Tôi không nhớ đây đã là lần thứ mấy An Nhiên bị người khác bàn luận sau lưng và tôi lại là đối tượng bị chỉ trích.- Tôi đã cảnh cáo cô đây là lần thứ 5 rồi. Đừng làm tổn thương cô ấy nữa có được không? Nếu không phải cô ấy cố chấp bảo vệ "người chị em tốt" như cô thì tôi sớm đã khiến cô biến mất.Hữu Cảnh là một chàng trai cao trên 1m8, đôi mắt đen, sâu thẳm, không ai biết cậu ta có tâm tư gì. Mái tóc đen óng ánh lên dưới ánh mặt trời. Ánh nắng khẽ chiếu rọi ngũ quan xinh đẹp biết bao. Nhưng cảm giác áp bức cậu ta mang lại khiến không khí xung quanh như bị đè nén, căng thẳng. Bình thường đều bày ra vẻ mặt thờ ơ nhưng chỉ cần là chuyện của An Nhiên thì đều là cái vẻ áp bức người khác này.Tôi cũng đã quá quen với tình huống này rồi. Không tìm hiểu rõ ràng, cứ một mực khăng khăng là tôi làm. Tôi giống người rảnh rỗi không có gì làm đến vậy ư? Tôi mới không cùng mấy người so đo. Cũng thật muốn xem ai làm gì được tôi. Nhưng khiến tôi thất vọng nhất vẫn là gương mặt của An Nhiên. Đôi mắt…
Chương 4: Tôi Không Phải Nữ Chính
Đừng Khóc, Mình Không Phải Nữ ChínhTác giả: ZururuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụTôi không nhớ đây đã là lần thứ mấy An Nhiên bị người khác bàn luận sau lưng và tôi lại là đối tượng bị chỉ trích.- Tôi đã cảnh cáo cô đây là lần thứ 5 rồi. Đừng làm tổn thương cô ấy nữa có được không? Nếu không phải cô ấy cố chấp bảo vệ "người chị em tốt" như cô thì tôi sớm đã khiến cô biến mất.Hữu Cảnh là một chàng trai cao trên 1m8, đôi mắt đen, sâu thẳm, không ai biết cậu ta có tâm tư gì. Mái tóc đen óng ánh lên dưới ánh mặt trời. Ánh nắng khẽ chiếu rọi ngũ quan xinh đẹp biết bao. Nhưng cảm giác áp bức cậu ta mang lại khiến không khí xung quanh như bị đè nén, căng thẳng. Bình thường đều bày ra vẻ mặt thờ ơ nhưng chỉ cần là chuyện của An Nhiên thì đều là cái vẻ áp bức người khác này.Tôi cũng đã quá quen với tình huống này rồi. Không tìm hiểu rõ ràng, cứ một mực khăng khăng là tôi làm. Tôi giống người rảnh rỗi không có gì làm đến vậy ư? Tôi mới không cùng mấy người so đo. Cũng thật muốn xem ai làm gì được tôi. Nhưng khiến tôi thất vọng nhất vẫn là gương mặt của An Nhiên. Đôi mắt… - Em xuống ngồi bàn cuối còn trống nhé.Cô sẽ sắp chỗ lại sau.Thế quái nào lại sắp cho Bạch Phong ngồi cạnh tôi chứ.Sẽ không phải kiểu sắp xếp đem tôi ra lót đường cho chuyện tình gặp mặt giữ họ chứ? Nhưng Bạch Phong không giống người thiếu suy nghĩ như Hữu Cảnh.Nên nếu bản thân yên tĩnh một chút chắc không có gì đâu.Vẫn nên đừng động tới nhân vật chính thì hơn.Nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng", Bạch Phong đột nhiên lên tiếng:- Cậu là Tinh Tử?Gương mặt cậu ấy vẫn lạnh lẽo, không chút cảm xúc.Tôi không tài nào đoán được suy nghĩ của cậu ta.Tôi đứng hình một lúc lâu.Lẽ nào An Nhiên đã gặp Bạch Phong từ trước rồi tình cảm đã tiến triển và An Nhiên đem chuyện bị phản bội đi tâm sự nên bây giờ Bạch Phong mới muốn giúp trả thù ư? Rất nhiều tình huống được vẽ ra trong đầu tôi.Nhưng rất nhanh, tất cả diễn ra trong chưa đầy 3s.Sau tất cả tôi gật đầu với Bạch Phong rồi tỉ mỉ quan sát cậu ta.Nhưng không được gì cả, tất cả đi vào ngõ cụt.Không thể đoán được cậu ta nghĩ gì.Cùng lúc đó cơn buồn ngủ kéo tới.Đôi mắt tôi không tự chủ muốn sụp xuống.Tôi liền gục đầu xuống bàn ngủ thiếp đi.Mặc kệ nam chính Bạch Phong đi.Dù gì người ta cũng là của nữ chính.Cùng lắm "binh đến tướng chặn" thôi..
- Em xuống ngồi bàn cuối còn trống nhé.
Cô sẽ sắp chỗ lại sau.
Thế quái nào lại sắp cho Bạch Phong ngồi cạnh tôi chứ.
Sẽ không phải kiểu sắp xếp đem tôi ra lót đường cho chuyện tình gặp mặt giữ họ chứ? Nhưng Bạch Phong không giống người thiếu suy nghĩ như Hữu Cảnh.
Nên nếu bản thân yên tĩnh một chút chắc không có gì đâu.
Vẫn nên đừng động tới nhân vật chính thì hơn.
Nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng", Bạch Phong đột nhiên lên tiếng:
- Cậu là Tinh Tử?
Gương mặt cậu ấy vẫn lạnh lẽo, không chút cảm xúc.
Tôi không tài nào đoán được suy nghĩ của cậu ta.
Tôi đứng hình một lúc lâu.
Lẽ nào An Nhiên đã gặp Bạch Phong từ trước rồi tình cảm đã tiến triển và An Nhiên đem chuyện bị phản bội đi tâm sự nên bây giờ Bạch Phong mới muốn giúp trả thù ư? Rất nhiều tình huống được vẽ ra trong đầu tôi.
Nhưng rất nhanh, tất cả diễn ra trong chưa đầy 3s.
Sau tất cả tôi gật đầu với Bạch Phong rồi tỉ mỉ quan sát cậu ta.
Nhưng không được gì cả, tất cả đi vào ngõ cụt.
Không thể đoán được cậu ta nghĩ gì.
Cùng lúc đó cơn buồn ngủ kéo tới.
Đôi mắt tôi không tự chủ muốn sụp xuống.
Tôi liền gục đầu xuống bàn ngủ thiếp đi.
Mặc kệ nam chính Bạch Phong đi.
Dù gì người ta cũng là của nữ chính.
Cùng lắm "binh đến tướng chặn" thôi..
Đừng Khóc, Mình Không Phải Nữ ChínhTác giả: ZururuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụTôi không nhớ đây đã là lần thứ mấy An Nhiên bị người khác bàn luận sau lưng và tôi lại là đối tượng bị chỉ trích.- Tôi đã cảnh cáo cô đây là lần thứ 5 rồi. Đừng làm tổn thương cô ấy nữa có được không? Nếu không phải cô ấy cố chấp bảo vệ "người chị em tốt" như cô thì tôi sớm đã khiến cô biến mất.Hữu Cảnh là một chàng trai cao trên 1m8, đôi mắt đen, sâu thẳm, không ai biết cậu ta có tâm tư gì. Mái tóc đen óng ánh lên dưới ánh mặt trời. Ánh nắng khẽ chiếu rọi ngũ quan xinh đẹp biết bao. Nhưng cảm giác áp bức cậu ta mang lại khiến không khí xung quanh như bị đè nén, căng thẳng. Bình thường đều bày ra vẻ mặt thờ ơ nhưng chỉ cần là chuyện của An Nhiên thì đều là cái vẻ áp bức người khác này.Tôi cũng đã quá quen với tình huống này rồi. Không tìm hiểu rõ ràng, cứ một mực khăng khăng là tôi làm. Tôi giống người rảnh rỗi không có gì làm đến vậy ư? Tôi mới không cùng mấy người so đo. Cũng thật muốn xem ai làm gì được tôi. Nhưng khiến tôi thất vọng nhất vẫn là gương mặt của An Nhiên. Đôi mắt… - Em xuống ngồi bàn cuối còn trống nhé.Cô sẽ sắp chỗ lại sau.Thế quái nào lại sắp cho Bạch Phong ngồi cạnh tôi chứ.Sẽ không phải kiểu sắp xếp đem tôi ra lót đường cho chuyện tình gặp mặt giữ họ chứ? Nhưng Bạch Phong không giống người thiếu suy nghĩ như Hữu Cảnh.Nên nếu bản thân yên tĩnh một chút chắc không có gì đâu.Vẫn nên đừng động tới nhân vật chính thì hơn.Nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng", Bạch Phong đột nhiên lên tiếng:- Cậu là Tinh Tử?Gương mặt cậu ấy vẫn lạnh lẽo, không chút cảm xúc.Tôi không tài nào đoán được suy nghĩ của cậu ta.Tôi đứng hình một lúc lâu.Lẽ nào An Nhiên đã gặp Bạch Phong từ trước rồi tình cảm đã tiến triển và An Nhiên đem chuyện bị phản bội đi tâm sự nên bây giờ Bạch Phong mới muốn giúp trả thù ư? Rất nhiều tình huống được vẽ ra trong đầu tôi.Nhưng rất nhanh, tất cả diễn ra trong chưa đầy 3s.Sau tất cả tôi gật đầu với Bạch Phong rồi tỉ mỉ quan sát cậu ta.Nhưng không được gì cả, tất cả đi vào ngõ cụt.Không thể đoán được cậu ta nghĩ gì.Cùng lúc đó cơn buồn ngủ kéo tới.Đôi mắt tôi không tự chủ muốn sụp xuống.Tôi liền gục đầu xuống bàn ngủ thiếp đi.Mặc kệ nam chính Bạch Phong đi.Dù gì người ta cũng là của nữ chính.Cùng lắm "binh đến tướng chặn" thôi..