Tác giả:

Mộc Mộc viết 1, Gần đây chỉ cần ở cùng Tiểu Lại, cô sẽ nằm sấp lải nhải trái một câu “Bao giờ chúng ta mới giao tác phẩm kỷ niệm hai năm thành lập chuyên mục ‘The Least Talk’ đây?”, sau đó phải một câu “Lúc nào anh mới viết lời tựa “Tình yêu của đời em” cho em?”. Quả thực là còn đáng ghét hơn cả Đường Tăng trong Đại Thoại Tây Du, giờ tôi đã hiểu vì sao Tôn Ngộ Không lại phản nghịch như vậy rồi. Tôi sợ rất nhiều thứ trên đời, mà viết văn chính là một trong những truyện đó. Lấy áng văn chương này như lời nói đầu, giờ phút này tôi cũng không biết nói những điều này có phải là vô nghĩa không, cứ xem như là phần giới thiệu của “Tình yêu của đời em” vậy. * 2, Tiểu Lại là một cao thủ về kể chuyện, thậm chí còn là một bậc thầy kể chuyện cười, chỉ với một việc nhỏ đơn giản trong cuộc sống hàng ngày, nhưng dưới ngòi bút của cô ấy thì sẽ lập tức trở nên sinh động hẳn. Hệt như một tay đầu bếp, chỉ với một quả dưa leo mà cũng có thể khắc thành bông hoa. —–Dùng cách nói phổ biến hiện tại chính là,…

Chương 28: 08/ 2006

So In Love (Tình Yêu Của Đời Em)Tác giả: Tô Tiểu LạiTruyện Đô ThịMộc Mộc viết 1, Gần đây chỉ cần ở cùng Tiểu Lại, cô sẽ nằm sấp lải nhải trái một câu “Bao giờ chúng ta mới giao tác phẩm kỷ niệm hai năm thành lập chuyên mục ‘The Least Talk’ đây?”, sau đó phải một câu “Lúc nào anh mới viết lời tựa “Tình yêu của đời em” cho em?”. Quả thực là còn đáng ghét hơn cả Đường Tăng trong Đại Thoại Tây Du, giờ tôi đã hiểu vì sao Tôn Ngộ Không lại phản nghịch như vậy rồi. Tôi sợ rất nhiều thứ trên đời, mà viết văn chính là một trong những truyện đó. Lấy áng văn chương này như lời nói đầu, giờ phút này tôi cũng không biết nói những điều này có phải là vô nghĩa không, cứ xem như là phần giới thiệu của “Tình yêu của đời em” vậy. * 2, Tiểu Lại là một cao thủ về kể chuyện, thậm chí còn là một bậc thầy kể chuyện cười, chỉ với một việc nhỏ đơn giản trong cuộc sống hàng ngày, nhưng dưới ngòi bút của cô ấy thì sẽ lập tức trở nên sinh động hẳn. Hệt như một tay đầu bếp, chỉ với một quả dưa leo mà cũng có thể khắc thành bông hoa. —–Dùng cách nói phổ biến hiện tại chính là,… 1,Ngày 04 tháng 08 năm  2006Kinh nghiệm rút ra được ngày hôm nay —– Mộc Mộc ngốc quá đi thôi, muahaha.Mộc Mộc: Tiểu Lại, hôm nay mình chơi hỏi xoáy hack não đi, em đoán thử xem.Tiểu Lại: Được thôi.Mộc Mộc: Chuyện gì cần làm sau khi kết hôn?Tiểu Lại: Chuyện này…..Chuyện này ấy hả…..Hehe, đương nhiên là……Đương nhiên là…..Đương nhiên là ly hôn rồi.Mộc Mộc: Em biết sao, có phải em từng nghe rồi không?Tiểu Lại: Đâu có, là do em quá thông minh đó thôi. Anh hỏi tiếp câu khác đi.Mộc Mộc: Ờm….Trước khi ngủ cần phải làm gì?Tiểu Lại: Đương nhiên là nhắm mắt rồi.Mộc Mộc: Chơi chả vui gì cả, em đoán đúng hết khiến anh không có cảm giác thành tựu. Em không thể giả vờ như là bó tay soa? Làm ơn nể măt anh chút được không hả?Tiểu Lại: Uầy…..Được rồi, anh khó hầu hạ ghê.Mộc Mộc: Xem ra anh cần phải ra tuyệt chiêu rồi!Tiểu Lại: Tuyệt chiêu gì cơ?Mộc Mộc: Em đừng nói nhảm, câu hỏi!Tiểu Lại: Trả lời!Mộc Mộc: Đố một người mẹ nghe được tiếng con khóc, nhưng lại dùng đầu ngón chân mình cho con bú, tại sao vậy?Tiểu Lại: Hả? Dùng đầu ngón chân sao? Sao lại như vậy? Chắc chắn anh đặt câu hỏi sai rồi.Mộc Mộc: Hehe, em không đoán được chứ gì? Em nghĩ tiếp đi.Tiểu Lại: Bởi vì đầu ngón chân của người mẹ tự động chảy ra sữa.Mộc Mộc: Chảy cái đầu em ấy mà chảy! Đoán cho đàng hoàng, đứng đắn xíu.Tiểu Lại: Được rồi, em chịu thua, em không đoán được.Mộc Mộc: Ha ha…..Em cũng có ngày hôm nay! Nói cho em biết, là bởi vì người mẹ nghe thấy tiếng con khóc nên mới dùng đầu ngón chân chọt ông chồng, bảo rằng, nè, con khóc kìa, anh nhanh cho nó uống sữa đi!…….Mộc Mộc: Tiểu Lại, sao em lại nhìn anh bằng vẻ mặt đắm đuối đó hả?……Mộc Mộc (có dự cảm không lành): Khụ khụ, ý là sau này nếu tụi mình có con thì em sẽ đối xử với anh như thế sao?Tiểu Lại: Không phải đâu, sao em có thể làm vậy với anh được chứ, người phụ này kỳ quá, sao có thể đối xử với chồng của mình như thế?Mộc Mộc (siết tay, giận dữ): Đúng vậy.Tiểu Lại: Ngày nào chồng cũng đi làm vất vả như vậy, sao lại nỡ đối xử như thế.Mộc Mộc: Hu hu, Tiểu Lại ơi, em tốt quá.Tiểu Lại: Sau này tụi mình có con, em sẽ dạy con gọi bố đầu tiên!Mộc Mộc: Vậy sao? Vậy sao? Tại sao em không dạy con gọi mẹ? Là vì em cảm thấy anh quan trọng nhất sao?Tiểu Lại: Hehe, có một chút, nhưng mà chủ yếu là nếu đêm đó con khóc thì sẽ là như vầy: Hu hu…..Hu hu….Bố ơi…..Hu hu…..Bố ơi…..Lúc đó em có thể danh chính ngôn thuận dùng đầu ngón chân chọt anh, bảo rằng “Nè, chồng ơi, con gọi anh kìa……”Mộc Mộc:……***2,Ngày 26 tháng 08 năm 2006Kinh nghiệm rút ra được ngày hôm nay —- Thật sự không thể để Mộc Mộc làm việc nhà.Tiểu Lại: Mộc Mộc ơi, anh đừng vứt quần áo bẩn lên ghế sô pha mà quăng nó thẳng vào trong máy giặt đi; Lúc anh ăn dưa hấu thì đừng nhả hột lên sàn nha, nếu không cả đám gián kéo nhau tới đấy, mất công phải lau nhà nữa; Em đã nói anh bao nhiêu lần rồi, dùng xong dao cạo râu thì phải bỏ vào trong ngăn kéo. Anh nhìn anh xem, xuề xoà muốn chết, cả ngày em đi theo sau đít hầu hạ anh như bảo mẫu vậy ấy, anh không thể khiến em bớt lo được hả?Mộc Mộc (mất kiên nhẫn): Anh thế nào cơ?Tiểu Lại: Anh nhìn đống lộn xộn trên sô pha kìa, đi dọn lại ngay! Cả ngày em đi làm, về còn phải làm việc nhà rồi nấu cơm, anh chỉ biết làm hỏng việc của em thôi!Mộc Mộc: Cuối tuần anh cũng làm vậy.Tiểu Lại: Anh làm cái rắm ấy, đồ ăn cũng là cuối tuần em đi mua với anh, đồ ăn cũng do em rửa, nấu cơm cũng là em, anh chỉ việc chờ cơm chín thôi, có gì để tranh công hả?Mộc Mộc: Em đừng nói nữa, anh lập tức đi dọn dẹp không được sao.Mười phút sau, sô pha cũng đã được dọn rất sạch sẽ.Mộc Mộc: Hì hì…..Tiểu Lại ơi, anh dọn xong rồi.Tiểu Lại: orz…..Anh gọi đây là dọn dẹp đó hả?Mộc Mộc: Sao vậy?Tiểu Lại: Trên sô pha thì sạch sẽ, nhưng anh cũng không thể…..Cũng không thể, chất thành đống được chứ?Mộc Mộc: Nhưng mà không chất thành đống thì để ở đâu được chứ, nếu anh ném hết những thứ không cần đi, lỡ đến lúc cần dùng anh lại không biết nó nằm ở đâu, nên chỉ đành chất thành đống thôi…..Tiểu Lại: orz…..Có thể nhờ ngài…..Dọn lại đồ đạc sạch sẽ được không?Mộc Mộc: Em lắm chuyện ghê á.Tiểu Lại: Em xin lỗi, chuyện đó, đồ dơ không được ném lên sô pha nữa, có nghe chưa?Mộc Mộc:…..Biết rồi.

1,

Ngày 04 tháng 08 năm  2006

Kinh nghiệm rút ra được ngày hôm nay —– Mộc Mộc ngốc quá đi thôi, muahaha.

Mộc Mộc: Tiểu Lại, hôm nay mình chơi hỏi xoáy hack não đi, em đoán thử xem.

Tiểu Lại: Được thôi.

Mộc Mộc: Chuyện gì cần làm sau khi kết hôn?

Tiểu Lại: Chuyện này…..Chuyện này ấy hả…..Hehe, đương nhiên là……Đương nhiên là…..Đương nhiên là ly hôn rồi.

Mộc Mộc: Em biết sao, có phải em từng nghe rồi không?

Tiểu Lại: Đâu có, là do em quá thông minh đó thôi. Anh hỏi tiếp câu khác đi.

Mộc Mộc: Ờm….Trước khi ngủ cần phải làm gì?

Tiểu Lại: Đương nhiên là nhắm mắt rồi.

Mộc Mộc: Chơi chả vui gì cả, em đoán đúng hết khiến anh không có cảm giác thành tựu. Em không thể giả vờ như là bó tay soa? Làm ơn nể măt anh chút được không hả?

Tiểu Lại: Uầy…..Được rồi, anh khó hầu hạ ghê.

Mộc Mộc: Xem ra anh cần phải ra tuyệt chiêu rồi!

Tiểu Lại: Tuyệt chiêu gì cơ?

Mộc Mộc: Em đừng nói nhảm, câu hỏi!

Tiểu Lại: Trả lời!

Mộc Mộc: Đố một người mẹ nghe được tiếng con khóc, nhưng lại dùng đầu ngón chân mình cho con bú, tại sao vậy?

Tiểu Lại: Hả? Dùng đầu ngón chân sao? Sao lại như vậy? Chắc chắn anh đặt câu hỏi sai rồi.

Mộc Mộc: Hehe, em không đoán được chứ gì? Em nghĩ tiếp đi.

Tiểu Lại: Bởi vì đầu ngón chân của người mẹ tự động chảy ra sữa.

Mộc Mộc: Chảy cái đầu em ấy mà chảy! Đoán cho đàng hoàng, đứng đắn xíu.

Tiểu Lại: Được rồi, em chịu thua, em không đoán được.

Mộc Mộc: Ha ha…..Em cũng có ngày hôm nay! Nói cho em biết, là bởi vì người mẹ nghe thấy tiếng con khóc nên mới dùng đầu ngón chân chọt ông chồng, bảo rằng, nè, con khóc kìa, anh nhanh cho nó uống sữa đi!

…….

Mộc Mộc: Tiểu Lại, sao em lại nhìn anh bằng vẻ mặt đắm đuối đó hả?

……

Mộc Mộc (có dự cảm không lành): Khụ khụ, ý là sau này nếu tụi mình có con thì em sẽ đối xử với anh như thế sao?

Tiểu Lại: Không phải đâu, sao em có thể làm vậy với anh được chứ, người phụ này kỳ quá, sao có thể đối xử với chồng của mình như thế?

Mộc Mộc (siết tay, giận dữ): Đúng vậy.

Tiểu Lại: Ngày nào chồng cũng đi làm vất vả như vậy, sao lại nỡ đối xử như thế.

Mộc Mộc: Hu hu, Tiểu Lại ơi, em tốt quá.

Tiểu Lại: Sau này tụi mình có con, em sẽ dạy con gọi bố đầu tiên!

Mộc Mộc: Vậy sao? Vậy sao? Tại sao em không dạy con gọi mẹ? Là vì em cảm thấy anh quan trọng nhất sao?

Tiểu Lại: Hehe, có một chút, nhưng mà chủ yếu là nếu đêm đó con khóc thì sẽ là như vầy: Hu hu…..Hu hu….Bố ơi…..Hu hu…..Bố ơi…..Lúc đó em có thể danh chính ngôn thuận dùng đầu ngón chân chọt anh, bảo rằng “Nè, chồng ơi, con gọi anh kìa……”

Mộc Mộc:……

***

2,

Ngày 26 tháng 08 năm 2006

Kinh nghiệm rút ra được ngày hôm nay —- Thật sự không thể để Mộc Mộc làm việc nhà.

Tiểu Lại: Mộc Mộc ơi, anh đừng vứt quần áo bẩn lên ghế sô pha mà quăng nó thẳng vào trong máy giặt đi; Lúc anh ăn dưa hấu thì đừng nhả hột lên sàn nha, nếu không cả đám gián kéo nhau tới đấy, mất công phải lau nhà nữa; Em đã nói anh bao nhiêu lần rồi, dùng xong dao cạo râu thì phải bỏ vào trong ngăn kéo. Anh nhìn anh xem, xuề xoà muốn chết, cả ngày em đi theo sau đít hầu hạ anh như bảo mẫu vậy ấy, anh không thể khiến em bớt lo được hả?

Mộc Mộc (mất kiên nhẫn): Anh thế nào cơ?

Tiểu Lại: Anh nhìn đống lộn xộn trên sô pha kìa, đi dọn lại ngay! Cả ngày em đi làm, về còn phải làm việc nhà rồi nấu cơm, anh chỉ biết làm hỏng việc của em thôi!

Mộc Mộc: Cuối tuần anh cũng làm vậy.

Tiểu Lại: Anh làm cái rắm ấy, đồ ăn cũng là cuối tuần em đi mua với anh, đồ ăn cũng do em rửa, nấu cơm cũng là em, anh chỉ việc chờ cơm chín thôi, có gì để tranh công hả?

Mộc Mộc: Em đừng nói nữa, anh lập tức đi dọn dẹp không được sao.

Mười phút sau, sô pha cũng đã được dọn rất sạch sẽ.

Mộc Mộc: Hì hì…..Tiểu Lại ơi, anh dọn xong rồi.

Tiểu Lại: orz…..Anh gọi đây là dọn dẹp đó hả?

Mộc Mộc: Sao vậy?

Tiểu Lại: Trên sô pha thì sạch sẽ, nhưng anh cũng không thể…..Cũng không thể, chất thành đống được chứ?

Mộc Mộc: Nhưng mà không chất thành đống thì để ở đâu được chứ, nếu anh ném hết những thứ không cần đi, lỡ đến lúc cần dùng anh lại không biết nó nằm ở đâu, nên chỉ đành chất thành đống thôi…..

Tiểu Lại: orz…..Có thể nhờ ngài…..Dọn lại đồ đạc sạch sẽ được không?

Mộc Mộc: Em lắm chuyện ghê á.

Tiểu Lại: Em xin lỗi, chuyện đó, đồ dơ không được ném lên sô pha nữa, có nghe chưa?

Mộc Mộc:…..Biết rồi.

So In Love (Tình Yêu Của Đời Em)Tác giả: Tô Tiểu LạiTruyện Đô ThịMộc Mộc viết 1, Gần đây chỉ cần ở cùng Tiểu Lại, cô sẽ nằm sấp lải nhải trái một câu “Bao giờ chúng ta mới giao tác phẩm kỷ niệm hai năm thành lập chuyên mục ‘The Least Talk’ đây?”, sau đó phải một câu “Lúc nào anh mới viết lời tựa “Tình yêu của đời em” cho em?”. Quả thực là còn đáng ghét hơn cả Đường Tăng trong Đại Thoại Tây Du, giờ tôi đã hiểu vì sao Tôn Ngộ Không lại phản nghịch như vậy rồi. Tôi sợ rất nhiều thứ trên đời, mà viết văn chính là một trong những truyện đó. Lấy áng văn chương này như lời nói đầu, giờ phút này tôi cũng không biết nói những điều này có phải là vô nghĩa không, cứ xem như là phần giới thiệu của “Tình yêu của đời em” vậy. * 2, Tiểu Lại là một cao thủ về kể chuyện, thậm chí còn là một bậc thầy kể chuyện cười, chỉ với một việc nhỏ đơn giản trong cuộc sống hàng ngày, nhưng dưới ngòi bút của cô ấy thì sẽ lập tức trở nên sinh động hẳn. Hệt như một tay đầu bếp, chỉ với một quả dưa leo mà cũng có thể khắc thành bông hoa. —–Dùng cách nói phổ biến hiện tại chính là,… 1,Ngày 04 tháng 08 năm  2006Kinh nghiệm rút ra được ngày hôm nay —– Mộc Mộc ngốc quá đi thôi, muahaha.Mộc Mộc: Tiểu Lại, hôm nay mình chơi hỏi xoáy hack não đi, em đoán thử xem.Tiểu Lại: Được thôi.Mộc Mộc: Chuyện gì cần làm sau khi kết hôn?Tiểu Lại: Chuyện này…..Chuyện này ấy hả…..Hehe, đương nhiên là……Đương nhiên là…..Đương nhiên là ly hôn rồi.Mộc Mộc: Em biết sao, có phải em từng nghe rồi không?Tiểu Lại: Đâu có, là do em quá thông minh đó thôi. Anh hỏi tiếp câu khác đi.Mộc Mộc: Ờm….Trước khi ngủ cần phải làm gì?Tiểu Lại: Đương nhiên là nhắm mắt rồi.Mộc Mộc: Chơi chả vui gì cả, em đoán đúng hết khiến anh không có cảm giác thành tựu. Em không thể giả vờ như là bó tay soa? Làm ơn nể măt anh chút được không hả?Tiểu Lại: Uầy…..Được rồi, anh khó hầu hạ ghê.Mộc Mộc: Xem ra anh cần phải ra tuyệt chiêu rồi!Tiểu Lại: Tuyệt chiêu gì cơ?Mộc Mộc: Em đừng nói nhảm, câu hỏi!Tiểu Lại: Trả lời!Mộc Mộc: Đố một người mẹ nghe được tiếng con khóc, nhưng lại dùng đầu ngón chân mình cho con bú, tại sao vậy?Tiểu Lại: Hả? Dùng đầu ngón chân sao? Sao lại như vậy? Chắc chắn anh đặt câu hỏi sai rồi.Mộc Mộc: Hehe, em không đoán được chứ gì? Em nghĩ tiếp đi.Tiểu Lại: Bởi vì đầu ngón chân của người mẹ tự động chảy ra sữa.Mộc Mộc: Chảy cái đầu em ấy mà chảy! Đoán cho đàng hoàng, đứng đắn xíu.Tiểu Lại: Được rồi, em chịu thua, em không đoán được.Mộc Mộc: Ha ha…..Em cũng có ngày hôm nay! Nói cho em biết, là bởi vì người mẹ nghe thấy tiếng con khóc nên mới dùng đầu ngón chân chọt ông chồng, bảo rằng, nè, con khóc kìa, anh nhanh cho nó uống sữa đi!…….Mộc Mộc: Tiểu Lại, sao em lại nhìn anh bằng vẻ mặt đắm đuối đó hả?……Mộc Mộc (có dự cảm không lành): Khụ khụ, ý là sau này nếu tụi mình có con thì em sẽ đối xử với anh như thế sao?Tiểu Lại: Không phải đâu, sao em có thể làm vậy với anh được chứ, người phụ này kỳ quá, sao có thể đối xử với chồng của mình như thế?Mộc Mộc (siết tay, giận dữ): Đúng vậy.Tiểu Lại: Ngày nào chồng cũng đi làm vất vả như vậy, sao lại nỡ đối xử như thế.Mộc Mộc: Hu hu, Tiểu Lại ơi, em tốt quá.Tiểu Lại: Sau này tụi mình có con, em sẽ dạy con gọi bố đầu tiên!Mộc Mộc: Vậy sao? Vậy sao? Tại sao em không dạy con gọi mẹ? Là vì em cảm thấy anh quan trọng nhất sao?Tiểu Lại: Hehe, có một chút, nhưng mà chủ yếu là nếu đêm đó con khóc thì sẽ là như vầy: Hu hu…..Hu hu….Bố ơi…..Hu hu…..Bố ơi…..Lúc đó em có thể danh chính ngôn thuận dùng đầu ngón chân chọt anh, bảo rằng “Nè, chồng ơi, con gọi anh kìa……”Mộc Mộc:……***2,Ngày 26 tháng 08 năm 2006Kinh nghiệm rút ra được ngày hôm nay —- Thật sự không thể để Mộc Mộc làm việc nhà.Tiểu Lại: Mộc Mộc ơi, anh đừng vứt quần áo bẩn lên ghế sô pha mà quăng nó thẳng vào trong máy giặt đi; Lúc anh ăn dưa hấu thì đừng nhả hột lên sàn nha, nếu không cả đám gián kéo nhau tới đấy, mất công phải lau nhà nữa; Em đã nói anh bao nhiêu lần rồi, dùng xong dao cạo râu thì phải bỏ vào trong ngăn kéo. Anh nhìn anh xem, xuề xoà muốn chết, cả ngày em đi theo sau đít hầu hạ anh như bảo mẫu vậy ấy, anh không thể khiến em bớt lo được hả?Mộc Mộc (mất kiên nhẫn): Anh thế nào cơ?Tiểu Lại: Anh nhìn đống lộn xộn trên sô pha kìa, đi dọn lại ngay! Cả ngày em đi làm, về còn phải làm việc nhà rồi nấu cơm, anh chỉ biết làm hỏng việc của em thôi!Mộc Mộc: Cuối tuần anh cũng làm vậy.Tiểu Lại: Anh làm cái rắm ấy, đồ ăn cũng là cuối tuần em đi mua với anh, đồ ăn cũng do em rửa, nấu cơm cũng là em, anh chỉ việc chờ cơm chín thôi, có gì để tranh công hả?Mộc Mộc: Em đừng nói nữa, anh lập tức đi dọn dẹp không được sao.Mười phút sau, sô pha cũng đã được dọn rất sạch sẽ.Mộc Mộc: Hì hì…..Tiểu Lại ơi, anh dọn xong rồi.Tiểu Lại: orz…..Anh gọi đây là dọn dẹp đó hả?Mộc Mộc: Sao vậy?Tiểu Lại: Trên sô pha thì sạch sẽ, nhưng anh cũng không thể…..Cũng không thể, chất thành đống được chứ?Mộc Mộc: Nhưng mà không chất thành đống thì để ở đâu được chứ, nếu anh ném hết những thứ không cần đi, lỡ đến lúc cần dùng anh lại không biết nó nằm ở đâu, nên chỉ đành chất thành đống thôi…..Tiểu Lại: orz…..Có thể nhờ ngài…..Dọn lại đồ đạc sạch sẽ được không?Mộc Mộc: Em lắm chuyện ghê á.Tiểu Lại: Em xin lỗi, chuyện đó, đồ dơ không được ném lên sô pha nữa, có nghe chưa?Mộc Mộc:…..Biết rồi.

Chương 28: 08/ 2006