Edit: Vân Linh Nhược Vũ Đột nhiên xuất hiện biến cố, Thí Huyết Minh và tất cả người phía Tư Dạ Hàn đều lâm vào nghi hoặc. Mới vừa rồi... Đã xảy ra chuyện gì? Mọi người đang chú ý vào trận đấu của Tống Tĩnh và Eugene chợt phát hiện, chẳng biết lúc nào đã có hai chiếc xe màu đen lẳng lặng đứng bên ngoài vòng vây. "Là ai!!!" Kẻ mặt hề cảnh giác nghiêm nghị hét lớn. Bốn phía thị trấn đã bị phong tỏa, sao những người này lại vào được? Quan trọng nhất là, người nào có gan lớn như vậy, dám xông vào địa giới của Thí Huyết Minh, chẳng lẽ không sợ chết sao? Bởi vì mọi việc phát sinh quá mức quỷ dị, cũng tạm thời chưa biết lai lịch của đối phương, trong lúc nhất thời không ai dám hành động thiếu suy nghĩ. Tầm mắt mọi người đồng loạt nhìn về hai chiếc xe xuất hiện quỷ dị kia. Ám vệ nhanh chóng đỡ Tống Tĩnh về, cũng lo lắng nhìn sang. Hình như vừa rồi là giọng của một cô gái? Lưu Ảnh và Tống Tĩnh liên tục ra tay vẫn không đánh bại Eugene, nhưng cô gái kia chỉ nói một câu đã chỉ ra sơ hở của gã ta…

Chương 530: Mỗi tuần hẹn hò một lần

Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 3)Tác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhEdit: Vân Linh Nhược Vũ Đột nhiên xuất hiện biến cố, Thí Huyết Minh và tất cả người phía Tư Dạ Hàn đều lâm vào nghi hoặc. Mới vừa rồi... Đã xảy ra chuyện gì? Mọi người đang chú ý vào trận đấu của Tống Tĩnh và Eugene chợt phát hiện, chẳng biết lúc nào đã có hai chiếc xe màu đen lẳng lặng đứng bên ngoài vòng vây. "Là ai!!!" Kẻ mặt hề cảnh giác nghiêm nghị hét lớn. Bốn phía thị trấn đã bị phong tỏa, sao những người này lại vào được? Quan trọng nhất là, người nào có gan lớn như vậy, dám xông vào địa giới của Thí Huyết Minh, chẳng lẽ không sợ chết sao? Bởi vì mọi việc phát sinh quá mức quỷ dị, cũng tạm thời chưa biết lai lịch của đối phương, trong lúc nhất thời không ai dám hành động thiếu suy nghĩ. Tầm mắt mọi người đồng loạt nhìn về hai chiếc xe xuất hiện quỷ dị kia. Ám vệ nhanh chóng đỡ Tống Tĩnh về, cũng lo lắng nhìn sang. Hình như vừa rồi là giọng của một cô gái? Lưu Ảnh và Tống Tĩnh liên tục ra tay vẫn không đánh bại Eugene, nhưng cô gái kia chỉ nói một câu đã chỉ ra sơ hở của gã ta… Edit: Vân Linh Nhược VũTừ chủ động xếp hàng cho đến nụ hôn này...Vậy mà lúc trước cô còn ghét bỏ tư chất của anh...Tuy rằng nụ hôn này đã kết thúc, nhưng Tư Dạ Hàn vẫn không buông tay cô.Nội dung tiếp theo của bộ phim, Diệp Oản Oản không xem lọt nữa.Cuối cùng cũng có cảm giác hẹn hò rồi...Hiếm thấy nha...Sau khi hết phim, Diệp Oản Oản chờ Kiều Khả Hâm với Hàn Thiên Vũ ra, mới cùng Tư Dạ Hàn rời khỏi rạp chiếu phim.Ở bên ngoài, Hứa Dịch đã đợi sẵn.Lúc hai người đến gần, Hứa Dịch tròn mắt kinh ngạc, không ngờ ông chủ nhà mình lại chủ động nắm tay Diệp Oản Oản.Hứa Dịch không dám tin vào mắt mình. Nếu người khác hành động thân mật như vậy anh ta sẽ không kinh ngạc, nhưng đây là ông chủ nhà anh ta đấy! Loại khảo nghiệm lãng mạn cần EQ này được ông chủ áp dụng quả thật chẳng khác gì mò kim đáy bể!Ngủ trưa, ăn cơm, xem phim, nắm tay...Anh ta bổng phát hiện, ông chủ nhà mình càng ngày càng giống một người bình thường rồi.Oản Oản tiểu thư quá lợi hại!Thẳng đến lúc hai người tới gần, Hứa Dịch mới lấy lại tinh thần, vội xuống xe mở cửa.Sau khi lên xe, Tư Dạ Hàn lại khôi phục dáng vẻ cao lãnh.Diệp Oản Oản vội tranh công: "Sao nào? Cùng em ra ngoài đi dạo, có phải anh thấy thoải mái hơn nhiều không? Đồ trạch nam nhà anh, phải ra ngoài nhiều một chút!"Diệp Oản Oản nghĩ nghĩ, sau đó lại tiếp tục nói: "Bằng không về sau mỗi tuần chúng ta ra ngoài ít nhất một lần đi?"Tư Dạ Hàn bình tĩnh gật đầu: "Có thể."Nhìn ông chủ nhà mình bày ra dáng vẻ "tôi rất bình tĩnh", "tôi không mong chờ chút nào", Hứa Dịch: "..."Được rồi, vậy thì anh ta giả vờ tin vậy.Di động vang lên, là từ máy của Diệp Oản Oản.Sau khi nhìn thấy tên người gọi, sắc mặt Diệp Oản Oản chợt thay đổi."Xong rồi! Là Hàn Thiên Vũ gọi! Sao lại gọi cho em giờ này? Không phải đã phát hiện gì rồi chứ?" Diệp Oản Oản chột dạ không thôi.Tư Dạ Hàn nhìn thoáng qua cô: "Theo lý thuyết mà nói, sẽ không."Diệp Oản Oản cạn lời.Xin hỏi "lý thuyết" đó từ đâu mà có vậy?Chuông cuộc gọi reo đã lâu, càng giấu càng lộ, vì vậy Diệp Oản Oản chỉ có thể bắt máy, đè thấp giọng, khẩn trương dùng giọng nam hỏi: "A lô? Thiên Vũ, sao lại gọi cho tôi vào giờ này? Có việc gì sao?""Không có việc gì, chỉ muốn hỏi cậu có muốn đến buổi trao giải Kim Lan không thôi." Hàn Thiên Vũ hỏi."Hả, lễ trao giải Kim Lan?" Diệp Oản Oản sửng sốt một chút: "Lễ trao giải này tôi chắc chắn không vào được đâu.""Chị Hâm đã giúp cậu lấy một vé, nếu rảnh thì cùng nhau đi đi!" Hàn Thiên Vũ nói.Diệp Oản Oản hơi kinh ngạc, không ngờ Kiều Khả Hâm sẽ mời cô: "Việc này... Có hơi kì hay không?""Không có gì kì cả, cậu đi đi, dù sao đã sắp xếp xong vé rồi. Hôm nay tôi cùng chị Hâm đến rạp chiếu phim xem bộ Tĩnh Thù Truyện, bộ phim này quả thật không tệ, biết đâu lời tiên đoán của cậu sẽ thành sự thật đấy!" Hàn Thiên Vũ trêu ghẹo.Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng: "Là tôi uống say nói bừa thôi, hi vọng chị Hâm sẽ không để ý..."Hàn Thiên Vũ cười nói: "Yên tâm đi, chị ấy không để ý. Đúng rồi, cậu biết hôm nay tôi đã gặp ai ở rạp chiếu phim không?"

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Từ chủ động xếp hàng cho đến nụ hôn này...

Vậy mà lúc trước cô còn ghét bỏ tư chất của anh...

Tuy rằng nụ hôn này đã kết thúc, nhưng Tư Dạ Hàn vẫn không buông tay cô.

Nội dung tiếp theo của bộ phim, Diệp Oản Oản không xem lọt nữa.

Cuối cùng cũng có cảm giác hẹn hò rồi...

Hiếm thấy nha...

Sau khi hết phim, Diệp Oản Oản chờ Kiều Khả Hâm với Hàn Thiên Vũ ra, mới cùng Tư Dạ Hàn rời khỏi rạp chiếu phim.

Ở bên ngoài, Hứa Dịch đã đợi sẵn.

Lúc hai người đến gần, Hứa Dịch tròn mắt kinh ngạc, không ngờ ông chủ nhà mình lại chủ động nắm tay Diệp Oản Oản.

Hứa Dịch không dám tin vào mắt mình. Nếu người khác hành động thân mật như vậy anh ta sẽ không kinh ngạc, nhưng đây là ông chủ nhà anh ta đấy! Loại khảo nghiệm lãng mạn cần EQ này được ông chủ áp dụng quả thật chẳng khác gì mò kim đáy bể!

Ngủ trưa, ăn cơm, xem phim, nắm tay...

Anh ta bổng phát hiện, ông chủ nhà mình càng ngày càng giống một người bình thường rồi.

Oản Oản tiểu thư quá lợi hại!

Thẳng đến lúc hai người tới gần, Hứa Dịch mới lấy lại tinh thần, vội xuống xe mở cửa.

Sau khi lên xe, Tư Dạ Hàn lại khôi phục dáng vẻ cao lãnh.

Diệp Oản Oản vội tranh công: "Sao nào? Cùng em ra ngoài đi dạo, có phải anh thấy thoải mái hơn nhiều không? Đồ trạch nam nhà anh, phải ra ngoài nhiều một chút!"

Diệp Oản Oản nghĩ nghĩ, sau đó lại tiếp tục nói: "Bằng không về sau mỗi tuần chúng ta ra ngoài ít nhất một lần đi?"

Tư Dạ Hàn bình tĩnh gật đầu: "Có thể."

Nhìn ông chủ nhà mình bày ra dáng vẻ "tôi rất bình tĩnh", "tôi không mong chờ chút nào", Hứa Dịch: "..."

Được rồi, vậy thì anh ta giả vờ tin vậy.

Di động vang lên, là từ máy của Diệp Oản Oản.

Sau khi nhìn thấy tên người gọi, sắc mặt Diệp Oản Oản chợt thay đổi.

"Xong rồi! Là Hàn Thiên Vũ gọi! Sao lại gọi cho em giờ này? Không phải đã phát hiện gì rồi chứ?" Diệp Oản Oản chột dạ không thôi.

Tư Dạ Hàn nhìn thoáng qua cô: "Theo lý thuyết mà nói, sẽ không."

Diệp Oản Oản cạn lời.

Xin hỏi "lý thuyết" đó từ đâu mà có vậy?

Chuông cuộc gọi reo đã lâu, càng giấu càng lộ, vì vậy Diệp Oản Oản chỉ có thể bắt máy, đè thấp giọng, khẩn trương dùng giọng nam hỏi: "A lô? Thiên Vũ, sao lại gọi cho tôi vào giờ này? Có việc gì sao?"

"Không có việc gì, chỉ muốn hỏi cậu có muốn đến buổi trao giải Kim Lan không thôi." Hàn Thiên Vũ hỏi.

"Hả, lễ trao giải Kim Lan?" Diệp Oản Oản sửng sốt một chút: "Lễ trao giải này tôi chắc chắn không vào được đâu."

"Chị Hâm đã giúp cậu lấy một vé, nếu rảnh thì cùng nhau đi đi!" Hàn Thiên Vũ nói.

Diệp Oản Oản hơi kinh ngạc, không ngờ Kiều Khả Hâm sẽ mời cô: "Việc này... Có hơi kì hay không?"

"Không có gì kì cả, cậu đi đi, dù sao đã sắp xếp xong vé rồi. Hôm nay tôi cùng chị Hâm đến rạp chiếu phim xem bộ Tĩnh Thù Truyện, bộ phim này quả thật không tệ, biết đâu lời tiên đoán của cậu sẽ thành sự thật đấy!" Hàn Thiên Vũ trêu ghẹo.

Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng: "Là tôi uống say nói bừa thôi, hi vọng chị Hâm sẽ không để ý..."

Hàn Thiên Vũ cười nói: "Yên tâm đi, chị ấy không để ý. Đúng rồi, cậu biết hôm nay tôi đã gặp ai ở rạp chiếu phim không?"

Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 3)Tác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhEdit: Vân Linh Nhược Vũ Đột nhiên xuất hiện biến cố, Thí Huyết Minh và tất cả người phía Tư Dạ Hàn đều lâm vào nghi hoặc. Mới vừa rồi... Đã xảy ra chuyện gì? Mọi người đang chú ý vào trận đấu của Tống Tĩnh và Eugene chợt phát hiện, chẳng biết lúc nào đã có hai chiếc xe màu đen lẳng lặng đứng bên ngoài vòng vây. "Là ai!!!" Kẻ mặt hề cảnh giác nghiêm nghị hét lớn. Bốn phía thị trấn đã bị phong tỏa, sao những người này lại vào được? Quan trọng nhất là, người nào có gan lớn như vậy, dám xông vào địa giới của Thí Huyết Minh, chẳng lẽ không sợ chết sao? Bởi vì mọi việc phát sinh quá mức quỷ dị, cũng tạm thời chưa biết lai lịch của đối phương, trong lúc nhất thời không ai dám hành động thiếu suy nghĩ. Tầm mắt mọi người đồng loạt nhìn về hai chiếc xe xuất hiện quỷ dị kia. Ám vệ nhanh chóng đỡ Tống Tĩnh về, cũng lo lắng nhìn sang. Hình như vừa rồi là giọng của một cô gái? Lưu Ảnh và Tống Tĩnh liên tục ra tay vẫn không đánh bại Eugene, nhưng cô gái kia chỉ nói một câu đã chỉ ra sơ hở của gã ta… Edit: Vân Linh Nhược VũTừ chủ động xếp hàng cho đến nụ hôn này...Vậy mà lúc trước cô còn ghét bỏ tư chất của anh...Tuy rằng nụ hôn này đã kết thúc, nhưng Tư Dạ Hàn vẫn không buông tay cô.Nội dung tiếp theo của bộ phim, Diệp Oản Oản không xem lọt nữa.Cuối cùng cũng có cảm giác hẹn hò rồi...Hiếm thấy nha...Sau khi hết phim, Diệp Oản Oản chờ Kiều Khả Hâm với Hàn Thiên Vũ ra, mới cùng Tư Dạ Hàn rời khỏi rạp chiếu phim.Ở bên ngoài, Hứa Dịch đã đợi sẵn.Lúc hai người đến gần, Hứa Dịch tròn mắt kinh ngạc, không ngờ ông chủ nhà mình lại chủ động nắm tay Diệp Oản Oản.Hứa Dịch không dám tin vào mắt mình. Nếu người khác hành động thân mật như vậy anh ta sẽ không kinh ngạc, nhưng đây là ông chủ nhà anh ta đấy! Loại khảo nghiệm lãng mạn cần EQ này được ông chủ áp dụng quả thật chẳng khác gì mò kim đáy bể!Ngủ trưa, ăn cơm, xem phim, nắm tay...Anh ta bổng phát hiện, ông chủ nhà mình càng ngày càng giống một người bình thường rồi.Oản Oản tiểu thư quá lợi hại!Thẳng đến lúc hai người tới gần, Hứa Dịch mới lấy lại tinh thần, vội xuống xe mở cửa.Sau khi lên xe, Tư Dạ Hàn lại khôi phục dáng vẻ cao lãnh.Diệp Oản Oản vội tranh công: "Sao nào? Cùng em ra ngoài đi dạo, có phải anh thấy thoải mái hơn nhiều không? Đồ trạch nam nhà anh, phải ra ngoài nhiều một chút!"Diệp Oản Oản nghĩ nghĩ, sau đó lại tiếp tục nói: "Bằng không về sau mỗi tuần chúng ta ra ngoài ít nhất một lần đi?"Tư Dạ Hàn bình tĩnh gật đầu: "Có thể."Nhìn ông chủ nhà mình bày ra dáng vẻ "tôi rất bình tĩnh", "tôi không mong chờ chút nào", Hứa Dịch: "..."Được rồi, vậy thì anh ta giả vờ tin vậy.Di động vang lên, là từ máy của Diệp Oản Oản.Sau khi nhìn thấy tên người gọi, sắc mặt Diệp Oản Oản chợt thay đổi."Xong rồi! Là Hàn Thiên Vũ gọi! Sao lại gọi cho em giờ này? Không phải đã phát hiện gì rồi chứ?" Diệp Oản Oản chột dạ không thôi.Tư Dạ Hàn nhìn thoáng qua cô: "Theo lý thuyết mà nói, sẽ không."Diệp Oản Oản cạn lời.Xin hỏi "lý thuyết" đó từ đâu mà có vậy?Chuông cuộc gọi reo đã lâu, càng giấu càng lộ, vì vậy Diệp Oản Oản chỉ có thể bắt máy, đè thấp giọng, khẩn trương dùng giọng nam hỏi: "A lô? Thiên Vũ, sao lại gọi cho tôi vào giờ này? Có việc gì sao?""Không có việc gì, chỉ muốn hỏi cậu có muốn đến buổi trao giải Kim Lan không thôi." Hàn Thiên Vũ hỏi."Hả, lễ trao giải Kim Lan?" Diệp Oản Oản sửng sốt một chút: "Lễ trao giải này tôi chắc chắn không vào được đâu.""Chị Hâm đã giúp cậu lấy một vé, nếu rảnh thì cùng nhau đi đi!" Hàn Thiên Vũ nói.Diệp Oản Oản hơi kinh ngạc, không ngờ Kiều Khả Hâm sẽ mời cô: "Việc này... Có hơi kì hay không?""Không có gì kì cả, cậu đi đi, dù sao đã sắp xếp xong vé rồi. Hôm nay tôi cùng chị Hâm đến rạp chiếu phim xem bộ Tĩnh Thù Truyện, bộ phim này quả thật không tệ, biết đâu lời tiên đoán của cậu sẽ thành sự thật đấy!" Hàn Thiên Vũ trêu ghẹo.Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng: "Là tôi uống say nói bừa thôi, hi vọng chị Hâm sẽ không để ý..."Hàn Thiên Vũ cười nói: "Yên tâm đi, chị ấy không để ý. Đúng rồi, cậu biết hôm nay tôi đã gặp ai ở rạp chiếu phim không?"

Chương 530: Mỗi tuần hẹn hò một lần