Tác giả:

Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…

Chương 40: Chương 10.1

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Khoảng cách giữa trung tâm thương mại và Hoa An Các thực ra không xa lắm.Khi Vân Yến nhìn thấy những đóa hoa lan pha lê biến dị bao phủ gần như cả một tầng của tòa nhà, thực sự không thể nói rõ mình rốt cuộc đã làm sao mà lại đến nơi này.Có lẽ chỉ vì tinh thể thuộc hệ Mộc này khá hiếm thôi.Cả một khu vực rộng lớn xanh mướt khiến người ta kinh ngạc.Những chiếc lá dài rộng như bàn tay vươn ra dữ tợn, xung quanh vẫn còn vương lại những mảng thịt và máu chưa khô, khiến người ta sợ hãi.Dường như do sự uy hiếp của sinh vật khổng lồ này, xung quanh không có nhiều xác sống lang thang.Mắt thường có thể thấy rõ sự hoang vắng.“Hệ Mộc, đúng là vừa khéo.”Tiếng thì thầm trầm thấp như có như không, dưới lớp tóc mái mỏng, đôi mắt phượng đáng lẽ ra phải quyến rũ lại sâu thẳm không một chút dao động.Ở góc nhìn kia, ngoài ban công quen thuộc, mấy đóa hoa lan tinh thể trắng nổi bật vô cùng.Dưới ánh nắng, chúng trông giống như những viên pha lê nhỏ xinh điểm xuyết trên nền xanh.Vân Yến khẽ hừ một tiếng, không thèm để tâm, cầm chặt thanh kiếm dài trong tay.Đã đến đây rồi, thì trước tiên cứ dùng nó để tăng cấp thôi!Bước từng bước vào sảnh trong, xung quanh, hàng chục cành lá to lớn như phát hiện con mồi liền lao về phía Vân Yến một cách điên cuồng.Chỉ là khi sắp sửa chạm vào người đàn ông, đột nhiên bị một lực lượng vô hình ngăn lại.Không thể tiến thêm một bước.“Xào xạc——”Tiếng ma sát điên cuồng hỗn loạn, từng đợt dây leo từ trên cao cuồn cuộn bò xuống.Mùi hoa ban đầu thanh nhã trong không khí giờ đây trở nên nồng nặc.“Phốc!”Một cái đầu đầy máu đen lăn lóc, bị ném đến trước mặt Vân Yến.Ngay sau đó, là đủ thứ vật dụng rơi xuống: gậy gỗ, chậu hoa… và một chiếc dép nữ màu hồng…Cứ như thể có một chút ý thức, xem ra người bị ăn không ít.Đôi mắt đen như mực khẽ co lại khi nhìn thấy chút màu hồng, chú thỏ nhỏ dính đầy máu trông thật chói mắt.Rõ ràng là đã dự đoán trước…Ngón tay dài vung lên trong không trung, những cành cây vốn ầm ĩ trước đó lập tức gãy vụn.Lưỡi dao vô hình mang theo một chút sát khí, chém đứt hết những cành lá đang rơi xuống đất.Vật cản đường.“Ối trời, sao người này lại trở lại?! Cảm giác còn lợi hại hơn trước đây nữa!”Lâu Thượng đang canh chừng bên cạnh camera đau khổ túm lấy mái tóc đỏ trên đầu.Cơn ác mộng bị trói thành bánh chưng trước kia dường như vẫn còn hiện rõ trước mắt.“Ai cơ?”Thẩm Tinh Ngộ đang ngồi im lặng trên sofa, hơi mệt mỏi nửa mở mắt hỏi.

Khoảng cách giữa trung tâm thương mại và Hoa An Các thực ra không xa lắm.

Khi Vân Yến nhìn thấy những đóa hoa lan pha lê biến dị bao phủ gần như cả một tầng của tòa nhà, thực sự không thể nói rõ mình rốt cuộc đã làm sao mà lại đến nơi này.

Có lẽ chỉ vì tinh thể thuộc hệ Mộc này khá hiếm thôi.

Cả một khu vực rộng lớn xanh mướt khiến người ta kinh ngạc.

Những chiếc lá dài rộng như bàn tay vươn ra dữ tợn, xung quanh vẫn còn vương lại những mảng thịt và máu chưa khô, khiến người ta sợ hãi.

Dường như do sự uy hiếp của sinh vật khổng lồ này, xung quanh không có nhiều xác sống lang thang.

Mắt thường có thể thấy rõ sự hoang vắng.

“Hệ Mộc, đúng là vừa khéo.”

Tiếng thì thầm trầm thấp như có như không, dưới lớp tóc mái mỏng, đôi mắt phượng đáng lẽ ra phải quyến rũ lại sâu thẳm không một chút dao động.

Ở góc nhìn kia, ngoài ban công quen thuộc, mấy đóa hoa lan tinh thể trắng nổi bật vô cùng.

Dưới ánh nắng, chúng trông giống như những viên pha lê nhỏ xinh điểm xuyết trên nền xanh.

Vân Yến khẽ hừ một tiếng, không thèm để tâm, cầm chặt thanh kiếm dài trong tay.

Đã đến đây rồi, thì trước tiên cứ dùng nó để tăng cấp thôi!

Bước từng bước vào sảnh trong, xung quanh, hàng chục cành lá to lớn như phát hiện con mồi liền lao về phía Vân Yến một cách điên cuồng.

Chỉ là khi sắp sửa chạm vào người đàn ông, đột nhiên bị một lực lượng vô hình ngăn lại.

Không thể tiến thêm một bước.

“Xào xạc——”

Tiếng ma sát điên cuồng hỗn loạn, từng đợt dây leo từ trên cao cuồn cuộn bò xuống.

Mùi hoa ban đầu thanh nhã trong không khí giờ đây trở nên nồng nặc.

“Phốc!”

Một cái đầu đầy máu đen lăn lóc, bị ném đến trước mặt Vân Yến.

Ngay sau đó, là đủ thứ vật dụng rơi xuống: gậy gỗ, chậu hoa… và một chiếc dép nữ màu hồng…

Cứ như thể có một chút ý thức, xem ra người bị ăn không ít.

Đôi mắt đen như mực khẽ co lại khi nhìn thấy chút màu hồng, chú thỏ nhỏ dính đầy máu trông thật chói mắt.

Rõ ràng là đã dự đoán trước…

Ngón tay dài vung lên trong không trung, những cành cây vốn ầm ĩ trước đó lập tức gãy vụn.

Lưỡi dao vô hình mang theo một chút sát khí, chém đứt hết những cành lá đang rơi xuống đất.

Vật cản đường.

“Ối trời, sao người này lại trở lại?! Cảm giác còn lợi hại hơn trước đây nữa!”

Lâu Thượng đang canh chừng bên cạnh camera đau khổ túm lấy mái tóc đỏ trên đầu.

Cơn ác mộng bị trói thành bánh chưng trước kia dường như vẫn còn hiện rõ trước mắt.

“Ai cơ?”

Thẩm Tinh Ngộ đang ngồi im lặng trên sofa, hơi mệt mỏi nửa mở mắt hỏi.

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Khoảng cách giữa trung tâm thương mại và Hoa An Các thực ra không xa lắm.Khi Vân Yến nhìn thấy những đóa hoa lan pha lê biến dị bao phủ gần như cả một tầng của tòa nhà, thực sự không thể nói rõ mình rốt cuộc đã làm sao mà lại đến nơi này.Có lẽ chỉ vì tinh thể thuộc hệ Mộc này khá hiếm thôi.Cả một khu vực rộng lớn xanh mướt khiến người ta kinh ngạc.Những chiếc lá dài rộng như bàn tay vươn ra dữ tợn, xung quanh vẫn còn vương lại những mảng thịt và máu chưa khô, khiến người ta sợ hãi.Dường như do sự uy hiếp của sinh vật khổng lồ này, xung quanh không có nhiều xác sống lang thang.Mắt thường có thể thấy rõ sự hoang vắng.“Hệ Mộc, đúng là vừa khéo.”Tiếng thì thầm trầm thấp như có như không, dưới lớp tóc mái mỏng, đôi mắt phượng đáng lẽ ra phải quyến rũ lại sâu thẳm không một chút dao động.Ở góc nhìn kia, ngoài ban công quen thuộc, mấy đóa hoa lan tinh thể trắng nổi bật vô cùng.Dưới ánh nắng, chúng trông giống như những viên pha lê nhỏ xinh điểm xuyết trên nền xanh.Vân Yến khẽ hừ một tiếng, không thèm để tâm, cầm chặt thanh kiếm dài trong tay.Đã đến đây rồi, thì trước tiên cứ dùng nó để tăng cấp thôi!Bước từng bước vào sảnh trong, xung quanh, hàng chục cành lá to lớn như phát hiện con mồi liền lao về phía Vân Yến một cách điên cuồng.Chỉ là khi sắp sửa chạm vào người đàn ông, đột nhiên bị một lực lượng vô hình ngăn lại.Không thể tiến thêm một bước.“Xào xạc——”Tiếng ma sát điên cuồng hỗn loạn, từng đợt dây leo từ trên cao cuồn cuộn bò xuống.Mùi hoa ban đầu thanh nhã trong không khí giờ đây trở nên nồng nặc.“Phốc!”Một cái đầu đầy máu đen lăn lóc, bị ném đến trước mặt Vân Yến.Ngay sau đó, là đủ thứ vật dụng rơi xuống: gậy gỗ, chậu hoa… và một chiếc dép nữ màu hồng…Cứ như thể có một chút ý thức, xem ra người bị ăn không ít.Đôi mắt đen như mực khẽ co lại khi nhìn thấy chút màu hồng, chú thỏ nhỏ dính đầy máu trông thật chói mắt.Rõ ràng là đã dự đoán trước…Ngón tay dài vung lên trong không trung, những cành cây vốn ầm ĩ trước đó lập tức gãy vụn.Lưỡi dao vô hình mang theo một chút sát khí, chém đứt hết những cành lá đang rơi xuống đất.Vật cản đường.“Ối trời, sao người này lại trở lại?! Cảm giác còn lợi hại hơn trước đây nữa!”Lâu Thượng đang canh chừng bên cạnh camera đau khổ túm lấy mái tóc đỏ trên đầu.Cơn ác mộng bị trói thành bánh chưng trước kia dường như vẫn còn hiện rõ trước mắt.“Ai cơ?”Thẩm Tinh Ngộ đang ngồi im lặng trên sofa, hơi mệt mỏi nửa mở mắt hỏi.

Chương 40: Chương 10.1