“Nhớ mãi không quên từ đầu đến cuối chỉ có mùa hè năm ấy, Phần còn lại, chẳng qua chỉ là cái bóng toả sáng của bóng đại thụ đang ngủ mà thôi.” Nắng tiết trời cuối tháng 8 vẫn oi bức gay gắt. Ánh mặt trời thiêu đốt xuyên qua những kẽ hở trên ngọn cây, in lên những vệt kẻ đường lốm đốm trên đường đi. Kỳ nghỉ hè sắp kết thúc, trong buổi chiều hè, ngay cả ve sầu kêu cũng bị cái nắng nướng đến kiệt sức, cuối cùng hợp xướng râm ran chít chít trút hết nhiệt huyết còn sót lại. Nam Tường tựa lưng vào bóng cây hoa hoè ở góc phố, mắt cụp xuống nhét miếng kem cuối cùng vào miệng, hơi khí mát lạnh từ từ trôi xuống cổ họng làm cảm giác khô khốc trong lòng cuối cùng cũng lắng xuống. Cô cúi đầu nghịch nghịch điện thoại, mặt không đổi tim không run gõ ra một dòng lời nói dối—— 「 Mẹ, con đi học lớp luyện thi, bữa trưa đã chuẩn bị cho em rồi ạ. 」 Tin nhắn gửi xong không gấp gáp đợi trả lời, cô tắt điện thoại ngẩng đầu nhìn căn biệt thự trước mặt, trong mắt không có cảm xúc. Điều gì đến sẽ luôn đến…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...