Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 17: Chương 5.2
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Bao gồm các thuốc cơ bản như thuốc sát trùng, cầm máu, hạ sốt, kháng viêm, cồn, và một số dụng cụ y tế đơn giản khác.Còn có hai nhân viên chuyên nghiệp sẵn sàng phục vụ mọi lúc.Nhưng tiếc là, trong tận thế rồi, bây giờ có gọi cũng không ai đến được.Lầu Thượng: “!!!”Bị cắn… bị cắn sao?Cô gái nhỏ ơi, sao em lại bình tĩnh như vậy mà nói ra sự thật vậy? Thật đáng sợ quá!Một người bình thường đâu phải sẽ khóc lóc, đau buồn và tuyệt vọng sao?Á, anh thà là không nghe thấy sự thật này còn hơn! Hãy bảo anh rằng vết thương của em chỉ là một vết thương bình thường thôi!Dù cho hiện giờ không có biến đổi gì, nhưng không có nghĩa là không có nguy hiểm, sự an ủi trong lòng chỉ là một sự an ủi tâm lý mà thôi.Dù anh đã hiểu tình trạng của Tô Ý có chút khác biệt với những người bị biến dị ngay lập tức.Lầu Thượng cầm bát cơm lên, im lặng lùi lại một vài bước, cách xa cô gái.Trong lòng thầm niệm: “Đừng biến, đừng biến…”Dừng một lúc, rồi lại thay đổi thành: “Tiếc thật, tiếc thật…”Cô gái nhỏ xinh đẹp, thật là tiếc quá.“Anh đang lẩm bẩm gì thế?”Tô Ý bất ngờ lại gần Lâu Thượng, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang run rẩy ở khóe miệng.[Ký chủ, anh ta nói cô rất xinh đẹp, nhưng tiếc là sẽ sớm biến thành xác sống.]Hệ thống vươn ngực, tự tin trả lời câu hỏi của chủ nhân.Nó nghe rất rõ ràng!“Tô Ý, em gái Tô Ý à, vết thương của cô, thật sự khiến người ta sợ hãi đấy…”Lâu Thượng lại lùi một bước nữa vì động tác của cô gái, trong lòng cảm thấy khổ sở.“Yên tâm đi, tôi sẽ không biến thành cái quái vật xấu xí đó đâu.”Ngay khi nghe lời khen, Tô Ý vui vẻ nở nụ cười, đôi mắt cong lại đầy hạnh phúc.Sau đó, cô đưa tay kéo Lâu Thượng đang suýt ngã khỏi ghế quay trở lại.“Vết thương từ hôm qua rồi, qua lâu vậy rồi, sẽ không biến đổi đâu!”Cô gái dùng sức không mạnh lắm, nhưng Lâu Thượng vẫn không thể từ chối, bị kéo quay lại theo lực.“Ồ… Ồ.”Lâu Thượng hoa mắt, gật đầu, thì ra là hôm qua đã có rồi.Hôm qua đã có rồi…Hôm qua???“Đúng vậy, hôm qua đã có x.á.c sống rồi!”Tô Ý tốt bụng giải thích một chút, không ngờ lại khiến cho vệ sĩ mới của cô hoảng sợ.Lâu Thượng sau khi kinh ngạc thì nhìn chằm chằm vào Tô Ý, có chút không thể tin nổi.Em gái Tô Ý trông có vẻ yếu đuối, không ngờ lại kiên cường như vậy!Cùng lúc đó, không hiểu sao, anh lại thầm thở dài, cảm thấy người đàn ông bỏ rơi cô gái này thật sự không phải là người tốt.“Đợi chút, ăn xong, anh sẽ giúp em lấy hộp y tế xuống.”
Bao gồm các thuốc cơ bản như thuốc sát trùng, cầm máu, hạ sốt, kháng viêm, cồn, và một số dụng cụ y tế đơn giản khác.
Còn có hai nhân viên chuyên nghiệp sẵn sàng phục vụ mọi lúc.
Nhưng tiếc là, trong tận thế rồi, bây giờ có gọi cũng không ai đến được.
Lầu Thượng: “!!!”
Bị cắn… bị cắn sao?
Cô gái nhỏ ơi, sao em lại bình tĩnh như vậy mà nói ra sự thật vậy? Thật đáng sợ quá!
Một người bình thường đâu phải sẽ khóc lóc, đau buồn và tuyệt vọng sao?
Á, anh thà là không nghe thấy sự thật này còn hơn! Hãy bảo anh rằng vết thương của em chỉ là một vết thương bình thường thôi!
Dù cho hiện giờ không có biến đổi gì, nhưng không có nghĩa là không có nguy hiểm, sự an ủi trong lòng chỉ là một sự an ủi tâm lý mà thôi.
Dù anh đã hiểu tình trạng của Tô Ý có chút khác biệt với những người bị biến dị ngay lập tức.
Lầu Thượng cầm bát cơm lên, im lặng lùi lại một vài bước, cách xa cô gái.
Trong lòng thầm niệm: “Đừng biến, đừng biến…”
Dừng một lúc, rồi lại thay đổi thành: “Tiếc thật, tiếc thật…”
Cô gái nhỏ xinh đẹp, thật là tiếc quá.
“Anh đang lẩm bẩm gì thế?”
Tô Ý bất ngờ lại gần Lâu Thượng, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang run rẩy ở khóe miệng.
[Ký chủ, anh ta nói cô rất xinh đẹp, nhưng tiếc là sẽ sớm biến thành xác sống.]
Hệ thống vươn ngực, tự tin trả lời câu hỏi của chủ nhân.
Nó nghe rất rõ ràng!
“Tô Ý, em gái Tô Ý à, vết thương của cô, thật sự khiến người ta sợ hãi đấy…”
Lâu Thượng lại lùi một bước nữa vì động tác của cô gái, trong lòng cảm thấy khổ sở.
“Yên tâm đi, tôi sẽ không biến thành cái quái vật xấu xí đó đâu.”
Ngay khi nghe lời khen, Tô Ý vui vẻ nở nụ cười, đôi mắt cong lại đầy hạnh phúc.
Sau đó, cô đưa tay kéo Lâu Thượng đang suýt ngã khỏi ghế quay trở lại.
“Vết thương từ hôm qua rồi, qua lâu vậy rồi, sẽ không biến đổi đâu!”
Cô gái dùng sức không mạnh lắm, nhưng Lâu Thượng vẫn không thể từ chối, bị kéo quay lại theo lực.
“Ồ… Ồ.”
Lâu Thượng hoa mắt, gật đầu, thì ra là hôm qua đã có rồi.
Hôm qua đã có rồi…
Hôm qua???
“Đúng vậy, hôm qua đã có x.á.c sống rồi!”
Tô Ý tốt bụng giải thích một chút, không ngờ lại khiến cho vệ sĩ mới của cô hoảng sợ.
Lâu Thượng sau khi kinh ngạc thì nhìn chằm chằm vào Tô Ý, có chút không thể tin nổi.
Em gái Tô Ý trông có vẻ yếu đuối, không ngờ lại kiên cường như vậy!Cùng lúc đó, không hiểu sao, anh lại thầm thở dài, cảm thấy người đàn ông bỏ rơi cô gái này thật sự không phải là người tốt.
“Đợi chút, ăn xong, anh sẽ giúp em lấy hộp y tế xuống.”
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Bao gồm các thuốc cơ bản như thuốc sát trùng, cầm máu, hạ sốt, kháng viêm, cồn, và một số dụng cụ y tế đơn giản khác.Còn có hai nhân viên chuyên nghiệp sẵn sàng phục vụ mọi lúc.Nhưng tiếc là, trong tận thế rồi, bây giờ có gọi cũng không ai đến được.Lầu Thượng: “!!!”Bị cắn… bị cắn sao?Cô gái nhỏ ơi, sao em lại bình tĩnh như vậy mà nói ra sự thật vậy? Thật đáng sợ quá!Một người bình thường đâu phải sẽ khóc lóc, đau buồn và tuyệt vọng sao?Á, anh thà là không nghe thấy sự thật này còn hơn! Hãy bảo anh rằng vết thương của em chỉ là một vết thương bình thường thôi!Dù cho hiện giờ không có biến đổi gì, nhưng không có nghĩa là không có nguy hiểm, sự an ủi trong lòng chỉ là một sự an ủi tâm lý mà thôi.Dù anh đã hiểu tình trạng của Tô Ý có chút khác biệt với những người bị biến dị ngay lập tức.Lầu Thượng cầm bát cơm lên, im lặng lùi lại một vài bước, cách xa cô gái.Trong lòng thầm niệm: “Đừng biến, đừng biến…”Dừng một lúc, rồi lại thay đổi thành: “Tiếc thật, tiếc thật…”Cô gái nhỏ xinh đẹp, thật là tiếc quá.“Anh đang lẩm bẩm gì thế?”Tô Ý bất ngờ lại gần Lâu Thượng, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang run rẩy ở khóe miệng.[Ký chủ, anh ta nói cô rất xinh đẹp, nhưng tiếc là sẽ sớm biến thành xác sống.]Hệ thống vươn ngực, tự tin trả lời câu hỏi của chủ nhân.Nó nghe rất rõ ràng!“Tô Ý, em gái Tô Ý à, vết thương của cô, thật sự khiến người ta sợ hãi đấy…”Lâu Thượng lại lùi một bước nữa vì động tác của cô gái, trong lòng cảm thấy khổ sở.“Yên tâm đi, tôi sẽ không biến thành cái quái vật xấu xí đó đâu.”Ngay khi nghe lời khen, Tô Ý vui vẻ nở nụ cười, đôi mắt cong lại đầy hạnh phúc.Sau đó, cô đưa tay kéo Lâu Thượng đang suýt ngã khỏi ghế quay trở lại.“Vết thương từ hôm qua rồi, qua lâu vậy rồi, sẽ không biến đổi đâu!”Cô gái dùng sức không mạnh lắm, nhưng Lâu Thượng vẫn không thể từ chối, bị kéo quay lại theo lực.“Ồ… Ồ.”Lâu Thượng hoa mắt, gật đầu, thì ra là hôm qua đã có rồi.Hôm qua đã có rồi…Hôm qua???“Đúng vậy, hôm qua đã có x.á.c sống rồi!”Tô Ý tốt bụng giải thích một chút, không ngờ lại khiến cho vệ sĩ mới của cô hoảng sợ.Lâu Thượng sau khi kinh ngạc thì nhìn chằm chằm vào Tô Ý, có chút không thể tin nổi.Em gái Tô Ý trông có vẻ yếu đuối, không ngờ lại kiên cường như vậy!Cùng lúc đó, không hiểu sao, anh lại thầm thở dài, cảm thấy người đàn ông bỏ rơi cô gái này thật sự không phải là người tốt.“Đợi chút, ăn xong, anh sẽ giúp em lấy hộp y tế xuống.”