Thơ rằng: Phồn hoa tan hợp tựa bèo mây Danh vẹn công thành bởi đức dày Mưu lớn những mong phò chúa yếu Tài cao há chịu lụy loài ngây Lỡ thời tuấn kiệt đành lòng ẩn Gặp vận anh hùng trải dạ ngay Những tiếc sử xanh ghi chưa đủ Truyền kỳ xin được góp áng hay. Từ xưa tới nay, càng giàu có, càng danh giá, thì lại càng nhiều điều thích chí, tai chỉ được nghe toàn những điều ngon ngọt, mắt toàn được thấy những cảnh lộng lẫy, nhưng chính những cảnh tiêu điều đổ nát đã ẩn bên trong, chẳng phải chịu lời sỉ nhục của nghìn năm, thì cũng thành một trận cười cho thiên hạ. Cung Quán Sa, đài Đồng Tước, không biết bao nhiêu lần trở thành lời than thở, giễu cợt của các nhà thơ, nhà văn. Chỉ có những anh hùng xuất thân nơi rừng rậm, ruộng lầy, vốn không phải những kẻ dựng xây sự nghiệp trên rượu chè, sắc dục, phải bao thiên ma bách chiết, những bậc hào kiệt mới xoay chuyển được thời thế, hoặc là thu đất nước về một mối, hoặc thực hiện những cuộc thay đổi quốc gia, vì vậy mà tên tuổi họ sống mãi với trời…

Chương 5: Tần Thúc Bảo giữa đường cứu Lý công, Đậu phu nhân trong chùa sinh thế tử.

Tùy Đường Diễn NghĩaTác giả: Chữ Nhân HoạchTruyện Lịch Sử, Truyện Quân SựThơ rằng: Phồn hoa tan hợp tựa bèo mây Danh vẹn công thành bởi đức dày Mưu lớn những mong phò chúa yếu Tài cao há chịu lụy loài ngây Lỡ thời tuấn kiệt đành lòng ẩn Gặp vận anh hùng trải dạ ngay Những tiếc sử xanh ghi chưa đủ Truyền kỳ xin được góp áng hay. Từ xưa tới nay, càng giàu có, càng danh giá, thì lại càng nhiều điều thích chí, tai chỉ được nghe toàn những điều ngon ngọt, mắt toàn được thấy những cảnh lộng lẫy, nhưng chính những cảnh tiêu điều đổ nát đã ẩn bên trong, chẳng phải chịu lời sỉ nhục của nghìn năm, thì cũng thành một trận cười cho thiên hạ. Cung Quán Sa, đài Đồng Tước, không biết bao nhiêu lần trở thành lời than thở, giễu cợt của các nhà thơ, nhà văn. Chỉ có những anh hùng xuất thân nơi rừng rậm, ruộng lầy, vốn không phải những kẻ dựng xây sự nghiệp trên rượu chè, sắc dục, phải bao thiên ma bách chiết, những bậc hào kiệt mới xoay chuyển được thời thế, hoặc là thu đất nước về một mối, hoặc thực hiện những cuộc thay đổi quốc gia, vì vậy mà tên tuổi họ sống mãi với trời… Từ rằng:Trời đất vô tìnhNam nhi hữu chíXưa ôm mộng vá trời lấp biểnỨng, chiên 1 giữ chí xông tầng biếcLoan phượng cánh rù trong gai gócTình rầu rầuHận thăm thẳmHai mái đầuLửa lòng nào biết thuở nào nguôiThân hèn những muốn dâng tri kỷTha hương chẳng ngại chợ Hàm DươngRửa phấn sơn khôn rửa tiếng danhBất bình bao thuở sạch can trườngHận chừ xuôiChí chừ lặngLòng chừ nguôiTheo điệu "Thiên thu tuế dẫn"Chuyện sống chết, lợi hại trên đất trời này chẳng gì không phải số mệnh, lẽ trời vẫn có nhưng không hình thù, sấm sét đùng đùng giận dữ, bất ngờ khó đương nổi, những lúc ấy đành phải chờ kẻ anh hùng đội trời đạp đất, cứu khốn phò nguy.Lúc đầu Đường Công cũng nghĩ đây chỉ là lũ cướp đường tầm thường, thấy Đường Công xuất hiện thế nào bọn chúng cũng kinh sợ mà chạy biến. Không ngờ chính lại là lính tâm phúc của Đông cung do Vũ Văn Thuật sai đi, đều được chọn kỹ trong đám tinh thông võ nghệ, sẵn sàng xả thân vì chủ. Bọn cướp đường tầm thường, nếu thấy không lợi thế thì cứ thế bỏ chạy chẳng gì ràng buộc, nhưng bọn này vâng lệnh Vũ Văn Thuật mà hành động, nếu không giết được Đường Công cùng gia quyến, thì trở về biết thưa với họ Vũ ra sao, vì vậy chúng phải liều mạng xông vào. Chỉ tính riêng về quân số chúng cũng đã đông gấp hai lần số gia đinh của Đường Công, nhất tề vây kín Đường Công và gia đinh vào giữa, cứ thế lăn xả vào đâm chém.Bốn mặt mây sầu mù mịtĐầy trời sương lạnh giăng giăngTrống nện rầm rầm, pháo nổ ranTrời soi rõ mặt, giáo sáng loángTướng đối tướng, như thiên thần địa quỷ tranh giànhNgựa đấu ngựa, như rồng biển, hổ núi đoạt miếngNgựa cưỡi là: ngàn giải trãi, ngũ hoa thông, tủ sất bát, hỏa long câu, lục truy thông, lưu kim quai, chiến dạ bạch, ngọc đào dủ, mãn tiêu mã, đích lư mãCon nào cũng như rồng thiêng nhẹ cưỡi, ngựa thần cất vóSắc trắng như vạn đóa hoa lê nổi sóngSắc đỏ như nghìn bông hồng hạnh đua tươiSắc xanh như sương mù giăng núiSắc vàng như mây nổi che trời

Từ rằng:

Trời đất vô tình

Nam nhi hữu chí

Xưa ôm mộng vá trời lấp biển

Ứng, chiên 1 giữ chí xông tầng biếc

Loan phượng cánh rù trong gai góc

Tình rầu rầu

Hận thăm thẳm

Hai mái đầu

Lửa lòng nào biết thuở nào nguôi

Thân hèn những muốn dâng tri kỷ

Tha hương chẳng ngại chợ Hàm Dương

Rửa phấn sơn khôn rửa tiếng danh

Bất bình bao thuở sạch can trường

Hận chừ xuôi

Chí chừ lặng

Lòng chừ nguôi

Theo điệu "Thiên thu tuế dẫn"

Chuyện sống chết, lợi hại trên đất trời này chẳng gì không phải số mệnh, lẽ trời vẫn có nhưng không hình thù, sấm sét đùng đùng giận dữ, bất ngờ khó đương nổi, những lúc ấy đành phải chờ kẻ anh hùng đội trời đạp đất, cứu khốn phò nguy.

Lúc đầu Đường Công cũng nghĩ đây chỉ là lũ cướp đường tầm thường, thấy Đường Công xuất hiện thế nào bọn chúng cũng kinh sợ mà chạy biến. Không ngờ chính lại là lính tâm phúc của Đông cung do Vũ Văn Thuật sai đi, đều được chọn kỹ trong đám tinh thông võ nghệ, sẵn sàng xả thân vì chủ. Bọn cướp đường tầm thường, nếu thấy không lợi thế thì cứ thế bỏ chạy chẳng gì ràng buộc, nhưng bọn này vâng lệnh Vũ Văn Thuật mà hành động, nếu không giết được Đường Công cùng gia quyến, thì trở về biết thưa với họ Vũ ra sao, vì vậy chúng phải liều mạng xông vào. Chỉ tính riêng về quân số chúng cũng đã đông gấp hai lần số gia đinh của Đường Công, nhất tề vây kín Đường Công và gia đinh vào giữa, cứ thế lăn xả vào đâm chém.

Bốn mặt mây sầu mù mịt

Đầy trời sương lạnh giăng giăng

Trống nện rầm rầm, pháo nổ ran

Trời soi rõ mặt, giáo sáng loáng

Tướng đối tướng, như thiên thần địa quỷ tranh giành

Ngựa đấu ngựa, như rồng biển, hổ núi đoạt miếng

Ngựa cưỡi là: ngàn giải trãi, ngũ hoa thông, tủ sất bát, hỏa long câu, lục truy thông, lưu kim quai, chiến dạ bạch, ngọc đào dủ, mãn tiêu mã, đích lư mã

Con nào cũng như rồng thiêng nhẹ cưỡi, ngựa thần cất vó

Sắc trắng như vạn đóa hoa lê nổi sóng

Sắc đỏ như nghìn bông hồng hạnh đua tươi

Sắc xanh như sương mù giăng núi

Sắc vàng như mây nổi che trời

Tùy Đường Diễn NghĩaTác giả: Chữ Nhân HoạchTruyện Lịch Sử, Truyện Quân SựThơ rằng: Phồn hoa tan hợp tựa bèo mây Danh vẹn công thành bởi đức dày Mưu lớn những mong phò chúa yếu Tài cao há chịu lụy loài ngây Lỡ thời tuấn kiệt đành lòng ẩn Gặp vận anh hùng trải dạ ngay Những tiếc sử xanh ghi chưa đủ Truyền kỳ xin được góp áng hay. Từ xưa tới nay, càng giàu có, càng danh giá, thì lại càng nhiều điều thích chí, tai chỉ được nghe toàn những điều ngon ngọt, mắt toàn được thấy những cảnh lộng lẫy, nhưng chính những cảnh tiêu điều đổ nát đã ẩn bên trong, chẳng phải chịu lời sỉ nhục của nghìn năm, thì cũng thành một trận cười cho thiên hạ. Cung Quán Sa, đài Đồng Tước, không biết bao nhiêu lần trở thành lời than thở, giễu cợt của các nhà thơ, nhà văn. Chỉ có những anh hùng xuất thân nơi rừng rậm, ruộng lầy, vốn không phải những kẻ dựng xây sự nghiệp trên rượu chè, sắc dục, phải bao thiên ma bách chiết, những bậc hào kiệt mới xoay chuyển được thời thế, hoặc là thu đất nước về một mối, hoặc thực hiện những cuộc thay đổi quốc gia, vì vậy mà tên tuổi họ sống mãi với trời… Từ rằng:Trời đất vô tìnhNam nhi hữu chíXưa ôm mộng vá trời lấp biểnỨng, chiên 1 giữ chí xông tầng biếcLoan phượng cánh rù trong gai gócTình rầu rầuHận thăm thẳmHai mái đầuLửa lòng nào biết thuở nào nguôiThân hèn những muốn dâng tri kỷTha hương chẳng ngại chợ Hàm DươngRửa phấn sơn khôn rửa tiếng danhBất bình bao thuở sạch can trườngHận chừ xuôiChí chừ lặngLòng chừ nguôiTheo điệu "Thiên thu tuế dẫn"Chuyện sống chết, lợi hại trên đất trời này chẳng gì không phải số mệnh, lẽ trời vẫn có nhưng không hình thù, sấm sét đùng đùng giận dữ, bất ngờ khó đương nổi, những lúc ấy đành phải chờ kẻ anh hùng đội trời đạp đất, cứu khốn phò nguy.Lúc đầu Đường Công cũng nghĩ đây chỉ là lũ cướp đường tầm thường, thấy Đường Công xuất hiện thế nào bọn chúng cũng kinh sợ mà chạy biến. Không ngờ chính lại là lính tâm phúc của Đông cung do Vũ Văn Thuật sai đi, đều được chọn kỹ trong đám tinh thông võ nghệ, sẵn sàng xả thân vì chủ. Bọn cướp đường tầm thường, nếu thấy không lợi thế thì cứ thế bỏ chạy chẳng gì ràng buộc, nhưng bọn này vâng lệnh Vũ Văn Thuật mà hành động, nếu không giết được Đường Công cùng gia quyến, thì trở về biết thưa với họ Vũ ra sao, vì vậy chúng phải liều mạng xông vào. Chỉ tính riêng về quân số chúng cũng đã đông gấp hai lần số gia đinh của Đường Công, nhất tề vây kín Đường Công và gia đinh vào giữa, cứ thế lăn xả vào đâm chém.Bốn mặt mây sầu mù mịtĐầy trời sương lạnh giăng giăngTrống nện rầm rầm, pháo nổ ranTrời soi rõ mặt, giáo sáng loángTướng đối tướng, như thiên thần địa quỷ tranh giànhNgựa đấu ngựa, như rồng biển, hổ núi đoạt miếngNgựa cưỡi là: ngàn giải trãi, ngũ hoa thông, tủ sất bát, hỏa long câu, lục truy thông, lưu kim quai, chiến dạ bạch, ngọc đào dủ, mãn tiêu mã, đích lư mãCon nào cũng như rồng thiêng nhẹ cưỡi, ngựa thần cất vóSắc trắng như vạn đóa hoa lê nổi sóngSắc đỏ như nghìn bông hồng hạnh đua tươiSắc xanh như sương mù giăng núiSắc vàng như mây nổi che trời

Chương 5: Tần Thúc Bảo giữa đường cứu Lý công, Đậu phu nhân trong chùa sinh thế tử.