Gần đây giới hào môn thành phố B xuất hiện một tin tức khiến người ta nói chuyện say sưa, bất kể là hội các phu nhân hay là hội các tiểu thư, lúc tụ họp uống trà sẽ mở miệng nhắc tới. Trần gia nuôi Trần Hề Thời tiểu thư hai mươi năm qua là giả. Đây cũng không phải nói Trần Hề Thời là giả, mà là nói thân phận của cô là giả. Các phu nhân đời trước đều biết, năm đó tiểu thư Trần gia vừa sinh không lâu đã bị bảo mẫu lòng dạ hiểm ác ôm đi, hai năm sau Trần gia mới tìm được con gái nhỏ trở về từ trong một viện phúc lợi nhỏ ở khu ngoài biên thùy. Khúc ngoặt của câu chuyện chính là ở trong này. Gần đây viện phúc lợi kiểm tra lại hồ sơ trong hai mươi năm rồi, viện trưởng mới nhận phát hiện ra chuyện năm đó, khi đó viện phúc lợi có hai bé gái hai tuổi, một bé là thiên kim tiểu thư lưu lạc ở bên ngoài, một bé là cô nhi được một đôi vợ chồng giáo sư đại học nhận nuôi, nhưng bởi vì nhân viên lơ là, người Trần gia ôm về lại chính là bé gái cô nhi được đôi vợ chồng giáo sư nhận nuôi, mà thiên kim…
Chương 64
Hào Môn Thiên Kim Giả Xuất Đạo - Nữ Phụ Bạch Liên Hoa Này Tôi Không Làm NữaTác giả: Ma AnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện SủngGần đây giới hào môn thành phố B xuất hiện một tin tức khiến người ta nói chuyện say sưa, bất kể là hội các phu nhân hay là hội các tiểu thư, lúc tụ họp uống trà sẽ mở miệng nhắc tới. Trần gia nuôi Trần Hề Thời tiểu thư hai mươi năm qua là giả. Đây cũng không phải nói Trần Hề Thời là giả, mà là nói thân phận của cô là giả. Các phu nhân đời trước đều biết, năm đó tiểu thư Trần gia vừa sinh không lâu đã bị bảo mẫu lòng dạ hiểm ác ôm đi, hai năm sau Trần gia mới tìm được con gái nhỏ trở về từ trong một viện phúc lợi nhỏ ở khu ngoài biên thùy. Khúc ngoặt của câu chuyện chính là ở trong này. Gần đây viện phúc lợi kiểm tra lại hồ sơ trong hai mươi năm rồi, viện trưởng mới nhận phát hiện ra chuyện năm đó, khi đó viện phúc lợi có hai bé gái hai tuổi, một bé là thiên kim tiểu thư lưu lạc ở bên ngoài, một bé là cô nhi được một đôi vợ chồng giáo sư đại học nhận nuôi, nhưng bởi vì nhân viên lơ là, người Trần gia ôm về lại chính là bé gái cô nhi được đôi vợ chồng giáo sư nhận nuôi, mà thiên kim… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hề Thời gọi cho Giang Hành Triệt trước đó cũng đã trải qua tranh đấu nội tâm một hồi.Muốn gọi cho Diệp Sâm, nhưng tối nay là thời gian nghỉ ngơi của Diệp Sâm, rất không dễ dàng gì có thời gian nghỉ ngơi, Hề Thời không có ý muốn làm phiền anh ta.Gọi cho Hồ Tiểu Dương, tuy nói Hồ Tiểu Dương là trợ lý có tiếng cũng có miếng của cô, nhưng hiện tại cũng không phải thời gian làm việc của anh ta, quấy rầy lúc người ta tan làm, hình như cũng không tốt lắm.Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có Giang Hành Triệt thôi.Tuy bình thường anh bộn bề công việc, thời gian nghỉ ngơi cũng không nhiều, hiện tại cũng không phải trợ lý của cô, nhưng cô với anh có “Loại quan hệ kia”.Hề Thời nghĩ đến mấy câu “Bạn trai trung khuyển” bay đầy đầu, lúc này không gọi cho bạn trai, còn có thể gọi cho ai.May mà Giang Hành Triệt im lặng ở đầu bên kia mấy giây, trực tiếp đáp lại “Anh lập tức tới ngay”.Lúc Giang Hành Triệt đến Hề Thời đang trốn ở phòng khách, nhìn thấy Giang Hành Triệt tiến vào, giống như thấy cọng rơm cứu mạng, vội vàng bổ nhào tới.“Anh cuối cùng cũng tới đây!”Giang Hành Triệt nhìn thấy bộ dáng như thấy đại dịch của Hề Thời, thở dài: “Ở đâu?”Hề Thời lập tức chỉ vào phòng ngủ lên án: “Chính là ở trong phòng ngủ, sau tử đầu giường em! Em thấy nó chui vào rồi!”Cô cũng không phải cô gái yếu đuối gì, chỉ là con chuột ở trong mắt cô như con cóc vậy, sống dưới cống nước ẩm ướt, bình thường nhìn thấy có thể làm cho toàn thân nổi da gà, mà hôm nay không biết từ đường ống nào bò lên, đột nhiên xuất hiện trong phòng ngủ của cô, cảm giác này thật sự làm cho người ta tan vỡ.Giang Hành Triệt cởi áo treo lên giá, sau đó vén tay áo sơ mi lên cánh tay: “Anh đi xem xem.”Hề Thời gật đầu mạnh: “Ừm!”Hiện tại cô nhìn trên người Giang Hành Triệt như tỏa hào quang cứu thế.Giang Hành Triệt vào phòng ngủ của cô.Mười phút sau, trong tiếng thét chói tai giậm chân của Hề Thời, con chuột nhỏ cuối cùng đấu tranh thất bại, triệt để bị đuổi ra khỏi nơi nó không thuộc về.Hề Thời ôm gối ôm hết hồn.Giang Hành Triệt rửa tay xong từ phòng rửa tay đi ra, nói với Hề Thời ngồi trên sofa: “Xong.”Hề Thời: “Thật sự đi rồi sao?”Giang Hành Triệt cảm thấy có chút buồn cười: “Thật sự đi rồi.”Hề Thời: “Vậy có chạy lên trên giường em không!”Giang Hành Triệt: “Không có, yên tâm đi.”Hề Thời cuối cùng cũng thả lỏng một hơi.Cô giương mắt nhìn Giang Hành Triệt, cuối cùng cũng bình phục lại sau cuộc đấu tranh với con chuột nhỏ.Nhìn thấy Giang Hành Triệt rửa tay xong, bộ dáng cẩn thận bỏ tay áo sơ mi xuống, Hề Thời lại đột nhiên cảm thấy hình ảnh này có chút kì lạ không nói lên lời.Cô nhớ rõ đêm nay hình như Giang Hành Triệt có tiệc xã giao hay buổi tiệc gì đó, một giây trước nói không chừng đang nói chuyện vui vẻ ở một nơi ngợp trong vàng son, một giây sau liền ở trong nay vén tay áo mà bắt chuột…Hề Thời nuốt nước miếng một cái, lại thể hiện cảm kích trong lòng: “Cảm ơn,.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hề Thời gọi cho Giang Hành Triệt trước đó cũng đã trải qua tranh đấu nội tâm một hồi.
Muốn gọi cho Diệp Sâm, nhưng tối nay là thời gian nghỉ ngơi của Diệp Sâm, rất không dễ dàng gì có thời gian nghỉ ngơi, Hề Thời không có ý muốn làm phiền anh ta.
Gọi cho Hồ Tiểu Dương, tuy nói Hồ Tiểu Dương là trợ lý có tiếng cũng có miếng của cô, nhưng hiện tại cũng không phải thời gian làm việc của anh ta, quấy rầy lúc người ta tan làm, hình như cũng không tốt lắm.
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có Giang Hành Triệt thôi.
Tuy bình thường anh bộn bề công việc, thời gian nghỉ ngơi cũng không nhiều, hiện tại cũng không phải trợ lý của cô, nhưng cô với anh có “Loại quan hệ kia”.
Hề Thời nghĩ đến mấy câu “Bạn trai trung khuyển” bay đầy đầu, lúc này không gọi cho bạn trai, còn có thể gọi cho ai.
May mà Giang Hành Triệt im lặng ở đầu bên kia mấy giây, trực tiếp đáp lại “Anh lập tức tới ngay”.
Lúc Giang Hành Triệt đến Hề Thời đang trốn ở phòng khách, nhìn thấy Giang Hành Triệt tiến vào, giống như thấy cọng rơm cứu mạng, vội vàng bổ nhào tới.
“Anh cuối cùng cũng tới đây!”
Giang Hành Triệt nhìn thấy bộ dáng như thấy đại dịch của Hề Thời, thở dài: “Ở đâu?”
Hề Thời lập tức chỉ vào phòng ngủ lên án: “Chính là ở trong phòng ngủ, sau tử đầu giường em! Em thấy nó chui vào rồi!”
Cô cũng không phải cô gái yếu đuối gì, chỉ là con chuột ở trong mắt cô như con cóc vậy, sống dưới cống nước ẩm ướt, bình thường nhìn thấy có thể làm cho toàn thân nổi da gà, mà hôm nay không biết từ đường ống nào bò lên, đột nhiên xuất hiện trong phòng ngủ của cô, cảm giác này thật sự làm cho người ta tan vỡ.
Giang Hành Triệt cởi áo treo lên giá, sau đó vén tay áo sơ mi lên cánh tay: “Anh đi xem xem.
”
Hề Thời gật đầu mạnh: “Ừm!”
Hiện tại cô nhìn trên người Giang Hành Triệt như tỏa hào quang cứu thế.
Giang Hành Triệt vào phòng ngủ của cô.
Mười phút sau, trong tiếng thét chói tai giậm chân của Hề Thời, con chuột nhỏ cuối cùng đấu tranh thất bại, triệt để bị đuổi ra khỏi nơi nó không thuộc về.
Hề Thời ôm gối ôm hết hồn.
Giang Hành Triệt rửa tay xong từ phòng rửa tay đi ra, nói với Hề Thời ngồi trên sofa: “Xong.
”
Hề Thời: “Thật sự đi rồi sao?”
Giang Hành Triệt cảm thấy có chút buồn cười: “Thật sự đi rồi.
”
Hề Thời: “Vậy có chạy lên trên giường em không!”
Giang Hành Triệt: “Không có, yên tâm đi.
”
Hề Thời cuối cùng cũng thả lỏng một hơi.
Cô giương mắt nhìn Giang Hành Triệt, cuối cùng cũng bình phục lại sau cuộc đấu tranh với con chuột nhỏ.
Nhìn thấy Giang Hành Triệt rửa tay xong, bộ dáng cẩn thận bỏ tay áo sơ mi xuống, Hề Thời lại đột nhiên cảm thấy hình ảnh này có chút kì lạ không nói lên lời.
Cô nhớ rõ đêm nay hình như Giang Hành Triệt có tiệc xã giao hay buổi tiệc gì đó, một giây trước nói không chừng đang nói chuyện vui vẻ ở một nơi ngợp trong vàng son, một giây sau liền ở trong nay vén tay áo mà bắt chuột…
Hề Thời nuốt nước miếng một cái, lại thể hiện cảm kích trong lòng: “Cảm ơn,
.
Hào Môn Thiên Kim Giả Xuất Đạo - Nữ Phụ Bạch Liên Hoa Này Tôi Không Làm NữaTác giả: Ma AnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện SủngGần đây giới hào môn thành phố B xuất hiện một tin tức khiến người ta nói chuyện say sưa, bất kể là hội các phu nhân hay là hội các tiểu thư, lúc tụ họp uống trà sẽ mở miệng nhắc tới. Trần gia nuôi Trần Hề Thời tiểu thư hai mươi năm qua là giả. Đây cũng không phải nói Trần Hề Thời là giả, mà là nói thân phận của cô là giả. Các phu nhân đời trước đều biết, năm đó tiểu thư Trần gia vừa sinh không lâu đã bị bảo mẫu lòng dạ hiểm ác ôm đi, hai năm sau Trần gia mới tìm được con gái nhỏ trở về từ trong một viện phúc lợi nhỏ ở khu ngoài biên thùy. Khúc ngoặt của câu chuyện chính là ở trong này. Gần đây viện phúc lợi kiểm tra lại hồ sơ trong hai mươi năm rồi, viện trưởng mới nhận phát hiện ra chuyện năm đó, khi đó viện phúc lợi có hai bé gái hai tuổi, một bé là thiên kim tiểu thư lưu lạc ở bên ngoài, một bé là cô nhi được một đôi vợ chồng giáo sư đại học nhận nuôi, nhưng bởi vì nhân viên lơ là, người Trần gia ôm về lại chính là bé gái cô nhi được đôi vợ chồng giáo sư nhận nuôi, mà thiên kim… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hề Thời gọi cho Giang Hành Triệt trước đó cũng đã trải qua tranh đấu nội tâm một hồi.Muốn gọi cho Diệp Sâm, nhưng tối nay là thời gian nghỉ ngơi của Diệp Sâm, rất không dễ dàng gì có thời gian nghỉ ngơi, Hề Thời không có ý muốn làm phiền anh ta.Gọi cho Hồ Tiểu Dương, tuy nói Hồ Tiểu Dương là trợ lý có tiếng cũng có miếng của cô, nhưng hiện tại cũng không phải thời gian làm việc của anh ta, quấy rầy lúc người ta tan làm, hình như cũng không tốt lắm.Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có Giang Hành Triệt thôi.Tuy bình thường anh bộn bề công việc, thời gian nghỉ ngơi cũng không nhiều, hiện tại cũng không phải trợ lý của cô, nhưng cô với anh có “Loại quan hệ kia”.Hề Thời nghĩ đến mấy câu “Bạn trai trung khuyển” bay đầy đầu, lúc này không gọi cho bạn trai, còn có thể gọi cho ai.May mà Giang Hành Triệt im lặng ở đầu bên kia mấy giây, trực tiếp đáp lại “Anh lập tức tới ngay”.Lúc Giang Hành Triệt đến Hề Thời đang trốn ở phòng khách, nhìn thấy Giang Hành Triệt tiến vào, giống như thấy cọng rơm cứu mạng, vội vàng bổ nhào tới.“Anh cuối cùng cũng tới đây!”Giang Hành Triệt nhìn thấy bộ dáng như thấy đại dịch của Hề Thời, thở dài: “Ở đâu?”Hề Thời lập tức chỉ vào phòng ngủ lên án: “Chính là ở trong phòng ngủ, sau tử đầu giường em! Em thấy nó chui vào rồi!”Cô cũng không phải cô gái yếu đuối gì, chỉ là con chuột ở trong mắt cô như con cóc vậy, sống dưới cống nước ẩm ướt, bình thường nhìn thấy có thể làm cho toàn thân nổi da gà, mà hôm nay không biết từ đường ống nào bò lên, đột nhiên xuất hiện trong phòng ngủ của cô, cảm giác này thật sự làm cho người ta tan vỡ.Giang Hành Triệt cởi áo treo lên giá, sau đó vén tay áo sơ mi lên cánh tay: “Anh đi xem xem.”Hề Thời gật đầu mạnh: “Ừm!”Hiện tại cô nhìn trên người Giang Hành Triệt như tỏa hào quang cứu thế.Giang Hành Triệt vào phòng ngủ của cô.Mười phút sau, trong tiếng thét chói tai giậm chân của Hề Thời, con chuột nhỏ cuối cùng đấu tranh thất bại, triệt để bị đuổi ra khỏi nơi nó không thuộc về.Hề Thời ôm gối ôm hết hồn.Giang Hành Triệt rửa tay xong từ phòng rửa tay đi ra, nói với Hề Thời ngồi trên sofa: “Xong.”Hề Thời: “Thật sự đi rồi sao?”Giang Hành Triệt cảm thấy có chút buồn cười: “Thật sự đi rồi.”Hề Thời: “Vậy có chạy lên trên giường em không!”Giang Hành Triệt: “Không có, yên tâm đi.”Hề Thời cuối cùng cũng thả lỏng một hơi.Cô giương mắt nhìn Giang Hành Triệt, cuối cùng cũng bình phục lại sau cuộc đấu tranh với con chuột nhỏ.Nhìn thấy Giang Hành Triệt rửa tay xong, bộ dáng cẩn thận bỏ tay áo sơ mi xuống, Hề Thời lại đột nhiên cảm thấy hình ảnh này có chút kì lạ không nói lên lời.Cô nhớ rõ đêm nay hình như Giang Hành Triệt có tiệc xã giao hay buổi tiệc gì đó, một giây trước nói không chừng đang nói chuyện vui vẻ ở một nơi ngợp trong vàng son, một giây sau liền ở trong nay vén tay áo mà bắt chuột…Hề Thời nuốt nước miếng một cái, lại thể hiện cảm kích trong lòng: “Cảm ơn,.