Tác giả:

- Mình đúng là xui xẻo mà, vừa mới mất việc xong giờ còn bị đuổi ra khỏi nhà nữa! Cô vừa đi vừa nghĩ, đến lúc chân của cô mỏi nhừ thì cô mới ý thức được xung quanh cô toàn là những nhà cao tầng. Cô đột nhiên nhớ đến lời giới thiệu của một người lạ, thấy nơi được giới thiệu cũng gần đây nên cô quyết định đi thử xem có được việc không. Tới nơi cô ngây người một lúc ngắm nhìn căn biệt thự trước mặt, vì cô không ngờ cô sẽ sắp phải làm bảo mẫu ở nơi xa hoa như vậy và hiện giờ cô sắp phải bước vào một căn biệt thự xa hoa mà cô có làm cả đời cũng không bao giờ có đủ tiền để mua. Cô chỉnh lại quần áo, hít một hơi thật sâu lấy tinh thần rồi mới bắt đầu bấm chuông *kính coong* Một người tầm 50 tuổi bước ra mở cửa. Cô thấy vậy liền lễ phép nói: - Cháu chào bác! Người đó thấy vậy liền chào lại: - Chào cháu, cháu đến đây để xin việc sao? - Vâng ạ, cháu nghe nói ở đây đang tuyển bảo mẫu nên cháu đến xin làm ạ. - Tuyển bảo mẫu? - Vâng ạ! Chẳng lẽ cháu đến nhầm nhà rồi sao ạ? - Không đâu! Cháu vào…

Chương 36

Hoá Ra Anh Giả NgốcTác giả: Thỏ ConTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng- Mình đúng là xui xẻo mà, vừa mới mất việc xong giờ còn bị đuổi ra khỏi nhà nữa! Cô vừa đi vừa nghĩ, đến lúc chân của cô mỏi nhừ thì cô mới ý thức được xung quanh cô toàn là những nhà cao tầng. Cô đột nhiên nhớ đến lời giới thiệu của một người lạ, thấy nơi được giới thiệu cũng gần đây nên cô quyết định đi thử xem có được việc không. Tới nơi cô ngây người một lúc ngắm nhìn căn biệt thự trước mặt, vì cô không ngờ cô sẽ sắp phải làm bảo mẫu ở nơi xa hoa như vậy và hiện giờ cô sắp phải bước vào một căn biệt thự xa hoa mà cô có làm cả đời cũng không bao giờ có đủ tiền để mua. Cô chỉnh lại quần áo, hít một hơi thật sâu lấy tinh thần rồi mới bắt đầu bấm chuông *kính coong* Một người tầm 50 tuổi bước ra mở cửa. Cô thấy vậy liền lễ phép nói: - Cháu chào bác! Người đó thấy vậy liền chào lại: - Chào cháu, cháu đến đây để xin việc sao? - Vâng ạ, cháu nghe nói ở đây đang tuyển bảo mẫu nên cháu đến xin làm ạ. - Tuyển bảo mẫu? - Vâng ạ! Chẳng lẽ cháu đến nhầm nhà rồi sao ạ? - Không đâu! Cháu vào… Cô thở dài gọi Chương Mỹ :" Chương Mỹ này ! "- Dạ ! chị gọi em có việc gì ?- Hay là để cho Ngải Luân ở hết hôm nay điChương Mỹ khẽ cười đáp :" vâng ! Em sẽ cho Ngải Luân ở hết hôm nay như lời của chị nói ! "Ngải Luân mừng rỡ nắm tay cô nói :" cảm ơn cô ! Duy An "Chương Mỹ chỉ vào mặt Ngải Luân nói :" anh nên nhớ là anh ở lại là do chị dâu em nói giúp cho anh "- Anh nhớ ! Nhớ rồi !Ngải Luân vừa nói xong anh liền nắm tay cô gọi cô :" vợ ơi ! "- Gì vậy chồng ?- Có phải Ngải Luân sắp cưới Chương Mỹ đúng không ?- Uk ! Đúng vậy !- Vậy tại sao Ngải luân , cậu ta lại gọi vợ bằng tên đáng lẽ phải gọi là chị chứ ?Chương Mỹ nghe anh nói xong thì hai tay đập lại với nhau kêu lên :" đúng rồi ha ! Vậy mà em quên mất.Ngải Luân tại sao anh dám gọi chị dâu em bằng tên "Ngải Luân xua xua tay đáp lại :" không .......!không đấy chỉ là thói quen thôi "Chương Mỹ nhìn Ngải Luân đầy sắc bén thốt lên :" Ồ ! Là thói quen sao ? "- Anh ......!anh sẽ sửa lại mà- Sửa như thế nào ?- Anh ....!anh sẽ gọi cô ấy là chị vợ !- Thực hành ngay và luôn- Tuân lệnhAnh như có vẻ nghe được câu trả lời như ý quay qua khuyên cô :" vợ về phòng nghỉ ngơi đi để chồng xuống bếp nấu cho vợ ăn "Cả ba nghe anh nói vậy mắt chữ A miệng chữ O đồng thanh kêu lên :" CÁI GÌ ? "Anh ngây ngốc chỉ tay lên miệng nói :" có chuyện gì sao ? "Cô bất an hỏi anh :" Chồng có làm được không đấy? "- Chồng làm được mà !Chương Mỹ lo lẵng vì anh chưa một lần nào vào bếp cả nói :" hay là anh để em làm cho dù gì anh cũng chưa lần nào nấu đồ ăn mà "- Không sao đâu được mà ! Được mà!- Được cái đầu cậu ý ! Là con trai là không vào giờ được vào bếp nhớ chưa ?Anh cười như không cười rồi dưng dưng nước mắt nói :" vợ ơi cậu ta mắng chồng ! "Cô quay sang mắng Ngải Luân :" Ngải Luân tại sao anh lại làm chồng tôi khóc ! Chẳng qua chồng tôi lo cho tôi mới làm ! vậy tại sao anh lại mắng chồng tôi ? "Chương Mỹ cũng ùa theo cô :" tại sao anh lại làm anh hai em khóc ? "- Anh ........!anh không cố ý- Không cố ý ? Nghe hay nhỉ ( Chương Mỹ nói )- Anh ....!anh .........- Còn không mau xin lỗi anh hai em đi- Vâng !Nói xong Ngải Luân quay ra anh Trịnh trọng nói :" anh vợ em xin lỗi "Anh cười thỏa mãn nói :" không sao đâu.Mà em rể đây không phải là rất bận sao ? "- Không bận , không bận- Vậy sao ?- Đúng vậy , đúng vậy !Cô có chút lo lẵng về anh liền gọi anh :" chồng này ! "- Gì vậy vợ ?- Chồng chưa từng nấu cơm phải không ?- Uk !- Hay là chồng cho vợ giúp chồng một tay có được không ?Chương Mỹ xen ngang cuộc nói chuyện của cô và anh :" không được ! "- Tại sao ?- Vì anh hai muốn làm đồ ăn cho chị , chị giúp anh hai như vậy là không được , đúng không anh hai ?Anh dơ ngón cái lên nói :" đúng vậy ! Chương Mỹ nói không sai "- Vậy thì chị lên phòng nghỉ ngơi.Em sẽ phụ anh hai làm đồ ăn- Vậy có được không ?- Được mà ! Được mà ! ( Chương Mỹ vừa nói vừa đẩy cô hướng về phòng )Vì có Chương Mỹ nên cô cũng yên tâm phần nào mà lên phòng nghỉ ngơi.Còn Ngải Luân thì thong dong ngồi ở phòng khách mà đợi bữa cơm đến vì đây là lần đầu tiên mà thằng bạn thân nấu cơm nên phải thử xem tay nghe của anh như thế nàoChương Mỹ vào bếp giúp anh thì anh đuổi như đuổi tà , hiện giờ phòng bếp là lãnh địa của anh không một ai được phép bước vào

Cô thở dài gọi Chương Mỹ :" Chương Mỹ này ! "

- Dạ ! chị gọi em có việc gì ?

- Hay là để cho Ngải Luân ở hết hôm nay đi

Chương Mỹ khẽ cười đáp :" vâng ! Em sẽ cho Ngải Luân ở hết hôm nay như lời của chị nói ! "

Ngải Luân mừng rỡ nắm tay cô nói :" cảm ơn cô ! Duy An "

Chương Mỹ chỉ vào mặt Ngải Luân nói :" anh nên nhớ là anh ở lại là do chị dâu em nói giúp cho anh "

- Anh nhớ ! Nhớ rồi !

Ngải Luân vừa nói xong anh liền nắm tay cô gọi cô :" vợ ơi ! "

- Gì vậy chồng ?

- Có phải Ngải Luân sắp cưới Chương Mỹ đúng không ?

- Uk ! Đúng vậy !

- Vậy tại sao Ngải luân , cậu ta lại gọi vợ bằng tên đáng lẽ phải gọi là chị chứ ?

Chương Mỹ nghe anh nói xong thì hai tay đập lại với nhau kêu lên :" đúng rồi ha ! Vậy mà em quên mất.

Ngải Luân tại sao anh dám gọi chị dâu em bằng tên "

Ngải Luân xua xua tay đáp lại :" không .......!không đấy chỉ là thói quen thôi "

Chương Mỹ nhìn Ngải Luân đầy sắc bén thốt lên :" Ồ ! Là thói quen sao ? "

- Anh ......!anh sẽ sửa lại mà

- Sửa như thế nào ?

- Anh ....!anh sẽ gọi cô ấy là chị vợ !

- Thực hành ngay và luôn

- Tuân lệnh

Anh như có vẻ nghe được câu trả lời như ý quay qua khuyên cô :" vợ về phòng nghỉ ngơi đi để chồng xuống bếp nấu cho vợ ăn "

Cả ba nghe anh nói vậy mắt chữ A miệng chữ O đồng thanh kêu lên :" CÁI GÌ ? "

Anh ngây ngốc chỉ tay lên miệng nói :" có chuyện gì sao ? "

Cô bất an hỏi anh :" Chồng có làm được không đấy? "

- Chồng làm được mà !

Chương Mỹ lo lẵng vì anh chưa một lần nào vào bếp cả nói :" hay là anh để em làm cho dù gì anh cũng chưa lần nào nấu đồ ăn mà "

- Không sao đâu được mà ! Được mà!

- Được cái đầu cậu ý ! Là con trai là không vào giờ được vào bếp nhớ chưa ?

Anh cười như không cười rồi dưng dưng nước mắt nói :" vợ ơi cậu ta mắng chồng ! "

Cô quay sang mắng Ngải Luân :" Ngải Luân tại sao anh lại làm chồng tôi khóc ! Chẳng qua chồng tôi lo cho tôi mới làm ! vậy tại sao anh lại mắng chồng tôi ? "

Chương Mỹ cũng ùa theo cô :" tại sao anh lại làm anh hai em khóc ? "

- Anh ........!anh không cố ý

- Không cố ý ? Nghe hay nhỉ ( Chương Mỹ nói )

- Anh ....!anh .........

- Còn không mau xin lỗi anh hai em đi

- Vâng !

Nói xong Ngải Luân quay ra anh Trịnh trọng nói :" anh vợ em xin lỗi "

Anh cười thỏa mãn nói :" không sao đâu.

Mà em rể đây không phải là rất bận sao ? "

- Không bận , không bận

- Vậy sao ?

- Đúng vậy , đúng vậy !

Cô có chút lo lẵng về anh liền gọi anh :" chồng này ! "

- Gì vậy vợ ?

- Chồng chưa từng nấu cơm phải không ?

- Uk !

- Hay là chồng cho vợ giúp chồng một tay có được không ?

Chương Mỹ xen ngang cuộc nói chuyện của cô và anh :" không được ! "

- Tại sao ?

- Vì anh hai muốn làm đồ ăn cho chị , chị giúp anh hai như vậy là không được , đúng không anh hai ?

Anh dơ ngón cái lên nói :" đúng vậy ! Chương Mỹ nói không sai "

- Vậy thì chị lên phòng nghỉ ngơi.

Em sẽ phụ anh hai làm đồ ăn

- Vậy có được không ?

- Được mà ! Được mà ! ( Chương Mỹ vừa nói vừa đẩy cô hướng về phòng )

Vì có Chương Mỹ nên cô cũng yên tâm phần nào mà lên phòng nghỉ ngơi.

Còn Ngải Luân thì thong dong ngồi ở phòng khách mà đợi bữa cơm đến vì đây là lần đầu tiên mà thằng bạn thân nấu cơm nên phải thử xem tay nghe của anh như thế nào

Chương Mỹ vào bếp giúp anh thì anh đuổi như đuổi tà , hiện giờ phòng bếp là lãnh địa của anh không một ai được phép bước vào

Hoá Ra Anh Giả NgốcTác giả: Thỏ ConTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng- Mình đúng là xui xẻo mà, vừa mới mất việc xong giờ còn bị đuổi ra khỏi nhà nữa! Cô vừa đi vừa nghĩ, đến lúc chân của cô mỏi nhừ thì cô mới ý thức được xung quanh cô toàn là những nhà cao tầng. Cô đột nhiên nhớ đến lời giới thiệu của một người lạ, thấy nơi được giới thiệu cũng gần đây nên cô quyết định đi thử xem có được việc không. Tới nơi cô ngây người một lúc ngắm nhìn căn biệt thự trước mặt, vì cô không ngờ cô sẽ sắp phải làm bảo mẫu ở nơi xa hoa như vậy và hiện giờ cô sắp phải bước vào một căn biệt thự xa hoa mà cô có làm cả đời cũng không bao giờ có đủ tiền để mua. Cô chỉnh lại quần áo, hít một hơi thật sâu lấy tinh thần rồi mới bắt đầu bấm chuông *kính coong* Một người tầm 50 tuổi bước ra mở cửa. Cô thấy vậy liền lễ phép nói: - Cháu chào bác! Người đó thấy vậy liền chào lại: - Chào cháu, cháu đến đây để xin việc sao? - Vâng ạ, cháu nghe nói ở đây đang tuyển bảo mẫu nên cháu đến xin làm ạ. - Tuyển bảo mẫu? - Vâng ạ! Chẳng lẽ cháu đến nhầm nhà rồi sao ạ? - Không đâu! Cháu vào… Cô thở dài gọi Chương Mỹ :" Chương Mỹ này ! "- Dạ ! chị gọi em có việc gì ?- Hay là để cho Ngải Luân ở hết hôm nay điChương Mỹ khẽ cười đáp :" vâng ! Em sẽ cho Ngải Luân ở hết hôm nay như lời của chị nói ! "Ngải Luân mừng rỡ nắm tay cô nói :" cảm ơn cô ! Duy An "Chương Mỹ chỉ vào mặt Ngải Luân nói :" anh nên nhớ là anh ở lại là do chị dâu em nói giúp cho anh "- Anh nhớ ! Nhớ rồi !Ngải Luân vừa nói xong anh liền nắm tay cô gọi cô :" vợ ơi ! "- Gì vậy chồng ?- Có phải Ngải Luân sắp cưới Chương Mỹ đúng không ?- Uk ! Đúng vậy !- Vậy tại sao Ngải luân , cậu ta lại gọi vợ bằng tên đáng lẽ phải gọi là chị chứ ?Chương Mỹ nghe anh nói xong thì hai tay đập lại với nhau kêu lên :" đúng rồi ha ! Vậy mà em quên mất.Ngải Luân tại sao anh dám gọi chị dâu em bằng tên "Ngải Luân xua xua tay đáp lại :" không .......!không đấy chỉ là thói quen thôi "Chương Mỹ nhìn Ngải Luân đầy sắc bén thốt lên :" Ồ ! Là thói quen sao ? "- Anh ......!anh sẽ sửa lại mà- Sửa như thế nào ?- Anh ....!anh sẽ gọi cô ấy là chị vợ !- Thực hành ngay và luôn- Tuân lệnhAnh như có vẻ nghe được câu trả lời như ý quay qua khuyên cô :" vợ về phòng nghỉ ngơi đi để chồng xuống bếp nấu cho vợ ăn "Cả ba nghe anh nói vậy mắt chữ A miệng chữ O đồng thanh kêu lên :" CÁI GÌ ? "Anh ngây ngốc chỉ tay lên miệng nói :" có chuyện gì sao ? "Cô bất an hỏi anh :" Chồng có làm được không đấy? "- Chồng làm được mà !Chương Mỹ lo lẵng vì anh chưa một lần nào vào bếp cả nói :" hay là anh để em làm cho dù gì anh cũng chưa lần nào nấu đồ ăn mà "- Không sao đâu được mà ! Được mà!- Được cái đầu cậu ý ! Là con trai là không vào giờ được vào bếp nhớ chưa ?Anh cười như không cười rồi dưng dưng nước mắt nói :" vợ ơi cậu ta mắng chồng ! "Cô quay sang mắng Ngải Luân :" Ngải Luân tại sao anh lại làm chồng tôi khóc ! Chẳng qua chồng tôi lo cho tôi mới làm ! vậy tại sao anh lại mắng chồng tôi ? "Chương Mỹ cũng ùa theo cô :" tại sao anh lại làm anh hai em khóc ? "- Anh ........!anh không cố ý- Không cố ý ? Nghe hay nhỉ ( Chương Mỹ nói )- Anh ....!anh .........- Còn không mau xin lỗi anh hai em đi- Vâng !Nói xong Ngải Luân quay ra anh Trịnh trọng nói :" anh vợ em xin lỗi "Anh cười thỏa mãn nói :" không sao đâu.Mà em rể đây không phải là rất bận sao ? "- Không bận , không bận- Vậy sao ?- Đúng vậy , đúng vậy !Cô có chút lo lẵng về anh liền gọi anh :" chồng này ! "- Gì vậy vợ ?- Chồng chưa từng nấu cơm phải không ?- Uk !- Hay là chồng cho vợ giúp chồng một tay có được không ?Chương Mỹ xen ngang cuộc nói chuyện của cô và anh :" không được ! "- Tại sao ?- Vì anh hai muốn làm đồ ăn cho chị , chị giúp anh hai như vậy là không được , đúng không anh hai ?Anh dơ ngón cái lên nói :" đúng vậy ! Chương Mỹ nói không sai "- Vậy thì chị lên phòng nghỉ ngơi.Em sẽ phụ anh hai làm đồ ăn- Vậy có được không ?- Được mà ! Được mà ! ( Chương Mỹ vừa nói vừa đẩy cô hướng về phòng )Vì có Chương Mỹ nên cô cũng yên tâm phần nào mà lên phòng nghỉ ngơi.Còn Ngải Luân thì thong dong ngồi ở phòng khách mà đợi bữa cơm đến vì đây là lần đầu tiên mà thằng bạn thân nấu cơm nên phải thử xem tay nghe của anh như thế nàoChương Mỹ vào bếp giúp anh thì anh đuổi như đuổi tà , hiện giờ phòng bếp là lãnh địa của anh không một ai được phép bước vào

Chương 36