1. Uông Mộc Hiên nóng tính thế nào, không ai không biết. Cho dù có là một Alpha giàu có, nhưng cái tính cáu kỉnh ấy khiến hắn không có nổi một mống hoa đào nào cả. Cha mẹ hắn thậm chí còn cho rằng thằng con lớn nhà họ có khi phải độc thân cả đời. Kết quả, vào ngày hôm nay. Hắn nói — Con chuẩn bị kết hôn rồi. Cùng với một Omega còn nhỏ hơn em trai hắn một tuổi. Omega này là bạn học kiêm bạn cùng phòng trọ của em trai Uông Mộc Hiên – Uông Mộc Nhan, trông xinh xắn nho nhã ngoan ngoãn vâng lời, tên là… Uông Mộc Hiên nhìn người bên cạnh một cái, thô lỗ hỏi: “Này, cậu tên gì?” Omega xinh xắn sợ hết hồn, ngẩng mặt lên nhỏ giọng trả lời: “Em tên là Phương Nguyên.” Ờ, ra là tên này.
Chương 17
Chó Dữ Nhà Họ UôngTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ1. Uông Mộc Hiên nóng tính thế nào, không ai không biết. Cho dù có là một Alpha giàu có, nhưng cái tính cáu kỉnh ấy khiến hắn không có nổi một mống hoa đào nào cả. Cha mẹ hắn thậm chí còn cho rằng thằng con lớn nhà họ có khi phải độc thân cả đời. Kết quả, vào ngày hôm nay. Hắn nói — Con chuẩn bị kết hôn rồi. Cùng với một Omega còn nhỏ hơn em trai hắn một tuổi. Omega này là bạn học kiêm bạn cùng phòng trọ của em trai Uông Mộc Hiên – Uông Mộc Nhan, trông xinh xắn nho nhã ngoan ngoãn vâng lời, tên là… Uông Mộc Hiên nhìn người bên cạnh một cái, thô lỗ hỏi: “Này, cậu tên gì?” Omega xinh xắn sợ hết hồn, ngẩng mặt lên nhỏ giọng trả lời: “Em tên là Phương Nguyên.” Ờ, ra là tên này. Uông. không hề biến thái. Mộc Hiên dẫn cậu vợ nhỏ của mình về nhà.Dọc đường đi Phương Nguyên cứ mất tự nhiên sao ấy, Uông Mộc Hiên nhìn cậu mấy lần, hoàn toàn không hiểu nổi Omega này đang nghĩ gì.Quả nhiên Omega đúng thật là phiền toái.“Buổi tối em muốn ăn gì?” Uông Mộc Hiên hỏi, “Tôi lái xe thuận đường mua về.”Uông Mộc Hiên sẽ không vào phòng bếp, nhà họ Uông bọn họ chẳng ai biết nấu cơm cả, trong nhà luôn có giúp việc, cho dù sau khi trưởng thành, vì để thuận lợi cho công việc nên Uông Mộc Hiên dọn ra ngoài sống một mình, hắn cũng chưa từng vào phòng bếp lần nào, kỹ năng thành thạo duy nhất chỉ có đun nước nóng.“Mua ít đồ ăn về nhà để em làm cho, nhanh thôi.” Phương Nguyên nghe vậy thì lấy lại tinh thần, thoát ra khỏi trạng thái ngại ngùng, “Uông đại ca có kiêng món gì không?”“Tôi không kén ăn.” Uông Mộc Hiên sảng khoái đổi mục tiêu sang chợ nông sản gần nhà, “Sao lại gọi đại ca rồi?”Đang gọi ông xã ngọt xớt ra đó còn gì, đổi cách gọi rồi vẫn đổi lại được à?Quả nhiên Omega khó hiểu thật.
Uông. không hề biến thái. Mộc Hiên dẫn cậu vợ nhỏ của mình về nhà.
Dọc đường đi Phương Nguyên cứ mất tự nhiên sao ấy, Uông Mộc Hiên nhìn cậu mấy lần, hoàn toàn không hiểu nổi Omega này đang nghĩ gì.
Quả nhiên Omega đúng thật là phiền toái.
“Buổi tối em muốn ăn gì?” Uông Mộc Hiên hỏi, “Tôi lái xe thuận đường mua về.”
Uông Mộc Hiên sẽ không vào phòng bếp, nhà họ Uông bọn họ chẳng ai biết nấu cơm cả, trong nhà luôn có giúp việc, cho dù sau khi trưởng thành, vì để thuận lợi cho công việc nên Uông Mộc Hiên dọn ra ngoài sống một mình, hắn cũng chưa từng vào phòng bếp lần nào, kỹ năng thành thạo duy nhất chỉ có đun nước nóng.
“Mua ít đồ ăn về nhà để em làm cho, nhanh thôi.” Phương Nguyên nghe vậy thì lấy lại tinh thần, thoát ra khỏi trạng thái ngại ngùng, “Uông đại ca có kiêng món gì không?”
“Tôi không kén ăn.” Uông Mộc Hiên sảng khoái đổi mục tiêu sang chợ nông sản gần nhà, “Sao lại gọi đại ca rồi?”
Đang gọi ông xã ngọt xớt ra đó còn gì, đổi cách gọi rồi vẫn đổi lại được à?
Quả nhiên Omega khó hiểu thật.
Chó Dữ Nhà Họ UôngTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ1. Uông Mộc Hiên nóng tính thế nào, không ai không biết. Cho dù có là một Alpha giàu có, nhưng cái tính cáu kỉnh ấy khiến hắn không có nổi một mống hoa đào nào cả. Cha mẹ hắn thậm chí còn cho rằng thằng con lớn nhà họ có khi phải độc thân cả đời. Kết quả, vào ngày hôm nay. Hắn nói — Con chuẩn bị kết hôn rồi. Cùng với một Omega còn nhỏ hơn em trai hắn một tuổi. Omega này là bạn học kiêm bạn cùng phòng trọ của em trai Uông Mộc Hiên – Uông Mộc Nhan, trông xinh xắn nho nhã ngoan ngoãn vâng lời, tên là… Uông Mộc Hiên nhìn người bên cạnh một cái, thô lỗ hỏi: “Này, cậu tên gì?” Omega xinh xắn sợ hết hồn, ngẩng mặt lên nhỏ giọng trả lời: “Em tên là Phương Nguyên.” Ờ, ra là tên này. Uông. không hề biến thái. Mộc Hiên dẫn cậu vợ nhỏ của mình về nhà.Dọc đường đi Phương Nguyên cứ mất tự nhiên sao ấy, Uông Mộc Hiên nhìn cậu mấy lần, hoàn toàn không hiểu nổi Omega này đang nghĩ gì.Quả nhiên Omega đúng thật là phiền toái.“Buổi tối em muốn ăn gì?” Uông Mộc Hiên hỏi, “Tôi lái xe thuận đường mua về.”Uông Mộc Hiên sẽ không vào phòng bếp, nhà họ Uông bọn họ chẳng ai biết nấu cơm cả, trong nhà luôn có giúp việc, cho dù sau khi trưởng thành, vì để thuận lợi cho công việc nên Uông Mộc Hiên dọn ra ngoài sống một mình, hắn cũng chưa từng vào phòng bếp lần nào, kỹ năng thành thạo duy nhất chỉ có đun nước nóng.“Mua ít đồ ăn về nhà để em làm cho, nhanh thôi.” Phương Nguyên nghe vậy thì lấy lại tinh thần, thoát ra khỏi trạng thái ngại ngùng, “Uông đại ca có kiêng món gì không?”“Tôi không kén ăn.” Uông Mộc Hiên sảng khoái đổi mục tiêu sang chợ nông sản gần nhà, “Sao lại gọi đại ca rồi?”Đang gọi ông xã ngọt xớt ra đó còn gì, đổi cách gọi rồi vẫn đổi lại được à?Quả nhiên Omega khó hiểu thật.