Lâm Mạc đứng trước gương, yên tĩnh nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên mặt kính bóng loáng. Mặt tựa bạch ngọc, đường nét tinh xảo, đôi mắt đen láy, mỗi đường cong trên khuôn mặt đều thật nhu hòa, khóe miệng hơi kéo cao, trên má trái thoắt ẩn thoắt hiện chiếc lúm đồng tiền, nhìn toát lên vẻ đơn thuần trong sáng. Chính là cậu. Lâm Mạc thời hiện đại. Từ thời Dân quốc đã xuyên trở về hiện tại. Tại đạo quán này, từ ngày cậu tỉnh lại đã trôi qua hơn mười ngày. Lâm Mạc đã hiểu rõ tình huống hiện tại, cũng phát hiện ra thân thể mình có một vài biến hóa. Ví dụ như ngay lúc này đây. Cậu cởi áo trên ra, chờ nửa phút. Trên cơ thể đột nhiên xuất hiện những hoa văn màu vàng kim uốn lượn từ gáy dọc xuống hông, chúng tỏa ra tràn đầy trên lưng cậu. Hoa văn đan xen chi chít như sao trên trời, từng nét từng nét móc nối lại với nhau, tạo thành một loại đạo phù cổ xưa thần bí nào đó, thoạt nhìn kỳ dị vô cùng. Cặp mắt đen thuần túy cũng dần đổi màu, con ngươi chuyển thành sắc vàng nhạt, trong đồng tử…
Chương 3
Sau Khi Xuyên Về Mỗi Ngày Đều Ở Tu La TràngTác giả: Cung Thanh HãnTruyện Đam Mỹ, Truyện Linh Dị, Truyện Xuyên KhôngLâm Mạc đứng trước gương, yên tĩnh nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên mặt kính bóng loáng. Mặt tựa bạch ngọc, đường nét tinh xảo, đôi mắt đen láy, mỗi đường cong trên khuôn mặt đều thật nhu hòa, khóe miệng hơi kéo cao, trên má trái thoắt ẩn thoắt hiện chiếc lúm đồng tiền, nhìn toát lên vẻ đơn thuần trong sáng. Chính là cậu. Lâm Mạc thời hiện đại. Từ thời Dân quốc đã xuyên trở về hiện tại. Tại đạo quán này, từ ngày cậu tỉnh lại đã trôi qua hơn mười ngày. Lâm Mạc đã hiểu rõ tình huống hiện tại, cũng phát hiện ra thân thể mình có một vài biến hóa. Ví dụ như ngay lúc này đây. Cậu cởi áo trên ra, chờ nửa phút. Trên cơ thể đột nhiên xuất hiện những hoa văn màu vàng kim uốn lượn từ gáy dọc xuống hông, chúng tỏa ra tràn đầy trên lưng cậu. Hoa văn đan xen chi chít như sao trên trời, từng nét từng nét móc nối lại với nhau, tạo thành một loại đạo phù cổ xưa thần bí nào đó, thoạt nhìn kỳ dị vô cùng. Cặp mắt đen thuần túy cũng dần đổi màu, con ngươi chuyển thành sắc vàng nhạt, trong đồng tử… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Mạc vừa ngáp vừa bước ra từ khách sạn Bình Ninh Xích, cậu xoa xoa khóe mắt hơi ướt át, rẽ trái rẽ phải tiến vào quán ăn sáng nhỏ ven đường."Một phần sữa đậu nành, hai cái quẩy, hai cái bánh bao thịt!"Cậu vẫn chưa tỉnh ngủ, giọng mũi mềm mại, thuận tiện tháo quai đeo cái bị trên vai, đặt xuống chỗ ngồi trống bên cạnh.Chủ quán ăn sáng là một đôi vợ chồng trung niên, bà chủ xuề xòa: "Vẫn như cũ thêm tương vừng rau thơm, bánh bao thịt đóng gói mang về hả?""Vâng." Lâm Mạc gật đầu cười.Bữa sáng được bê lên, cậu nghi hoặc: "Tôi không gọi dưa muối và trứng luộc nước trà."Bà chủ cười nói: "Ngày nào cậu cũng qua đây ăn sáng, chỗ đấy coi như tôi khuyến mại!"Lâm Mạc cười lộ lúm đồng tiền: "Cảm ơn bà chủ!"Bà chủ hết sức hài lòng nói không cần khách khí, xoay người tiếp tục đón khách.Món này là bữa sáng typical của người Trung Quốc luôn.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Mạc vừa ngáp vừa bước ra từ khách sạn Bình Ninh Xích, cậu xoa xoa khóe mắt hơi ướt át, rẽ trái rẽ phải tiến vào quán ăn sáng nhỏ ven đường.
"Một phần sữa đậu nành, hai cái quẩy, hai cái bánh bao thịt!"
Cậu vẫn chưa tỉnh ngủ, giọng mũi mềm mại, thuận tiện tháo quai đeo cái bị trên vai, đặt xuống chỗ ngồi trống bên cạnh.
Chủ quán ăn sáng là một đôi vợ chồng trung niên, bà chủ xuề xòa: "Vẫn như cũ thêm tương vừng rau thơm, bánh bao thịt đóng gói mang về hả?"
"Vâng.
" Lâm Mạc gật đầu cười.
Bữa sáng được bê lên, cậu nghi hoặc: "Tôi không gọi dưa muối và trứng luộc nước trà.
"
Bà chủ cười nói: "Ngày nào cậu cũng qua đây ăn sáng, chỗ đấy coi như tôi khuyến mại!"
Lâm Mạc cười lộ lúm đồng tiền: "Cảm ơn bà chủ!"
Bà chủ hết sức hài lòng nói không cần khách khí, xoay người tiếp tục đón khách.
Món này là bữa sáng typical của người Trung Quốc luôn.
Sau Khi Xuyên Về Mỗi Ngày Đều Ở Tu La TràngTác giả: Cung Thanh HãnTruyện Đam Mỹ, Truyện Linh Dị, Truyện Xuyên KhôngLâm Mạc đứng trước gương, yên tĩnh nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên mặt kính bóng loáng. Mặt tựa bạch ngọc, đường nét tinh xảo, đôi mắt đen láy, mỗi đường cong trên khuôn mặt đều thật nhu hòa, khóe miệng hơi kéo cao, trên má trái thoắt ẩn thoắt hiện chiếc lúm đồng tiền, nhìn toát lên vẻ đơn thuần trong sáng. Chính là cậu. Lâm Mạc thời hiện đại. Từ thời Dân quốc đã xuyên trở về hiện tại. Tại đạo quán này, từ ngày cậu tỉnh lại đã trôi qua hơn mười ngày. Lâm Mạc đã hiểu rõ tình huống hiện tại, cũng phát hiện ra thân thể mình có một vài biến hóa. Ví dụ như ngay lúc này đây. Cậu cởi áo trên ra, chờ nửa phút. Trên cơ thể đột nhiên xuất hiện những hoa văn màu vàng kim uốn lượn từ gáy dọc xuống hông, chúng tỏa ra tràn đầy trên lưng cậu. Hoa văn đan xen chi chít như sao trên trời, từng nét từng nét móc nối lại với nhau, tạo thành một loại đạo phù cổ xưa thần bí nào đó, thoạt nhìn kỳ dị vô cùng. Cặp mắt đen thuần túy cũng dần đổi màu, con ngươi chuyển thành sắc vàng nhạt, trong đồng tử… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Mạc vừa ngáp vừa bước ra từ khách sạn Bình Ninh Xích, cậu xoa xoa khóe mắt hơi ướt át, rẽ trái rẽ phải tiến vào quán ăn sáng nhỏ ven đường."Một phần sữa đậu nành, hai cái quẩy, hai cái bánh bao thịt!"Cậu vẫn chưa tỉnh ngủ, giọng mũi mềm mại, thuận tiện tháo quai đeo cái bị trên vai, đặt xuống chỗ ngồi trống bên cạnh.Chủ quán ăn sáng là một đôi vợ chồng trung niên, bà chủ xuề xòa: "Vẫn như cũ thêm tương vừng rau thơm, bánh bao thịt đóng gói mang về hả?""Vâng." Lâm Mạc gật đầu cười.Bữa sáng được bê lên, cậu nghi hoặc: "Tôi không gọi dưa muối và trứng luộc nước trà."Bà chủ cười nói: "Ngày nào cậu cũng qua đây ăn sáng, chỗ đấy coi như tôi khuyến mại!"Lâm Mạc cười lộ lúm đồng tiền: "Cảm ơn bà chủ!"Bà chủ hết sức hài lòng nói không cần khách khí, xoay người tiếp tục đón khách.Món này là bữa sáng typical của người Trung Quốc luôn.