Tác giả:

Ban đêm ,Vân Khởi đứng trên đỉnh núi dưới bầu trời đầy sao, từng cơn gió lạnh lướt qua, thời khắc này vạn vật xung quanh đều tĩnh lặng.Ánh mắt ôn nhu của Tô Lạc lại mang ẩn chưa sự ngọt ngào, nhẹ nhàng mang theo chút tình ý mà nhìn người nam nhân trước mắt mình: "Vân Khởi, sau khi rời khỏi tổ chức, chúng ta hãy ở lại nơi đây có được không?"Dưới đôi mắt sắc bén của Vân Khởi, vậy mà lại ẩn chứa sự ôn nhu lay động lòng người : " Bảo bối, em cứ như vậy mà rời khỏi tổ chức sao?"Tô Lạc xoay người, ánh mắt phóng đến nơi xa xa ngoài bầu trời đêm kia, khi quay đầu lại thì ánh mắt đó đã mang theo hơi thở của sự vui vẻ, cô nở một nụ cười rực rỡ: " Thời gian mười mấy năm qua, mỗi ngày trải qua đều là chém giết, mỗi thời khắc đều đứng trên bờ vực tử thần không có một phút giây yên bình. Cuộc sống như vậy đối với em đã không còn hấp dẫn nữa phải nói là chán ghét vô cùng, em đã muốn rời khỏi tổ chức từ lâu rồi, chẳng lẽ anh không muốn sao?"Nói rồi Tô Lạc lấy ra một túi gấm nhỏ, quơ quơ trước mặt Vân…

Chương 18: Thiên Phú Luyện Dược Sư

Tà Vương Không Để Vợ Chạy ThoátTác giả: Tô Tiểu NoãnTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngBan đêm ,Vân Khởi đứng trên đỉnh núi dưới bầu trời đầy sao, từng cơn gió lạnh lướt qua, thời khắc này vạn vật xung quanh đều tĩnh lặng.Ánh mắt ôn nhu của Tô Lạc lại mang ẩn chưa sự ngọt ngào, nhẹ nhàng mang theo chút tình ý mà nhìn người nam nhân trước mắt mình: "Vân Khởi, sau khi rời khỏi tổ chức, chúng ta hãy ở lại nơi đây có được không?"Dưới đôi mắt sắc bén của Vân Khởi, vậy mà lại ẩn chứa sự ôn nhu lay động lòng người : " Bảo bối, em cứ như vậy mà rời khỏi tổ chức sao?"Tô Lạc xoay người, ánh mắt phóng đến nơi xa xa ngoài bầu trời đêm kia, khi quay đầu lại thì ánh mắt đó đã mang theo hơi thở của sự vui vẻ, cô nở một nụ cười rực rỡ: " Thời gian mười mấy năm qua, mỗi ngày trải qua đều là chém giết, mỗi thời khắc đều đứng trên bờ vực tử thần không có một phút giây yên bình. Cuộc sống như vậy đối với em đã không còn hấp dẫn nữa phải nói là chán ghét vô cùng, em đã muốn rời khỏi tổ chức từ lâu rồi, chẳng lẽ anh không muốn sao?"Nói rồi Tô Lạc lấy ra một túi gấm nhỏ, quơ quơ trước mặt Vân… "Có ý gì?" Tô Lạc tỏ vẻ khó hiểu.Nam Cung Lưu Vân cũng biết chỗ đó có vấn đề gì, hắn búng búng cái trán Tô Lạc , "Yên tâm, ngươi chính là thiên tài trong thiên tài, điểm ấy ai cũng không có phủ nhận, chỉ có điều để mọi người biết sẽ gian nan một chút.dù gì mười năm nay cũng đã chờ đợi rồi, thêm vài ngày cũng không sao?""Ừ?" Tô Lạc yên lặng nhìn hắn, "Chẳng lẽ tự dưng ta bị thu lại, là trường hợp đặc biệt sao?"Nam Cung Lưu Vân vẻ mặt đồng tình nhìn về phía nàng, trịnh trọng gật đầu.Tô Lạc chán nản mà ngã ngồi dưới đất, ôm cái đầu kêu rên, nàng làm sao lại mệnh khổ như vậy?"Nói cho ngươi biết một tin tốt." Nam Cung Lưu Vân không đành lòng thấy nàng như thế, để sát mặt nàng mà cười tà mị mà thần bí."Nói." Tô Lạc rất dứt khoát nói một câu."Thiên phú của ngươi xác thực cường đại.Đã chứng kiến vòng hào quang rồi mà? Còn nhớ rõ là màu gì khômh?""Lục sắc cùng với màu cam?" Tô Lạc có chút không rõ.Nam Cung Lưu Vân như sờ cún con mà xoa xoa đầu Tô Lạc, khóe miệng mang theo một vòng cung, đến hắn còn chưa nhận ra mình có một tia ôn nhu: "Nha đầu ngốc, chẳng lẽ ngươi không biết lục sắc đại diện hệ mộc, mà màu cam thì đại diện hệ hỏa?""Ngươi nói sao?""Đúng vậy, ngươi có được song hệ nguyên tố, theo thứ tự là Mộc hệ cùng hỏa hệ." Nam Cung Lưu Vân đáy mắt toát ra một tia ao ước, "Thật là khiên người hâm mộ, hệ mộc cùng hệ hỏa.""Ngươi hâm mộ cái gì?" Tô Lạc khó hiểu hỏi, nàng thế nhưng chỉ nghe Lục La phổ cập thông tin qua, vị Tấn vương điện hạ trong truyền thuyết này thế nhưng lại tam hệ nguyên tố cùng tu, lại hâm mộ nàng song hệ này?"Thật sự nha đầu ở trong phúc không biết phúc." Nam Cung Lưu Vân đem nàng nâng dậy đến ngồi vào một bên trên nệm êm, vì nàng nghi hoặc mà giải thích nói, "Nếu như là nguyên tố khác, song hệ thì thôi, nhưng nguyên tố mộc cùng nguyên tố hỏa đồng thời xuất hiện trên người một người , có nghĩa là gì, ngươi biết không?""Cái gì?" Tô Lạc biểu lộ sững sờ, đối với cái thế giới này lấy võ vi tôn nàng xác thực hiểu biết rất ít."Mộc hệ cùng hệ hỏa đồng thời xuất hiện, biểu hiện cho luyện dược sư.Nha đầu, ngươi biết Luyện dược sư sao?" Vẻ mặt tiểu nha đầu không biết giải quyết thế như thế nào thật đáng yêu, một tay vụng trộm sờ khuôn mặt phấn nộn đào nhỏ nhắn.Nam Cung Lưu Vân ha ha cười cười, "Nguyên tố thiên phú này người vốn rất ít, mà Luyện dược sư cần Hỏa Mộc song hệ như vậy, điều kiện rất hà khắc, cho nên Luyện dược sư trên đại lục rất thưa thớt, địa vị rất cao.Ngươi nói xem, nếu đem thiên phú của ngươi nói cho các vị trong nhà, tuyệt đối sẽ đem ngươi nuôi dưỡng mà bắt đầu cung cấp ..., người bên ngoài đừng nói khi dễ ngươi, ngay cả nói ngươi một câu cũng không dám.""Luyện dược sư hữu dụng như vậy?" Tô Lạc dương lấy khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi.Tô Lạc trừng mắt liếc hắn một cái, thản nhiên nói: "Mong giải thích.""Được.Ngươi nghe qua cực hạn đột phá đan chưa? Chỉ cần một viên, có thể khiến người bị vây đột phá giam giữ, như thế, ngươi còn không thấy luyện đan sư không quan trọng?" Nam Cung Lưu Vân xoa xoa đầu của nàng, "Hiện tại biết thiên phú của mình có nhiều nghịch thiên? Nội tâm thoải mái hơn chưa?""Thế nhưng ..." Tô Lạc nhìn hai tay mình, lại nhìn cái thủy tinh hình lăng trụ kia thanh tịnh trong suốt, linh lực của nàng thật quỷ dị ."Đợi ta ba ngày." Nam Cung Lưu Vân khuôn mặt khó chăm chú, ánh mắt như Hắc Diệu Thạch lóe sáng, "Ba ngày sau ta sẽ nói cho ngươi biết đáp án."Xem ra phải đi một chuyến đến núi Lạc Hà.Nam Cung Lưu Vân đáy mắt hiện lên một tia phức tạp....

"Có ý gì?" Tô Lạc tỏ vẻ khó hiểu.Nam Cung Lưu Vân cũng biết chỗ đó có vấn đề gì, hắn búng búng cái trán Tô Lạc , "Yên tâm, ngươi chính là thiên tài trong thiên tài, điểm ấy ai cũng không có phủ nhận, chỉ có điều để mọi người biết sẽ gian nan một chút.

dù gì mười năm nay cũng đã chờ đợi rồi, thêm vài ngày cũng không sao?""Ừ?" Tô Lạc yên lặng nhìn hắn, "Chẳng lẽ tự dưng ta bị thu lại, là trường hợp đặc biệt sao?"Nam Cung Lưu Vân vẻ mặt đồng tình nhìn về phía nàng, trịnh trọng gật đầu.Tô Lạc chán nản mà ngã ngồi dưới đất, ôm cái đầu kêu rên, nàng làm sao lại mệnh khổ như vậy?"Nói cho ngươi biết một tin tốt." Nam Cung Lưu Vân không đành lòng thấy nàng như thế, để sát mặt nàng mà cười tà mị mà thần bí."Nói." Tô Lạc rất dứt khoát nói một câu."Thiên phú của ngươi xác thực cường đại.

Đã chứng kiến vòng hào quang rồi mà? Còn nhớ rõ là màu gì khômh?""Lục sắc cùng với màu cam?" Tô Lạc có chút không rõ.Nam Cung Lưu Vân như sờ cún con mà xoa xoa đầu Tô Lạc, khóe miệng mang theo một vòng cung, đến hắn còn chưa nhận ra mình có một tia ôn nhu: "Nha đầu ngốc, chẳng lẽ ngươi không biết lục sắc đại diện hệ mộc, mà màu cam thì đại diện hệ hỏa?""Ngươi nói sao?""Đúng vậy, ngươi có được song hệ nguyên tố, theo thứ tự là Mộc hệ cùng hỏa hệ." Nam Cung Lưu Vân đáy mắt toát ra một tia ao ước, "Thật là khiên người hâm mộ, hệ mộc cùng hệ hỏa.""Ngươi hâm mộ cái gì?" Tô Lạc khó hiểu hỏi, nàng thế nhưng chỉ nghe Lục La phổ cập thông tin qua, vị Tấn vương điện hạ trong truyền thuyết này thế nhưng lại tam hệ nguyên tố cùng tu, lại hâm mộ nàng song hệ này?"Thật sự nha đầu ở trong phúc không biết phúc." Nam Cung Lưu Vân đem nàng nâng dậy đến ngồi vào một bên trên nệm êm, vì nàng nghi hoặc mà giải thích nói, "Nếu như là nguyên tố khác, song hệ thì thôi, nhưng nguyên tố mộc cùng nguyên tố hỏa đồng thời xuất hiện trên người một người , có nghĩa là gì, ngươi biết không?""Cái gì?" Tô Lạc biểu lộ sững sờ, đối với cái thế giới này lấy võ vi tôn nàng xác thực hiểu biết rất ít."Mộc hệ cùng hệ hỏa đồng thời xuất hiện, biểu hiện cho luyện dược sư.

Nha đầu, ngươi biết Luyện dược sư sao?" Vẻ mặt tiểu nha đầu không biết giải quyết thế như thế nào thật đáng yêu, một tay vụng trộm sờ khuôn mặt phấn nộn đào nhỏ nhắn.Nam Cung Lưu Vân ha ha cười cười, "Nguyên tố thiên phú này người vốn rất ít, mà Luyện dược sư cần Hỏa Mộc song hệ như vậy, điều kiện rất hà khắc, cho nên Luyện dược sư trên đại lục rất thưa thớt, địa vị rất cao.

Ngươi nói xem, nếu đem thiên phú của ngươi nói cho các vị trong nhà, tuyệt đối sẽ đem ngươi nuôi dưỡng mà bắt đầu cung cấp ..., người bên ngoài đừng nói khi dễ ngươi, ngay cả nói ngươi một câu cũng không dám.""Luyện dược sư hữu dụng như vậy?" Tô Lạc dương lấy khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi.Tô Lạc trừng mắt liếc hắn một cái, thản nhiên nói: "Mong giải thích.""Được.

Ngươi nghe qua cực hạn đột phá đan chưa? Chỉ cần một viên, có thể khiến người bị vây đột phá giam giữ, như thế, ngươi còn không thấy luyện đan sư không quan trọng?" Nam Cung Lưu Vân xoa xoa đầu của nàng, "Hiện tại biết thiên phú của mình có nhiều nghịch thiên? Nội tâm thoải mái hơn chưa?""Thế nhưng ..." Tô Lạc nhìn hai tay mình, lại nhìn cái thủy tinh hình lăng trụ kia thanh tịnh trong suốt, linh lực của nàng thật quỷ dị ."Đợi ta ba ngày." Nam Cung Lưu Vân khuôn mặt khó chăm chú, ánh mắt như Hắc Diệu Thạch lóe sáng, "Ba ngày sau ta sẽ nói cho ngươi biết đáp án."Xem ra phải đi một chuyến đến núi Lạc Hà.

Nam Cung Lưu Vân đáy mắt hiện lên một tia phức tạp....

Tà Vương Không Để Vợ Chạy ThoátTác giả: Tô Tiểu NoãnTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngBan đêm ,Vân Khởi đứng trên đỉnh núi dưới bầu trời đầy sao, từng cơn gió lạnh lướt qua, thời khắc này vạn vật xung quanh đều tĩnh lặng.Ánh mắt ôn nhu của Tô Lạc lại mang ẩn chưa sự ngọt ngào, nhẹ nhàng mang theo chút tình ý mà nhìn người nam nhân trước mắt mình: "Vân Khởi, sau khi rời khỏi tổ chức, chúng ta hãy ở lại nơi đây có được không?"Dưới đôi mắt sắc bén của Vân Khởi, vậy mà lại ẩn chứa sự ôn nhu lay động lòng người : " Bảo bối, em cứ như vậy mà rời khỏi tổ chức sao?"Tô Lạc xoay người, ánh mắt phóng đến nơi xa xa ngoài bầu trời đêm kia, khi quay đầu lại thì ánh mắt đó đã mang theo hơi thở của sự vui vẻ, cô nở một nụ cười rực rỡ: " Thời gian mười mấy năm qua, mỗi ngày trải qua đều là chém giết, mỗi thời khắc đều đứng trên bờ vực tử thần không có một phút giây yên bình. Cuộc sống như vậy đối với em đã không còn hấp dẫn nữa phải nói là chán ghét vô cùng, em đã muốn rời khỏi tổ chức từ lâu rồi, chẳng lẽ anh không muốn sao?"Nói rồi Tô Lạc lấy ra một túi gấm nhỏ, quơ quơ trước mặt Vân… "Có ý gì?" Tô Lạc tỏ vẻ khó hiểu.Nam Cung Lưu Vân cũng biết chỗ đó có vấn đề gì, hắn búng búng cái trán Tô Lạc , "Yên tâm, ngươi chính là thiên tài trong thiên tài, điểm ấy ai cũng không có phủ nhận, chỉ có điều để mọi người biết sẽ gian nan một chút.dù gì mười năm nay cũng đã chờ đợi rồi, thêm vài ngày cũng không sao?""Ừ?" Tô Lạc yên lặng nhìn hắn, "Chẳng lẽ tự dưng ta bị thu lại, là trường hợp đặc biệt sao?"Nam Cung Lưu Vân vẻ mặt đồng tình nhìn về phía nàng, trịnh trọng gật đầu.Tô Lạc chán nản mà ngã ngồi dưới đất, ôm cái đầu kêu rên, nàng làm sao lại mệnh khổ như vậy?"Nói cho ngươi biết một tin tốt." Nam Cung Lưu Vân không đành lòng thấy nàng như thế, để sát mặt nàng mà cười tà mị mà thần bí."Nói." Tô Lạc rất dứt khoát nói một câu."Thiên phú của ngươi xác thực cường đại.Đã chứng kiến vòng hào quang rồi mà? Còn nhớ rõ là màu gì khômh?""Lục sắc cùng với màu cam?" Tô Lạc có chút không rõ.Nam Cung Lưu Vân như sờ cún con mà xoa xoa đầu Tô Lạc, khóe miệng mang theo một vòng cung, đến hắn còn chưa nhận ra mình có một tia ôn nhu: "Nha đầu ngốc, chẳng lẽ ngươi không biết lục sắc đại diện hệ mộc, mà màu cam thì đại diện hệ hỏa?""Ngươi nói sao?""Đúng vậy, ngươi có được song hệ nguyên tố, theo thứ tự là Mộc hệ cùng hỏa hệ." Nam Cung Lưu Vân đáy mắt toát ra một tia ao ước, "Thật là khiên người hâm mộ, hệ mộc cùng hệ hỏa.""Ngươi hâm mộ cái gì?" Tô Lạc khó hiểu hỏi, nàng thế nhưng chỉ nghe Lục La phổ cập thông tin qua, vị Tấn vương điện hạ trong truyền thuyết này thế nhưng lại tam hệ nguyên tố cùng tu, lại hâm mộ nàng song hệ này?"Thật sự nha đầu ở trong phúc không biết phúc." Nam Cung Lưu Vân đem nàng nâng dậy đến ngồi vào một bên trên nệm êm, vì nàng nghi hoặc mà giải thích nói, "Nếu như là nguyên tố khác, song hệ thì thôi, nhưng nguyên tố mộc cùng nguyên tố hỏa đồng thời xuất hiện trên người một người , có nghĩa là gì, ngươi biết không?""Cái gì?" Tô Lạc biểu lộ sững sờ, đối với cái thế giới này lấy võ vi tôn nàng xác thực hiểu biết rất ít."Mộc hệ cùng hệ hỏa đồng thời xuất hiện, biểu hiện cho luyện dược sư.Nha đầu, ngươi biết Luyện dược sư sao?" Vẻ mặt tiểu nha đầu không biết giải quyết thế như thế nào thật đáng yêu, một tay vụng trộm sờ khuôn mặt phấn nộn đào nhỏ nhắn.Nam Cung Lưu Vân ha ha cười cười, "Nguyên tố thiên phú này người vốn rất ít, mà Luyện dược sư cần Hỏa Mộc song hệ như vậy, điều kiện rất hà khắc, cho nên Luyện dược sư trên đại lục rất thưa thớt, địa vị rất cao.Ngươi nói xem, nếu đem thiên phú của ngươi nói cho các vị trong nhà, tuyệt đối sẽ đem ngươi nuôi dưỡng mà bắt đầu cung cấp ..., người bên ngoài đừng nói khi dễ ngươi, ngay cả nói ngươi một câu cũng không dám.""Luyện dược sư hữu dụng như vậy?" Tô Lạc dương lấy khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi.Tô Lạc trừng mắt liếc hắn một cái, thản nhiên nói: "Mong giải thích.""Được.Ngươi nghe qua cực hạn đột phá đan chưa? Chỉ cần một viên, có thể khiến người bị vây đột phá giam giữ, như thế, ngươi còn không thấy luyện đan sư không quan trọng?" Nam Cung Lưu Vân xoa xoa đầu của nàng, "Hiện tại biết thiên phú của mình có nhiều nghịch thiên? Nội tâm thoải mái hơn chưa?""Thế nhưng ..." Tô Lạc nhìn hai tay mình, lại nhìn cái thủy tinh hình lăng trụ kia thanh tịnh trong suốt, linh lực của nàng thật quỷ dị ."Đợi ta ba ngày." Nam Cung Lưu Vân khuôn mặt khó chăm chú, ánh mắt như Hắc Diệu Thạch lóe sáng, "Ba ngày sau ta sẽ nói cho ngươi biết đáp án."Xem ra phải đi một chuyến đến núi Lạc Hà.Nam Cung Lưu Vân đáy mắt hiện lên một tia phức tạp....

Chương 18: Thiên Phú Luyện Dược Sư