Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 54: Chương 14.2
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… “Có phải em gái Tô Ý đang nói tôi không có não không?”Thẩm Tinh Ngộ quay mặt đi không nói gì.Triệu Nhiễm thẳng thừng đảo mắt.Lâu Thượng: "......"Buồn quá đi.Chỉ số IQ 120 của anh sao có thể là không có não?"Vân Yến à, anh về thật là tốt quá, tôi muốn ăn bít tết, còn có sườn heo nữa..."Tô Ý chuyên vào bếp để gọi món, vừa thấy phần cổ tay trắng lạnh lộ ra từ ống tay áo Vân Yến xắn lên, bỗng thèm thuồng. Cô thích những thứ đẹp đẽ, ừm, muốn sờ tay Vân Yến quá đi. Vân Yến đau đầu né tránh đầu ngón tay cô gái chìa ra. Có phải ảo giác không? Sao cứ cảm giác Tô Ý rất hứng thú với cơ thể hắn? "Tô Ý, muốn ăn cơm thì ngoan ngoãn ra ngoài chờ đi." Đáng lẽ hắn chỉ cần lấy tinh hạch rồi đi, không nên lãng phí thời gian với Tô Ý mới phải... "Được thôi! Nhớ hấp thêm một con cá nữa đấy!" Không sờ được bàn tay đẹp, Tô Ý bĩu môi nhưng vẫn ngoan ngoãn quay ra bàn ăn ngồi đợi. Ăn uống vẫn quan trọng hơn. [Ký chủký chủ, lúc cô bị lan biến dị thôi miên, tôi lo lắng lắm.] Nó lo đến khản cả giọng, còn phải vất vả sửa lại chương trình phát âm. Tô Ý chống cằm ngồi ở bàn ăn, từ từ suy nghĩ. [Đây là lý do cậu khóc như đám ma à? Lần sau còn thế tôi khóa mồm cậu đấy.] [...]Chẳng lẽ vì nó khóc không đủ kịch tính như trên phim ảnh? [Chẳng có gì đáng lo cả, chút thôi miên tinh thần này tôi xký chủử lý dễ ợt. Mà đồ vật trên tầng kia là do Vân Yến giải quyết à?] Tô Ý vừa nhấm nháp dâu tây của Triệu Nhiễm, vừa buông một câu hỏi hờ hững. Việc bị thôi miên bằng lực tinh thần này thực ra cũng chẳng nguy hiểm lắm. Ít nhất cô hoàn toàn có thể tự tỉnh lại được. Chọn ngủ li bì ba ngày chỉ đơn giản là vì cô muốn ngủ cho đã. Bị thôi miên mà ngủ sâu thật sự rất thoải mái, hoàn toàn không lo bị đánh thức hay quấy rầy. Bẩm sinh tinh thần lực của cô yếu nhưng đứa em trai cô lại trái ngược hoàn toàn. Để rèn luyện, mẹ dạy cô dùng tinh thần lực vẽ bùa. Còn bố thì muốn "lấy độc trị độc", dùng chính lực tinh thần lực hùng hậu của mình để rèn cô. Chỉ là mỗi lần thấy cô đau đến phát khóc, ông lại không nỡ tiếp tục rồi tự đi nhốt mình. Cô vốn chỉ khóc khi thực sự đau quá không chịu nổi. Rồi vì muốn vứt bỏ điểm yếu này, khóc xong lại lẽo đẽo đi tìm bố. Vậy nên, cần gì phải sợ công kích tinh thần hay thôi miên ý chí chứ?Tuy năng tinh thần lực của cô yếu thật, nhưng sức chịu đựng lại cực kỳ dẻo dai![Là nam chính giải quyết đấy.]
“Có phải em gái Tô Ý đang nói tôi không có não không?”
Thẩm Tinh Ngộ quay mặt đi không nói gì.
Triệu Nhiễm thẳng thừng đảo mắt.
Lâu Thượng: "......"
Buồn quá đi.
Chỉ số IQ 120 của anh sao có thể là không có não?
"Vân Yến à, anh về thật là tốt quá, tôi muốn ăn bít tết, còn có sườn heo nữa..."
Tô Ý chuyên vào bếp để gọi món, vừa thấy phần cổ tay trắng lạnh lộ ra từ ống tay áo Vân Yến xắn lên, bỗng thèm thuồng.
Cô thích những thứ đẹp đẽ, ừm, muốn sờ tay Vân Yến quá đi.
Vân Yến đau đầu né tránh đầu ngón tay cô gái chìa ra.
Có phải ảo giác không? Sao cứ cảm giác Tô Ý rất hứng thú với cơ thể hắn?
"Tô Ý, muốn ăn cơm thì ngoan ngoãn ra ngoài chờ đi."
Đáng lẽ hắn chỉ cần lấy tinh hạch rồi đi, không nên lãng phí thời gian với Tô Ý mới phải...
"Được thôi! Nhớ hấp thêm một con cá nữa đấy!"
Không sờ được bàn tay đẹp, Tô Ý bĩu môi nhưng vẫn ngoan ngoãn quay ra bàn ăn ngồi đợi.
Ăn uống vẫn quan trọng hơn.
[Ký chủký chủ, lúc cô bị lan biến dị thôi miên, tôi lo lắng lắm.]
Nó lo đến khản cả giọng, còn phải vất vả sửa lại chương trình phát âm.
Tô Ý chống cằm ngồi ở bàn ăn, từ từ suy nghĩ.
[Đây là lý do cậu khóc như đám ma à? Lần sau còn thế tôi khóa mồm cậu đấy.]
[...]
Chẳng lẽ vì nó khóc không đủ kịch tính như trên phim ảnh?
[Chẳng có gì đáng lo cả, chút thôi miên tinh thần này tôi xký chủử lý dễ ợt. Mà đồ vật trên tầng kia là do Vân Yến giải quyết à?]
Tô Ý vừa nhấm nháp dâu tây của Triệu Nhiễm, vừa buông một câu hỏi hờ hững.
Việc bị thôi miên bằng lực tinh thần này thực ra cũng chẳng nguy hiểm lắm.
Ít nhất cô hoàn toàn có thể tự tỉnh lại được.
Chọn ngủ li bì ba ngày chỉ đơn giản là vì cô muốn ngủ cho đã.
Bị thôi miên mà ngủ sâu thật sự rất thoải mái, hoàn toàn không lo bị đánh thức hay quấy rầy.
Bẩm sinh tinh thần lực của cô yếu nhưng đứa em trai cô lại trái ngược hoàn toàn.
Để rèn luyện, mẹ dạy cô dùng tinh thần lực vẽ bùa.
Còn bố thì muốn "lấy độc trị độc", dùng chính lực tinh thần lực hùng hậu của mình để rèn cô.
Chỉ là mỗi lần thấy cô đau đến phát khóc, ông lại không nỡ tiếp tục rồi tự đi nhốt mình.
Cô vốn chỉ khóc khi thực sự đau quá không chịu nổi.
Rồi vì muốn vứt bỏ điểm yếu này, khóc xong lại lẽo đẽo đi tìm bố.
Vậy nên, cần gì phải sợ công kích tinh thần hay thôi miên ý chí chứ?
Tuy năng tinh thần lực của cô yếu thật, nhưng sức chịu đựng lại cực kỳ dẻo dai!
[Là nam chính giải quyết đấy.]
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… “Có phải em gái Tô Ý đang nói tôi không có não không?”Thẩm Tinh Ngộ quay mặt đi không nói gì.Triệu Nhiễm thẳng thừng đảo mắt.Lâu Thượng: "......"Buồn quá đi.Chỉ số IQ 120 của anh sao có thể là không có não?"Vân Yến à, anh về thật là tốt quá, tôi muốn ăn bít tết, còn có sườn heo nữa..."Tô Ý chuyên vào bếp để gọi món, vừa thấy phần cổ tay trắng lạnh lộ ra từ ống tay áo Vân Yến xắn lên, bỗng thèm thuồng. Cô thích những thứ đẹp đẽ, ừm, muốn sờ tay Vân Yến quá đi. Vân Yến đau đầu né tránh đầu ngón tay cô gái chìa ra. Có phải ảo giác không? Sao cứ cảm giác Tô Ý rất hứng thú với cơ thể hắn? "Tô Ý, muốn ăn cơm thì ngoan ngoãn ra ngoài chờ đi." Đáng lẽ hắn chỉ cần lấy tinh hạch rồi đi, không nên lãng phí thời gian với Tô Ý mới phải... "Được thôi! Nhớ hấp thêm một con cá nữa đấy!" Không sờ được bàn tay đẹp, Tô Ý bĩu môi nhưng vẫn ngoan ngoãn quay ra bàn ăn ngồi đợi. Ăn uống vẫn quan trọng hơn. [Ký chủký chủ, lúc cô bị lan biến dị thôi miên, tôi lo lắng lắm.] Nó lo đến khản cả giọng, còn phải vất vả sửa lại chương trình phát âm. Tô Ý chống cằm ngồi ở bàn ăn, từ từ suy nghĩ. [Đây là lý do cậu khóc như đám ma à? Lần sau còn thế tôi khóa mồm cậu đấy.] [...]Chẳng lẽ vì nó khóc không đủ kịch tính như trên phim ảnh? [Chẳng có gì đáng lo cả, chút thôi miên tinh thần này tôi xký chủử lý dễ ợt. Mà đồ vật trên tầng kia là do Vân Yến giải quyết à?] Tô Ý vừa nhấm nháp dâu tây của Triệu Nhiễm, vừa buông một câu hỏi hờ hững. Việc bị thôi miên bằng lực tinh thần này thực ra cũng chẳng nguy hiểm lắm. Ít nhất cô hoàn toàn có thể tự tỉnh lại được. Chọn ngủ li bì ba ngày chỉ đơn giản là vì cô muốn ngủ cho đã. Bị thôi miên mà ngủ sâu thật sự rất thoải mái, hoàn toàn không lo bị đánh thức hay quấy rầy. Bẩm sinh tinh thần lực của cô yếu nhưng đứa em trai cô lại trái ngược hoàn toàn. Để rèn luyện, mẹ dạy cô dùng tinh thần lực vẽ bùa. Còn bố thì muốn "lấy độc trị độc", dùng chính lực tinh thần lực hùng hậu của mình để rèn cô. Chỉ là mỗi lần thấy cô đau đến phát khóc, ông lại không nỡ tiếp tục rồi tự đi nhốt mình. Cô vốn chỉ khóc khi thực sự đau quá không chịu nổi. Rồi vì muốn vứt bỏ điểm yếu này, khóc xong lại lẽo đẽo đi tìm bố. Vậy nên, cần gì phải sợ công kích tinh thần hay thôi miên ý chí chứ?Tuy năng tinh thần lực của cô yếu thật, nhưng sức chịu đựng lại cực kỳ dẻo dai![Là nam chính giải quyết đấy.]