Đầu hạ, nhiệt độ dần dần tăng lên, ánh nắng cũng bắt đầu ấm áp hẳn. Tiếng ồn ào vang lên từ một viện phúc lợi ở ngoại ô thành phố, nơi này hiếm khi trở nên náo nhiệt như thế. Viện phúc lợi này vốn được nhà họ Mặc tài trợ lâu dài, trước đó không lâu được chọn làm địa điểm quay trực tiếp cho một tập của chương trình truyền hình về cha mẹ và con cái. Khắp nơi trong viện phúc lợi đã được lắp đặt máy móc từ sớm, ngay từ sáng tinh mơ, một đoàn người đã kéo đến đông đúc. Tất cả những đứa trẻ mồ côi đều bị đánh thức khi trời còn chưa sáng. Hôm qua chúng được tắm rửa sạch sẽ, sáng nay có không ít đứa tóc dựng đứng cả lên. Các cô giáo vội vàng dùng nước chải lại tóc cho từng đứa, sửa sang lại diện mạo cho chúng, dặn dò chúng rằng hôm nay không được làm bẩn quần áo của mình. Những đứa trẻ dụi mắt, ngồi yên lặng trên những chiếc ghế nhỏ trong phòng mà chờ đợi. Giang Lê Tâm vừa nắm tay cô con gái nhỏ xinh đẹp mới ba tuổi bước xuống xe, đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Giang Lê Tâm vốn là…
Chương 6
Thiên Kim Thật Nhà Giàu Mới Ba Tuổi Đã Ác Điên RồiTác giả: Thụ Lí Tri ĐiểuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐầu hạ, nhiệt độ dần dần tăng lên, ánh nắng cũng bắt đầu ấm áp hẳn. Tiếng ồn ào vang lên từ một viện phúc lợi ở ngoại ô thành phố, nơi này hiếm khi trở nên náo nhiệt như thế. Viện phúc lợi này vốn được nhà họ Mặc tài trợ lâu dài, trước đó không lâu được chọn làm địa điểm quay trực tiếp cho một tập của chương trình truyền hình về cha mẹ và con cái. Khắp nơi trong viện phúc lợi đã được lắp đặt máy móc từ sớm, ngay từ sáng tinh mơ, một đoàn người đã kéo đến đông đúc. Tất cả những đứa trẻ mồ côi đều bị đánh thức khi trời còn chưa sáng. Hôm qua chúng được tắm rửa sạch sẽ, sáng nay có không ít đứa tóc dựng đứng cả lên. Các cô giáo vội vàng dùng nước chải lại tóc cho từng đứa, sửa sang lại diện mạo cho chúng, dặn dò chúng rằng hôm nay không được làm bẩn quần áo của mình. Những đứa trẻ dụi mắt, ngồi yên lặng trên những chiếc ghế nhỏ trong phòng mà chờ đợi. Giang Lê Tâm vừa nắm tay cô con gái nhỏ xinh đẹp mới ba tuổi bước xuống xe, đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Giang Lê Tâm vốn là… Mãi đến khi bị đưa về nhà họ Mặc, suốt dọc đường, Mặc Hiểu Tinh không thèm tỏ ra dễ chịu với Mặc Vinh Kình lấy một lần.Nhưng khi nằm trong vòng tay của Giang Lê Tâm, Mặc Hiểu Tinh lại an nhiên hưởng thụ sự bao bọc của chị gái xinh đẹp.Vừa thơm tho vừa mềm mại, thoải mái vô cùng.Trên chiếc xe chạy êm ả, Giang Lê Tâm bế Mặc Hiểu Tinh ngồi ở ghế sau, còn Mặc Vinh Kình ngồi nghiêm bên cạnh.Thỉnh thoảng Mặc Hiểu Tinh bắt gặp ánh mắt của Mặc Vinh Kình, càng tỏ vẻ kiêu ngạo mà ôm chặt lấy Giang Lê Tâm, rồi quay đầu đi, tỏ ý không thèm nhìn anh nữa.Một ông trùm kinh doanh đã lăn lộn nhiều năm như Mặc Vinh Kình, trên tạp chí tài chính uy tín được đánh giá là: trưởng thành chín chắn, kín đáo không lộ cảm xúc, trầm tĩnh sâu sắc, có khả năng tự chủ cực cao.Nhưng không hiểu sao, dù là người xuất sắc trong việc kiểm soát cảm xúc, khi thấy biểu cảm ấu trĩ của cô bé này, anh lại không nhịn được mà sinh ra vài phần tức giận.Mặc Hiểu Tinh cảm nhận được tâm trạng của anh, càng đắc ý hơn, nhe răng để lộ chiếc răng nanh nhỏ, nở một nụ cười ranh mãnh.Mặc Vinh Kình đành lặng lẽ nhắm mắt lại, không thấy thì tâm thanh tịnh.Vừa về đến nhà họ Mặc, đã nghe thấy tiếng khóc của Mặc Tình Vũ, Giang Lê Tâm lập tức cuống cuồng.Cô vội vàng bước vào nhà, đặt Mặc Hiểu Tinh xuống phòng khách rồi dặn dò qua loa: “Hiểu Tinh, con đợi ở đây đợi đừng đi đâu nhé.”Sau đó, Giang Lê Tâm nhanh chóng đi đến bên Mặc Tình Vũ đang khóc, xót xa hỏi: “Có chuyện gì vậy, Tiểu Vũ?”Mặc Tình Vũ vừa khóc vừa lau nước mắt, lao vào vòng tay của mẹ: “Mẹ ơi, lúc nãy có một đám người xấu đến, họ dùng kim tiêm chích vào Tiểu Vũ!”Giang Lê Tâm đau lòng vô cùng, cô biết con mình, cô nhóc rất sợ tiêm, mỗi lần đều phải được cô dỗ dành ôm ấp mới chịu để bác sĩ tiêm.Lần này cô lại không ở bên, để một nhóm người lạ động tay động chân, thật quá thô bạo!Giang Lê Tâm không kìm được mà quay đầu trách chồng: “Anh làm vậy khiến con sợ rồi đấy.”Mặc Vinh Kình gãi gãi mũi không nói gì, anh cũng có chút hối hận vì đã không suy nghĩ thấu đáo, rồi anh ngồi xuống cùng dỗ dành cô con gái bé bỏng của mình.Mặc Hiểu Tinh đã mệt lắm rồi, hôm nay loay hoay cả ngày, đến giấc ngủ trưa cũng chẳng được ngủ. Em thấy chị gái xinh đẹp bận rộn, không có thời gian để ý đến mình.Mặc Hiểu Tinh nhìn quanh quất rồi đi đến bên sofa, dùng cả tay chân leo lên đó, thanh thản nằm dựa lưng vào ghế.Chẳng bao lâu sau, em đã ngáy khò khò.“Nhóc là ai!”Mặc Hiểu Tinh đang mơ thấy các cha mình đút cho mình món heo sữa nướng, thì bỗng bị một giọng nói đáng ghét đánh thức.Hu hu hu, heo sữa nướng còn chưa kịp vào miệng mà!Mặc Hiểu Tinh mở mắt xem kẻ đáng ghét này là ai, thì thấy một cậu bé cao hơn em một cái đầu đang trừng mắt nhìn mình.Mặc Hiểu Tinh nhe răng, em còn hung dữ hơn cơ mà!Giang Lê Tâm bế Mặc Tình Vũ đến: “Hiểu Tinh, đây là anh trai của con, Mặc Gia Minh, đừng sợ nhé. Gia Minh, đây là em gái của con, Mặc Hiểu Tinh.”Giang Lê Tâm do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn quyết định nói như vậy.Mặc Gia Minh dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá cô bé trước mặt, người cô bé trông có vẻ lấm lem, gầy nhom.Mặc Hiểu Tinh ưỡn ngực: “Em mới không sợ đâu!”Mặc Tình Vũ cũng tò mò thò đầu ra: “Mẹ ơi, chẳng phải đây là em gái mà con thấy hôm nay sao?”
Mãi đến khi bị đưa về nhà họ Mặc, suốt dọc đường, Mặc Hiểu Tinh không thèm tỏ ra dễ chịu với Mặc Vinh Kình lấy một lần.
Nhưng khi nằm trong vòng tay của Giang Lê Tâm, Mặc Hiểu Tinh lại an nhiên hưởng thụ sự bao bọc của chị gái xinh đẹp.
Vừa thơm tho vừa mềm mại, thoải mái vô cùng.
Trên chiếc xe chạy êm ả, Giang Lê Tâm bế Mặc Hiểu Tinh ngồi ở ghế sau, còn Mặc Vinh Kình ngồi nghiêm bên cạnh.
Thỉnh thoảng Mặc Hiểu Tinh bắt gặp ánh mắt của Mặc Vinh Kình, càng tỏ vẻ kiêu ngạo mà ôm chặt lấy Giang Lê Tâm, rồi quay đầu đi, tỏ ý không thèm nhìn anh nữa.
Một ông trùm kinh doanh đã lăn lộn nhiều năm như Mặc Vinh Kình, trên tạp chí tài chính uy tín được đánh giá là: trưởng thành chín chắn, kín đáo không lộ cảm xúc, trầm tĩnh sâu sắc, có khả năng tự chủ cực cao.
Nhưng không hiểu sao, dù là người xuất sắc trong việc kiểm soát cảm xúc, khi thấy biểu cảm ấu trĩ của cô bé này, anh lại không nhịn được mà sinh ra vài phần tức giận.
Mặc Hiểu Tinh cảm nhận được tâm trạng của anh, càng đắc ý hơn, nhe răng để lộ chiếc răng nanh nhỏ, nở một nụ cười ranh mãnh.
Mặc Vinh Kình đành lặng lẽ nhắm mắt lại, không thấy thì tâm thanh tịnh.
Vừa về đến nhà họ Mặc, đã nghe thấy tiếng khóc của Mặc Tình Vũ, Giang Lê Tâm lập tức cuống cuồng.
Cô vội vàng bước vào nhà, đặt Mặc Hiểu Tinh xuống phòng khách rồi dặn dò qua loa: “Hiểu Tinh, con đợi ở đây đợi đừng đi đâu nhé.”
Sau đó, Giang Lê Tâm nhanh chóng đi đến bên Mặc Tình Vũ đang khóc, xót xa hỏi: “Có chuyện gì vậy, Tiểu Vũ?”
Mặc Tình Vũ vừa khóc vừa lau nước mắt, lao vào vòng tay của mẹ: “Mẹ ơi, lúc nãy có một đám người xấu đến, họ dùng kim tiêm chích vào Tiểu Vũ!”
Giang Lê Tâm đau lòng vô cùng, cô biết con mình, cô nhóc rất sợ tiêm, mỗi lần đều phải được cô dỗ dành ôm ấp mới chịu để bác sĩ tiêm.
Lần này cô lại không ở bên, để một nhóm người lạ động tay động chân, thật quá thô bạo!
Giang Lê Tâm không kìm được mà quay đầu trách chồng: “Anh làm vậy khiến con sợ rồi đấy.”
Mặc Vinh Kình gãi gãi mũi không nói gì, anh cũng có chút hối hận vì đã không suy nghĩ thấu đáo, rồi anh ngồi xuống cùng dỗ dành cô con gái bé bỏng của mình.
Mặc Hiểu Tinh đã mệt lắm rồi, hôm nay loay hoay cả ngày, đến giấc ngủ trưa cũng chẳng được ngủ. Em thấy chị gái xinh đẹp bận rộn, không có thời gian để ý đến mình.
Mặc Hiểu Tinh nhìn quanh quất rồi đi đến bên sofa, dùng cả tay chân leo lên đó, thanh thản nằm dựa lưng vào ghế.
Chẳng bao lâu sau, em đã ngáy khò khò.
“Nhóc là ai!”
Mặc Hiểu Tinh đang mơ thấy các cha mình đút cho mình món heo sữa nướng, thì bỗng bị một giọng nói đáng ghét đánh thức.
Hu hu hu, heo sữa nướng còn chưa kịp vào miệng mà!
Mặc Hiểu Tinh mở mắt xem kẻ đáng ghét này là ai, thì thấy một cậu bé cao hơn em một cái đầu đang trừng mắt nhìn mình.
Mặc Hiểu Tinh nhe răng, em còn hung dữ hơn cơ mà!
Giang Lê Tâm bế Mặc Tình Vũ đến: “Hiểu Tinh, đây là anh trai của con, Mặc Gia Minh, đừng sợ nhé. Gia Minh, đây là em gái của con, Mặc Hiểu Tinh.”
Giang Lê Tâm do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn quyết định nói như vậy.
Mặc Gia Minh dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá cô bé trước mặt, người cô bé trông có vẻ lấm lem, gầy nhom.
Mặc Hiểu Tinh ưỡn ngực: “Em mới không sợ đâu!”
Mặc Tình Vũ cũng tò mò thò đầu ra: “Mẹ ơi, chẳng phải đây là em gái mà con thấy hôm nay sao?”
Thiên Kim Thật Nhà Giàu Mới Ba Tuổi Đã Ác Điên RồiTác giả: Thụ Lí Tri ĐiểuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐầu hạ, nhiệt độ dần dần tăng lên, ánh nắng cũng bắt đầu ấm áp hẳn. Tiếng ồn ào vang lên từ một viện phúc lợi ở ngoại ô thành phố, nơi này hiếm khi trở nên náo nhiệt như thế. Viện phúc lợi này vốn được nhà họ Mặc tài trợ lâu dài, trước đó không lâu được chọn làm địa điểm quay trực tiếp cho một tập của chương trình truyền hình về cha mẹ và con cái. Khắp nơi trong viện phúc lợi đã được lắp đặt máy móc từ sớm, ngay từ sáng tinh mơ, một đoàn người đã kéo đến đông đúc. Tất cả những đứa trẻ mồ côi đều bị đánh thức khi trời còn chưa sáng. Hôm qua chúng được tắm rửa sạch sẽ, sáng nay có không ít đứa tóc dựng đứng cả lên. Các cô giáo vội vàng dùng nước chải lại tóc cho từng đứa, sửa sang lại diện mạo cho chúng, dặn dò chúng rằng hôm nay không được làm bẩn quần áo của mình. Những đứa trẻ dụi mắt, ngồi yên lặng trên những chiếc ghế nhỏ trong phòng mà chờ đợi. Giang Lê Tâm vừa nắm tay cô con gái nhỏ xinh đẹp mới ba tuổi bước xuống xe, đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Giang Lê Tâm vốn là… Mãi đến khi bị đưa về nhà họ Mặc, suốt dọc đường, Mặc Hiểu Tinh không thèm tỏ ra dễ chịu với Mặc Vinh Kình lấy một lần.Nhưng khi nằm trong vòng tay của Giang Lê Tâm, Mặc Hiểu Tinh lại an nhiên hưởng thụ sự bao bọc của chị gái xinh đẹp.Vừa thơm tho vừa mềm mại, thoải mái vô cùng.Trên chiếc xe chạy êm ả, Giang Lê Tâm bế Mặc Hiểu Tinh ngồi ở ghế sau, còn Mặc Vinh Kình ngồi nghiêm bên cạnh.Thỉnh thoảng Mặc Hiểu Tinh bắt gặp ánh mắt của Mặc Vinh Kình, càng tỏ vẻ kiêu ngạo mà ôm chặt lấy Giang Lê Tâm, rồi quay đầu đi, tỏ ý không thèm nhìn anh nữa.Một ông trùm kinh doanh đã lăn lộn nhiều năm như Mặc Vinh Kình, trên tạp chí tài chính uy tín được đánh giá là: trưởng thành chín chắn, kín đáo không lộ cảm xúc, trầm tĩnh sâu sắc, có khả năng tự chủ cực cao.Nhưng không hiểu sao, dù là người xuất sắc trong việc kiểm soát cảm xúc, khi thấy biểu cảm ấu trĩ của cô bé này, anh lại không nhịn được mà sinh ra vài phần tức giận.Mặc Hiểu Tinh cảm nhận được tâm trạng của anh, càng đắc ý hơn, nhe răng để lộ chiếc răng nanh nhỏ, nở một nụ cười ranh mãnh.Mặc Vinh Kình đành lặng lẽ nhắm mắt lại, không thấy thì tâm thanh tịnh.Vừa về đến nhà họ Mặc, đã nghe thấy tiếng khóc của Mặc Tình Vũ, Giang Lê Tâm lập tức cuống cuồng.Cô vội vàng bước vào nhà, đặt Mặc Hiểu Tinh xuống phòng khách rồi dặn dò qua loa: “Hiểu Tinh, con đợi ở đây đợi đừng đi đâu nhé.”Sau đó, Giang Lê Tâm nhanh chóng đi đến bên Mặc Tình Vũ đang khóc, xót xa hỏi: “Có chuyện gì vậy, Tiểu Vũ?”Mặc Tình Vũ vừa khóc vừa lau nước mắt, lao vào vòng tay của mẹ: “Mẹ ơi, lúc nãy có một đám người xấu đến, họ dùng kim tiêm chích vào Tiểu Vũ!”Giang Lê Tâm đau lòng vô cùng, cô biết con mình, cô nhóc rất sợ tiêm, mỗi lần đều phải được cô dỗ dành ôm ấp mới chịu để bác sĩ tiêm.Lần này cô lại không ở bên, để một nhóm người lạ động tay động chân, thật quá thô bạo!Giang Lê Tâm không kìm được mà quay đầu trách chồng: “Anh làm vậy khiến con sợ rồi đấy.”Mặc Vinh Kình gãi gãi mũi không nói gì, anh cũng có chút hối hận vì đã không suy nghĩ thấu đáo, rồi anh ngồi xuống cùng dỗ dành cô con gái bé bỏng của mình.Mặc Hiểu Tinh đã mệt lắm rồi, hôm nay loay hoay cả ngày, đến giấc ngủ trưa cũng chẳng được ngủ. Em thấy chị gái xinh đẹp bận rộn, không có thời gian để ý đến mình.Mặc Hiểu Tinh nhìn quanh quất rồi đi đến bên sofa, dùng cả tay chân leo lên đó, thanh thản nằm dựa lưng vào ghế.Chẳng bao lâu sau, em đã ngáy khò khò.“Nhóc là ai!”Mặc Hiểu Tinh đang mơ thấy các cha mình đút cho mình món heo sữa nướng, thì bỗng bị một giọng nói đáng ghét đánh thức.Hu hu hu, heo sữa nướng còn chưa kịp vào miệng mà!Mặc Hiểu Tinh mở mắt xem kẻ đáng ghét này là ai, thì thấy một cậu bé cao hơn em một cái đầu đang trừng mắt nhìn mình.Mặc Hiểu Tinh nhe răng, em còn hung dữ hơn cơ mà!Giang Lê Tâm bế Mặc Tình Vũ đến: “Hiểu Tinh, đây là anh trai của con, Mặc Gia Minh, đừng sợ nhé. Gia Minh, đây là em gái của con, Mặc Hiểu Tinh.”Giang Lê Tâm do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn quyết định nói như vậy.Mặc Gia Minh dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá cô bé trước mặt, người cô bé trông có vẻ lấm lem, gầy nhom.Mặc Hiểu Tinh ưỡn ngực: “Em mới không sợ đâu!”Mặc Tình Vũ cũng tò mò thò đầu ra: “Mẹ ơi, chẳng phải đây là em gái mà con thấy hôm nay sao?”