Tiếng súng xé tan màn đêm tăm tối. Xác người nằm la liệt dưới đất, máu tươi đọng lại thành từng vũng tanh tưởi. "Tiếp tục tấn công, nhất định phải bắt lấy Ngụy Chính Thần!" Nghe thấy câu này, trên mặt người đàn ông vẽ nên một nụ cười khát máu. Trong tay hắn là hai khẩu súng ngắn, nòng súng đen ngòm, hơi nóng bốc ra. Thân ảnh linh hoạt thoắt ẩn thoát hiện, giống như loài báo săn ẩn mình trong đêm tối, lạnh lùng ban phát cái chết cho kẻ thù của mình. Những viên đạn bắn ra với góc độ xảo quyệt, mỗi viên đều ghim sâu vào những bộ vị quan trọng trên thân thể, phần cổ, trái tim, và phần đầu; dễ dàng lấy đi sinh mạng của những kẻ dám đối đầu với hắn. "Đoàng! Đoàng! Đoàng" Máu tươi văng ra tứ tung, từng kẻ từng kẻ ngã xuống trong vũng máu. Giọng nói của hắn tràn ngập hơi thở lạnh lẽo chết chóc. "Mang lựu đạn tổ chức mới chế tạo ra đây, nếu bọn chúng đã…

Chương 3: Chú Ơi Đừng Mà!

Chú Ơi Đừng MàTác giả: Nhất Tiếu Khuynh ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTiếng súng xé tan màn đêm tăm tối. Xác người nằm la liệt dưới đất, máu tươi đọng lại thành từng vũng tanh tưởi. "Tiếp tục tấn công, nhất định phải bắt lấy Ngụy Chính Thần!" Nghe thấy câu này, trên mặt người đàn ông vẽ nên một nụ cười khát máu. Trong tay hắn là hai khẩu súng ngắn, nòng súng đen ngòm, hơi nóng bốc ra. Thân ảnh linh hoạt thoắt ẩn thoát hiện, giống như loài báo săn ẩn mình trong đêm tối, lạnh lùng ban phát cái chết cho kẻ thù của mình. Những viên đạn bắn ra với góc độ xảo quyệt, mỗi viên đều ghim sâu vào những bộ vị quan trọng trên thân thể, phần cổ, trái tim, và phần đầu; dễ dàng lấy đi sinh mạng của những kẻ dám đối đầu với hắn. "Đoàng! Đoàng! Đoàng" Máu tươi văng ra tứ tung, từng kẻ từng kẻ ngã xuống trong vũng máu. Giọng nói của hắn tràn ngập hơi thở lạnh lẽo chết chóc. "Mang lựu đạn tổ chức mới chế tạo ra đây, nếu bọn chúng đã… Nhiệt độ nóng bỏng từ lòng bàn tay hắn khiến cho cô sợ hãi, nhưng lời nói của hắn càng khiến Tiêu Điểm Điềm toàn thân run rấy.Từ nhỏ đến lớn thời gian cô ở với chú là nhiều nhất, thậm chí còn nhiều hơn thời gian ở bên ba mẹ, cô cũng đã từng có thời gian độc chiếm chiếc giường lớn mềm mại của chú, được chú ôm vào trong ngực mà chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.Nhưng mà lúc này, người đàn ông đang đặt tay lên bộ ngực đẫy đà của cô, nhẹ nhàng nắn bóp, nói ra lời mời cùng nhau đi ngủ, đây thực sự còn là một câu nói mang theo ý tứ đơn thuần nữa hay sao? - Chú! chú! con!Đôi mắt bồ câu to tròn long lanh nước, còn mang theo vẻ hoảng sợ giống như con thỏ nhỏ bị sư tử nhìn trúng, ngoài việc toàn thân bất động đôi chân run rẩy ra thì chẳng thể làm ra phản ứng nào khác, ngay cả ý muốn chạy trốn cũng chẳng thể sinh ra.Ngụy Chính Thần hứng thú nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô, một bàn tay khác chui vào trong làn váy ngủ mỏng manh, vuốt ve da thịt nhẵn nhụi ở đùi non của cô một cách sắc tình.Nước mắt của cô ở một khắc này không kìm được mà rơi xuống.Tuy rằng cô mới chỉ mười sáu tuổi, nhưng hắc bang vốn là một nơi tràn ngập giết chóc và sắc dục, đã không ít lần cô bắt gặp cảnh tượng những người phụ nữ nằm dưới thân đàn ông thừa hoan, không chỉ là một mà có khi còn là ba bốn người! Sao cô có thể không hiểu những hành động của Ngụy Chính Thần lúc này ám chỉ điều gì.Nhưng trong tâm hồn non nớt của cô chú luôn là người cô tin tưởng nhất, cô thà tin rằng người chú cô kính trọng nhất đang nhận nhầm cô thành những tình nhân khác của hắn, chứ không thể nào chấp nhận người đàn ông này lại thật sự muốn chiếm hữu cô, cô cháu gái hắn chăm sóc từ nhỏ đến lớn!- Chú! con là Điềm Điềm! người có nhận ra con không?Ngụy Chính Thìn thấy được sự mong đợi trong đôi mắt cô, nhưng điều hắn muốn làm nhất lúc này chính là dập tắt nó! Ánh mắt hắn nhìn cô từ lâu đã không còn là ánh mắt của người chú nhìn cháu mình, mà là ánh mắt của một người đàn ông nhìn một người phụ nữ!- Điềm Điềm, cái tên này là ta đặt cho con, từ khi con sinh ra, đã định sẵn là sẽ phải trở thành nữ nhân của ta rồi.Hắn cúi đầu xuống, môi mỏng ngậm lấy đôi môi cánh hoa đầy đặn, đầu lưỡi hung ác xôn trằn trọc liếm mút, cái lưỡi mềm mại của cô bị đầu lưỡi hắn quấn lấy, tỉ mỉ nhấp nhám từng chút một hương vị ngọt ngào của thiếu nữ.Tiếng nức nở của cô bị chặn lại trong cổ họng, hai cánh tay bị một bàn tay khỏe khoắn áp lên đỉnh đầu, một tay hắn nắm lấy váy ngủ mỏng manh của cô, dùng sức một cái!"Xoạccc"Chất vải mềm mại dễ dàng bị xé rách, thân thể cô trần trụi hiện ra trước mắt hắn.Tiêu Điềm Điềm kinh hoàng đón lấy ánh nhìn nóng rực đầy tính xâm lược.Hắn buông môi cô ra, Tiêu Điểm Điềm vùng vẫy muốn lấy tay che ngực mình lại, nhưng tất cả chỉ là phí công.- Chú ơi! đừng mà! con không muốn!!! Ngụy Chính Thần tham lam ngắm nhìn thân thể xinh đẹp hắn thèm muốn đã lâu.Làn da trắng muốt, da thịt tinh tế đến nỗi có thể thấy được cả những mạch máu màu xanh nhạt, xúc cảm đê mê khi da thịt hai người cọ xát vào nhau khiến hắn thỏa mãn híp mắt lại.Tiêu Điểm Điểm mới chỉ có mười sáu tuổi nhưng bộ ngực đã phát dục rất khá.Hai luồng đẫy đà trắng nõn mềm mại như bánh bao mới hấp, hai nhụy hoa màu hồng nhạt ngạo nghễ đứng thẳng, bởi vì tiếp xúc với không khí lạnh mà nhẹ nhàng run rẩy.Ánh mắt người đàn ông đỏ lên, môi mỏng ngậm lấy một bên đầu vú ngon miệng.Từ ngực truyền đến cảm giác tê dại nóng rực, xúc cảm xa lạ khiến toàn thân Tiêu Điểm Điềm đều run lên.Cô nhìn người đàn ông đang vùi đầu trong ngực mình, nước mắt càng rơi nhiều hơn.- Đừng mà! đừng mà, hức!chú đừng như vậy!Nụ hoa xinh xắn bị hắn ngậm trong miệng thưởng thức, dùng chiếc lưỡi nóng ẩm trêu đùa khiến nó ngày càng cứng hơn.Một bàn tay khác đặt lên bầu ngực bên kia của cô hung hăng nhào nặn, đầu vú phấn hồng bị hai ngón tay kẹp lấy dâm loạn, khoái cảm kỳ dị khiến Tiêu Điểm Điềm vừa kinh hoàng vừa không nhịn được phát ra những tiếng rên rỉ nũng nịu.Đôi chân thon dài không ngừng giãy dụa, lại không biết hành động của mình khiến làn da mịn màng ma sát với bộ phận cứng rắn nóng rực của người đàn ông, khiến hắn càng hưng phấn hơn.Ngụy Chính Thần cười khẽ, giống như trêu chọc cô, lại giống như có vẻ thỏa mãn khó tả.- Bảo bối, con ướt rồi.

Nhiệt độ nóng bỏng từ lòng bàn tay hắn khiến cho cô sợ hãi, nhưng lời nói của hắn càng khiến Tiêu Điểm Điềm toàn thân run rấy.

Từ nhỏ đến lớn thời gian cô ở với chú là nhiều nhất, thậm chí còn nhiều hơn thời gian ở bên ba mẹ, cô cũng đã từng có thời gian độc chiếm chiếc giường lớn mềm mại của chú, được chú ôm vào trong ngực mà chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.

Nhưng mà lúc này, người đàn ông đang đặt tay lên bộ ngực đẫy đà của cô, nhẹ nhàng nắn bóp, nói ra lời mời cùng nhau đi ngủ, đây thực sự còn là một câu nói mang theo ý tứ đơn thuần nữa hay sao? - Chú! chú! con!

Đôi mắt bồ câu to tròn long lanh nước, còn mang theo vẻ hoảng sợ giống như con thỏ nhỏ bị sư tử nhìn trúng, ngoài việc toàn thân bất động đôi chân run rẩy ra thì chẳng thể làm ra phản ứng nào khác, ngay cả ý muốn chạy trốn cũng chẳng thể sinh ra.

Ngụy Chính Thần hứng thú nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô, một bàn tay khác chui vào trong làn váy ngủ mỏng manh, vuốt ve da thịt nhẵn nhụi ở đùi non của cô một cách sắc tình.

Nước mắt của cô ở một khắc này không kìm được mà rơi xuống.

Tuy rằng cô mới chỉ mười sáu tuổi, nhưng hắc bang vốn là một nơi tràn ngập giết chóc và sắc dục, đã không ít lần cô bắt gặp cảnh tượng những người phụ nữ nằm dưới thân đàn ông thừa hoan, không chỉ là một mà có khi còn là ba bốn người! Sao cô có thể không hiểu những hành động của Ngụy Chính Thần lúc này ám chỉ điều gì.

Nhưng trong tâm hồn non nớt của cô chú luôn là người cô tin tưởng nhất, cô thà tin rằng người chú cô kính trọng nhất đang nhận nhầm cô thành những tình nhân khác của hắn, chứ không thể nào chấp nhận người đàn ông này lại thật sự muốn chiếm hữu cô, cô cháu gái hắn chăm sóc từ nhỏ đến lớn!

- Chú! con là Điềm Điềm! người có nhận ra con không?

Ngụy Chính Thìn thấy được sự mong đợi trong đôi mắt cô, nhưng điều hắn muốn làm nhất lúc này chính là dập tắt nó! Ánh mắt hắn nhìn cô từ lâu đã không còn là ánh mắt của người chú nhìn cháu mình, mà là ánh mắt của một người đàn ông nhìn một người phụ nữ!

- Điềm Điềm, cái tên này là ta đặt cho con, từ khi con sinh ra, đã định sẵn là sẽ phải trở thành nữ nhân của ta rồi.

Hắn cúi đầu xuống, môi mỏng ngậm lấy đôi môi cánh hoa đầy đặn, đầu lưỡi hung ác xôn trằn trọc liếm mút, cái lưỡi mềm mại của cô bị đầu lưỡi hắn quấn lấy, tỉ mỉ nhấp nhám từng chút một hương vị ngọt ngào của thiếu nữ.

Tiếng nức nở của cô bị chặn lại trong cổ họng, hai cánh tay bị một bàn tay khỏe khoắn áp lên đỉnh đầu, một tay hắn nắm lấy váy ngủ mỏng manh của cô, dùng sức một cái!

"Xoạccc"

Chất vải mềm mại dễ dàng bị xé rách, thân thể cô trần trụi hiện ra trước mắt hắn.

Tiêu Điềm Điềm kinh hoàng đón lấy ánh nhìn nóng rực đầy tính xâm lược.

Hắn buông môi cô ra, Tiêu Điểm Điềm vùng vẫy muốn lấy tay che ngực mình lại, nhưng tất cả chỉ là phí công.

- Chú ơi! đừng mà! con không muốn!!! Ngụy Chính Thần tham lam ngắm nhìn thân thể xinh đẹp hắn thèm muốn đã lâu.

Làn da trắng muốt, da thịt tinh tế đến nỗi có thể thấy được cả những mạch máu màu xanh nhạt, xúc cảm đê mê khi da thịt hai người cọ xát vào nhau khiến hắn thỏa mãn híp mắt lại.

Tiêu Điểm Điểm mới chỉ có mười sáu tuổi nhưng bộ ngực đã phát dục rất khá.

Hai luồng đẫy đà trắng nõn mềm mại như bánh bao mới hấp, hai nhụy hoa màu hồng nhạt ngạo nghễ đứng thẳng, bởi vì tiếp xúc với không khí lạnh mà nhẹ nhàng run rẩy.

Ánh mắt người đàn ông đỏ lên, môi mỏng ngậm lấy một bên đầu vú ngon miệng.

Từ ngực truyền đến cảm giác tê dại nóng rực, xúc cảm xa lạ khiến toàn thân Tiêu Điểm Điềm đều run lên.

Cô nhìn người đàn ông đang vùi đầu trong ngực mình, nước mắt càng rơi nhiều hơn.

- Đừng mà! đừng mà, hức!

chú đừng như vậy!

Nụ hoa xinh xắn bị hắn ngậm trong miệng thưởng thức, dùng chiếc lưỡi nóng ẩm trêu đùa khiến nó ngày càng cứng hơn.

Một bàn tay khác đặt lên bầu ngực bên kia của cô hung hăng nhào nặn, đầu vú phấn hồng bị hai ngón tay kẹp lấy dâm loạn, khoái cảm kỳ dị khiến Tiêu Điểm Điềm vừa kinh hoàng vừa không nhịn được phát ra những tiếng rên rỉ nũng nịu.

Đôi chân thon dài không ngừng giãy dụa, lại không biết hành động của mình khiến làn da mịn màng ma sát với bộ phận cứng rắn nóng rực của người đàn ông, khiến hắn càng hưng phấn hơn.

Ngụy Chính Thần cười khẽ, giống như trêu chọc cô, lại giống như có vẻ thỏa mãn khó tả.

- Bảo bối, con ướt rồi.

Chú Ơi Đừng MàTác giả: Nhất Tiếu Khuynh ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTiếng súng xé tan màn đêm tăm tối. Xác người nằm la liệt dưới đất, máu tươi đọng lại thành từng vũng tanh tưởi. "Tiếp tục tấn công, nhất định phải bắt lấy Ngụy Chính Thần!" Nghe thấy câu này, trên mặt người đàn ông vẽ nên một nụ cười khát máu. Trong tay hắn là hai khẩu súng ngắn, nòng súng đen ngòm, hơi nóng bốc ra. Thân ảnh linh hoạt thoắt ẩn thoát hiện, giống như loài báo săn ẩn mình trong đêm tối, lạnh lùng ban phát cái chết cho kẻ thù của mình. Những viên đạn bắn ra với góc độ xảo quyệt, mỗi viên đều ghim sâu vào những bộ vị quan trọng trên thân thể, phần cổ, trái tim, và phần đầu; dễ dàng lấy đi sinh mạng của những kẻ dám đối đầu với hắn. "Đoàng! Đoàng! Đoàng" Máu tươi văng ra tứ tung, từng kẻ từng kẻ ngã xuống trong vũng máu. Giọng nói của hắn tràn ngập hơi thở lạnh lẽo chết chóc. "Mang lựu đạn tổ chức mới chế tạo ra đây, nếu bọn chúng đã… Nhiệt độ nóng bỏng từ lòng bàn tay hắn khiến cho cô sợ hãi, nhưng lời nói của hắn càng khiến Tiêu Điểm Điềm toàn thân run rấy.Từ nhỏ đến lớn thời gian cô ở với chú là nhiều nhất, thậm chí còn nhiều hơn thời gian ở bên ba mẹ, cô cũng đã từng có thời gian độc chiếm chiếc giường lớn mềm mại của chú, được chú ôm vào trong ngực mà chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.Nhưng mà lúc này, người đàn ông đang đặt tay lên bộ ngực đẫy đà của cô, nhẹ nhàng nắn bóp, nói ra lời mời cùng nhau đi ngủ, đây thực sự còn là một câu nói mang theo ý tứ đơn thuần nữa hay sao? - Chú! chú! con!Đôi mắt bồ câu to tròn long lanh nước, còn mang theo vẻ hoảng sợ giống như con thỏ nhỏ bị sư tử nhìn trúng, ngoài việc toàn thân bất động đôi chân run rẩy ra thì chẳng thể làm ra phản ứng nào khác, ngay cả ý muốn chạy trốn cũng chẳng thể sinh ra.Ngụy Chính Thần hứng thú nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô, một bàn tay khác chui vào trong làn váy ngủ mỏng manh, vuốt ve da thịt nhẵn nhụi ở đùi non của cô một cách sắc tình.Nước mắt của cô ở một khắc này không kìm được mà rơi xuống.Tuy rằng cô mới chỉ mười sáu tuổi, nhưng hắc bang vốn là một nơi tràn ngập giết chóc và sắc dục, đã không ít lần cô bắt gặp cảnh tượng những người phụ nữ nằm dưới thân đàn ông thừa hoan, không chỉ là một mà có khi còn là ba bốn người! Sao cô có thể không hiểu những hành động của Ngụy Chính Thần lúc này ám chỉ điều gì.Nhưng trong tâm hồn non nớt của cô chú luôn là người cô tin tưởng nhất, cô thà tin rằng người chú cô kính trọng nhất đang nhận nhầm cô thành những tình nhân khác của hắn, chứ không thể nào chấp nhận người đàn ông này lại thật sự muốn chiếm hữu cô, cô cháu gái hắn chăm sóc từ nhỏ đến lớn!- Chú! con là Điềm Điềm! người có nhận ra con không?Ngụy Chính Thìn thấy được sự mong đợi trong đôi mắt cô, nhưng điều hắn muốn làm nhất lúc này chính là dập tắt nó! Ánh mắt hắn nhìn cô từ lâu đã không còn là ánh mắt của người chú nhìn cháu mình, mà là ánh mắt của một người đàn ông nhìn một người phụ nữ!- Điềm Điềm, cái tên này là ta đặt cho con, từ khi con sinh ra, đã định sẵn là sẽ phải trở thành nữ nhân của ta rồi.Hắn cúi đầu xuống, môi mỏng ngậm lấy đôi môi cánh hoa đầy đặn, đầu lưỡi hung ác xôn trằn trọc liếm mút, cái lưỡi mềm mại của cô bị đầu lưỡi hắn quấn lấy, tỉ mỉ nhấp nhám từng chút một hương vị ngọt ngào của thiếu nữ.Tiếng nức nở của cô bị chặn lại trong cổ họng, hai cánh tay bị một bàn tay khỏe khoắn áp lên đỉnh đầu, một tay hắn nắm lấy váy ngủ mỏng manh của cô, dùng sức một cái!"Xoạccc"Chất vải mềm mại dễ dàng bị xé rách, thân thể cô trần trụi hiện ra trước mắt hắn.Tiêu Điềm Điềm kinh hoàng đón lấy ánh nhìn nóng rực đầy tính xâm lược.Hắn buông môi cô ra, Tiêu Điểm Điềm vùng vẫy muốn lấy tay che ngực mình lại, nhưng tất cả chỉ là phí công.- Chú ơi! đừng mà! con không muốn!!! Ngụy Chính Thần tham lam ngắm nhìn thân thể xinh đẹp hắn thèm muốn đã lâu.Làn da trắng muốt, da thịt tinh tế đến nỗi có thể thấy được cả những mạch máu màu xanh nhạt, xúc cảm đê mê khi da thịt hai người cọ xát vào nhau khiến hắn thỏa mãn híp mắt lại.Tiêu Điểm Điểm mới chỉ có mười sáu tuổi nhưng bộ ngực đã phát dục rất khá.Hai luồng đẫy đà trắng nõn mềm mại như bánh bao mới hấp, hai nhụy hoa màu hồng nhạt ngạo nghễ đứng thẳng, bởi vì tiếp xúc với không khí lạnh mà nhẹ nhàng run rẩy.Ánh mắt người đàn ông đỏ lên, môi mỏng ngậm lấy một bên đầu vú ngon miệng.Từ ngực truyền đến cảm giác tê dại nóng rực, xúc cảm xa lạ khiến toàn thân Tiêu Điểm Điềm đều run lên.Cô nhìn người đàn ông đang vùi đầu trong ngực mình, nước mắt càng rơi nhiều hơn.- Đừng mà! đừng mà, hức!chú đừng như vậy!Nụ hoa xinh xắn bị hắn ngậm trong miệng thưởng thức, dùng chiếc lưỡi nóng ẩm trêu đùa khiến nó ngày càng cứng hơn.Một bàn tay khác đặt lên bầu ngực bên kia của cô hung hăng nhào nặn, đầu vú phấn hồng bị hai ngón tay kẹp lấy dâm loạn, khoái cảm kỳ dị khiến Tiêu Điểm Điềm vừa kinh hoàng vừa không nhịn được phát ra những tiếng rên rỉ nũng nịu.Đôi chân thon dài không ngừng giãy dụa, lại không biết hành động của mình khiến làn da mịn màng ma sát với bộ phận cứng rắn nóng rực của người đàn ông, khiến hắn càng hưng phấn hơn.Ngụy Chính Thần cười khẽ, giống như trêu chọc cô, lại giống như có vẻ thỏa mãn khó tả.- Bảo bối, con ướt rồi.

Chương 3: Chú Ơi Đừng Mà!