Tiếng súng xé tan màn đêm tăm tối. Xác người nằm la liệt dưới đất, máu tươi đọng lại thành từng vũng tanh tưởi. "Tiếp tục tấn công, nhất định phải bắt lấy Ngụy Chính Thần!" Nghe thấy câu này, trên mặt người đàn ông vẽ nên một nụ cười khát máu. Trong tay hắn là hai khẩu súng ngắn, nòng súng đen ngòm, hơi nóng bốc ra. Thân ảnh linh hoạt thoắt ẩn thoát hiện, giống như loài báo săn ẩn mình trong đêm tối, lạnh lùng ban phát cái chết cho kẻ thù của mình. Những viên đạn bắn ra với góc độ xảo quyệt, mỗi viên đều ghim sâu vào những bộ vị quan trọng trên thân thể, phần cổ, trái tim, và phần đầu; dễ dàng lấy đi sinh mạng của những kẻ dám đối đầu với hắn. "Đoàng! Đoàng! Đoàng" Máu tươi văng ra tứ tung, từng kẻ từng kẻ ngã xuống trong vũng máu. Giọng nói của hắn tràn ngập hơi thở lạnh lẽo chết chóc. "Mang lựu đạn tổ chức mới chế tạo ra đây, nếu bọn chúng đã…
Chương 50: Em Muốn Sinh Con Cho Anh 1
Chú Ơi Đừng MàTác giả: Nhất Tiếu Khuynh ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTiếng súng xé tan màn đêm tăm tối. Xác người nằm la liệt dưới đất, máu tươi đọng lại thành từng vũng tanh tưởi. "Tiếp tục tấn công, nhất định phải bắt lấy Ngụy Chính Thần!" Nghe thấy câu này, trên mặt người đàn ông vẽ nên một nụ cười khát máu. Trong tay hắn là hai khẩu súng ngắn, nòng súng đen ngòm, hơi nóng bốc ra. Thân ảnh linh hoạt thoắt ẩn thoát hiện, giống như loài báo săn ẩn mình trong đêm tối, lạnh lùng ban phát cái chết cho kẻ thù của mình. Những viên đạn bắn ra với góc độ xảo quyệt, mỗi viên đều ghim sâu vào những bộ vị quan trọng trên thân thể, phần cổ, trái tim, và phần đầu; dễ dàng lấy đi sinh mạng của những kẻ dám đối đầu với hắn. "Đoàng! Đoàng! Đoàng" Máu tươi văng ra tứ tung, từng kẻ từng kẻ ngã xuống trong vũng máu. Giọng nói của hắn tràn ngập hơi thở lạnh lẽo chết chóc. "Mang lựu đạn tổ chức mới chế tạo ra đây, nếu bọn chúng đã… Tiêu Điểm Điềm ngủ một giấc đến buổi chiều thì tỉnh lại.Cô gái nhỏ theo thói quen tìm kiếm hơi ấm ở bên cạnh, nhưng người kia đã rời đi từ lâu, xung quanh là một mảnh yên tĩnh lạnh lùng.Cô ngồi trên giường ngơ ngấn hồi lâu, trong lòng đan xen các loại cảm xúc khác nhau.Cô cũng biết rằng chỉ vì một câu nói của bác sĩ Từ mà suy đoán lung tung là không nên, cô cần phải tin tưởng người đàn ông của mình nhiều hơn.Nhưng mà tình yêu là thứ hư vô mờ mịt, cũng chỉ vì quá yêu mà cô không có cảm giác an toàn trong mối quan hệ này.Hắn đường đường là bang chủ Hắc Long Bang, ông trùm hắc đạo phía Đông.Cái mà hắn sở hữu không chỉ là khối tài sản khổng lồ từ việc kinh doanh và buôn bán vũ khí, mà còn là quyền lực tối cao ngay cả chính phủ cũng phải kiêng kị muốn diệt trừ.Hắn là ông vua không ngại trong thế giới ngầm, địa vị, quyền lực, tiền bạc, thậm chí cả nữ nhân, không có gì mà hắn không có.Còn cô thì sao, ngay từ đầu cũng chỉ là một đứa trẻ được hắn nuôi lớn.Tất cả mọi thứ cô có đều là hắn ban cho.Từ cái tên này, đến thân phận và cuộc sống xa hoa giống như một nàng công chúa.Từ trước đến nay Ngụy Chính Thần luôn là một kẻ thuận ta thì sống nghịch ta thì chết.Cô đã không ít lần chống đối lại hắn, còn dám bày sắc mặt cho hắn xem, quả thực là không biết điều.Sau khi ba mẹ cô bị đuối đi, cô ở Hắc Long Bang càng là tứ cố vô thân, không người thân không bạn bè, toàn thế giới chỉ còn lại có hắn.Cô giống như một thân dây leo mềm mại yếu ớt, chỉ có thể bám chặt vào cây đại thụ là hắn, hấp thụ chất dinh dưỡng từ hắn mà sống sót.Đáng lẽ cô phải ngoan ngoãn lấy lòng hắn, hắn muốn thân thể cô, cô tình nguyện cho hắn, hắn muốn tình yêu của cô, cô cũng bằng lòng dâng hiến.Cô yêu người đàn ông này bằng tất cả trái tim mình, nhưng cô rất sợ, sợ một ngày hắn đột nhiên chán ghét cô, sau đó muốn vứt bỏ cô, ngay cả tư cách cầu xin cô cũng không có.Tiêu Điểm Điềm vùi mặt vào trong gối, nước mắt thấm ướt cả lớp bông mềm mại.Cô không biết phải làm thế nào để có thể giữ chặt được hắn, cho nên cô nghĩ nếu bản thân có thể sinh cho hắn một đứa con, mối rằng buộc giữa hai người họ có phải sẽ càng bền chặt hơn không?Hiện thực đã cho Tiêu Điểm Điềm thấy một bài học đẫm máu, khiến cô trở nên sợ hãi tình yêu.Lúc yêu bản thân có thể là báu vật trong mắt người đó, nhưng khi đã không yêu, ngay cả bản thân có chết ngay trước mặt họ cũng chẳng màng.Ngụy Chính Thần không phải người đàn ông giống như gã đó, nhưng cô sợ, sợ sự vô tình của hắn.Bởi vì hơn bất kì kẻ nào trên đời này, hắn có quyền vô tình..
Tiêu Điểm Điềm ngủ một giấc đến buổi chiều thì tỉnh lại.
Cô gái nhỏ theo thói quen tìm kiếm hơi ấm ở bên cạnh, nhưng người kia đã rời đi từ lâu, xung quanh là một mảnh yên tĩnh lạnh lùng.
Cô ngồi trên giường ngơ ngấn hồi lâu, trong lòng đan xen các loại cảm xúc khác nhau.
Cô cũng biết rằng chỉ vì một câu nói của bác sĩ Từ mà suy đoán lung tung là không nên, cô cần phải tin tưởng người đàn ông của mình nhiều hơn.
Nhưng mà tình yêu là thứ hư vô mờ mịt, cũng chỉ vì quá yêu mà cô không có cảm giác an toàn trong mối quan hệ này.
Hắn đường đường là bang chủ Hắc Long Bang, ông trùm hắc đạo phía Đông.
Cái mà hắn sở hữu không chỉ là khối tài sản khổng lồ từ việc kinh doanh và buôn bán vũ khí, mà còn là quyền lực tối cao ngay cả chính phủ cũng phải kiêng kị muốn diệt trừ.
Hắn là ông vua không ngại trong thế giới ngầm, địa vị, quyền lực, tiền bạc, thậm chí cả nữ nhân, không có gì mà hắn không có.
Còn cô thì sao, ngay từ đầu cũng chỉ là một đứa trẻ được hắn nuôi lớn.
Tất cả mọi thứ cô có đều là hắn ban cho.
Từ cái tên này, đến thân phận và cuộc sống xa hoa giống như một nàng công chúa.
Từ trước đến nay Ngụy Chính Thần luôn là một kẻ thuận ta thì sống nghịch ta thì chết.
Cô đã không ít lần chống đối lại hắn, còn dám bày sắc mặt cho hắn xem, quả thực là không biết điều.
Sau khi ba mẹ cô bị đuối đi, cô ở Hắc Long Bang càng là tứ cố vô thân, không người thân không bạn bè, toàn thế giới chỉ còn lại có hắn.
Cô giống như một thân dây leo mềm mại yếu ớt, chỉ có thể bám chặt vào cây đại thụ là hắn, hấp thụ chất dinh dưỡng từ hắn mà sống sót.
Đáng lẽ cô phải ngoan ngoãn lấy lòng hắn, hắn muốn thân thể cô, cô tình nguyện cho hắn, hắn muốn tình yêu của cô, cô cũng bằng lòng dâng hiến.
Cô yêu người đàn ông này bằng tất cả trái tim mình, nhưng cô rất sợ, sợ một ngày hắn đột nhiên chán ghét cô, sau đó muốn vứt bỏ cô, ngay cả tư cách cầu xin cô cũng không có.
Tiêu Điểm Điềm vùi mặt vào trong gối, nước mắt thấm ướt cả lớp bông mềm mại.
Cô không biết phải làm thế nào để có thể giữ chặt được hắn, cho nên cô nghĩ nếu bản thân có thể sinh cho hắn một đứa con, mối rằng buộc giữa hai người họ có phải sẽ càng bền chặt hơn không?
Hiện thực đã cho Tiêu Điểm Điềm thấy một bài học đẫm máu, khiến cô trở nên sợ hãi tình yêu.
Lúc yêu bản thân có thể là báu vật trong mắt người đó, nhưng khi đã không yêu, ngay cả bản thân có chết ngay trước mặt họ cũng chẳng màng.
Ngụy Chính Thần không phải người đàn ông giống như gã đó, nhưng cô sợ, sợ sự vô tình của hắn.
Bởi vì hơn bất kì kẻ nào trên đời này, hắn có quyền vô tình.
.
Chú Ơi Đừng MàTác giả: Nhất Tiếu Khuynh ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTiếng súng xé tan màn đêm tăm tối. Xác người nằm la liệt dưới đất, máu tươi đọng lại thành từng vũng tanh tưởi. "Tiếp tục tấn công, nhất định phải bắt lấy Ngụy Chính Thần!" Nghe thấy câu này, trên mặt người đàn ông vẽ nên một nụ cười khát máu. Trong tay hắn là hai khẩu súng ngắn, nòng súng đen ngòm, hơi nóng bốc ra. Thân ảnh linh hoạt thoắt ẩn thoát hiện, giống như loài báo săn ẩn mình trong đêm tối, lạnh lùng ban phát cái chết cho kẻ thù của mình. Những viên đạn bắn ra với góc độ xảo quyệt, mỗi viên đều ghim sâu vào những bộ vị quan trọng trên thân thể, phần cổ, trái tim, và phần đầu; dễ dàng lấy đi sinh mạng của những kẻ dám đối đầu với hắn. "Đoàng! Đoàng! Đoàng" Máu tươi văng ra tứ tung, từng kẻ từng kẻ ngã xuống trong vũng máu. Giọng nói của hắn tràn ngập hơi thở lạnh lẽo chết chóc. "Mang lựu đạn tổ chức mới chế tạo ra đây, nếu bọn chúng đã… Tiêu Điểm Điềm ngủ một giấc đến buổi chiều thì tỉnh lại.Cô gái nhỏ theo thói quen tìm kiếm hơi ấm ở bên cạnh, nhưng người kia đã rời đi từ lâu, xung quanh là một mảnh yên tĩnh lạnh lùng.Cô ngồi trên giường ngơ ngấn hồi lâu, trong lòng đan xen các loại cảm xúc khác nhau.Cô cũng biết rằng chỉ vì một câu nói của bác sĩ Từ mà suy đoán lung tung là không nên, cô cần phải tin tưởng người đàn ông của mình nhiều hơn.Nhưng mà tình yêu là thứ hư vô mờ mịt, cũng chỉ vì quá yêu mà cô không có cảm giác an toàn trong mối quan hệ này.Hắn đường đường là bang chủ Hắc Long Bang, ông trùm hắc đạo phía Đông.Cái mà hắn sở hữu không chỉ là khối tài sản khổng lồ từ việc kinh doanh và buôn bán vũ khí, mà còn là quyền lực tối cao ngay cả chính phủ cũng phải kiêng kị muốn diệt trừ.Hắn là ông vua không ngại trong thế giới ngầm, địa vị, quyền lực, tiền bạc, thậm chí cả nữ nhân, không có gì mà hắn không có.Còn cô thì sao, ngay từ đầu cũng chỉ là một đứa trẻ được hắn nuôi lớn.Tất cả mọi thứ cô có đều là hắn ban cho.Từ cái tên này, đến thân phận và cuộc sống xa hoa giống như một nàng công chúa.Từ trước đến nay Ngụy Chính Thần luôn là một kẻ thuận ta thì sống nghịch ta thì chết.Cô đã không ít lần chống đối lại hắn, còn dám bày sắc mặt cho hắn xem, quả thực là không biết điều.Sau khi ba mẹ cô bị đuối đi, cô ở Hắc Long Bang càng là tứ cố vô thân, không người thân không bạn bè, toàn thế giới chỉ còn lại có hắn.Cô giống như một thân dây leo mềm mại yếu ớt, chỉ có thể bám chặt vào cây đại thụ là hắn, hấp thụ chất dinh dưỡng từ hắn mà sống sót.Đáng lẽ cô phải ngoan ngoãn lấy lòng hắn, hắn muốn thân thể cô, cô tình nguyện cho hắn, hắn muốn tình yêu của cô, cô cũng bằng lòng dâng hiến.Cô yêu người đàn ông này bằng tất cả trái tim mình, nhưng cô rất sợ, sợ một ngày hắn đột nhiên chán ghét cô, sau đó muốn vứt bỏ cô, ngay cả tư cách cầu xin cô cũng không có.Tiêu Điểm Điềm vùi mặt vào trong gối, nước mắt thấm ướt cả lớp bông mềm mại.Cô không biết phải làm thế nào để có thể giữ chặt được hắn, cho nên cô nghĩ nếu bản thân có thể sinh cho hắn một đứa con, mối rằng buộc giữa hai người họ có phải sẽ càng bền chặt hơn không?Hiện thực đã cho Tiêu Điểm Điềm thấy một bài học đẫm máu, khiến cô trở nên sợ hãi tình yêu.Lúc yêu bản thân có thể là báu vật trong mắt người đó, nhưng khi đã không yêu, ngay cả bản thân có chết ngay trước mặt họ cũng chẳng màng.Ngụy Chính Thần không phải người đàn ông giống như gã đó, nhưng cô sợ, sợ sự vô tình của hắn.Bởi vì hơn bất kì kẻ nào trên đời này, hắn có quyền vô tình..