Tác giả:

Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…

Chương 7: Chương 2.3

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Anh chưa bao giờ bận tâm đến mối hôn ước gia tộc này.Tô Ý muốn cắt đứt quan hệ với anh, điều này anh có thể đoán được. Nhưng bây giờ, anh lại không thể hiểu nổi cô nữa.Không hổ là nam chính, vòng eo săn chắc đầy sức mạnh, cơ bụng rắn rỏi hoàn hảo, cảm giác sờ vào thật sự quá đã!“Tô! Ý!”Trên trán Vân Yến bắt đầu nổi gân xanh, ánh mắt dần trầm xuống. Những ngón tay thon dài mang theo chút lạnh lẽo nhanh chóng nắm lấy bàn tay nhỏ đang làm loạn trên bụng mình, dứt khoát gạt ra.“Thôi được rồi, không cho sờ thì thôi! Sao dữ thế chứ!”Tô Ý có chút mất hứng, đôi mắt tròn long lanh đầy ấm ức trừng mắt nhìn người đàn ông lạnh lùng.“Tôi sẽ không cảm ơn cô. Nếu mục đích của cô là hủy hôn, tôi đồng ý. Từ nay về sau, tránh xa tôi ra.”Sắc mặt người đàn ông vốn còn chút dao động lại trở nên thâm trầm, đôi môi mỏng gợi cảm thốt ra những lời lạnh lùng.Dù lần này mọi chuyện có chút thay đổi, nhưng với hắn, tất cả chẳng hề ảnh hưởng.Tô Ý: “?”Người đàn ông mà cô vất vả ôm về, nói đi là đi luôn?Nhìn người đàn ông cao ráo đứng dậy, dứt khoát mở cửa phòng chuẩn bị rời đi, Tô Ý khẽ hừ một tiếng rồi cũng bước theo.[Ký chủ, mạt thế đã bùng nổ được bốn tiếng rồi, bên ngoài toàn là zombie đó!]Thấy người đàn ông sắp mở cửa lớn, hệ thống trong đầu cô bắt đầu hoảng loạn chạy tán loạn.Tô Ý lập tức tỉnh táo lại, trong lòng chợt lạnh đi một nhịp.Suýt nữa quên mất, hôm qua cô gặp phải chỉ là một trường hợp cá biệt trước khi mạt thế thực sự bùng nổ.Còn bây giờ, bên ngoài e rằng đã trở thành địa ngục trần gian rồi.Chỉ cần nghĩ đến việc sau này khắp nơi toàn là mấy thứ xấu xí đó, Tô Ý liền thấy khó chịu cả người.“Anh định đi đâu?”Vạt áo đen bị một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn nắm lấy, lực không mạnh, nhưng lại khiến động tác mở cửa của Vân Yến khựng lại.“Này, vị hôn phu mà tôi vất vả khiêng về không phải để sáng sớm đã chạy ra ngoài làm thức ăn cho bọn chúng đâu.”Tô Ý phồng nhẹ má.Gương mặt này đúng là đẹp thật, chỉ tiếc tính cách lại không được tốt lắm.Khó khăn lắm mới ôm về được, chẳng lẽ không thể để cô ngắm thêm chút nữa sao?Cô vốn luôn yêu thích những thứ đẹp mắt, huống hồ đây còn là do chính tay cô mang về.“Bên ngoài bây giờ toàn là mấy thứ xấu xí như hôm qua, ra đó làm gì? Ngoan nào, chúng ta cứ ở trong nhà trước đã.”Thời điểm ban đầu này là lúc hỗn loạn nhất, lại còn đầy rẫy những thứ gớm ghiếc đó.Ở lại đây không tốt hơn sao?

Anh chưa bao giờ bận tâm đến mối hôn ước gia tộc này.

Tô Ý muốn cắt đứt quan hệ với anh, điều này anh có thể đoán được. Nhưng bây giờ, anh lại không thể hiểu nổi cô nữa.

Không hổ là nam chính, vòng eo săn chắc đầy sức mạnh, cơ bụng rắn rỏi hoàn hảo, cảm giác sờ vào thật sự quá đã!

“Tô! Ý!”

Trên trán Vân Yến bắt đầu nổi gân xanh, ánh mắt dần trầm xuống. Những ngón tay thon dài mang theo chút lạnh lẽo nhanh chóng nắm lấy bàn tay nhỏ đang làm loạn trên bụng mình, dứt khoát gạt ra.

“Thôi được rồi, không cho sờ thì thôi! Sao dữ thế chứ!”

Tô Ý có chút mất hứng, đôi mắt tròn long lanh đầy ấm ức trừng mắt nhìn người đàn ông lạnh lùng.

“Tôi sẽ không cảm ơn cô. Nếu mục đích của cô là hủy hôn, tôi đồng ý. Từ nay về sau, tránh xa tôi ra.”

Sắc mặt người đàn ông vốn còn chút dao động lại trở nên thâm trầm, đôi môi mỏng gợi cảm thốt ra những lời lạnh lùng.

Dù lần này mọi chuyện có chút thay đổi, nhưng với hắn, tất cả chẳng hề ảnh hưởng.

Tô Ý: “?”

Người đàn ông mà cô vất vả ôm về, nói đi là đi luôn?

Nhìn người đàn ông cao ráo đứng dậy, dứt khoát mở cửa phòng chuẩn bị rời đi, Tô Ý khẽ hừ một tiếng rồi cũng bước theo.

[Ký chủ, mạt thế đã bùng nổ được bốn tiếng rồi, bên ngoài toàn là zombie đó!]

Thấy người đàn ông sắp mở cửa lớn, hệ thống trong đầu cô bắt đầu hoảng loạn chạy tán loạn.

Tô Ý lập tức tỉnh táo lại, trong lòng chợt lạnh đi một nhịp.

Suýt nữa quên mất, hôm qua cô gặp phải chỉ là một trường hợp cá biệt trước khi mạt thế thực sự bùng nổ.

Còn bây giờ, bên ngoài e rằng đã trở thành địa ngục trần gian rồi.

Chỉ cần nghĩ đến việc sau này khắp nơi toàn là mấy thứ xấu xí đó, Tô Ý liền thấy khó chịu cả người.

“Anh định đi đâu?”

Vạt áo đen bị một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn nắm lấy, lực không mạnh, nhưng lại khiến động tác mở cửa của Vân Yến khựng lại.

“Này, vị hôn phu mà tôi vất vả khiêng về không phải để sáng sớm đã chạy ra ngoài làm thức ăn cho bọn chúng đâu.”

Tô Ý phồng nhẹ má.

Gương mặt này đúng là đẹp thật, chỉ tiếc tính cách lại không được tốt lắm.

Khó khăn lắm mới ôm về được, chẳng lẽ không thể để cô ngắm thêm chút nữa sao?

Cô vốn luôn yêu thích những thứ đẹp mắt, huống hồ đây còn là do chính tay cô mang về.

“Bên ngoài bây giờ toàn là mấy thứ xấu xí như hôm qua, ra đó làm gì? Ngoan nào, chúng ta cứ ở trong nhà trước đã.”

Thời điểm ban đầu này là lúc hỗn loạn nhất, lại còn đầy rẫy những thứ gớm ghiếc đó.

Ở lại đây không tốt hơn sao?

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Anh chưa bao giờ bận tâm đến mối hôn ước gia tộc này.Tô Ý muốn cắt đứt quan hệ với anh, điều này anh có thể đoán được. Nhưng bây giờ, anh lại không thể hiểu nổi cô nữa.Không hổ là nam chính, vòng eo săn chắc đầy sức mạnh, cơ bụng rắn rỏi hoàn hảo, cảm giác sờ vào thật sự quá đã!“Tô! Ý!”Trên trán Vân Yến bắt đầu nổi gân xanh, ánh mắt dần trầm xuống. Những ngón tay thon dài mang theo chút lạnh lẽo nhanh chóng nắm lấy bàn tay nhỏ đang làm loạn trên bụng mình, dứt khoát gạt ra.“Thôi được rồi, không cho sờ thì thôi! Sao dữ thế chứ!”Tô Ý có chút mất hứng, đôi mắt tròn long lanh đầy ấm ức trừng mắt nhìn người đàn ông lạnh lùng.“Tôi sẽ không cảm ơn cô. Nếu mục đích của cô là hủy hôn, tôi đồng ý. Từ nay về sau, tránh xa tôi ra.”Sắc mặt người đàn ông vốn còn chút dao động lại trở nên thâm trầm, đôi môi mỏng gợi cảm thốt ra những lời lạnh lùng.Dù lần này mọi chuyện có chút thay đổi, nhưng với hắn, tất cả chẳng hề ảnh hưởng.Tô Ý: “?”Người đàn ông mà cô vất vả ôm về, nói đi là đi luôn?Nhìn người đàn ông cao ráo đứng dậy, dứt khoát mở cửa phòng chuẩn bị rời đi, Tô Ý khẽ hừ một tiếng rồi cũng bước theo.[Ký chủ, mạt thế đã bùng nổ được bốn tiếng rồi, bên ngoài toàn là zombie đó!]Thấy người đàn ông sắp mở cửa lớn, hệ thống trong đầu cô bắt đầu hoảng loạn chạy tán loạn.Tô Ý lập tức tỉnh táo lại, trong lòng chợt lạnh đi một nhịp.Suýt nữa quên mất, hôm qua cô gặp phải chỉ là một trường hợp cá biệt trước khi mạt thế thực sự bùng nổ.Còn bây giờ, bên ngoài e rằng đã trở thành địa ngục trần gian rồi.Chỉ cần nghĩ đến việc sau này khắp nơi toàn là mấy thứ xấu xí đó, Tô Ý liền thấy khó chịu cả người.“Anh định đi đâu?”Vạt áo đen bị một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn nắm lấy, lực không mạnh, nhưng lại khiến động tác mở cửa của Vân Yến khựng lại.“Này, vị hôn phu mà tôi vất vả khiêng về không phải để sáng sớm đã chạy ra ngoài làm thức ăn cho bọn chúng đâu.”Tô Ý phồng nhẹ má.Gương mặt này đúng là đẹp thật, chỉ tiếc tính cách lại không được tốt lắm.Khó khăn lắm mới ôm về được, chẳng lẽ không thể để cô ngắm thêm chút nữa sao?Cô vốn luôn yêu thích những thứ đẹp mắt, huống hồ đây còn là do chính tay cô mang về.“Bên ngoài bây giờ toàn là mấy thứ xấu xí như hôm qua, ra đó làm gì? Ngoan nào, chúng ta cứ ở trong nhà trước đã.”Thời điểm ban đầu này là lúc hỗn loạn nhất, lại còn đầy rẫy những thứ gớm ghiếc đó.Ở lại đây không tốt hơn sao?

Chương 7: Chương 2.3