: âTôi sẽ cá» hết sức.ââKhông chá» cần má»i âcá» hết sứcâ,â Äan VÄn Thá»nh bất Äắc dÄ© nói, âÄã mấy ngà y rá»i, Äến cả nguyên nhân gây bá»nh cá»§a cáºu cÅ©ng chẳng tìm ra ÄÆ°á»£c, nếu như cáºu lại tiếp tục như váºy, chá» có thá» má»i vá» cao minh khác thôi.âÄan VÄn Thá»nh nói chuyá»n vá»i hắn rất tùy ý, trong Äó có má»t phần nguyên nhân Äến từ hắn từng là bạn há»c há»i sang nưá»c ngoà i du há»c cá»§a Trương Thông, dÄ© nhiên Äây cÅ©ng là nguyên nhân nhanh như thế hắn Äã có thá» dà nh ra thá»i gian Äá» tá»i trá» liá»u cho Chúc Diá»u Uyên.Lúc Chúc Diá»u Uyên má»i Äến tìm hắn, râu ria xá»m xoà m, mặt mÅ©i tiá»u tụy, cẩn tháºn ngá»i còn thấy mùi rượu vẫn còn thoang thoảng quanh ngưá»i.Hắn Äã sá»m nghe Äá»n vá» tên alpha Chúc Diá»u Uyên tuá»i trẻ tà i cao nà y, trong phòng khám còn có rất nhiá»u y tá Äá»u là fan cá»§a hắn, vì thế không khá»i giáºt nảy mình Äá»i vá»i tạo hình lôi thôi lếch thếch cá»§a hắn hôm nay.Qua mấy ngà y tiếp xúc vá»i nhau, hai ngưá»i bá»n há» dần dần quen thuá»c, nhưng Äan VÄn Thá»nh lại ngà y cà ng Äau Äầu___ Hắn là m bác sÄ© tâm lý Äã nhiá»u nÄm như váºy, sợ nhất là gặp phải kiá»u bá»nh nhân mà ngoà i mặt thì phá»i hợp, trên thá»±c tế trong lòng lại phòng bá» vững và ng như hắn.Nhưng ngoại trừ là m cho Chúc Diá»u Uyên thả lá»ng hắn cÅ©ng chẳng còn cách nà o khác, dù sao hắn cÅ©ng không sá»t ruá»t, theo như cách nhìn cá»§a hắn, hắn là bác sÄ©, Chúc Diá»u Uyên chÃnh là bá»nh nhân, tiếp tục trì hoãn nữa cÅ©ng chẳng gây tà ảnh hưá»ng nà o Äá»i vá»i hắn, còn Chúc Diá»u Uyên thì không chắc.Chúc Diá»u Uyên tạm biá»t bác sÄ©, lái xe tá»i công ty.Hắn không thèm báo trưá»c Äã vứt bá» công ty hÆ¡n ná»a tháng, nếu không phải trong công ty có tâm phúc cá»§a hắn trấn giữ, sợ là Äã sá»m loạn thà nh ná»i cám heo rá»i, trong lòng hắn biết rõ, hiá»n tại tất cả má»i ngưá»i Äá»u Äang chá» trÃch hắn không có trách nhiá»m.Hắn không có ngụy biá»n, mà ngà y ngà y ngâm mình á» công ty, trưá»c tiên hoà n thà nh hết Äá»ng công viá»c Äã chất thà nh núi, thay Äá»i lại trạng thái trưá»c Äó, rá»i lại bắt Äầu tÄng ca hết Äêm hết ngà y.Ãng chá»§ không tan là m, thân là cấp dưá»i cÅ©ng Äá»u không dám tùy ý Äi, mấy ngà y nay Trình Oánh không ngừng kêu khá», nhất là khi cô nháºn ÄÆ°á»£c má»t thông báo mà vừa nhìn là có thá» khiến cho Chúc Diá»u Uyên ná»i giáºn Äùng Äùng, tháºt là muá»n giấu má»e pheromone Äi, là m như không có chuyá»n gì xảy ra hết.Nhưng lúc Chúc Diá»u Uyên xuất hiá»n trong công ty, cô vẫn Äi lên theo, có chút ngáºp ngừng nói: âChúc tá»ng, dá»± án cá»§a tiến sÄ© Chung Äã hoà n thà nhâ¦âQuả nhiên, Chúc Diá»u Uyên láºp tức dừng lại, sắc mặt lại mang theo chút má» má»t: âKhông phải bá» pháºn thá»±c tiá» n vẫn còn chưa hoà n thà nh sao?ââBá» pháºn thá»±c tiá» n cần chúng ta phải tá»± mình tá»i, giai Äoạn nà y có rất Ãt chuyên gia á» lại, tiến sÄ© Chung cÅ©ng lá»±a chá»n rá»i Äi.â*Thá»i Äiá»m Chung VÄn Nhiá» m thu dá»n Äá» Äạc thì nghe thấy có ngưá»i gõ cá»§a, anh Äá» ngưá»i tiến và o, phát hiá»n là Trần Thu Ly.Beta nà y từng giúp anh giải vân trên bà n tiá»c, anh vẫn luôn nhá» rõ cáºu ra, nhưng sau khi chÃnh thức là m viá»c, bá»i vì thứ phụ trách không giá»ng nhau nên hai ngưá»i rất Ãt khi có thá» chạm mặt, cáºu ta Äến Äây tìm Chung VÄn Nhiá» m, Chung VÄn Nhiá» m còn có chút bất ngá».Anh ngừng lại Äá»ng tác trong tay, há»i: âChuyá»n gì váºy?âTrần Thu Ly Äã nhìn thấy dáng vẻ lạnh như bÄng lúc là m viá»c cá»§a anh, bá»i váºy bỡ ngỡ lúc ban Äầu Äã rút Äi, cáºu ta và những Äá»ng nghiá»p cùng công tác bên dưá»i giá»ng nhau, có hÆ¡i sợ Chung VÄn Nhiá» m.Nhưng ngưá»i ta sắp phải Äi rá»i, cáºu ta liá»n Äánh bạo, nói: âTiến sÄ© Chung, tá»i nay các Äá»ng nghiá»p muá»n tá» chức cho ngà i tiá»c chia tay, buá»i tá»i ngà i ná» mặt tá»i nhé?âNếu là trưá»c kia, Chung VÄn Nhiá» m không biết từ chá»i chắc sẽ Äá»ng ý rá»i, nhưng hiá»n tại anh Äã biết rõ rà ng mấy chuyá»n xấu sau khi uá»ng nhiá»u rượu rá»i, tuyá»t Äá»i không muá»n dÃnh thêm má»t giá»t rượu nà o nữa.Anh lắc lắc Äầu: âTấm lòng Äã nháºn, nhưng mà tá»i nay tôi có viá»c, xin lá»i.âTrần Thu Ly lại Äá»nh giá» mánh cÅ©, lá»nh bà i là m nÅ©ng thông dụng toà n thế giá»i, mặc dù Chung VÄn Nhiá» m là má»t omega, chắc cÅ©ng sẽ không chá»ng cá»± ná»i kiá»u nói chuyá»n xà nẹo nà y nhá», nhìn hiá»u quả lần trưá»c là rõ.Nhưng lần nà y lại không thá» như mong muá»n cá»§a cáºu ta, thái Äá» cá»§a Chung VÄn Nhiá» m rất kiên quyết, tháºm chà nhân lúc cáºu ta còn Äang nói chuyá»n Äã thu dá»n xong tất cả Äá» Äạc rá»i, Äá» cá»§a anh không nhiá»u, chá» có má»t há»p Äá»±ng vÄn kiá»n.âTháºt sá»± xin lá»i,â Chung VÄn Nhiá» m ôm chiếc há»p từ trong bà n là m viá»c ra, Äứng cạnh cáºu ta, lúc nà y Trần Thu Ly má»i phát hiá»n anh còn cao hÆ¡n cả má»t beta như mình, âNhưng mà má»i ngưá»i muá»n Äi chÆ¡i thì cứ Äi Äi, hóa ÄÆ¡n gá»i cho tôi thanh toán lÃ ÄÆ°á»£c.âNgưá»i ta Äã nói Äến váºy rá»i, tất nhiên Trần Thu Ly không thá» tiếp tục là m nÅ©ng mất liêm sá» như kia nữa, cáºu ta háºm há»±c bá» cuá»c, vừa Äá»nh Äi, liá»n Äụng phải trợ lý cá»§a Chung VÄn Nhiá» m.Trợ lý Äi Äến nháºn lấy chiếc há»p trong tay Chung VÄn Nhiá» m, hai ngưá»i má»t trưá»c má»t sau bưá»c qua ngưá»i cáºu ta, Chung VÄn Nhiá» m còn gáºt Äầu tỠý vá»i cáºu ta nữa.Äến khi phòng là m viá»c Äá»c láºp nà y hoà n toà n vắng vẻ, Trần Thu Ly xoay ngưá»i Äá»nh Äi, còn tá»t bụng kéo cá»a phòng là m viá»c, ngay tÃch tắc nà y, trưá»ng khoa cá»§a bá»n há» không biết vá»t ra từ chá» nà o, ông chú trung niên bá»n mươi tuá»i thá» mạnh Äến mức cứ ngỡ sắp tắt thá», âCáºu Äợi⦠Äợi Äã, tiến sÄ© Chung Äâu?âTrần Thu Ly ngẩn ra: âVừa má»i Äi rá»i.âVá» chá»§ nhiá»m nà y vừa nghe liá»n ôm ngá»±c Äỡ tưá»ng, như là tháºt sá»± sắp tắt thá»: âBên trên vừa ra chá» thá», bảo phải nghÄ© cách giữ tiến sÄ© Chung lại, cáºu nói cáºu cứ váºy Äá» cáºu ta Äi thế hả!âViá»c bá» cấp trên tóm lấy trút giáºn không phải Trần Trúc Ly chưa từng trải qua, sá»m Äã luyá»n ÄÆ°á»£c skill nghe tai trái lá»t tai phải rá»i, vì váºy cÅ©ng không Äá» trong lòng, chá» chá»§ nhiá»m giáºn Äùng Äùng Äi mất, cáºu ta má»i nhún vai, cưá»i trừ qua chuyá»n.Lại nói, Chung VÄn Nhiá» m trá» lại sá» nghiên cứu, nhìn thấy má»t ngưá»i không ngá» tá»i___Dương Gia.Lúc Äó trợ lý Äang giúp anh bê cà phê tá»i, Dương Gia cÅ©ng Äá»ng thá»i cầm cá»c cà phê Äi và o, Chung VÄn Nhiá» m quay Äầu nhìn, thấy là câu ta, cả ngưá»i Äá»u ngÆ¡ ra.Dương Gia cưá»i ngại ngùng vá»i anh, Äặt cà phê lên bà n anh, âLúc trưá»c nghe mấy thầy nói có thá» hôm nay ngà i trá» vá», tôi Äặc biá»t Äi rót cà phê cho ngà i, không ngá» Äã có ngưá»i khác là m thay rá»i.âTừ trưá»c kia lúc cáºu ra còn á», Äá»u là cáºu ra giúp Chung VÄn Nhiá» m chạy Äi mua cà phê, lần nà o cÅ©ng lấy lý do âtiá»n ÄÆ°á»ngâ, trợ lý vui vẻ vì có ngưá»i tranh là m thay, cứ qua qua lại lại như thế viá»c mua cà phê nà y liá»n rÆ¡i và o trên ngưá»i cáºu ta.Nhưng lúc ấy Chung VÄn Nhiá» m không biết tâm tư cá»§a cáºu ta vá»i mình, bây giá» biết rá»i, khó tránh khá»i mất tá»± nhiên, anh không Äá»ng và o cà phê, nhìn Dương Gia há»i: âSao cáºu lại á» chá» nà y?ââÆ , thầy vẫn chưa biết,â giá»ng Äiá»u Dương Gia nhẹ nhà ng, âTôi thông qua tuyá»n dụng nÄm nay và o Äây, bây giá» là trợ lý cá»§a thầy Mã.âLấy trình Äá» há»c vấn cá»§a cáºu ta, muá»n chen và o sá» nghiên cứu cùng là m viá»c vá»i Chung VÄn Nhiá» m quả tháºt không có khả nÄng lắm, nhưng cáºu ta lại tá»± xuá»ng giá mình Äá» Äến là m má»t phụ tá nho nhá» không có tiếng có miếng gì.Chung VÄn Nhiá» m không nghÄ© tá»i vừa má»i Äi má»t Chúc Diá»u Uyên lại tá»i má»t Dương Gia, dưá»ng như hai ngưá»i nà y Äã thương lượng thá»i gian không Äá» cho anh yên tÄ©nh váºy, anh cảm thấy chẳng biết phải là m sao, cÅ©ng chẳng có cách nà o, chá» Äà nh im lặng.Ai cÅ©ng không nghe anh khuyên, ai cÅ©ng không coi lá»i từ chá»i cá»§a anh ra gì, có nói nữa cÅ©ng vô nghÄ©a.Chung VÄn Nhiá» m cầm lấy cà phê trợ lý ÄÆ°a, lạnh nhạt gáºt Äầu vá»i Dương Gia: âÄÆ°á»£c, tôi biết rá»i, cáºu là m viá»c cá»§a cáºu Äi.âTrợ lý giúp anh sắp xếp lại bà n, sắc mặt Dương Gia tá»i sầm lại, vá»i và ng cúi Äầu cùng trợ lý dá»n dẹp bà n là m viá»c, lần nà y trợ lý cÅ©ng không dám thuáºn nưá»c Äẩy thuyá»n nữa, hắn nhìn sắc mặt Chung VÄn Nhiá» m không Äúng, sợ mất chén cÆ¡m, âm thầm cùng Dương Gia so tà i.Má»t cái bà n dá»n dẹp mất mưá»i mấy phút, Chung VÄn Nhiá» m dá»±a và o bên cá»a sá», ung dung thong thả uá»ng cà phê, Äợi bá»n há» dá»n dẹp xong liá»n nhẹ nhà ng Äuá»i hai ngưá»i Äi.Lúc nà y, Äiá»n thoại di Äá»ng vạn nÄm không Äá»ng tÄ©nh cá»§a anh Äá»t nhiên vang lên, Chung VÄn Nhiá» m cúi Äầu lấy nó ra từ trong túi, phát hiá»n là ngưá»i phụ trách trong cÄn cứ trưá»c kia, bá»i vì phòng ngừa bất trắc, anh Äá»u lưu lại hết sá» Äiá»n thoại cá»§a Äá»ng nghiá»p.Anh nghe máy, nói: âChá»§ nhiá»m Trương, có chuyá»n gì váºy?âGiá»ng nói chá»§ nhiá»m không thấy chút nóng nảy nà o, ngược lại còn hà n huyên Äôi câu vá»i anh, Äá»u là lá»i xã giao, Chung VÄn Nhiá» m nháºn ra ông ta Äang lấy lòng, cau mà y nói: âCó chuyá»n gì cứ nói thẳng lÃ ÄÆ°á»£c.âChá»§ nhiá»m nói Äại khái má»t chút ý tứ ông ta, lại là chuyá»n tiá»c chia tay, lần nà y Chung VÄn Nhiá» m không khá»i cảm thấy phiá»n, kiá»m chế lắm má»i không Äá» giá»ng mình lá» sá»± mất kiên nhẫn.Nhưng cuá»i cùng anh cÅ©ng không Äá»ch ÄÆ°á»£c bản lÄ©nh xã giao cá»§a chá»§ nhiá»m Trương, chá»§ nhiá»m Trương nói hết lá»i, cuá»i cùng vẫn là m cho Chung VÄn Nhiá» m hết cứng miá»ng, Äá»ng ý qua Äó góp cái mặt.Äợi Äến khi kết thúc cuá»c gá»i, trợ lý và Dương Gia Äá»u không thấy Äâu, Chung VÄn Nhiá» m chạm và o cá»c cà phê là nh lạnh, thá» dà i.Buá»i chiá»u anh trao Äá»i công viá»c cùng Äá»ng nghiá»p, bá» sung lại dá»± án thà nghiá»m Äang tuá»t dá»c, tìm vá» lại cảm giác là m viá»c trưá»c kia, rá»i vá»i vã tan là m.Chân trá»i vẫn chưa tá»i Äen như má»±c, sau khi và o hạ ban ngà y dà i Äêm ngắn, anh thưá»ng có thá» nhìn thấy ráng chiá»u trưá»c khi vá» nhà .Chá» có Äiá»u Äá»i vá»i Äi tụ há»p mà nói, thá»i Äiá»m có anh nắng vẫn là quá sá»m, chạng vạng tá»i là Äoạn thá»i gian ngại ngùng.Chung VÄn Nhiá» m Äứng trên vá»a hè Äón má»t chiếc xe, dẫn Äầu Äến nÆ¡i mà chá»§ nhiá»m Trương nói.Lúc nà y tất nhiên không có ngưá»i tá»i, anh chá» là sợ bá» rót rượu, Äến trưá»c và o quán Än bên cạnh Än chút gì Äó lót dạ, anh ngá»i trong quán Än lẳng lặng chá» Äợi, nhìn thá»i gian á»n á»n rá»i má»i Äi ra ngoà i.Vá» trà quán Än anh tìm tương Äá»i vắng vẻ, chéo vá»i khách sạn mà chá»§ nhiá»m Trương tìm, thẳng ngay hưá»ng lúc anh Äến.Lúc anh Äi ra, nhìn thấy ngưá»i Äang dá»±a và o xe hút thuá»c trưá»c cá»a khách sạn, bóng dáng cao gầy kia cÅ©ng chẳng xa lạ gì, tháºm chà còn rất quen thuá»c, ÄÆ°a lưng vá» phÃa anh, nhìn vá» hưá»ng anh vá»n nên Äi Äến.Chung VÄn Nhiá» m chưa nghÄ© xong có nên tiến lên hay không.Nhưng lúc nà y Chúc Diá»u Uyên dáºp tắt thuá»c, Äá»nh chui và o trong xe, liá»n chạm mặt chÃnh diá»n vá»i anh.Trong nháy mắt___Äiếu thuá»c cá»§a Chúc Diá»u Uyên rá»t xuá»ng, Chung VÄn Nhiá» m bưá»c lên phÃa trưá»c ná»a bưá»c, ngay sau Äó vá»i và ng Äứng yên lại, mặt Äá»i mặt nhìn thẳng và o mắt hắn.Anh hé Äôi môi khô khá»c, váºy mà lại có chút hoảng há»t: âKhông phải nói⦠Không là m phiá»n tôi nữa sao.âLúc nói ra những lá»i nà y, chÃnh bản thân anh cÅ©ng không biết mình Äang chá» Äợi câu trả lá»i như thế nà o.~ Hết chương 25 ~