Người trong võ lâm đều biết Mộ Dung sơn trang có ba bảo vật. Một là ngọc lưu ly phỉ thuý. Nghe nói là vật được vua ban, thiên hạ vô song. Năm đó, ông nội của ông nội của ông nội của Mộ Dung trang chủ cứu Hoàng đế một mạng, lão Hoàng đế đã ban thưởng cho ông. Nhà Mộ Dung truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Hiện tại, nó được thờ phụng tại từ đường của Mộ Dung gia. Hai là Hàn Quang kiếm làm từ băng phách. Nói đến thanh kiếm này, lai lịch rất lớn. Nó hồi trước là bảo vật trấn cung của Minh Nguyệt cung. Nghe đồn nó được chế tạo từ hàn băng ngàn năm ở Thiên Sơn. Mỗi khi sử kiếm, quanh thân toả ra khí âm hàn. Kết hợp cùng tuyệt học Lãnh Nguyệt kiếm pháp gia truyền của Mộ Dung gia thì như hổ thêm cánh. Không biết bằng cách nào mà Hàn Quang kiếm tới tay ông nội của ông nội của ông nội của Mộ Dung trang chủ. Đời này truyền cho đời kia, hiện tại liền đeo bên hông của Mộ Dung trang chủ, trở thành bảo vật trấn trang của Mộ Dung sơn trang. Bảo vật thứ ba này, nói tiếp càng kỳ lạ! Nó không phải…
Chương 3
Tiểu TưTác giả: Tiêu HoànTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹNgười trong võ lâm đều biết Mộ Dung sơn trang có ba bảo vật. Một là ngọc lưu ly phỉ thuý. Nghe nói là vật được vua ban, thiên hạ vô song. Năm đó, ông nội của ông nội của ông nội của Mộ Dung trang chủ cứu Hoàng đế một mạng, lão Hoàng đế đã ban thưởng cho ông. Nhà Mộ Dung truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Hiện tại, nó được thờ phụng tại từ đường của Mộ Dung gia. Hai là Hàn Quang kiếm làm từ băng phách. Nói đến thanh kiếm này, lai lịch rất lớn. Nó hồi trước là bảo vật trấn cung của Minh Nguyệt cung. Nghe đồn nó được chế tạo từ hàn băng ngàn năm ở Thiên Sơn. Mỗi khi sử kiếm, quanh thân toả ra khí âm hàn. Kết hợp cùng tuyệt học Lãnh Nguyệt kiếm pháp gia truyền của Mộ Dung gia thì như hổ thêm cánh. Không biết bằng cách nào mà Hàn Quang kiếm tới tay ông nội của ông nội của ông nội của Mộ Dung trang chủ. Đời này truyền cho đời kia, hiện tại liền đeo bên hông của Mộ Dung trang chủ, trở thành bảo vật trấn trang của Mộ Dung sơn trang. Bảo vật thứ ba này, nói tiếp càng kỳ lạ! Nó không phải… “Cha!” Tiến vào đại sảnh, Mộ Dung Thanh ra dáng một đại công tử. Cử chỉ lễ độ, không hề giống như lúc cười đùa ở Thu Ly uyển.Mộ Dung trang chủ thấy Mộ Dung Thanh, vừa lòng gật gật đầu ― đương nhiên, tác phẩm ông đắc ý nhất hẳn là Mộ Dung Thanh, nói, “Thanh nhi, cha gọi con đến là có chuyện muốn nói với con. Con đã hai mươi tuổi rồi, cũng nên đến lúc thành gia lập thất!”Nói xong, ông ho nhẹ một tiếng, mang theo chút đắc ý, “Đứa trẻ ngươi ngày thường hay trêu hoa ghẹo nguyệt, nữ nhi theo đuổi ngươi có mấy người thích hợp… Như cung chủ Phiếu Miểu Lý Thu Ảnh… Bất quá, cha thấy tâm tư của con dường như không phải đặt trên người các nàng… Con cũng nên thu tâm đi! Lần này, trang chủ Mai Hoa sơn trang Phạm Nghiệp Thanh mở đại hội võ lâm, vì con gái độc nhất Phạm Thu Thiền luận võ kén rể. Phạm Thu Thiền kia tài mạo song toàn, hiền lương thục đức(có tài có đức, đầy đủ phẩm hạnh), nghe nói là một giai nhân hiếm có. Theo cha thấy, hoàn toàn xứng với con! Con chuẩn bị một chút, mùng năm sẽ lên đường, đến Mai Hoa sơn trang, cưới Phạm Thu Thiền về!”“Cha…” Mộ Dung Thanh thoạt nhìn có chút do dự, “Phạm Thu Thiền? Tại sao con phải lấy nàng?… ”Lẩm bẩm xong, hắn nhìn thấy ta mặt không chút thay đổi đang đứng ở một bên, đột nhiên nhếch miệng cười, “Được rồi, cha! Nhưng con muốn Bão Cầm đi cùng con!”“Y là tiểu tư của con, con thích kêu ai đi theo thì kêu kẻ đó!” Mộ Dung trang chủ tươi cười vuốt râu, tựa như Phạm Thu Thiền đã thành dâu Mộ Dung sơn trang vậy.Mới vừa theo ngươi từ Hoa Sơn trở về, còn chưa nghỉ ngơi được mấy ngày lại phải ra ngoài?Trong lòng ta thở dài, thời gian nghỉ ngơi ngâm nước nóng của ta, yên lặng theo sát phía sau Mộ Dung Thanh trở lại Thu Ly uyển.Mộ Dung Thanh đáng ghét kia còn giậu đổ bìm leo, “Bão Cầm, ngươi đi chuẩn bị một chút! Đem quần áo đẹp nhất, giầy tốt nhất đều mang theo cho ta!”Hừ. Tên tâm địa xấu xa như vậy mà đòi làm rể hiền của Mai Hoa sơn trang! Ta xót xa thay cho Phạm Thu Thiền tiểu thư.
“Cha!” Tiến vào đại sảnh, Mộ Dung Thanh ra dáng một đại công tử. Cử chỉ lễ độ, không hề giống như lúc cười đùa ở Thu Ly uyển.
Mộ Dung trang chủ thấy Mộ Dung Thanh, vừa lòng gật gật đầu ― đương nhiên, tác phẩm ông đắc ý nhất hẳn là Mộ Dung Thanh, nói, “Thanh nhi, cha gọi con đến là có chuyện muốn nói với con. Con đã hai mươi tuổi rồi, cũng nên đến lúc thành gia lập thất!”
Nói xong, ông ho nhẹ một tiếng, mang theo chút đắc ý, “Đứa trẻ ngươi ngày thường hay trêu hoa ghẹo nguyệt, nữ nhi theo đuổi ngươi có mấy người thích hợp… Như cung chủ Phiếu Miểu Lý Thu Ảnh… Bất quá, cha thấy tâm tư của con dường như không phải đặt trên người các nàng… Con cũng nên thu tâm đi! Lần này, trang chủ Mai Hoa sơn trang Phạm Nghiệp Thanh mở đại hội võ lâm, vì con gái độc nhất Phạm Thu Thiền luận võ kén rể. Phạm Thu Thiền kia tài mạo song toàn, hiền lương thục đức(có tài có đức, đầy đủ phẩm hạnh), nghe nói là một giai nhân hiếm có. Theo cha thấy, hoàn toàn xứng với con! Con chuẩn bị một chút, mùng năm sẽ lên đường, đến Mai Hoa sơn trang, cưới Phạm Thu Thiền về!”
“Cha…” Mộ Dung Thanh thoạt nhìn có chút do dự, “Phạm Thu Thiền? Tại sao con phải lấy nàng?… ”
Lẩm bẩm xong, hắn nhìn thấy ta mặt không chút thay đổi đang đứng ở một bên, đột nhiên nhếch miệng cười, “Được rồi, cha! Nhưng con muốn Bão Cầm đi cùng con!”
“Y là tiểu tư của con, con thích kêu ai đi theo thì kêu kẻ đó!” Mộ Dung trang chủ tươi cười vuốt râu, tựa như Phạm Thu Thiền đã thành dâu Mộ Dung sơn trang vậy.
Mới vừa theo ngươi từ Hoa Sơn trở về, còn chưa nghỉ ngơi được mấy ngày lại phải ra ngoài?
Trong lòng ta thở dài, thời gian nghỉ ngơi ngâm nước nóng của ta, yên lặng theo sát phía sau Mộ Dung Thanh trở lại Thu Ly uyển.
Mộ Dung Thanh đáng ghét kia còn giậu đổ bìm leo, “Bão Cầm, ngươi đi chuẩn bị một chút! Đem quần áo đẹp nhất, giầy tốt nhất đều mang theo cho ta!”
Hừ. Tên tâm địa xấu xa như vậy mà đòi làm rể hiền của Mai Hoa sơn trang! Ta xót xa thay cho Phạm Thu Thiền tiểu thư.
Tiểu TưTác giả: Tiêu HoànTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹNgười trong võ lâm đều biết Mộ Dung sơn trang có ba bảo vật. Một là ngọc lưu ly phỉ thuý. Nghe nói là vật được vua ban, thiên hạ vô song. Năm đó, ông nội của ông nội của ông nội của Mộ Dung trang chủ cứu Hoàng đế một mạng, lão Hoàng đế đã ban thưởng cho ông. Nhà Mộ Dung truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Hiện tại, nó được thờ phụng tại từ đường của Mộ Dung gia. Hai là Hàn Quang kiếm làm từ băng phách. Nói đến thanh kiếm này, lai lịch rất lớn. Nó hồi trước là bảo vật trấn cung của Minh Nguyệt cung. Nghe đồn nó được chế tạo từ hàn băng ngàn năm ở Thiên Sơn. Mỗi khi sử kiếm, quanh thân toả ra khí âm hàn. Kết hợp cùng tuyệt học Lãnh Nguyệt kiếm pháp gia truyền của Mộ Dung gia thì như hổ thêm cánh. Không biết bằng cách nào mà Hàn Quang kiếm tới tay ông nội của ông nội của ông nội của Mộ Dung trang chủ. Đời này truyền cho đời kia, hiện tại liền đeo bên hông của Mộ Dung trang chủ, trở thành bảo vật trấn trang của Mộ Dung sơn trang. Bảo vật thứ ba này, nói tiếp càng kỳ lạ! Nó không phải… “Cha!” Tiến vào đại sảnh, Mộ Dung Thanh ra dáng một đại công tử. Cử chỉ lễ độ, không hề giống như lúc cười đùa ở Thu Ly uyển.Mộ Dung trang chủ thấy Mộ Dung Thanh, vừa lòng gật gật đầu ― đương nhiên, tác phẩm ông đắc ý nhất hẳn là Mộ Dung Thanh, nói, “Thanh nhi, cha gọi con đến là có chuyện muốn nói với con. Con đã hai mươi tuổi rồi, cũng nên đến lúc thành gia lập thất!”Nói xong, ông ho nhẹ một tiếng, mang theo chút đắc ý, “Đứa trẻ ngươi ngày thường hay trêu hoa ghẹo nguyệt, nữ nhi theo đuổi ngươi có mấy người thích hợp… Như cung chủ Phiếu Miểu Lý Thu Ảnh… Bất quá, cha thấy tâm tư của con dường như không phải đặt trên người các nàng… Con cũng nên thu tâm đi! Lần này, trang chủ Mai Hoa sơn trang Phạm Nghiệp Thanh mở đại hội võ lâm, vì con gái độc nhất Phạm Thu Thiền luận võ kén rể. Phạm Thu Thiền kia tài mạo song toàn, hiền lương thục đức(có tài có đức, đầy đủ phẩm hạnh), nghe nói là một giai nhân hiếm có. Theo cha thấy, hoàn toàn xứng với con! Con chuẩn bị một chút, mùng năm sẽ lên đường, đến Mai Hoa sơn trang, cưới Phạm Thu Thiền về!”“Cha…” Mộ Dung Thanh thoạt nhìn có chút do dự, “Phạm Thu Thiền? Tại sao con phải lấy nàng?… ”Lẩm bẩm xong, hắn nhìn thấy ta mặt không chút thay đổi đang đứng ở một bên, đột nhiên nhếch miệng cười, “Được rồi, cha! Nhưng con muốn Bão Cầm đi cùng con!”“Y là tiểu tư của con, con thích kêu ai đi theo thì kêu kẻ đó!” Mộ Dung trang chủ tươi cười vuốt râu, tựa như Phạm Thu Thiền đã thành dâu Mộ Dung sơn trang vậy.Mới vừa theo ngươi từ Hoa Sơn trở về, còn chưa nghỉ ngơi được mấy ngày lại phải ra ngoài?Trong lòng ta thở dài, thời gian nghỉ ngơi ngâm nước nóng của ta, yên lặng theo sát phía sau Mộ Dung Thanh trở lại Thu Ly uyển.Mộ Dung Thanh đáng ghét kia còn giậu đổ bìm leo, “Bão Cầm, ngươi đi chuẩn bị một chút! Đem quần áo đẹp nhất, giầy tốt nhất đều mang theo cho ta!”Hừ. Tên tâm địa xấu xa như vậy mà đòi làm rể hiền của Mai Hoa sơn trang! Ta xót xa thay cho Phạm Thu Thiền tiểu thư.