Tiếng súng xé tan màn đêm tăm tối. Xác người nằm la liệt dưới đất, máu tươi đọng lại thành từng vũng tanh tưởi. "Tiếp tục tấn công, nhất định phải bắt lấy Ngụy Chính Thần!" Nghe thấy câu này, trên mặt người đàn ông vẽ nên một nụ cười khát máu. Trong tay hắn là hai khẩu súng ngắn, nòng súng đen ngòm, hơi nóng bốc ra. Thân ảnh linh hoạt thoắt ẩn thoát hiện, giống như loài báo săn ẩn mình trong đêm tối, lạnh lùng ban phát cái chết cho kẻ thù của mình. Những viên đạn bắn ra với góc độ xảo quyệt, mỗi viên đều ghim sâu vào những bộ vị quan trọng trên thân thể, phần cổ, trái tim, và phần đầu; dễ dàng lấy đi sinh mạng của những kẻ dám đối đầu với hắn. "Đoàng! Đoàng! Đoàng" Máu tươi văng ra tứ tung, từng kẻ từng kẻ ngã xuống trong vũng máu. Giọng nói của hắn tràn ngập hơi thở lạnh lẽo chết chóc. "Mang lựu đạn tổ chức mới chế tạo ra đây, nếu bọn chúng đã…

Chương 32: Kịch Tình Trong Văn Phòng 1

Chú Ơi Đừng MàTác giả: Nhất Tiếu Khuynh ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTiếng súng xé tan màn đêm tăm tối. Xác người nằm la liệt dưới đất, máu tươi đọng lại thành từng vũng tanh tưởi. "Tiếp tục tấn công, nhất định phải bắt lấy Ngụy Chính Thần!" Nghe thấy câu này, trên mặt người đàn ông vẽ nên một nụ cười khát máu. Trong tay hắn là hai khẩu súng ngắn, nòng súng đen ngòm, hơi nóng bốc ra. Thân ảnh linh hoạt thoắt ẩn thoát hiện, giống như loài báo săn ẩn mình trong đêm tối, lạnh lùng ban phát cái chết cho kẻ thù của mình. Những viên đạn bắn ra với góc độ xảo quyệt, mỗi viên đều ghim sâu vào những bộ vị quan trọng trên thân thể, phần cổ, trái tim, và phần đầu; dễ dàng lấy đi sinh mạng của những kẻ dám đối đầu với hắn. "Đoàng! Đoàng! Đoàng" Máu tươi văng ra tứ tung, từng kẻ từng kẻ ngã xuống trong vũng máu. Giọng nói của hắn tràn ngập hơi thở lạnh lẽo chết chóc. "Mang lựu đạn tổ chức mới chế tạo ra đây, nếu bọn chúng đã… Ngụy Chính Thần mang cô gái nhỏ đến phòng làm việc trên tầng cao nhất của mình.Hắn sai người mang đồ ăn vặt và một ít tạp chí truyện tranh thú vị tới, để tránh cho Tiêu Điểm Điềm ở một mình sẽ nhàm chán.- Wow, anh chuẩn bị cái này lúc nào vậy? - Từ lúc em nói muốn đến công ty, tôi đã bảo thư kí chuẩn bị.Toàn là đồ ăn vặt và các loại sách truyện em thích đấy, nếu em nhàm chán thì có thể dùng máy tính của tôi chơi game nữa.Tiêu Điểm Điềm nhìn máy tính xách tay trên bàn làm việc của hắn, thường thì trong đó sẽ có rất nhiều tài liệu cơ mật, cứ thế mang ra cho cô chơi trò chơi có ổn không thế? Nhưng mà điều này chứng tỏ là hắn tin tưởng cô nha, cho nên Tiêu Điểm Điềm rất vui vẻ đồng ý.- Mật khẩu là sinh nhật của tôi kết hợp với sinh nhật của em.Tiêu Điểm Điềm còn chưa hỏi, Ngụy Chính Thần đã nói ra mật khẩu.Hắn lấy ra một tập tài liệu, sau đó đi qua hôn lên trán cô gái nhỏ một cái, cuối cùng mới nói lời tạm biệt.- Ngoan ngoãn ở trong phòng đợi tôi.Tiêu Điểm Điềm nhìn bóng lưng cao lớn của hắn, hơi bĩu môi, lúc nào cũng coi cô như trẻ con vậy.Nhưng mà phần cứng chiều này chính là điều khiến cô không thể rời khỏi hắn.Trên đời này, nếu nói người đàn ông nào yêu cô nhất, vậy thì nhất định chỉ có hắn mà thôi.* * * Bởi vì còn có người đang đợi hắn, cho nên hôm nay cuộc họp diễn ra vô cùng nhanh chóng.Giám đốc bộ phận bán hàng báo cáo hơi dài dòng một chút đã thấy chủ tịch liếc qua, thần sắc lạnh lẽo nói một câu.- Mỗi người chỉ có năm phút báo cáo, nói trực tiếp vào trọng tâm, đừng làm phí thời gian của tôi.Thế là tất cả những vị quản lý cấp cao vội vàng cắt hết những phần lan man khác, dùng hết tốc độ báo cáo thật nhanh trong vòng năm phút.Hết phần mình, ai cũng ngồi thở hổn hển, cảm thấy khát khô cả cổ.Mọi người liếc nhìn nhau, hôm nay chủ tịch làm sao thế? Ngụy Chính Thần chẳng bận tâm đến siy nghĩ của người khác, dùng tốc độ tên lửa kết thúc cuộc họp, từ hai tiếng giảm xuống còn đúng năm mươi phút.Đến khi giám đốc các bộ phận ra về mới nhận được tin chủ tịch dẫn một cô gái đến công ty.À, thì ra là mải đi bồi bạn gái! Không ngờ cũng có ngày bọn họ nhìn thấy chủ tịch yêu đương! Tiêu Điểm Điềm vừa mới đọc hết 5 chương truyện, ăn hết hai gói snack khoai tây, người nào đó nói phải đi họp hai tiếng đã trở lại chỉ trong vòng năm mươi phút.Cô gái nhỏ nằm ngửa trên ghế sô pha, một tay cầm sách một tay với lên bàn lấy đồ ăn vặt bỏ vào miệng.Bởi vì tư thế nằm vắt vẻo mà làn váy tụt xuống tận bắp đùi, để lộ đôi chân thon dài trắng noãn.Có vẻ như nội dung câu chuyện rất thú vị khiến cho cô cảm thấy thích thú, Tiêu Điểm Điềm còn khẽ đung đưa hai chân, quần lót nhỏ màu hồng nhạt lấp ló sau lớp váy.Trong lòng Ngụy Chính Thần nóng lên, mặc dù biết không ai dám tự ý ra vào văn phòng của hắn, nhưng chỉ cần nghĩ đến có thể sẽ có người nhìn thấy cảnh tượng khiến người ta muốn xịt máu mũi này, là hắn lại cảm thấy ghen tuông không chịu được."Cạch" một tiếng, cửa phòng bị khóa lại.Tiêu Điểm Điềm còn chưa kịp phản ứng lại, một bàn tay đã lấy đi cuốn truyện của cô, sau đó là một thân thể cường tráng đè ép xuống.- Ừm! Thần...!Giọng nói của người đàn ông nhuốm màu dục vọng, càng thêm trầm khàn quyến rũ.- Muốn ăn em..

Ngụy Chính Thần mang cô gái nhỏ đến phòng làm việc trên tầng cao nhất của mình.

Hắn sai người mang đồ ăn vặt và một ít tạp chí truyện tranh thú vị tới, để tránh cho Tiêu Điểm Điềm ở một mình sẽ nhàm chán.

- Wow, anh chuẩn bị cái này lúc nào vậy? - Từ lúc em nói muốn đến công ty, tôi đã bảo thư kí chuẩn bị.

Toàn là đồ ăn vặt và các loại sách truyện em thích đấy, nếu em nhàm chán thì có thể dùng máy tính của tôi chơi game nữa.

Tiêu Điểm Điềm nhìn máy tính xách tay trên bàn làm việc của hắn, thường thì trong đó sẽ có rất nhiều tài liệu cơ mật, cứ thế mang ra cho cô chơi trò chơi có ổn không thế? Nhưng mà điều này chứng tỏ là hắn tin tưởng cô nha, cho nên Tiêu Điểm Điềm rất vui vẻ đồng ý.

- Mật khẩu là sinh nhật của tôi kết hợp với sinh nhật của em.

Tiêu Điểm Điềm còn chưa hỏi, Ngụy Chính Thần đã nói ra mật khẩu.

Hắn lấy ra một tập tài liệu, sau đó đi qua hôn lên trán cô gái nhỏ một cái, cuối cùng mới nói lời tạm biệt.

- Ngoan ngoãn ở trong phòng đợi tôi.

Tiêu Điểm Điềm nhìn bóng lưng cao lớn của hắn, hơi bĩu môi, lúc nào cũng coi cô như trẻ con vậy.

Nhưng mà phần cứng chiều này chính là điều khiến cô không thể rời khỏi hắn.

Trên đời này, nếu nói người đàn ông nào yêu cô nhất, vậy thì nhất định chỉ có hắn mà thôi.

* * * Bởi vì còn có người đang đợi hắn, cho nên hôm nay cuộc họp diễn ra vô cùng nhanh chóng.

Giám đốc bộ phận bán hàng báo cáo hơi dài dòng một chút đã thấy chủ tịch liếc qua, thần sắc lạnh lẽo nói một câu.

- Mỗi người chỉ có năm phút báo cáo, nói trực tiếp vào trọng tâm, đừng làm phí thời gian của tôi.

Thế là tất cả những vị quản lý cấp cao vội vàng cắt hết những phần lan man khác, dùng hết tốc độ báo cáo thật nhanh trong vòng năm phút.

Hết phần mình, ai cũng ngồi thở hổn hển, cảm thấy khát khô cả cổ.

Mọi người liếc nhìn nhau, hôm nay chủ tịch làm sao thế? Ngụy Chính Thần chẳng bận tâm đến siy nghĩ của người khác, dùng tốc độ tên lửa kết thúc cuộc họp, từ hai tiếng giảm xuống còn đúng năm mươi phút.

Đến khi giám đốc các bộ phận ra về mới nhận được tin chủ tịch dẫn một cô gái đến công ty.

À, thì ra là mải đi bồi bạn gái! Không ngờ cũng có ngày bọn họ nhìn thấy chủ tịch yêu đương! Tiêu Điểm Điềm vừa mới đọc hết 5 chương truyện, ăn hết hai gói snack khoai tây, người nào đó nói phải đi họp hai tiếng đã trở lại chỉ trong vòng năm mươi phút.

Cô gái nhỏ nằm ngửa trên ghế sô pha, một tay cầm sách một tay với lên bàn lấy đồ ăn vặt bỏ vào miệng.

Bởi vì tư thế nằm vắt vẻo mà làn váy tụt xuống tận bắp đùi, để lộ đôi chân thon dài trắng noãn.

Có vẻ như nội dung câu chuyện rất thú vị khiến cho cô cảm thấy thích thú, Tiêu Điểm Điềm còn khẽ đung đưa hai chân, quần lót nhỏ màu hồng nhạt lấp ló sau lớp váy.

Trong lòng Ngụy Chính Thần nóng lên, mặc dù biết không ai dám tự ý ra vào văn phòng của hắn, nhưng chỉ cần nghĩ đến có thể sẽ có người nhìn thấy cảnh tượng khiến người ta muốn xịt máu mũi này, là hắn lại cảm thấy ghen tuông không chịu được.

"Cạch" một tiếng, cửa phòng bị khóa lại.

Tiêu Điểm Điềm còn chưa kịp phản ứng lại, một bàn tay đã lấy đi cuốn truyện của cô, sau đó là một thân thể cường tráng đè ép xuống.

- Ừm! Thần...!

Giọng nói của người đàn ông nhuốm màu dục vọng, càng thêm trầm khàn quyến rũ.

- Muốn ăn em.

.

Chú Ơi Đừng MàTác giả: Nhất Tiếu Khuynh ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTiếng súng xé tan màn đêm tăm tối. Xác người nằm la liệt dưới đất, máu tươi đọng lại thành từng vũng tanh tưởi. "Tiếp tục tấn công, nhất định phải bắt lấy Ngụy Chính Thần!" Nghe thấy câu này, trên mặt người đàn ông vẽ nên một nụ cười khát máu. Trong tay hắn là hai khẩu súng ngắn, nòng súng đen ngòm, hơi nóng bốc ra. Thân ảnh linh hoạt thoắt ẩn thoát hiện, giống như loài báo săn ẩn mình trong đêm tối, lạnh lùng ban phát cái chết cho kẻ thù của mình. Những viên đạn bắn ra với góc độ xảo quyệt, mỗi viên đều ghim sâu vào những bộ vị quan trọng trên thân thể, phần cổ, trái tim, và phần đầu; dễ dàng lấy đi sinh mạng của những kẻ dám đối đầu với hắn. "Đoàng! Đoàng! Đoàng" Máu tươi văng ra tứ tung, từng kẻ từng kẻ ngã xuống trong vũng máu. Giọng nói của hắn tràn ngập hơi thở lạnh lẽo chết chóc. "Mang lựu đạn tổ chức mới chế tạo ra đây, nếu bọn chúng đã… Ngụy Chính Thần mang cô gái nhỏ đến phòng làm việc trên tầng cao nhất của mình.Hắn sai người mang đồ ăn vặt và một ít tạp chí truyện tranh thú vị tới, để tránh cho Tiêu Điểm Điềm ở một mình sẽ nhàm chán.- Wow, anh chuẩn bị cái này lúc nào vậy? - Từ lúc em nói muốn đến công ty, tôi đã bảo thư kí chuẩn bị.Toàn là đồ ăn vặt và các loại sách truyện em thích đấy, nếu em nhàm chán thì có thể dùng máy tính của tôi chơi game nữa.Tiêu Điểm Điềm nhìn máy tính xách tay trên bàn làm việc của hắn, thường thì trong đó sẽ có rất nhiều tài liệu cơ mật, cứ thế mang ra cho cô chơi trò chơi có ổn không thế? Nhưng mà điều này chứng tỏ là hắn tin tưởng cô nha, cho nên Tiêu Điểm Điềm rất vui vẻ đồng ý.- Mật khẩu là sinh nhật của tôi kết hợp với sinh nhật của em.Tiêu Điểm Điềm còn chưa hỏi, Ngụy Chính Thần đã nói ra mật khẩu.Hắn lấy ra một tập tài liệu, sau đó đi qua hôn lên trán cô gái nhỏ một cái, cuối cùng mới nói lời tạm biệt.- Ngoan ngoãn ở trong phòng đợi tôi.Tiêu Điểm Điềm nhìn bóng lưng cao lớn của hắn, hơi bĩu môi, lúc nào cũng coi cô như trẻ con vậy.Nhưng mà phần cứng chiều này chính là điều khiến cô không thể rời khỏi hắn.Trên đời này, nếu nói người đàn ông nào yêu cô nhất, vậy thì nhất định chỉ có hắn mà thôi.* * * Bởi vì còn có người đang đợi hắn, cho nên hôm nay cuộc họp diễn ra vô cùng nhanh chóng.Giám đốc bộ phận bán hàng báo cáo hơi dài dòng một chút đã thấy chủ tịch liếc qua, thần sắc lạnh lẽo nói một câu.- Mỗi người chỉ có năm phút báo cáo, nói trực tiếp vào trọng tâm, đừng làm phí thời gian của tôi.Thế là tất cả những vị quản lý cấp cao vội vàng cắt hết những phần lan man khác, dùng hết tốc độ báo cáo thật nhanh trong vòng năm phút.Hết phần mình, ai cũng ngồi thở hổn hển, cảm thấy khát khô cả cổ.Mọi người liếc nhìn nhau, hôm nay chủ tịch làm sao thế? Ngụy Chính Thần chẳng bận tâm đến siy nghĩ của người khác, dùng tốc độ tên lửa kết thúc cuộc họp, từ hai tiếng giảm xuống còn đúng năm mươi phút.Đến khi giám đốc các bộ phận ra về mới nhận được tin chủ tịch dẫn một cô gái đến công ty.À, thì ra là mải đi bồi bạn gái! Không ngờ cũng có ngày bọn họ nhìn thấy chủ tịch yêu đương! Tiêu Điểm Điềm vừa mới đọc hết 5 chương truyện, ăn hết hai gói snack khoai tây, người nào đó nói phải đi họp hai tiếng đã trở lại chỉ trong vòng năm mươi phút.Cô gái nhỏ nằm ngửa trên ghế sô pha, một tay cầm sách một tay với lên bàn lấy đồ ăn vặt bỏ vào miệng.Bởi vì tư thế nằm vắt vẻo mà làn váy tụt xuống tận bắp đùi, để lộ đôi chân thon dài trắng noãn.Có vẻ như nội dung câu chuyện rất thú vị khiến cho cô cảm thấy thích thú, Tiêu Điểm Điềm còn khẽ đung đưa hai chân, quần lót nhỏ màu hồng nhạt lấp ló sau lớp váy.Trong lòng Ngụy Chính Thần nóng lên, mặc dù biết không ai dám tự ý ra vào văn phòng của hắn, nhưng chỉ cần nghĩ đến có thể sẽ có người nhìn thấy cảnh tượng khiến người ta muốn xịt máu mũi này, là hắn lại cảm thấy ghen tuông không chịu được."Cạch" một tiếng, cửa phòng bị khóa lại.Tiêu Điểm Điềm còn chưa kịp phản ứng lại, một bàn tay đã lấy đi cuốn truyện của cô, sau đó là một thân thể cường tráng đè ép xuống.- Ừm! Thần...!Giọng nói của người đàn ông nhuốm màu dục vọng, càng thêm trầm khàn quyến rũ.- Muốn ăn em..

Chương 32: Kịch Tình Trong Văn Phòng 1