Tác giả:

- Mình đúng là xui xẻo mà, vừa mới mất việc xong giờ còn bị đuổi ra khỏi nhà nữa! Cô vừa đi vừa nghĩ, đến lúc chân của cô mỏi nhừ thì cô mới ý thức được xung quanh cô toàn là những nhà cao tầng. Cô đột nhiên nhớ đến lời giới thiệu của một người lạ, thấy nơi được giới thiệu cũng gần đây nên cô quyết định đi thử xem có được việc không. Tới nơi cô ngây người một lúc ngắm nhìn căn biệt thự trước mặt, vì cô không ngờ cô sẽ sắp phải làm bảo mẫu ở nơi xa hoa như vậy và hiện giờ cô sắp phải bước vào một căn biệt thự xa hoa mà cô có làm cả đời cũng không bao giờ có đủ tiền để mua. Cô chỉnh lại quần áo, hít một hơi thật sâu lấy tinh thần rồi mới bắt đầu bấm chuông *kính coong* Một người tầm 50 tuổi bước ra mở cửa. Cô thấy vậy liền lễ phép nói: - Cháu chào bác! Người đó thấy vậy liền chào lại: - Chào cháu, cháu đến đây để xin việc sao? - Vâng ạ, cháu nghe nói ở đây đang tuyển bảo mẫu nên cháu đến xin làm ạ. - Tuyển bảo mẫu? - Vâng ạ! Chẳng lẽ cháu đến nhầm nhà rồi sao ạ? - Không đâu! Cháu vào…

Chương 3

Hoá Ra Anh Giả NgốcTác giả: Thỏ ConTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng- Mình đúng là xui xẻo mà, vừa mới mất việc xong giờ còn bị đuổi ra khỏi nhà nữa! Cô vừa đi vừa nghĩ, đến lúc chân của cô mỏi nhừ thì cô mới ý thức được xung quanh cô toàn là những nhà cao tầng. Cô đột nhiên nhớ đến lời giới thiệu của một người lạ, thấy nơi được giới thiệu cũng gần đây nên cô quyết định đi thử xem có được việc không. Tới nơi cô ngây người một lúc ngắm nhìn căn biệt thự trước mặt, vì cô không ngờ cô sẽ sắp phải làm bảo mẫu ở nơi xa hoa như vậy và hiện giờ cô sắp phải bước vào một căn biệt thự xa hoa mà cô có làm cả đời cũng không bao giờ có đủ tiền để mua. Cô chỉnh lại quần áo, hít một hơi thật sâu lấy tinh thần rồi mới bắt đầu bấm chuông *kính coong* Một người tầm 50 tuổi bước ra mở cửa. Cô thấy vậy liền lễ phép nói: - Cháu chào bác! Người đó thấy vậy liền chào lại: - Chào cháu, cháu đến đây để xin việc sao? - Vâng ạ, cháu nghe nói ở đây đang tuyển bảo mẫu nên cháu đến xin làm ạ. - Tuyển bảo mẫu? - Vâng ạ! Chẳng lẽ cháu đến nhầm nhà rồi sao ạ? - Không đâu! Cháu vào… * Tại phòng của cô- Vợ ơi vợ đang làm gì đấy ?- Nhìn mà không thấy sao ? Đang cất quần áo- Để chồng giúp vợ cất- Không cần đâu- không sao chồng làm được mà- Đã bảo là không cần rồi mà- Vợ ...!vợ mắng chồng ( anh rơm rớm nước mắt )- Tôi .....!tôi không cố ý- Vậy để chồng cất quần áo cho vợ nha- Được rồi cất thì cất tôi không nói lại được anh- ...........* 1 lúc sau- Trời ơi anh làm gì với quần áo của tôi thế này- Thì chồng cất quần áo hộ vợ mà- Cất cái gì mà cất anh nhìn xem quần áo nhàu hết trơn rồi không những thế còn lộn xộn như đống rẻ lau- Chồng chẳng qua là muốn giúp vợ thôi mà- Anh giúp như thề thà không giúp còn hơn.Anh càng giúp tôi , tôi càng khổNghe thấy cô nói thế anh lủi thủi đi đến góc phòng ngồi úp mặt xuống đất lẩm bẩn :" chồng giúp vợ , vợ không khen thì thôi còn mắng chồng nữa ".Cô thấy vậy liền nghĩ :" có lẽ là mình hơi quá đáng thật , người ta là công tử nhà giàu có bao giờ làm mấy việc như vậy đâu , vậy mà mình còn trách người ta ".Nghĩ xong cô quyết định xin lỗi anh cô lững thững đi đến chỗ anh nói :" tôi xin lỗi , nãy tôi hơi quá đáng".Anh nghe cô nói vậy liền ngẩng đầu lên lắc đầu , bịt tai nói :" không nghe , không nghe thấy gì hết , không nghe thấy gì hết"- Thôi mà tha lỗi cho tôi đi mà- Không nghe thấy gì hết- Tôi làm thế nào anh mới tha thứ cho tôi đây ?- Vậy thì hôn chồng đi- Cái gì ? Hôn anh ?- Đúng thế , không những thế thôi đâu vợ còn phải gọi chồng là chồng từ giờ cho đến hết đời nữa cơ- Tôi không làm được- Tại sao ? Nếu vợ không làm chồng không chơi với vợ nữa , không thèm nói chuyện không tha lỗi đi méc với anh hai và baba- Được tôi làm là được chứ gì- uk- Nụ hôn đầu của tôi không nghờ là trao cho một kẻ ngốc- Vợ nói vậy là sao- Có nói anh cũng không hiểu đâu- Đã nói rồi phải gọi chồng là chồng rồi cơ mà- Rồi rồi chồng được chưa- Uk hôn chồng đi- biết rồiCô vừa hôn anh xong thì anh đứng bật dậy vừa cười vừa nói :" vợ bị lừa rồi haha"- Anh lừa tôi ?- ha ha ha đúng đấy vợ dễ lừa thậtCô nghe anh nói vậy liền thở dài nói :" không biết là anh ngốc thật hay giả vờ ngốc nữa ?"

* Tại phòng của cô

- Vợ ơi vợ đang làm gì đấy ?

- Nhìn mà không thấy sao ? Đang cất quần áo

- Để chồng giúp vợ cất

- Không cần đâu

- không sao chồng làm được mà

- Đã bảo là không cần rồi mà

- Vợ ...!vợ mắng chồng ( anh rơm rớm nước mắt )

- Tôi .....!tôi không cố ý

- Vậy để chồng cất quần áo cho vợ nha

- Được rồi cất thì cất tôi không nói lại được anh

- ...........

* 1 lúc sau

- Trời ơi anh làm gì với quần áo của tôi thế này

- Thì chồng cất quần áo hộ vợ mà

- Cất cái gì mà cất anh nhìn xem quần áo nhàu hết trơn rồi không những thế còn lộn xộn như đống rẻ lau

- Chồng chẳng qua là muốn giúp vợ thôi mà

- Anh giúp như thề thà không giúp còn hơn.

Anh càng giúp tôi , tôi càng khổ

Nghe thấy cô nói thế anh lủi thủi đi đến góc phòng ngồi úp mặt xuống đất lẩm bẩn :" chồng giúp vợ , vợ không khen thì thôi còn mắng chồng nữa ".

Cô thấy vậy liền nghĩ :" có lẽ là mình hơi quá đáng thật , người ta là công tử nhà giàu có bao giờ làm mấy việc như vậy đâu , vậy mà mình còn trách người ta ".

Nghĩ xong cô quyết định xin lỗi anh cô lững thững đi đến chỗ anh nói :" tôi xin lỗi , nãy tôi hơi quá đáng".

Anh nghe cô nói vậy liền ngẩng đầu lên lắc đầu , bịt tai nói :" không nghe , không nghe thấy gì hết , không nghe thấy gì hết"

- Thôi mà tha lỗi cho tôi đi mà

- Không nghe thấy gì hết

- Tôi làm thế nào anh mới tha thứ cho tôi đây ?

- Vậy thì hôn chồng đi

- Cái gì ? Hôn anh ?

- Đúng thế , không những thế thôi đâu vợ còn phải gọi chồng là chồng từ giờ cho đến hết đời nữa cơ

- Tôi không làm được

- Tại sao ? Nếu vợ không làm chồng không chơi với vợ nữa , không thèm nói chuyện không tha lỗi đi méc với anh hai và baba

- Được tôi làm là được chứ gì

- uk

- Nụ hôn đầu của tôi không nghờ là trao cho một kẻ ngốc

- Vợ nói vậy là sao

- Có nói anh cũng không hiểu đâu

- Đã nói rồi phải gọi chồng là chồng rồi cơ mà

- Rồi rồi chồng được chưa

- Uk hôn chồng đi

- biết rồi

Cô vừa hôn anh xong thì anh đứng bật dậy vừa cười vừa nói :" vợ bị lừa rồi haha"

- Anh lừa tôi ?

- ha ha ha đúng đấy vợ dễ lừa thật

Cô nghe anh nói vậy liền thở dài nói :" không biết là anh ngốc thật hay giả vờ ngốc nữa ?"

Hoá Ra Anh Giả NgốcTác giả: Thỏ ConTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng- Mình đúng là xui xẻo mà, vừa mới mất việc xong giờ còn bị đuổi ra khỏi nhà nữa! Cô vừa đi vừa nghĩ, đến lúc chân của cô mỏi nhừ thì cô mới ý thức được xung quanh cô toàn là những nhà cao tầng. Cô đột nhiên nhớ đến lời giới thiệu của một người lạ, thấy nơi được giới thiệu cũng gần đây nên cô quyết định đi thử xem có được việc không. Tới nơi cô ngây người một lúc ngắm nhìn căn biệt thự trước mặt, vì cô không ngờ cô sẽ sắp phải làm bảo mẫu ở nơi xa hoa như vậy và hiện giờ cô sắp phải bước vào một căn biệt thự xa hoa mà cô có làm cả đời cũng không bao giờ có đủ tiền để mua. Cô chỉnh lại quần áo, hít một hơi thật sâu lấy tinh thần rồi mới bắt đầu bấm chuông *kính coong* Một người tầm 50 tuổi bước ra mở cửa. Cô thấy vậy liền lễ phép nói: - Cháu chào bác! Người đó thấy vậy liền chào lại: - Chào cháu, cháu đến đây để xin việc sao? - Vâng ạ, cháu nghe nói ở đây đang tuyển bảo mẫu nên cháu đến xin làm ạ. - Tuyển bảo mẫu? - Vâng ạ! Chẳng lẽ cháu đến nhầm nhà rồi sao ạ? - Không đâu! Cháu vào… * Tại phòng của cô- Vợ ơi vợ đang làm gì đấy ?- Nhìn mà không thấy sao ? Đang cất quần áo- Để chồng giúp vợ cất- Không cần đâu- không sao chồng làm được mà- Đã bảo là không cần rồi mà- Vợ ...!vợ mắng chồng ( anh rơm rớm nước mắt )- Tôi .....!tôi không cố ý- Vậy để chồng cất quần áo cho vợ nha- Được rồi cất thì cất tôi không nói lại được anh- ...........* 1 lúc sau- Trời ơi anh làm gì với quần áo của tôi thế này- Thì chồng cất quần áo hộ vợ mà- Cất cái gì mà cất anh nhìn xem quần áo nhàu hết trơn rồi không những thế còn lộn xộn như đống rẻ lau- Chồng chẳng qua là muốn giúp vợ thôi mà- Anh giúp như thề thà không giúp còn hơn.Anh càng giúp tôi , tôi càng khổNghe thấy cô nói thế anh lủi thủi đi đến góc phòng ngồi úp mặt xuống đất lẩm bẩn :" chồng giúp vợ , vợ không khen thì thôi còn mắng chồng nữa ".Cô thấy vậy liền nghĩ :" có lẽ là mình hơi quá đáng thật , người ta là công tử nhà giàu có bao giờ làm mấy việc như vậy đâu , vậy mà mình còn trách người ta ".Nghĩ xong cô quyết định xin lỗi anh cô lững thững đi đến chỗ anh nói :" tôi xin lỗi , nãy tôi hơi quá đáng".Anh nghe cô nói vậy liền ngẩng đầu lên lắc đầu , bịt tai nói :" không nghe , không nghe thấy gì hết , không nghe thấy gì hết"- Thôi mà tha lỗi cho tôi đi mà- Không nghe thấy gì hết- Tôi làm thế nào anh mới tha thứ cho tôi đây ?- Vậy thì hôn chồng đi- Cái gì ? Hôn anh ?- Đúng thế , không những thế thôi đâu vợ còn phải gọi chồng là chồng từ giờ cho đến hết đời nữa cơ- Tôi không làm được- Tại sao ? Nếu vợ không làm chồng không chơi với vợ nữa , không thèm nói chuyện không tha lỗi đi méc với anh hai và baba- Được tôi làm là được chứ gì- uk- Nụ hôn đầu của tôi không nghờ là trao cho một kẻ ngốc- Vợ nói vậy là sao- Có nói anh cũng không hiểu đâu- Đã nói rồi phải gọi chồng là chồng rồi cơ mà- Rồi rồi chồng được chưa- Uk hôn chồng đi- biết rồiCô vừa hôn anh xong thì anh đứng bật dậy vừa cười vừa nói :" vợ bị lừa rồi haha"- Anh lừa tôi ?- ha ha ha đúng đấy vợ dễ lừa thậtCô nghe anh nói vậy liền thở dài nói :" không biết là anh ngốc thật hay giả vờ ngốc nữa ?"

Chương 3