Edit: Vân Linh Nhược Vũ Đột nhiên xuất hiện biến cố, Thí Huyết Minh và tất cả người phía Tư Dạ Hàn đều lâm vào nghi hoặc. Mới vừa rồi... Đã xảy ra chuyện gì? Mọi người đang chú ý vào trận đấu của Tống Tĩnh và Eugene chợt phát hiện, chẳng biết lúc nào đã có hai chiếc xe màu đen lẳng lặng đứng bên ngoài vòng vây. "Là ai!!!" Kẻ mặt hề cảnh giác nghiêm nghị hét lớn. Bốn phía thị trấn đã bị phong tỏa, sao những người này lại vào được? Quan trọng nhất là, người nào có gan lớn như vậy, dám xông vào địa giới của Thí Huyết Minh, chẳng lẽ không sợ chết sao? Bởi vì mọi việc phát sinh quá mức quỷ dị, cũng tạm thời chưa biết lai lịch của đối phương, trong lúc nhất thời không ai dám hành động thiếu suy nghĩ. Tầm mắt mọi người đồng loạt nhìn về hai chiếc xe xuất hiện quỷ dị kia. Ám vệ nhanh chóng đỡ Tống Tĩnh về, cũng lo lắng nhìn sang. Hình như vừa rồi là giọng của một cô gái? Lưu Ảnh và Tống Tĩnh liên tục ra tay vẫn không đánh bại Eugene, nhưng cô gái kia chỉ nói một câu đã chỉ ra sơ hở của gã ta…

Chương 555: Tôi thích bá vương hoa

Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 3)Tác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhEdit: Vân Linh Nhược Vũ Đột nhiên xuất hiện biến cố, Thí Huyết Minh và tất cả người phía Tư Dạ Hàn đều lâm vào nghi hoặc. Mới vừa rồi... Đã xảy ra chuyện gì? Mọi người đang chú ý vào trận đấu của Tống Tĩnh và Eugene chợt phát hiện, chẳng biết lúc nào đã có hai chiếc xe màu đen lẳng lặng đứng bên ngoài vòng vây. "Là ai!!!" Kẻ mặt hề cảnh giác nghiêm nghị hét lớn. Bốn phía thị trấn đã bị phong tỏa, sao những người này lại vào được? Quan trọng nhất là, người nào có gan lớn như vậy, dám xông vào địa giới của Thí Huyết Minh, chẳng lẽ không sợ chết sao? Bởi vì mọi việc phát sinh quá mức quỷ dị, cũng tạm thời chưa biết lai lịch của đối phương, trong lúc nhất thời không ai dám hành động thiếu suy nghĩ. Tầm mắt mọi người đồng loạt nhìn về hai chiếc xe xuất hiện quỷ dị kia. Ám vệ nhanh chóng đỡ Tống Tĩnh về, cũng lo lắng nhìn sang. Hình như vừa rồi là giọng của một cô gái? Lưu Ảnh và Tống Tĩnh liên tục ra tay vẫn không đánh bại Eugene, nhưng cô gái kia chỉ nói một câu đã chỉ ra sơ hở của gã ta… Edit: Vân Linh Nhược Vũ"À đúng rồi, Diệp Bạch, cậu xem cho tôi một quẻ đi! Gần quan được ban lộc, tôi quen cậu lâu vậy rồi còn chưa được cậu tính cho đâu đấy!" Hàn Thiên Vũ đột nhiên nói.Diệp Oản Oản bất đắc dĩ nhìn anh ấy: "Anh rõ ràng là tiền đồ như gấm, cần tính gì nữa?""Giúp tôi tính nhân duyên đấy! Tỷ như khi nào tôi sẽ có người yêu!"Diệp Oản Oản nghe vậy, không khỏi suy tư: "Nhân duyên...?""Ừm?" Hàn Thiên Vũ có chút khẩn trương.Diệp Oản Oản sờ sờ cằm, trầm ngâm một lúc mới trả lời: "Hình như không có..."Hàn Thiên Vũ sửng sốt: "Cái gì? Không có? Chẳng lẽ tôi phải cô độc cả đời?"Diệp Oản Oản vội xua tay: "Khụ, không đúng không đúng... Ý của tôi là... Xin lỗi, cái này chỉ sợ tôi không tính ra."Cô có thể sẽ nhớ quỹ đạo nhân sinh của nghệ sĩ hơi nổi danh hoặc minh tinh có ấn tượng, nhưng vấn đề là, quỹ đạo nhân sinh của Hàn Thiên Vũ đã bị cô thay đổi rồi!Cho nên bảo cô làm sao mà nói đây?"Vì sao không tính ra?" Hàn Thiên Vũ nhíu mày.Diệp Oản Oản không có cách nào giải thích, chỉ có thể nói bừa: "Ây, chuyện này sao? Rất huyền diệu rắc rối, nói anh cũng không hiểu, tóm lại có một vài người tương đối đặc thù, tôi không tính được!"Hàn Thiên Vũ cái hiểu cái không: "Đặc thù..."Kiều Khả Hâm cũng hỏi theo: "Vậy tôi thì sao?""Vận đào hoa của chị vượng như vậy, không cần phải tính." Diệp Oản Oản trả lời."Ồ..." Kiều Khả Hâm nhìn thoáng qua "bông hoa nhỏ" mình chưa kịp lấy đã bị chết non. Hiếm lắm cô ấy mới tìm được một anh trai nhỏ hợp khẩu vị, ai ngờ đối phương đã có bạn gái, cô ấy ít nhiều cũng có chút tiếc nuối."Đúng rồi, tối nay tôi mời khách chúc mừng. Tiểu Bạch, cậu đi không?" Kiều Khả Hâm hỏi."Chị Hâm đã mời, đương nhiên cung kính không bằng tuân lệnh rồi. Chỉ là, tôi phải báo cho bạn gái đã." Diệp Oản Oản trả lời.Kiều Khả Hâm nhướng mày: "Chỉ tham gia tụ tập mà thôi cũng phải thông báo sao?"Hàn Thiên Vũ giải thích: "Chị Hâm, bạn gái Tiểu Bạch quản tương đối nghiêm."Kiều Khả Hâm kinh ngạc, dường như hơi ngoài ý muốn: "Không nhìn ra đấy, Tiểu Bạch sợ bạn gái à..."Dù sao ngày hôm đó cậu ấy cũng high tới tận trời, nam nữ đều cua.Hàn Thiên Vũ cười cười: "Thật ra lúc vừa biết em cũng kinh ngạc như vậy."Diệp Oản Oản nghĩ thầm, các người nói không sai, cô chính là người sợ vợ đó!Kiều Khả Hâm lẩm bẩm: "Tôi còn tưởng cậu sẽ thích loại con gái như chim non nép vào người cơ!"Diệp Oản Oản cười gượng: "Không, tôi thích bá vương hoa."Thời gian nhanh chóng trôi qua.Nhiệt độ của sự kiện Trình Mạn Ni không ngừng lớn lên, cuối cùng Hoàng Thiên chỉ đành bỏ quân cờ này, tuyên bố phong sát.Mà Kiều Khả Hâm vì đoạn cảm nghĩ hôm trao giải, Tĩnh Thù Truyện lại lần nữa cháy vé, phá hạng vài kỉ lục, hơn nữa dưới tình huống Trình Mạn Ni ở đối lập, Kiều Khả Hâm bị bôi đen nhiều năm được dư luận phá lệ nhìn bằng cặp mắt khác.Diệp Oản Oản cũng không rảnh, mỗi ngày xoay qua xoay lại. Ngoại trừ việc học và công việc, cô dành nhiều thời gian để huấn luyện nhóm người Thập Nhất. Ngày khảo hạch đội trưởng chỉ còn lại mấy ngày, cô là sư phụ tất nhiên phải đốc thúc.

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

"À đúng rồi, Diệp Bạch, cậu xem cho tôi một quẻ đi! Gần quan được ban lộc, tôi quen cậu lâu vậy rồi còn chưa được cậu tính cho đâu đấy!" Hàn Thiên Vũ đột nhiên nói.

Diệp Oản Oản bất đắc dĩ nhìn anh ấy: "Anh rõ ràng là tiền đồ như gấm, cần tính gì nữa?"

"Giúp tôi tính nhân duyên đấy! Tỷ như khi nào tôi sẽ có người yêu!"

Diệp Oản Oản nghe vậy, không khỏi suy tư: "Nhân duyên...?"

"Ừm?" Hàn Thiên Vũ có chút khẩn trương.

Diệp Oản Oản sờ sờ cằm, trầm ngâm một lúc mới trả lời: "Hình như không có..."

Hàn Thiên Vũ sửng sốt: "Cái gì? Không có? Chẳng lẽ tôi phải cô độc cả đời?"

Diệp Oản Oản vội xua tay: "Khụ, không đúng không đúng... Ý của tôi là... Xin lỗi, cái này chỉ sợ tôi không tính ra."

Cô có thể sẽ nhớ quỹ đạo nhân sinh của nghệ sĩ hơi nổi danh hoặc minh tinh có ấn tượng, nhưng vấn đề là, quỹ đạo nhân sinh của Hàn Thiên Vũ đã bị cô thay đổi rồi!

Cho nên bảo cô làm sao mà nói đây?

"Vì sao không tính ra?" Hàn Thiên Vũ nhíu mày.

Diệp Oản Oản không có cách nào giải thích, chỉ có thể nói bừa: "Ây, chuyện này sao? Rất huyền diệu rắc rối, nói anh cũng không hiểu, tóm lại có một vài người tương đối đặc thù, tôi không tính được!"

Hàn Thiên Vũ cái hiểu cái không: "Đặc thù..."

Kiều Khả Hâm cũng hỏi theo: "Vậy tôi thì sao?"

"Vận đào hoa của chị vượng như vậy, không cần phải tính." Diệp Oản Oản trả lời.

"Ồ..." 

Kiều Khả Hâm nhìn thoáng qua "bông hoa nhỏ" mình chưa kịp lấy đã bị chết non. Hiếm lắm cô ấy mới tìm được một anh trai nhỏ hợp khẩu vị, ai ngờ đối phương đã có bạn gái, cô ấy ít nhiều cũng có chút tiếc nuối.

"Đúng rồi, tối nay tôi mời khách chúc mừng. Tiểu Bạch, cậu đi không?" Kiều Khả Hâm hỏi.

"Chị Hâm đã mời, đương nhiên cung kính không bằng tuân lệnh rồi. Chỉ là, tôi phải báo cho bạn gái đã." Diệp Oản Oản trả lời.

Kiều Khả Hâm nhướng mày: "Chỉ tham gia tụ tập mà thôi cũng phải thông báo sao?"

Hàn Thiên Vũ giải thích: "Chị Hâm, bạn gái Tiểu Bạch quản tương đối nghiêm."

Kiều Khả Hâm kinh ngạc, dường như hơi ngoài ý muốn: "Không nhìn ra đấy, Tiểu Bạch sợ bạn gái à..."

Dù sao ngày hôm đó cậu ấy cũng high tới tận trời, nam nữ đều cua.

Hàn Thiên Vũ cười cười: "Thật ra lúc vừa biết em cũng kinh ngạc như vậy."

Diệp Oản Oản nghĩ thầm, các người nói không sai, cô chính là người sợ vợ đó!

Kiều Khả Hâm lẩm bẩm: "Tôi còn tưởng cậu sẽ thích loại con gái như chim non nép vào người cơ!"

Diệp Oản Oản cười gượng: "Không, tôi thích bá vương hoa."

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Nhiệt độ của sự kiện Trình Mạn Ni không ngừng lớn lên, cuối cùng Hoàng Thiên chỉ đành bỏ quân cờ này, tuyên bố phong sát.

Mà Kiều Khả Hâm vì đoạn cảm nghĩ hôm trao giải, Tĩnh Thù Truyện lại lần nữa cháy vé, phá hạng vài kỉ lục, hơn nữa dưới tình huống Trình Mạn Ni ở đối lập, Kiều Khả Hâm bị bôi đen nhiều năm được dư luận phá lệ nhìn bằng cặp mắt khác.

Diệp Oản Oản cũng không rảnh, mỗi ngày xoay qua xoay lại. Ngoại trừ việc học và công việc, cô dành nhiều thời gian để huấn luyện nhóm người Thập Nhất. Ngày khảo hạch đội trưởng chỉ còn lại mấy ngày, cô là sư phụ tất nhiên phải đốc thúc.

Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 3)Tác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhEdit: Vân Linh Nhược Vũ Đột nhiên xuất hiện biến cố, Thí Huyết Minh và tất cả người phía Tư Dạ Hàn đều lâm vào nghi hoặc. Mới vừa rồi... Đã xảy ra chuyện gì? Mọi người đang chú ý vào trận đấu của Tống Tĩnh và Eugene chợt phát hiện, chẳng biết lúc nào đã có hai chiếc xe màu đen lẳng lặng đứng bên ngoài vòng vây. "Là ai!!!" Kẻ mặt hề cảnh giác nghiêm nghị hét lớn. Bốn phía thị trấn đã bị phong tỏa, sao những người này lại vào được? Quan trọng nhất là, người nào có gan lớn như vậy, dám xông vào địa giới của Thí Huyết Minh, chẳng lẽ không sợ chết sao? Bởi vì mọi việc phát sinh quá mức quỷ dị, cũng tạm thời chưa biết lai lịch của đối phương, trong lúc nhất thời không ai dám hành động thiếu suy nghĩ. Tầm mắt mọi người đồng loạt nhìn về hai chiếc xe xuất hiện quỷ dị kia. Ám vệ nhanh chóng đỡ Tống Tĩnh về, cũng lo lắng nhìn sang. Hình như vừa rồi là giọng của một cô gái? Lưu Ảnh và Tống Tĩnh liên tục ra tay vẫn không đánh bại Eugene, nhưng cô gái kia chỉ nói một câu đã chỉ ra sơ hở của gã ta… Edit: Vân Linh Nhược Vũ"À đúng rồi, Diệp Bạch, cậu xem cho tôi một quẻ đi! Gần quan được ban lộc, tôi quen cậu lâu vậy rồi còn chưa được cậu tính cho đâu đấy!" Hàn Thiên Vũ đột nhiên nói.Diệp Oản Oản bất đắc dĩ nhìn anh ấy: "Anh rõ ràng là tiền đồ như gấm, cần tính gì nữa?""Giúp tôi tính nhân duyên đấy! Tỷ như khi nào tôi sẽ có người yêu!"Diệp Oản Oản nghe vậy, không khỏi suy tư: "Nhân duyên...?""Ừm?" Hàn Thiên Vũ có chút khẩn trương.Diệp Oản Oản sờ sờ cằm, trầm ngâm một lúc mới trả lời: "Hình như không có..."Hàn Thiên Vũ sửng sốt: "Cái gì? Không có? Chẳng lẽ tôi phải cô độc cả đời?"Diệp Oản Oản vội xua tay: "Khụ, không đúng không đúng... Ý của tôi là... Xin lỗi, cái này chỉ sợ tôi không tính ra."Cô có thể sẽ nhớ quỹ đạo nhân sinh của nghệ sĩ hơi nổi danh hoặc minh tinh có ấn tượng, nhưng vấn đề là, quỹ đạo nhân sinh của Hàn Thiên Vũ đã bị cô thay đổi rồi!Cho nên bảo cô làm sao mà nói đây?"Vì sao không tính ra?" Hàn Thiên Vũ nhíu mày.Diệp Oản Oản không có cách nào giải thích, chỉ có thể nói bừa: "Ây, chuyện này sao? Rất huyền diệu rắc rối, nói anh cũng không hiểu, tóm lại có một vài người tương đối đặc thù, tôi không tính được!"Hàn Thiên Vũ cái hiểu cái không: "Đặc thù..."Kiều Khả Hâm cũng hỏi theo: "Vậy tôi thì sao?""Vận đào hoa của chị vượng như vậy, không cần phải tính." Diệp Oản Oản trả lời."Ồ..." Kiều Khả Hâm nhìn thoáng qua "bông hoa nhỏ" mình chưa kịp lấy đã bị chết non. Hiếm lắm cô ấy mới tìm được một anh trai nhỏ hợp khẩu vị, ai ngờ đối phương đã có bạn gái, cô ấy ít nhiều cũng có chút tiếc nuối."Đúng rồi, tối nay tôi mời khách chúc mừng. Tiểu Bạch, cậu đi không?" Kiều Khả Hâm hỏi."Chị Hâm đã mời, đương nhiên cung kính không bằng tuân lệnh rồi. Chỉ là, tôi phải báo cho bạn gái đã." Diệp Oản Oản trả lời.Kiều Khả Hâm nhướng mày: "Chỉ tham gia tụ tập mà thôi cũng phải thông báo sao?"Hàn Thiên Vũ giải thích: "Chị Hâm, bạn gái Tiểu Bạch quản tương đối nghiêm."Kiều Khả Hâm kinh ngạc, dường như hơi ngoài ý muốn: "Không nhìn ra đấy, Tiểu Bạch sợ bạn gái à..."Dù sao ngày hôm đó cậu ấy cũng high tới tận trời, nam nữ đều cua.Hàn Thiên Vũ cười cười: "Thật ra lúc vừa biết em cũng kinh ngạc như vậy."Diệp Oản Oản nghĩ thầm, các người nói không sai, cô chính là người sợ vợ đó!Kiều Khả Hâm lẩm bẩm: "Tôi còn tưởng cậu sẽ thích loại con gái như chim non nép vào người cơ!"Diệp Oản Oản cười gượng: "Không, tôi thích bá vương hoa."Thời gian nhanh chóng trôi qua.Nhiệt độ của sự kiện Trình Mạn Ni không ngừng lớn lên, cuối cùng Hoàng Thiên chỉ đành bỏ quân cờ này, tuyên bố phong sát.Mà Kiều Khả Hâm vì đoạn cảm nghĩ hôm trao giải, Tĩnh Thù Truyện lại lần nữa cháy vé, phá hạng vài kỉ lục, hơn nữa dưới tình huống Trình Mạn Ni ở đối lập, Kiều Khả Hâm bị bôi đen nhiều năm được dư luận phá lệ nhìn bằng cặp mắt khác.Diệp Oản Oản cũng không rảnh, mỗi ngày xoay qua xoay lại. Ngoại trừ việc học và công việc, cô dành nhiều thời gian để huấn luyện nhóm người Thập Nhất. Ngày khảo hạch đội trưởng chỉ còn lại mấy ngày, cô là sư phụ tất nhiên phải đốc thúc.

Chương 555: Tôi thích bá vương hoa