Editor: Gió “Chu Nghiêu, em thích anh, thực sự rất thích anh.” “Nào bảo bối, để em vào…” “Chu Nghiêu! Em đỗ rồi! Em thi đỗ rồi!!” “Chu Nghiêu?” “Anh đâu rồi? Tạ Chu Nghiêu, anh đang ở đâu!!!!”’ Trong phòng ngủ u tối chợt vang lên tiếng gọi khàn khàn. Người trên giường mở choàng mắt, gấp gáp ngồi dậy. Lý Tinh Trạch ôm ngực, đầu óc chưa hoàn toàn tỉnh táo sau giấc mộng hỗn loạn ấy, kịch liệt thở dốc lại càng khiến trái tim cảm nhận được cảm giác đau đớn đã lâu rồi mới có. Hắn mở ngăn kéo của tủ đầu giường, lấy ra một bình thuốc màu xanh, dùng nước lạnh trong cốc thủy tinh để uống thuốc, rồi mới nằm lại lên trên giường, dùng cánh tay che đi đôi mắt. Nhịp tim hỗn loạn dưới sự tác dụng của thuốc rất nhanh liền hồi phục lại bình thường, tâm tình cũng dần dần bình tĩnh lại. Nhưng hắn vẫn không buông tay xuống, mà dùng tay còn lại sờ vào vị trí trống rỗng bên cạnh. “Chu Nghiêu.” Hắn vô thức gọi cái tên ấy, trước mắt lại hiện ra gương mặt đã khắc sâu vào tâm trí hắn. Tạ Chu Nghiêu đang mỉm…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...