Vương Quốc Fiore Là 1 vương quốc cực kỳ phát triển với nền văn minh đã đi trước thế giới hàng nghìn năm Tồn tại trên Trái Đất nhưng không bao giờ có tên trên bản đồ bởi đã được 1 tấm màn điện tử vô hình che chắn Nó là sự lý giải cho vì sao những máy bay, tàu thuyền,... mất tích do bởi chạm vào màn chắn bảo vệ của vương quốc mà đến 1 con muỗi cũng không thể chui lọt. Vương quốc nằm trên 1 hòn đảo rộng bằng 1/2 châu Âu với 5 tỷ người dân Do ở gần vương quốc Anh nên chịu ảnh hưởng không ít từ chính sách chính trị của đất nước này. Fiore thực hiện chế độ chủ nghĩa tư bản có vua, hoàng hậu,... Và đương nhiên là có...quý tộc tư bản = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = Tại lâu đài của nhà vua - ARI!!!!!!!! CON ĐỨNG LẠI ĐÓ CHO TA! - 1 tiếng hét long trời lở đất vang lên từ tòa lâu đài không khỏi làm người khác giật mình nhưng rồi cũng bất giác thở dài. Chuyện này đối với họ 15 năm qua đã là quá quen thuộc rồi! 1 ngày nếu không có mấy cái tiếng kêu la thất thanh này thì đúng là chuyện lạ…
Chương 36
Tiểu Công Chúa Siêu QuậyTác giả: Thúy\'s Shyndy\'ssVương Quốc Fiore Là 1 vương quốc cực kỳ phát triển với nền văn minh đã đi trước thế giới hàng nghìn năm Tồn tại trên Trái Đất nhưng không bao giờ có tên trên bản đồ bởi đã được 1 tấm màn điện tử vô hình che chắn Nó là sự lý giải cho vì sao những máy bay, tàu thuyền,... mất tích do bởi chạm vào màn chắn bảo vệ của vương quốc mà đến 1 con muỗi cũng không thể chui lọt. Vương quốc nằm trên 1 hòn đảo rộng bằng 1/2 châu Âu với 5 tỷ người dân Do ở gần vương quốc Anh nên chịu ảnh hưởng không ít từ chính sách chính trị của đất nước này. Fiore thực hiện chế độ chủ nghĩa tư bản có vua, hoàng hậu,... Và đương nhiên là có...quý tộc tư bản = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = Tại lâu đài của nhà vua - ARI!!!!!!!! CON ĐỨNG LẠI ĐÓ CHO TA! - 1 tiếng hét long trời lở đất vang lên từ tòa lâu đài không khỏi làm người khác giật mình nhưng rồi cũng bất giác thở dài. Chuyện này đối với họ 15 năm qua đã là quá quen thuộc rồi! 1 ngày nếu không có mấy cái tiếng kêu la thất thanh này thì đúng là chuyện lạ… Khi cả 2 vừa bước đến gian hàng đấy thì chợt thấy Sam đang chọn đồ ở đó. 2 bên bất ngờ gặp nhau làm cho không khí có phần quỷ dị. Khi nhìn thấy Sam, Ari chợt nhớ đến cái cảnh tượng ngày hôm đó...cái cảnh tượng đó làm tim cô đau như cắt. Sam cười tươi:- 2 người cũng đến đây chọn đồ hả?! - bên ngoài thì vui vẻ là thế nhưng chỉ có chúa mới biết trong lòng cô đang khó chịu như thế nào. Không ngờ hiểu lầm đến vậy 2 người họ vẫn còn thân thiết như trước được cơ đấy! Bên trong cái kính râm, đôi mắt của Sam hằn lên những tia máu trong thật đáng sợ, 2 bàn tay ngọc bậu chặt vào gấu váy.Ken cười cười nói:- Ừ...em cũng tới chọn đồ hả?!" Em "...cái từ này đối với Ari sao lại xa vời đến thế...lúc nào Ken cũng chỉ xưng " ta ta mi mi " với cô, thậm chí không có đến 1 từ ngữ thân thiết...nhưng...Ken đang nói vậy với Sam... điều này chứng tỏ... hai người đó... đang... hẹn hò...- Mi chọn đồ của mi đi, ta đi! - nói rồi cô toan bước đi thì bị Ken giữ lại. Ken nhìn cô, nói:- Sao không đi với ta?!- Không thích! - lạnh lùng- Nói... - Ken gằn- Mi đi chọn với Sam đi! - Ari bực bội gạt tay Ken ra nói- Mi vẫn chưa tin ta sao?! - Ken nhíu mày- Sao ta phải tin mi?! - Ari lạnh giọng nói rồi bước đi - Ta cũng không thi nữa đâu! Mi tìm người khác đi!- Nhưng... - Ken định nói gì đó thì khựng lại, đáy mắt ánh lên tia gian xảo, cố nói với lên - Tối mai ta đến đón mi nha!Đáp lại là im lặng, Ari cứ vậy đi thẳng. Ken cười đểu, biết ngay sẽ là như vậy mà nhưng...anh thử mặt dày 1 lần chắc cũng không sao đâu nhỉ! Hehe...= = = = = = = = = = = = = = = = = = = =Sau khi rời khỏi trung tâm, Ken phóng thẳng xe đến nhà bà cô chủ nhiệm." King coong...king coong... "Từ bên trong cánh cổng sắt được mở ra. Cô chủ nhiệm ngạc nhiên hỏi:- Ken, em đến đây làm gì?!- Em đến để nói với cô về việc lễ hội! Ari và em không muốn tham gia nữa! - Ken nói, giọng nói không tìm thấy được 1 tia cảm xúc- Vậy hả?! Em đã tìm được người thay thế chưa?! Vì là ngày mai rồi nên có lẽ sẽ rất rắc rối nếu không tìm được người! - cô chủ nhiệm e dè nói- Em vừa điện cho Emi và Kin, 2 người ấy cũng đồng ý tham gia rồi! Em đến để hỏi ý cô! - Ken trả lời- Vậy thì tốt rồi! - cô chủ nhiệm toe toét- Xin phép cô, em đi trước! - Ken nói- Ừ...em về đi! - cô chủ nhiệm cười cười- Chào cô! - nói rồi Ken lạnh lùng lên xe rồi nhanh chóng phóng xe rời đi để lại...bà cô chủ nhiệm hít bụi. Bà cô lắc đầu...học sinh thời nay thật bá đạo quá mà! (+.+!)
Khi cả 2 vừa bước đến gian hàng đấy thì chợt thấy Sam đang chọn đồ ở đó. 2 bên bất ngờ gặp nhau làm cho không khí có phần quỷ dị. Khi nhìn thấy Sam, Ari chợt nhớ đến cái cảnh tượng ngày hôm đó...cái cảnh tượng đó làm tim cô đau như cắt. Sam cười tươi:
- 2 người cũng đến đây chọn đồ hả?! - bên ngoài thì vui vẻ là thế nhưng chỉ có chúa mới biết trong lòng cô đang khó chịu như thế nào. Không ngờ hiểu lầm đến vậy 2 người họ vẫn còn thân thiết như trước được cơ đấy! Bên trong cái kính râm, đôi mắt của Sam hằn lên những tia máu trong thật đáng sợ, 2 bàn tay ngọc bậu chặt vào gấu váy.
Ken cười cười nói:
- Ừ...em cũng tới chọn đồ hả?!
" Em "...cái từ này đối với Ari sao lại xa vời đến thế...lúc nào Ken cũng chỉ xưng " ta ta mi mi " với cô, thậm chí không có đến 1 từ ngữ thân thiết...nhưng...Ken đang nói vậy với Sam... điều này chứng tỏ... hai người đó... đang... hẹn hò...
- Mi chọn đồ của mi đi, ta đi! - nói rồi cô toan bước đi thì bị Ken giữ lại. Ken nhìn cô, nói:
- Sao không đi với ta?!
- Không thích! - lạnh lùng
- Nói... - Ken gằn
- Mi đi chọn với Sam đi! - Ari bực bội gạt tay Ken ra nói
- Mi vẫn chưa tin ta sao?! - Ken nhíu mày
- Sao ta phải tin mi?! - Ari lạnh giọng nói rồi bước đi - Ta cũng không thi nữa đâu! Mi tìm người khác đi!
- Nhưng... - Ken định nói gì đó thì khựng lại, đáy mắt ánh lên tia gian xảo, cố nói với lên - Tối mai ta đến đón mi nha!
Đáp lại là im lặng, Ari cứ vậy đi thẳng. Ken cười đểu, biết ngay sẽ là như vậy mà nhưng...anh thử mặt dày 1 lần chắc cũng không sao đâu nhỉ! Hehe...
= = = = = = = = = = = = = = = = = = = =
Sau khi rời khỏi trung tâm, Ken phóng thẳng xe đến nhà bà cô chủ nhiệm.
" King coong...king coong... "
Từ bên trong cánh cổng sắt được mở ra. Cô chủ nhiệm ngạc nhiên hỏi:
- Ken, em đến đây làm gì?!
- Em đến để nói với cô về việc lễ hội! Ari và em không muốn tham gia nữa! - Ken nói, giọng nói không tìm thấy được 1 tia cảm xúc
- Vậy hả?! Em đã tìm được người thay thế chưa?! Vì là ngày mai rồi nên có lẽ sẽ rất rắc rối nếu không tìm được người! - cô chủ nhiệm e dè nói
- Em vừa điện cho Emi và Kin, 2 người ấy cũng đồng ý tham gia rồi! Em đến để hỏi ý cô! - Ken trả lời
- Vậy thì tốt rồi! - cô chủ nhiệm toe toét
- Xin phép cô, em đi trước! - Ken nói
- Ừ...em về đi! - cô chủ nhiệm cười cười
- Chào cô! - nói rồi Ken lạnh lùng lên xe rồi nhanh chóng phóng xe rời đi để lại...bà cô chủ nhiệm hít bụi. Bà cô lắc đầu...học sinh thời nay thật bá đạo quá mà! (+.+!)
Tiểu Công Chúa Siêu QuậyTác giả: Thúy\'s Shyndy\'ssVương Quốc Fiore Là 1 vương quốc cực kỳ phát triển với nền văn minh đã đi trước thế giới hàng nghìn năm Tồn tại trên Trái Đất nhưng không bao giờ có tên trên bản đồ bởi đã được 1 tấm màn điện tử vô hình che chắn Nó là sự lý giải cho vì sao những máy bay, tàu thuyền,... mất tích do bởi chạm vào màn chắn bảo vệ của vương quốc mà đến 1 con muỗi cũng không thể chui lọt. Vương quốc nằm trên 1 hòn đảo rộng bằng 1/2 châu Âu với 5 tỷ người dân Do ở gần vương quốc Anh nên chịu ảnh hưởng không ít từ chính sách chính trị của đất nước này. Fiore thực hiện chế độ chủ nghĩa tư bản có vua, hoàng hậu,... Và đương nhiên là có...quý tộc tư bản = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = Tại lâu đài của nhà vua - ARI!!!!!!!! CON ĐỨNG LẠI ĐÓ CHO TA! - 1 tiếng hét long trời lở đất vang lên từ tòa lâu đài không khỏi làm người khác giật mình nhưng rồi cũng bất giác thở dài. Chuyện này đối với họ 15 năm qua đã là quá quen thuộc rồi! 1 ngày nếu không có mấy cái tiếng kêu la thất thanh này thì đúng là chuyện lạ… Khi cả 2 vừa bước đến gian hàng đấy thì chợt thấy Sam đang chọn đồ ở đó. 2 bên bất ngờ gặp nhau làm cho không khí có phần quỷ dị. Khi nhìn thấy Sam, Ari chợt nhớ đến cái cảnh tượng ngày hôm đó...cái cảnh tượng đó làm tim cô đau như cắt. Sam cười tươi:- 2 người cũng đến đây chọn đồ hả?! - bên ngoài thì vui vẻ là thế nhưng chỉ có chúa mới biết trong lòng cô đang khó chịu như thế nào. Không ngờ hiểu lầm đến vậy 2 người họ vẫn còn thân thiết như trước được cơ đấy! Bên trong cái kính râm, đôi mắt của Sam hằn lên những tia máu trong thật đáng sợ, 2 bàn tay ngọc bậu chặt vào gấu váy.Ken cười cười nói:- Ừ...em cũng tới chọn đồ hả?!" Em "...cái từ này đối với Ari sao lại xa vời đến thế...lúc nào Ken cũng chỉ xưng " ta ta mi mi " với cô, thậm chí không có đến 1 từ ngữ thân thiết...nhưng...Ken đang nói vậy với Sam... điều này chứng tỏ... hai người đó... đang... hẹn hò...- Mi chọn đồ của mi đi, ta đi! - nói rồi cô toan bước đi thì bị Ken giữ lại. Ken nhìn cô, nói:- Sao không đi với ta?!- Không thích! - lạnh lùng- Nói... - Ken gằn- Mi đi chọn với Sam đi! - Ari bực bội gạt tay Ken ra nói- Mi vẫn chưa tin ta sao?! - Ken nhíu mày- Sao ta phải tin mi?! - Ari lạnh giọng nói rồi bước đi - Ta cũng không thi nữa đâu! Mi tìm người khác đi!- Nhưng... - Ken định nói gì đó thì khựng lại, đáy mắt ánh lên tia gian xảo, cố nói với lên - Tối mai ta đến đón mi nha!Đáp lại là im lặng, Ari cứ vậy đi thẳng. Ken cười đểu, biết ngay sẽ là như vậy mà nhưng...anh thử mặt dày 1 lần chắc cũng không sao đâu nhỉ! Hehe...= = = = = = = = = = = = = = = = = = = =Sau khi rời khỏi trung tâm, Ken phóng thẳng xe đến nhà bà cô chủ nhiệm." King coong...king coong... "Từ bên trong cánh cổng sắt được mở ra. Cô chủ nhiệm ngạc nhiên hỏi:- Ken, em đến đây làm gì?!- Em đến để nói với cô về việc lễ hội! Ari và em không muốn tham gia nữa! - Ken nói, giọng nói không tìm thấy được 1 tia cảm xúc- Vậy hả?! Em đã tìm được người thay thế chưa?! Vì là ngày mai rồi nên có lẽ sẽ rất rắc rối nếu không tìm được người! - cô chủ nhiệm e dè nói- Em vừa điện cho Emi và Kin, 2 người ấy cũng đồng ý tham gia rồi! Em đến để hỏi ý cô! - Ken trả lời- Vậy thì tốt rồi! - cô chủ nhiệm toe toét- Xin phép cô, em đi trước! - Ken nói- Ừ...em về đi! - cô chủ nhiệm cười cười- Chào cô! - nói rồi Ken lạnh lùng lên xe rồi nhanh chóng phóng xe rời đi để lại...bà cô chủ nhiệm hít bụi. Bà cô lắc đầu...học sinh thời nay thật bá đạo quá mà! (+.+!)