Tác giả:

Gần đây giới hào môn thành phố B xuất hiện một tin tức khiến người ta nói chuyện say sưa, bất kể là hội các phu nhân hay là hội các tiểu thư, lúc tụ họp uống trà sẽ mở miệng nhắc tới. Trần gia nuôi Trần Hề Thời tiểu thư hai mươi năm qua là giả. Đây cũng không phải nói Trần Hề Thời là giả, mà là nói thân phận của cô là giả. Các phu nhân đời trước đều biết, năm đó tiểu thư Trần gia vừa sinh không lâu đã bị bảo mẫu lòng dạ hiểm ác ôm đi, hai năm sau Trần gia mới tìm được con gái nhỏ trở về từ trong một viện phúc lợi nhỏ ở khu ngoài biên thùy. Khúc ngoặt của câu chuyện chính là ở trong này. Gần đây viện phúc lợi kiểm tra lại hồ sơ trong hai mươi năm rồi, viện trưởng mới nhận phát hiện ra chuyện năm đó, khi đó viện phúc lợi có hai bé gái hai tuổi, một bé là thiên kim tiểu thư lưu lạc ở bên ngoài, một bé là cô nhi được một đôi vợ chồng giáo sư đại học nhận nuôi, nhưng bởi vì nhân viên lơ là, người Trần gia ôm về lại chính là bé gái cô nhi được đôi vợ chồng giáo sư nhận nuôi, mà thiên kim…

Chương 72

Hào Môn Thiên Kim Giả Xuất Đạo - Nữ Phụ Bạch Liên Hoa Này Tôi Không Làm NữaTác giả: Ma AnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện SủngGần đây giới hào môn thành phố B xuất hiện một tin tức khiến người ta nói chuyện say sưa, bất kể là hội các phu nhân hay là hội các tiểu thư, lúc tụ họp uống trà sẽ mở miệng nhắc tới. Trần gia nuôi Trần Hề Thời tiểu thư hai mươi năm qua là giả. Đây cũng không phải nói Trần Hề Thời là giả, mà là nói thân phận của cô là giả. Các phu nhân đời trước đều biết, năm đó tiểu thư Trần gia vừa sinh không lâu đã bị bảo mẫu lòng dạ hiểm ác ôm đi, hai năm sau Trần gia mới tìm được con gái nhỏ trở về từ trong một viện phúc lợi nhỏ ở khu ngoài biên thùy. Khúc ngoặt của câu chuyện chính là ở trong này. Gần đây viện phúc lợi kiểm tra lại hồ sơ trong hai mươi năm rồi, viện trưởng mới nhận phát hiện ra chuyện năm đó, khi đó viện phúc lợi có hai bé gái hai tuổi, một bé là thiên kim tiểu thư lưu lạc ở bên ngoài, một bé là cô nhi được một đôi vợ chồng giáo sư đại học nhận nuôi, nhưng bởi vì nhân viên lơ là, người Trần gia ôm về lại chính là bé gái cô nhi được đôi vợ chồng giáo sư nhận nuôi, mà thiên kim… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khách sạn cách hiện trường buổi biển diễn không xa, xe rất nhanh đã đến nơi.Hề Thời xuống xe, lúc trong thang máy đột nhiên tò mò hỏi Giang Hành Triệt: “Tối qua anh nghỉ ở đâu?”Giang Hành Triệt: “Cũng ở nơi này.”“Anh thuê một phòng khác.”Hề Thời gật gật đầu: “A…”Giang Hành Triệt đề nghị: “Ở tầng chót, đi xem không?”Hề Thời: “Em phải tháo trang sức còn thay quần áo, trước không đi được.”Giang Hành Triệt: “Được.”Giang Hành Triệt trở về phòng mình, Hề Thời cũng trở lại phòng mình, tháo trang sức, tắm rửa gội đầu, thay sang áo ngủ.Cô lên sân khấu sớm, bây giờ còn chưa qua 0 giờ, trên TV vẫn đang chiếu trực tiếp đón năm mới.Trên bàn trà có điểm tâm cùng hoa quả, Hề Thời xoa xoa bụng, lui về ghế sofa, dùng di động xem cảnh đêm nay Giang Hành Triệt tiếp ứng cho cô.Fan đang suy đoán mấy chỗ vá trên quần Hề Thời có phải do Giang tổng làm không, bởi vì trong màn ảnh ngón tay Giang Hành Triệt giơ tiếp ứng được phóng đại, rõ ràng nhìn thấy bên trên có dán mấy miếng dán cá nhân.Khẳng định là do may vá suốt đêm.Hề Thời bị sức quan sát của fan thuyết phục, vừa xem vừa cười.Lúc này cửa phòng bị gõ vang.Không cần nghĩ cũng biết là Giang Hành Triệt, Hề Thời để điện thoại xuống: “Đến đây.”Giang Hành Triệt nhìn thấy Hề Thời đã mặc áo ngủ nhung, trên đầu buộc dây buộc tóc con thỏ nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn không chút trang điểm, khác một trời một vực với người vừa rồi trên sân khấu.Anh cảm thấy kì thật Hề Thời không trang điểm là lúc đẹp nhất, cả người từ trong ra ngoài đều đã lộ ra mùi sữa.Hề Thời bị Giang Hành Triệt nhìn không nhịn được sờ sờ mặt: "Nhìn chằm chằm em ít thôi."Cô lại đi vào, nhìn thấy cổ áo ngủ mình bị lới lỏng.Hề Thời không tiếng động đem cổ áo buộc chặt lại.Giang Hành Triệt cười, kéo Hề Thời ngồi trên ghế sofa.Góc bên phải TV đã bắt đầu đếm giờ, thể hiện còn 30 phút nữa là tới năm mới.Giang Hành Triệt hỏi: "Năm mới có nguyện vọng gì không?"Hề Thời vừa xem TV vừa dùng dĩa ăn hoa quả đã cắt sẵn, không suy nghĩ gì trả lời: "Thân thể khỏe mạnh, kiếm nhiều tiền."Giang Hành Triệt: "Chỉ vậy?"Vì thế Hề Thời quay đầu liếc anh một cái: "Anh cho là cái này cực kì dễ dàng sao?""Tốt." Giang Hành Triệt cười cười, ôm chặt Hề Thời, để cô tựa vào trong lòng anh, cầm lấy tay cô.Trên TV nam ca sĩ phái thực lực biểu.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khách sạn cách hiện trường buổi biển diễn không xa, xe rất nhanh đã đến nơi.

Hề Thời xuống xe, lúc trong thang máy đột nhiên tò mò hỏi Giang Hành Triệt: “Tối qua anh nghỉ ở đâu?”

Giang Hành Triệt: “Cũng ở nơi này.

“Anh thuê một phòng khác.

Hề Thời gật gật đầu: “A…”

Giang Hành Triệt đề nghị: “Ở tầng chót, đi xem không?”

Hề Thời: “Em phải tháo trang sức còn thay quần áo, trước không đi được.

Giang Hành Triệt: “Được.

Giang Hành Triệt trở về phòng mình, Hề Thời cũng trở lại phòng mình, tháo trang sức, tắm rửa gội đầu, thay sang áo ngủ.

Cô lên sân khấu sớm, bây giờ còn chưa qua 0 giờ, trên TV vẫn đang chiếu trực tiếp đón năm mới.

Trên bàn trà có điểm tâm cùng hoa quả, Hề Thời xoa xoa bụng, lui về ghế sofa, dùng di động xem cảnh đêm nay Giang Hành Triệt tiếp ứng cho cô.

Fan đang suy đoán mấy chỗ vá trên quần Hề Thời có phải do Giang tổng làm không, bởi vì trong màn ảnh ngón tay Giang Hành Triệt giơ tiếp ứng được phóng đại, rõ ràng nhìn thấy bên trên có dán mấy miếng dán cá nhân.

Khẳng định là do may vá suốt đêm.

Hề Thời bị sức quan sát của fan thuyết phục, vừa xem vừa cười.

Lúc này cửa phòng bị gõ vang.

Không cần nghĩ cũng biết là Giang Hành Triệt, Hề Thời để điện thoại xuống: “Đến đây.

Giang Hành Triệt nhìn thấy Hề Thời đã mặc áo ngủ nhung, trên đầu buộc dây buộc tóc con thỏ nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn không chút trang điểm, khác một trời một vực với người vừa rồi trên sân khấu.

Anh cảm thấy kì thật Hề Thời không trang điểm là lúc đẹp nhất, cả người từ trong ra ngoài đều đã lộ ra mùi sữa.

Hề Thời bị Giang Hành Triệt nhìn không nhịn được sờ sờ mặt: "Nhìn chằm chằm em ít thôi.

"

Cô lại đi vào, nhìn thấy cổ áo ngủ mình bị lới lỏng.

Hề Thời không tiếng động đem cổ áo buộc chặt lại.

Giang Hành Triệt cười, kéo Hề Thời ngồi trên ghế sofa.

Góc bên phải TV đã bắt đầu đếm giờ, thể hiện còn 30 phút nữa là tới năm mới.

Giang Hành Triệt hỏi: "Năm mới có nguyện vọng gì không?"

Hề Thời vừa xem TV vừa dùng dĩa ăn hoa quả đã cắt sẵn, không suy nghĩ gì trả lời: "Thân thể khỏe mạnh, kiếm nhiều tiền.

"

Giang Hành Triệt: "Chỉ vậy?"

Vì thế Hề Thời quay đầu liếc anh một cái: "Anh cho là cái này cực kì dễ dàng sao?"

"Tốt.

" Giang Hành Triệt cười cười, ôm chặt Hề Thời, để cô tựa vào trong lòng anh, cầm lấy tay cô.

Trên TV nam ca sĩ phái thực lực biểu

Image removed.

.

Hào Môn Thiên Kim Giả Xuất Đạo - Nữ Phụ Bạch Liên Hoa Này Tôi Không Làm NữaTác giả: Ma AnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện SủngGần đây giới hào môn thành phố B xuất hiện một tin tức khiến người ta nói chuyện say sưa, bất kể là hội các phu nhân hay là hội các tiểu thư, lúc tụ họp uống trà sẽ mở miệng nhắc tới. Trần gia nuôi Trần Hề Thời tiểu thư hai mươi năm qua là giả. Đây cũng không phải nói Trần Hề Thời là giả, mà là nói thân phận của cô là giả. Các phu nhân đời trước đều biết, năm đó tiểu thư Trần gia vừa sinh không lâu đã bị bảo mẫu lòng dạ hiểm ác ôm đi, hai năm sau Trần gia mới tìm được con gái nhỏ trở về từ trong một viện phúc lợi nhỏ ở khu ngoài biên thùy. Khúc ngoặt của câu chuyện chính là ở trong này. Gần đây viện phúc lợi kiểm tra lại hồ sơ trong hai mươi năm rồi, viện trưởng mới nhận phát hiện ra chuyện năm đó, khi đó viện phúc lợi có hai bé gái hai tuổi, một bé là thiên kim tiểu thư lưu lạc ở bên ngoài, một bé là cô nhi được một đôi vợ chồng giáo sư đại học nhận nuôi, nhưng bởi vì nhân viên lơ là, người Trần gia ôm về lại chính là bé gái cô nhi được đôi vợ chồng giáo sư nhận nuôi, mà thiên kim… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khách sạn cách hiện trường buổi biển diễn không xa, xe rất nhanh đã đến nơi.Hề Thời xuống xe, lúc trong thang máy đột nhiên tò mò hỏi Giang Hành Triệt: “Tối qua anh nghỉ ở đâu?”Giang Hành Triệt: “Cũng ở nơi này.”“Anh thuê một phòng khác.”Hề Thời gật gật đầu: “A…”Giang Hành Triệt đề nghị: “Ở tầng chót, đi xem không?”Hề Thời: “Em phải tháo trang sức còn thay quần áo, trước không đi được.”Giang Hành Triệt: “Được.”Giang Hành Triệt trở về phòng mình, Hề Thời cũng trở lại phòng mình, tháo trang sức, tắm rửa gội đầu, thay sang áo ngủ.Cô lên sân khấu sớm, bây giờ còn chưa qua 0 giờ, trên TV vẫn đang chiếu trực tiếp đón năm mới.Trên bàn trà có điểm tâm cùng hoa quả, Hề Thời xoa xoa bụng, lui về ghế sofa, dùng di động xem cảnh đêm nay Giang Hành Triệt tiếp ứng cho cô.Fan đang suy đoán mấy chỗ vá trên quần Hề Thời có phải do Giang tổng làm không, bởi vì trong màn ảnh ngón tay Giang Hành Triệt giơ tiếp ứng được phóng đại, rõ ràng nhìn thấy bên trên có dán mấy miếng dán cá nhân.Khẳng định là do may vá suốt đêm.Hề Thời bị sức quan sát của fan thuyết phục, vừa xem vừa cười.Lúc này cửa phòng bị gõ vang.Không cần nghĩ cũng biết là Giang Hành Triệt, Hề Thời để điện thoại xuống: “Đến đây.”Giang Hành Triệt nhìn thấy Hề Thời đã mặc áo ngủ nhung, trên đầu buộc dây buộc tóc con thỏ nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn không chút trang điểm, khác một trời một vực với người vừa rồi trên sân khấu.Anh cảm thấy kì thật Hề Thời không trang điểm là lúc đẹp nhất, cả người từ trong ra ngoài đều đã lộ ra mùi sữa.Hề Thời bị Giang Hành Triệt nhìn không nhịn được sờ sờ mặt: "Nhìn chằm chằm em ít thôi."Cô lại đi vào, nhìn thấy cổ áo ngủ mình bị lới lỏng.Hề Thời không tiếng động đem cổ áo buộc chặt lại.Giang Hành Triệt cười, kéo Hề Thời ngồi trên ghế sofa.Góc bên phải TV đã bắt đầu đếm giờ, thể hiện còn 30 phút nữa là tới năm mới.Giang Hành Triệt hỏi: "Năm mới có nguyện vọng gì không?"Hề Thời vừa xem TV vừa dùng dĩa ăn hoa quả đã cắt sẵn, không suy nghĩ gì trả lời: "Thân thể khỏe mạnh, kiếm nhiều tiền."Giang Hành Triệt: "Chỉ vậy?"Vì thế Hề Thời quay đầu liếc anh một cái: "Anh cho là cái này cực kì dễ dàng sao?""Tốt." Giang Hành Triệt cười cười, ôm chặt Hề Thời, để cô tựa vào trong lòng anh, cầm lấy tay cô.Trên TV nam ca sĩ phái thực lực biểu.

Chương 72