Tác giả:

Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…

Chương 4: Chương 2.1

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Ba bóng người gầy gò loạng choạng đứng dậy từ trong bóng tối.Tên tóc xanh lục bị rách toang bụng, một nửa nội tạng kéo lê trên mặt đất, vấy đầy bùn đất đen ngòm.Mùi vị của thức ăn tươi mới khiến chúng phát cuồng, tất cả đều lao về phía người đàn ông đang suy yếu ở gần nhất.“……”Tô Ý cảm nhận sức mạnh tràn đầy trong cơ thể sau khi được cường hóa, cúi người nhặt cây gậy gỗ dưới chân lên, dứt khoát giáng một cú thật mạnh vào đầu gã râu xồm và tên tóc xanh. Sau đó lại vung tay quét ngang, gõ thêm một gậy vào tên còn lại.“Phiền phức thật đấy!”Gậy gỗ mang theo tiếng gió vù vù, “rầm rầm” hai tiếng, mấy con zombie đang nhào tới lập tức ngã rạp, cổ xanh tím bị gãy lìa ngay tại chỗ.Chỉ tiếc là cây gậy cũng gãy theo.Cơ thể mềm yếu này, sau khi cường hóa, sức mạnh cũng không tệ lắm.[Chủ nhân cẩn thận! Vẫn còn một con nữa!]Quả cầu sáng nhỏ xíu – hệ thống 9981 – nhảy lên nhảy xuống đầy lo lắng.Tô Ý mím môi, con zombie “cơ hội” này vậy mà lại nhân lúc cô không để ý để lao tới tấn công.Không kịp nghĩ nhiều, ngay khi zombie cắn vào cổ người đàn ông, Tô Ý theo phản xạ vươn tay phải ra chặn…“Á——”Hàm răng sắc nhọn gần như xuyên thủng cả bàn tay, cơn đau nhói truyền đến khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Ý nhăn lại.Sơ suất rồi, đáng lẽ nên lấy nửa đoạn gậy gãy kia ra chắn mới đúng!Tô Ý vội vàng vặn gãy cổ con zombie đang cắn mình, cố sức rút bàn tay đầm đìa m.á.u thịt từ miệng nó ra.[Hệ thống, đây là tai nạn lao động đấy! Giải quyết đi!][Hu hu hu… Ta… Ta sẽ giúp chủ nhân cầm m.á.u và giải độc trước…]Giọng nói non nớt của hệ thống 9981 run rẩy, tràn đầy hoang mang.Điều này ngược lại khiến Tô Ý nghi ngờ không biết rốt cuộc là ai vừa bị zombie cắn.[Khóc gì mà khóc, chủ nhân nhà ngươi vẫn chưa c.h.ế.t đâu!]Vết thương xuyên qua lòng bàn tay nhanh chóng ngừng chảy máu, nhưng phần thịt bị lật ra vẫn khiến Tô Ý không nỡ nhìn thẳng.Cái tay này… cô không cần nữa đâu…[Chủ nhân, mau đưa nam chính về nhà đi! Cuộc bùng nổ tận thế sắp bắt đầu rồi!]Tô Ý nhìn chiếc váy nhỏ đã bẩn hết của mình, lại liếc qua người đàn ông vẫn đang bất tỉnh, thở dài một hơi, lẩm bẩm:“Thôi được rồi, nể mặt nhan sắc và dị năng của anh, tôi đành miễn cưỡng vác anh về nhà vậy.”[Chủ nhân, chẳng phải người nói là “vác” sao?]Hệ thống 9981 ngơ ngác nhìn tư thế bế công chúa chuẩn chỉnh kia, hoàn toàn không hiểu nổi.[Chân dài thế này thì vác kiểu gì? Bế công chúa chẳng phải đẹp hơn sao?]9981: [Đẹp… Đẹp á?][Nhắc nhẹ, hiệu quả của viên cường hóa còn mười phút nữa thôi.][……]Đúng là hệ thống rác rưởi.

Ba bóng người gầy gò loạng choạng đứng dậy từ trong bóng tối.

Tên tóc xanh lục bị rách toang bụng, một nửa nội tạng kéo lê trên mặt đất, vấy đầy bùn đất đen ngòm.

Mùi vị của thức ăn tươi mới khiến chúng phát cuồng, tất cả đều lao về phía người đàn ông đang suy yếu ở gần nhất.

“……”

Tô Ý cảm nhận sức mạnh tràn đầy trong cơ thể sau khi được cường hóa, cúi người nhặt cây gậy gỗ dưới chân lên, dứt khoát giáng một cú thật mạnh vào đầu gã râu xồm và tên tóc xanh. Sau đó lại vung tay quét ngang, gõ thêm một gậy vào tên còn lại.

“Phiền phức thật đấy!”

Gậy gỗ mang theo tiếng gió vù vù, “rầm rầm” hai tiếng, mấy con zombie đang nhào tới lập tức ngã rạp, cổ xanh tím bị gãy lìa ngay tại chỗ.

Chỉ tiếc là cây gậy cũng gãy theo.

Cơ thể mềm yếu này, sau khi cường hóa, sức mạnh cũng không tệ lắm.

[Chủ nhân cẩn thận! Vẫn còn một con nữa!]

Quả cầu sáng nhỏ xíu – hệ thống 9981 – nhảy lên nhảy xuống đầy lo lắng.

Tô Ý mím môi, con zombie “cơ hội” này vậy mà lại nhân lúc cô không để ý để lao tới tấn công.

Không kịp nghĩ nhiều, ngay khi zombie cắn vào cổ người đàn ông, Tô Ý theo phản xạ vươn tay phải ra chặn…

“Á——”

Hàm răng sắc nhọn gần như xuyên thủng cả bàn tay, cơn đau nhói truyền đến khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Ý nhăn lại.

Sơ suất rồi, đáng lẽ nên lấy nửa đoạn gậy gãy kia ra chắn mới đúng!

Tô Ý vội vàng vặn gãy cổ con zombie đang cắn mình, cố sức rút bàn tay đầm đìa m.á.u thịt từ miệng nó ra.

[Hệ thống, đây là tai nạn lao động đấy! Giải quyết đi!]

[Hu hu hu… Ta… Ta sẽ giúp chủ nhân cầm m.á.u và giải độc trước…]

Giọng nói non nớt của hệ thống 9981 run rẩy, tràn đầy hoang mang.

Điều này ngược lại khiến Tô Ý nghi ngờ không biết rốt cuộc là ai vừa bị zombie cắn.

[Khóc gì mà khóc, chủ nhân nhà ngươi vẫn chưa c.h.ế.t đâu!]

Vết thương xuyên qua lòng bàn tay nhanh chóng ngừng chảy máu, nhưng phần thịt bị lật ra vẫn khiến Tô Ý không nỡ nhìn thẳng.

Cái tay này… cô không cần nữa đâu…

[Chủ nhân, mau đưa nam chính về nhà đi! Cuộc bùng nổ tận thế sắp bắt đầu rồi!]

Tô Ý nhìn chiếc váy nhỏ đã bẩn hết của mình, lại liếc qua người đàn ông vẫn đang bất tỉnh, thở dài một hơi, lẩm bẩm:

“Thôi được rồi, nể mặt nhan sắc và dị năng của anh, tôi đành miễn cưỡng vác anh về nhà vậy.”

[Chủ nhân, chẳng phải người nói là “vác” sao?]

Hệ thống 9981 ngơ ngác nhìn tư thế bế công chúa chuẩn chỉnh kia, hoàn toàn không hiểu nổi.

[Chân dài thế này thì vác kiểu gì? Bế công chúa chẳng phải đẹp hơn sao?]

9981: [Đẹp… Đẹp á?]

[Nhắc nhẹ, hiệu quả của viên cường hóa còn mười phút nữa thôi.]

[……]

Đúng là hệ thống rác rưởi.

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Ba bóng người gầy gò loạng choạng đứng dậy từ trong bóng tối.Tên tóc xanh lục bị rách toang bụng, một nửa nội tạng kéo lê trên mặt đất, vấy đầy bùn đất đen ngòm.Mùi vị của thức ăn tươi mới khiến chúng phát cuồng, tất cả đều lao về phía người đàn ông đang suy yếu ở gần nhất.“……”Tô Ý cảm nhận sức mạnh tràn đầy trong cơ thể sau khi được cường hóa, cúi người nhặt cây gậy gỗ dưới chân lên, dứt khoát giáng một cú thật mạnh vào đầu gã râu xồm và tên tóc xanh. Sau đó lại vung tay quét ngang, gõ thêm một gậy vào tên còn lại.“Phiền phức thật đấy!”Gậy gỗ mang theo tiếng gió vù vù, “rầm rầm” hai tiếng, mấy con zombie đang nhào tới lập tức ngã rạp, cổ xanh tím bị gãy lìa ngay tại chỗ.Chỉ tiếc là cây gậy cũng gãy theo.Cơ thể mềm yếu này, sau khi cường hóa, sức mạnh cũng không tệ lắm.[Chủ nhân cẩn thận! Vẫn còn một con nữa!]Quả cầu sáng nhỏ xíu – hệ thống 9981 – nhảy lên nhảy xuống đầy lo lắng.Tô Ý mím môi, con zombie “cơ hội” này vậy mà lại nhân lúc cô không để ý để lao tới tấn công.Không kịp nghĩ nhiều, ngay khi zombie cắn vào cổ người đàn ông, Tô Ý theo phản xạ vươn tay phải ra chặn…“Á——”Hàm răng sắc nhọn gần như xuyên thủng cả bàn tay, cơn đau nhói truyền đến khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Ý nhăn lại.Sơ suất rồi, đáng lẽ nên lấy nửa đoạn gậy gãy kia ra chắn mới đúng!Tô Ý vội vàng vặn gãy cổ con zombie đang cắn mình, cố sức rút bàn tay đầm đìa m.á.u thịt từ miệng nó ra.[Hệ thống, đây là tai nạn lao động đấy! Giải quyết đi!][Hu hu hu… Ta… Ta sẽ giúp chủ nhân cầm m.á.u và giải độc trước…]Giọng nói non nớt của hệ thống 9981 run rẩy, tràn đầy hoang mang.Điều này ngược lại khiến Tô Ý nghi ngờ không biết rốt cuộc là ai vừa bị zombie cắn.[Khóc gì mà khóc, chủ nhân nhà ngươi vẫn chưa c.h.ế.t đâu!]Vết thương xuyên qua lòng bàn tay nhanh chóng ngừng chảy máu, nhưng phần thịt bị lật ra vẫn khiến Tô Ý không nỡ nhìn thẳng.Cái tay này… cô không cần nữa đâu…[Chủ nhân, mau đưa nam chính về nhà đi! Cuộc bùng nổ tận thế sắp bắt đầu rồi!]Tô Ý nhìn chiếc váy nhỏ đã bẩn hết của mình, lại liếc qua người đàn ông vẫn đang bất tỉnh, thở dài một hơi, lẩm bẩm:“Thôi được rồi, nể mặt nhan sắc và dị năng của anh, tôi đành miễn cưỡng vác anh về nhà vậy.”[Chủ nhân, chẳng phải người nói là “vác” sao?]Hệ thống 9981 ngơ ngác nhìn tư thế bế công chúa chuẩn chỉnh kia, hoàn toàn không hiểu nổi.[Chân dài thế này thì vác kiểu gì? Bế công chúa chẳng phải đẹp hơn sao?]9981: [Đẹp… Đẹp á?][Nhắc nhẹ, hiệu quả của viên cường hóa còn mười phút nữa thôi.][……]Đúng là hệ thống rác rưởi.

Chương 4: Chương 2.1