“Phòng giam màu trắng” Nghe tên là hiểu, cả căn phòng từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, tất cả đều chỉ độc một màu trắng, ngoại trừ duy nhất một người là kẻ tử tù đang dần dần cạn kiệt sức sống. Đó là Chung Viễn Thanh- Kẻ tử tù duy nhất ngồi trong phòng giam này. Có người nói, màu trắng là biểu tượng của sự thuần khiết. Nhưng, Chung Viễn Thanh rất rõ ràng, ở chỗ này, màu trắng là tượng trưng của sự trống rỗng, để khiến nó tự chứng minh, nó tự biến mình trở nên tham lam, cực kì tham lam nuốt lấy sự sống của sinh vật bị nhốt ở trong này. Sự tồn tại của phòng giam màu trắng tồn tại trong từng câu chuyện của người dân đế quốc, nỗi kinh khủng của nó nằm ở chỗ không một ai biết nơi đó có cái gì, người hiểu về nó cũng đều vùi thân trong đó. Chung Viễn Thanh biết rõ, hắn sắp chết rồi. Việc khổ đau nhất ở trong này là bản thân hoàn toàn cảm giác được sự bất lực khi cuộc sống dần dần cạn đi, là cảm giác bản thân dần dần rơi vào vực sâu lạnh giá, cảm giác đó sẽ khiến tinh thần của người…
Chương 21: Không có mãi mãi là kẻ thủ (2)
Trọng Sinh Chi Làm Vợ Kẻ ThùTác giả: Tụ Phất TuyếtTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh“Phòng giam màu trắng” Nghe tên là hiểu, cả căn phòng từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, tất cả đều chỉ độc một màu trắng, ngoại trừ duy nhất một người là kẻ tử tù đang dần dần cạn kiệt sức sống. Đó là Chung Viễn Thanh- Kẻ tử tù duy nhất ngồi trong phòng giam này. Có người nói, màu trắng là biểu tượng của sự thuần khiết. Nhưng, Chung Viễn Thanh rất rõ ràng, ở chỗ này, màu trắng là tượng trưng của sự trống rỗng, để khiến nó tự chứng minh, nó tự biến mình trở nên tham lam, cực kì tham lam nuốt lấy sự sống của sinh vật bị nhốt ở trong này. Sự tồn tại của phòng giam màu trắng tồn tại trong từng câu chuyện của người dân đế quốc, nỗi kinh khủng của nó nằm ở chỗ không một ai biết nơi đó có cái gì, người hiểu về nó cũng đều vùi thân trong đó. Chung Viễn Thanh biết rõ, hắn sắp chết rồi. Việc khổ đau nhất ở trong này là bản thân hoàn toàn cảm giác được sự bất lực khi cuộc sống dần dần cạn đi, là cảm giác bản thân dần dần rơi vào vực sâu lạnh giá, cảm giác đó sẽ khiến tinh thần của người… “Tướng quân yên tâm, nếu ngài đã để con trai đến đây, tôi nhất định sẽ dạy bảo cậu ấy thật tốt đương nhiên cũng đối xử bình thường như các tân sinh khác. Có điều, tướng quân đừng lừa tôi, tôi nhìn ra rồi, kĩ thuật cận chiến của cậu ấy là ngài đích thân dạy. Khà khà, không có ý gì, chỉ là nếu có cơ hội, chúng ta làm một trận đi.”Sau khi chấm dứt trò chuyện, chuẩn tướng Bard mới tắt quang não, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tần Phi Tương đang đứng trước cửa, trong tay còn đang cầm gì rất quen mắt.Đó là nắm cửa phòng luyện tập phải không?Bard nhớ rất rõ, tuy khoác vẻ ngoài là tàu dân dụng nhưng bên trong tàu đều sắp xếp dựa theo qui cách quân đội. Khi Ares đệ trình yêu cầu này thì bộ giáo dục cho rằng nó quá không phù hợp mà nhất trí phản đối, lúc ấy hiệu trưởng của Ares đã khinh thường nói thẳng, ngân sách đã được quân bộ duyệt qua, báo với bộ giáo dục chỉ là thủ tục mà thôi.Tàu vũ trụ được quân bộ ủng hộ, thế mà nắm cửa cứ dễ dàng bị người khác vặn gãy ?Nên biết rằng hợp kim chế tạo nắm cửa đã được thí nghiệm là có thể chịu đựng cú cắn của một con dị thú cấp A.“Xin lỗi Sir! Tại trò mất tập trung.” Tần Phi Tương bấy giờ mới tỉnh táo lại, cần nắm cửa trong tay, cúi đầu thành thật nhẫn lỗi.Bard im lặng không nói gì, hoặc là ông không biết nên nói gì mới đúng, ông chỉ vỗ nhẹ bả vai Tần Phi Tương, nhìn về phía phòng luyện tập, hóa ra trong này còn có hai người khác.Một người là người Chung gia, người còn lại là một Beta.“Sir!” Sau khi nhìn thấy tầm mắt của Bard, Chung Viễn Thanh lập tức đứng nghiêm, giơ tay chào theo nghi thức quân đội, Lance cũng bất giác làm theo động tác của hắn..Bard cũng gật đầu với hai người, mặc dù ông có ấn tượng không tốt với Chung gia song đứng ở góc độ là giáo viên, ông rất tán thưởng cố gắng của học trò, huống chi hai người này đều rất có thiên phú.“Mấy đứa ở đây luyện tập?” Bard đi đến trước mặt họ, mắt khẽ lướt qua số liệu định sẵn trong máy, không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng ông nhanh chóng khôi phục lại bình thường rồi nhìn về bọn Chung Viễn Thanh, trong mắt lóe ra chút kích động: “Hai đứa bắt đầu luyện tập từ ngày đầu tiên lên tàu phải không? Không có gián đoạn luyện tập?”“Vâng! Sir!” Chung Viễn Thanh không hề sợ hãi với sự tán dương trong mắt Bard, càng khiến Bard khen ngợi không thôi.“Được, tốt lắm, lần sau có cơ hội, ta sẽ đích thân kiểm tra kết quả mấy đứa.” Chưa tiến vào Ares đã được một giáo sư trong trường chính thức công nhận, Lance vốn còn hơi khẩn trương nhưng giờ trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười tươi.“Nếu đã thế này vậy ta không quấy rầy mấy đứa nữa.” Bard cũng quay đầu nhìn về Tần Phi Tương, gật đầu với y: “Chúng ta đến phòng luyện tập khác phù hợp hơn đi.”“Không cần, Sir !” Bard vừa dứt lời thì cả Chung Viễn Thanh cùng Tần Phi Tương đồng thời mở miệng.Bard không khỏi nhìn hai người, hình như hai người này không liên hệ gì mấy còn không quen biết lẫn nhau thế mà cả hai lại là hai tân sinh đều khiến ông vừa mắt: “Vì sao?”“Nghe nói Tần Phi Tương cùng học trò đứng đầu trong kì thi nhập học.” Chung Viễn Thanh yên lặng một chút, mở miệng trước tiên: “Không bằng để cậu ấy ở đây, học trò cũng muốn hiểu thêm về thực lực cậu ấy.”Với lời thỉnh cầu trực tiếp từ Chung Viễn Thanh thì Tần Phi Tương sẽ không cự tuyệt, hoặc nên nói, y sẽ không cự tuyệt bất luận thứ gì từ Chung Viễn Thanh, y nhìn chằm chằm vào người đang rất gần mình, Tần Phi Tương gằn từng tiếng : “Tôi đồng ý.”—Tiểu kịch trường—Tần Phi Tương: “Tôi đồng ý.”Bard : “Ta tuyên bố hai đứa là phu phu! ”Ai đó: Đừng có lộn nhộn nữa !!!╮(︶︿︶)╭ Chuyện xảy ra như thế đó. Nắm cửa – kun là do sơ suất mất tập trung. Nếu mà tập trung chắc thành bột rồi còn gì ~
“Tướng quân yên tâm, nếu ngài đã để con trai đến đây, tôi nhất định sẽ dạy bảo cậu ấy thật tốt đương nhiên cũng đối xử bình thường như các tân sinh khác. Có điều, tướng quân đừng lừa tôi, tôi nhìn ra rồi, kĩ thuật cận chiến của cậu ấy là ngài đích thân dạy. Khà khà, không có ý gì, chỉ là nếu có cơ hội, chúng ta làm một trận đi.”
Sau khi chấm dứt trò chuyện, chuẩn tướng Bard mới tắt quang não, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tần Phi Tương đang đứng trước cửa, trong tay còn đang cầm gì rất quen mắt.
Đó là nắm cửa phòng luyện tập phải không?
Bard nhớ rất rõ, tuy khoác vẻ ngoài là tàu dân dụng nhưng bên trong tàu đều sắp xếp dựa theo qui cách quân đội. Khi Ares đệ trình yêu cầu này thì bộ giáo dục cho rằng nó quá không phù hợp mà nhất trí phản đối, lúc ấy hiệu trưởng của Ares đã khinh thường nói thẳng, ngân sách đã được quân bộ duyệt qua, báo với bộ giáo dục chỉ là thủ tục mà thôi.
Tàu vũ trụ được quân bộ ủng hộ, thế mà nắm cửa cứ dễ dàng bị người khác vặn gãy ?
Nên biết rằng hợp kim chế tạo nắm cửa đã được thí nghiệm là có thể chịu đựng cú cắn của một con dị thú cấp A.
“Xin lỗi Sir! Tại trò mất tập trung.” Tần Phi Tương bấy giờ mới tỉnh táo lại, cần nắm cửa trong tay, cúi đầu thành thật nhẫn lỗi.
Bard im lặng không nói gì, hoặc là ông không biết nên nói gì mới đúng, ông chỉ vỗ nhẹ bả vai Tần Phi Tương, nhìn về phía phòng luyện tập, hóa ra trong này còn có hai người khác.
Một người là người Chung gia, người còn lại là một Beta.
“Sir!” Sau khi nhìn thấy tầm mắt của Bard, Chung Viễn Thanh lập tức đứng nghiêm, giơ tay chào theo nghi thức quân đội, Lance cũng bất giác làm theo động tác của hắn..
Bard cũng gật đầu với hai người, mặc dù ông có ấn tượng không tốt với Chung gia song đứng ở góc độ là giáo viên, ông rất tán thưởng cố gắng của học trò, huống chi hai người này đều rất có thiên phú.
“Mấy đứa ở đây luyện tập?” Bard đi đến trước mặt họ, mắt khẽ lướt qua số liệu định sẵn trong máy, không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng ông nhanh chóng khôi phục lại bình thường rồi nhìn về bọn Chung Viễn Thanh, trong mắt lóe ra chút kích động: “Hai đứa bắt đầu luyện tập từ ngày đầu tiên lên tàu phải không? Không có gián đoạn luyện tập?”
“Vâng! Sir!” Chung Viễn Thanh không hề sợ hãi với sự tán dương trong mắt Bard, càng khiến Bard khen ngợi không thôi.
“Được, tốt lắm, lần sau có cơ hội, ta sẽ đích thân kiểm tra kết quả mấy đứa.” Chưa tiến vào Ares đã được một giáo sư trong trường chính thức công nhận, Lance vốn còn hơi khẩn trương nhưng giờ trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười tươi.
“Nếu đã thế này vậy ta không quấy rầy mấy đứa nữa.” Bard cũng quay đầu nhìn về Tần Phi Tương, gật đầu với y: “Chúng ta đến phòng luyện tập khác phù hợp hơn đi.”
“Không cần, Sir !” Bard vừa dứt lời thì cả Chung Viễn Thanh cùng Tần Phi Tương đồng thời mở miệng.
Bard không khỏi nhìn hai người, hình như hai người này không liên hệ gì mấy còn không quen biết lẫn nhau thế mà cả hai lại là hai tân sinh đều khiến ông vừa mắt: “Vì sao?”
“Nghe nói Tần Phi Tương cùng học trò đứng đầu trong kì thi nhập học.” Chung Viễn Thanh yên lặng một chút, mở miệng trước tiên: “Không bằng để cậu ấy ở đây, học trò cũng muốn hiểu thêm về thực lực cậu ấy.”
Với lời thỉnh cầu trực tiếp từ Chung Viễn Thanh thì Tần Phi Tương sẽ không cự tuyệt, hoặc nên nói, y sẽ không cự tuyệt bất luận thứ gì từ Chung Viễn Thanh, y nhìn chằm chằm vào người đang rất gần mình, Tần Phi Tương gằn từng tiếng : “Tôi đồng ý.”
—Tiểu kịch trường—
Tần Phi Tương: “Tôi đồng ý.”
Bard : “Ta tuyên bố hai đứa là phu phu! ”
Ai đó: Đừng có lộn nhộn nữa !!!
╮(︶︿︶)╭ Chuyện xảy ra như thế đó. Nắm cửa – kun là do sơ suất mất tập trung. Nếu mà tập trung chắc thành bột rồi còn gì ~
Trọng Sinh Chi Làm Vợ Kẻ ThùTác giả: Tụ Phất TuyếtTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh“Phòng giam màu trắng” Nghe tên là hiểu, cả căn phòng từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, tất cả đều chỉ độc một màu trắng, ngoại trừ duy nhất một người là kẻ tử tù đang dần dần cạn kiệt sức sống. Đó là Chung Viễn Thanh- Kẻ tử tù duy nhất ngồi trong phòng giam này. Có người nói, màu trắng là biểu tượng của sự thuần khiết. Nhưng, Chung Viễn Thanh rất rõ ràng, ở chỗ này, màu trắng là tượng trưng của sự trống rỗng, để khiến nó tự chứng minh, nó tự biến mình trở nên tham lam, cực kì tham lam nuốt lấy sự sống của sinh vật bị nhốt ở trong này. Sự tồn tại của phòng giam màu trắng tồn tại trong từng câu chuyện của người dân đế quốc, nỗi kinh khủng của nó nằm ở chỗ không một ai biết nơi đó có cái gì, người hiểu về nó cũng đều vùi thân trong đó. Chung Viễn Thanh biết rõ, hắn sắp chết rồi. Việc khổ đau nhất ở trong này là bản thân hoàn toàn cảm giác được sự bất lực khi cuộc sống dần dần cạn đi, là cảm giác bản thân dần dần rơi vào vực sâu lạnh giá, cảm giác đó sẽ khiến tinh thần của người… “Tướng quân yên tâm, nếu ngài đã để con trai đến đây, tôi nhất định sẽ dạy bảo cậu ấy thật tốt đương nhiên cũng đối xử bình thường như các tân sinh khác. Có điều, tướng quân đừng lừa tôi, tôi nhìn ra rồi, kĩ thuật cận chiến của cậu ấy là ngài đích thân dạy. Khà khà, không có ý gì, chỉ là nếu có cơ hội, chúng ta làm một trận đi.”Sau khi chấm dứt trò chuyện, chuẩn tướng Bard mới tắt quang não, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tần Phi Tương đang đứng trước cửa, trong tay còn đang cầm gì rất quen mắt.Đó là nắm cửa phòng luyện tập phải không?Bard nhớ rất rõ, tuy khoác vẻ ngoài là tàu dân dụng nhưng bên trong tàu đều sắp xếp dựa theo qui cách quân đội. Khi Ares đệ trình yêu cầu này thì bộ giáo dục cho rằng nó quá không phù hợp mà nhất trí phản đối, lúc ấy hiệu trưởng của Ares đã khinh thường nói thẳng, ngân sách đã được quân bộ duyệt qua, báo với bộ giáo dục chỉ là thủ tục mà thôi.Tàu vũ trụ được quân bộ ủng hộ, thế mà nắm cửa cứ dễ dàng bị người khác vặn gãy ?Nên biết rằng hợp kim chế tạo nắm cửa đã được thí nghiệm là có thể chịu đựng cú cắn của một con dị thú cấp A.“Xin lỗi Sir! Tại trò mất tập trung.” Tần Phi Tương bấy giờ mới tỉnh táo lại, cần nắm cửa trong tay, cúi đầu thành thật nhẫn lỗi.Bard im lặng không nói gì, hoặc là ông không biết nên nói gì mới đúng, ông chỉ vỗ nhẹ bả vai Tần Phi Tương, nhìn về phía phòng luyện tập, hóa ra trong này còn có hai người khác.Một người là người Chung gia, người còn lại là một Beta.“Sir!” Sau khi nhìn thấy tầm mắt của Bard, Chung Viễn Thanh lập tức đứng nghiêm, giơ tay chào theo nghi thức quân đội, Lance cũng bất giác làm theo động tác của hắn..Bard cũng gật đầu với hai người, mặc dù ông có ấn tượng không tốt với Chung gia song đứng ở góc độ là giáo viên, ông rất tán thưởng cố gắng của học trò, huống chi hai người này đều rất có thiên phú.“Mấy đứa ở đây luyện tập?” Bard đi đến trước mặt họ, mắt khẽ lướt qua số liệu định sẵn trong máy, không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng ông nhanh chóng khôi phục lại bình thường rồi nhìn về bọn Chung Viễn Thanh, trong mắt lóe ra chút kích động: “Hai đứa bắt đầu luyện tập từ ngày đầu tiên lên tàu phải không? Không có gián đoạn luyện tập?”“Vâng! Sir!” Chung Viễn Thanh không hề sợ hãi với sự tán dương trong mắt Bard, càng khiến Bard khen ngợi không thôi.“Được, tốt lắm, lần sau có cơ hội, ta sẽ đích thân kiểm tra kết quả mấy đứa.” Chưa tiến vào Ares đã được một giáo sư trong trường chính thức công nhận, Lance vốn còn hơi khẩn trương nhưng giờ trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười tươi.“Nếu đã thế này vậy ta không quấy rầy mấy đứa nữa.” Bard cũng quay đầu nhìn về Tần Phi Tương, gật đầu với y: “Chúng ta đến phòng luyện tập khác phù hợp hơn đi.”“Không cần, Sir !” Bard vừa dứt lời thì cả Chung Viễn Thanh cùng Tần Phi Tương đồng thời mở miệng.Bard không khỏi nhìn hai người, hình như hai người này không liên hệ gì mấy còn không quen biết lẫn nhau thế mà cả hai lại là hai tân sinh đều khiến ông vừa mắt: “Vì sao?”“Nghe nói Tần Phi Tương cùng học trò đứng đầu trong kì thi nhập học.” Chung Viễn Thanh yên lặng một chút, mở miệng trước tiên: “Không bằng để cậu ấy ở đây, học trò cũng muốn hiểu thêm về thực lực cậu ấy.”Với lời thỉnh cầu trực tiếp từ Chung Viễn Thanh thì Tần Phi Tương sẽ không cự tuyệt, hoặc nên nói, y sẽ không cự tuyệt bất luận thứ gì từ Chung Viễn Thanh, y nhìn chằm chằm vào người đang rất gần mình, Tần Phi Tương gằn từng tiếng : “Tôi đồng ý.”—Tiểu kịch trường—Tần Phi Tương: “Tôi đồng ý.”Bard : “Ta tuyên bố hai đứa là phu phu! ”Ai đó: Đừng có lộn nhộn nữa !!!╮(︶︿︶)╭ Chuyện xảy ra như thế đó. Nắm cửa – kun là do sơ suất mất tập trung. Nếu mà tập trung chắc thành bột rồi còn gì ~