Tác giả:

2023/7/17 Ngay khoảnh khắc gửi lá thư ấy đi, Vu Thi Dao ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa kính. Cái nóng gay gắt mùa hè hắt xuống từ những cành cây, ánh nắng xuyên qua dòng xe cộ tấp nập trên đường, vẽ thành từng vệt sáng chói lòa. Giữa thế gian rực rỡ này, ai cũng có nơi để đến, ai cũng có chốn để quay về. Cô vẫn luôn không hiểu rõ, nếu dùng mùa hè để hình dung một điều gì đó, thì điều gì mới là phù hợp nhất? Là gặp gỡ hay là chia ly? Hạ năm cô mười lăm tuổi, vào một buổi chạng vạng ẩm ướt, cả nhà Vu Thi Dao dọn đến hẻm Ngô Đồng. Hẻm Ngô Đồng thật ra không có cây ngô đồng nào cả, chỉ có những bức tường loang lổ ẩm mốc, rêu phong bám đầy, không khí mang theo mùi cũ kỹ mục nát khó chịu. Khi ấy đúng vào mùa mưa ở thành phố Nam Đài, bước một bước là bùn đất văng lên, giày tất ướt sũng. Mái ngói xô lệch, khe nào khe nấy đều đọng đầy nước mưa. Ống quần cô đã bị lấm lem hết cả. May thay bộ đồ đó là quần áo cũ nhiều năm, vốn dĩ cha mẹ đã chê cũ định bỏ đi, chỉ có cô vì thích màu sắc nên giữ lại…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...