Thành phố Văn Hoa cứ đến tầm năm – sáu giờ chiều là tắc đường kinh khủng khiếp. Từ Hành đập mạnh vào vô lăng, chửi thề một tiếng, nghiêng đầu liếc người đang ngồi ôm ngực trên ghế phụ, không khỏi đá đểu câu: “Gớm nữa đến mức ấy không, lại còn Tây Thi ôm ngực.” “Bố đây ôm phổi được chưa!” Chu Dư An ngồi bên cạnh quả thực đang rất đau, cậu ôm lấy ngực trái, trán rịn đẫm mồ hôi, giọng cũng thì thào như muỗi kêu. “Nếu không phải mày lôi xềnh xệch bố đi chơi bóng rổ, bố cũng sẽ không…” Còn chưa dứt lời đã bắt đầu ho dữ dội. Từ Hành tức thì héo rũ, tháng sáu Chu Dư An đã bay về từ Mỹ để giúp hắn lo việc công ty mới, từ lúc ấy sức khỏe đã có vấn đề rồi. Hôm qua hắn bèn kéo cậu đến đại học Văn Hoa để giao lưu bóng rổ với hội sinh viên, tối về đến nhà Chu Dư An cứ thấy ngực đau nhói, đến hôm nay thì càng nghiêm trọng hơn. Từ Hành thấy không ổn bèn vội vã đưa Chu Dư An đến bệnh viện. “Dm Chủ tịch Văn Hoa lên cơn điên à mà hết đào chỗ này lại đào sang chỗ nọ, đào cmn cả thành phố rồi còn đéo gì…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...