Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 60: Chương 16.1
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Tô Ý nhìn mấy chai đồ uống và thực phẩm đông lạnh còn sót lại trong tủ lạnh, đưa tay thu hết vào không gian. Sao có thể không mang thịt đi chứ? Tuyệt đối không được! Dù vậy, Tô Ý cũng không thực sự thu luôn cả tủ lạnh trước mặt mọi người. "A Yến đâu rồi?" Cô đảo mắt nhìn quanh, hình như người đẹp trai nhất đã biến mất. "Em gái Tô Ý, anh Yến vừa mới lên lầu rồi." Ăn xong phần cơm Tiểu Ngộ chừa riêng cho hắn, Lâu Thượng vốn lạc quan nay lại càng thêm hoạt bát. Hắn còn quyết định giữ một khoảng cách nhất định với con chó kia, biết đâu em gái Tô Ý lại không cho hắn ăn thì sao! Lâu Thượng dường như vẫn chưa nhận ra, chuyện này có lẽ chẳng liên quan gì đến con chó Border Collie. Tô Ý nhìn Lâu Thượng, quay đầu khẽ "hừ" một tiếng. Dù người này có vẻ đầu óc không được linh hoạt lắm, nhưng hợp mắt cô nên cô cũng chẳng muốn so đo nhiều. Đối với vệ sĩ của mình, cô luôn rất khoan dung! Đang định quay lên lầu, Tô Ý chợt thấy một đoạn gậy bóng chày thò ra từ chiếc ba lô đen trên bàn. Cô nhíu mày tỏ vẻ chê bai: "Lâu Thượng, tôi cho phép anh xuống tầng dưới chọn một thanh đao, vứt cái gậy gỗ xấu xí này đi." "!" Đao? Đồng tử Lâu Thượng giãn ra, "Em gái Tô Ý, nhà cô thật sự có loại trường đao như anh Yến sao?" Vừa nãy hắn còn đang phân vân có nên lấy mấy con dao bếp đi không đấy! So với gậy bóng chày, lưỡi đao mới thật sự sắc bén. Quan trọng nhất là, chỉ có thanh đao đẹp đẽ mới xứng với phong độ anh tuấn của Lâu gia tiểu gia! "Loại của A Yến có hay không tôi không biết, nhưng chắc chắn không tệ đâu. Anh tự đi chọn đi! À mà mật khẩu cửa là 'wszpldgz'." Nói đến những thanh đao này, chúng đơn giản là "kiệt tác" mà nguyên chủ bị người ta lừa mua. Ngay sau khi nhập học tại Đại học A, nguyên chủ đã đối đầu với "tiểu yêu vương" Cố Phàm Thần của trường. Cả hai đều là loại người cứng đầu không chịu nhường ai. Về sau, nguyên chủ còn bỏ ra một số tiền khổng lồ - cao gấp mười lần giá thị trường - để chặn mua mấy thanh đường đao vốn được đồn là Cố Phàm Thần thích nhất. Tưởng rằng sẽ được thấy Cố Phàm Thần khó chịu, ai ngờ hóa ra tất cả chỉ là một vở kịch do hắn dàn dựng. Mà nguyên chủ chính là con ngốc bị lừa cho xoay vòng. Tô Ý nheo mắt hạnh nhân - tốt nhất đừng để cô gặp Cố Phàm Thần này. Bằng không, cô sẽ bắt hắn đền gấp bội những thứ đã lừa nguyên chủ. Chuyện này cũng chẳng phân rõ đúng sai, đơn giản chỉ là: "Mày giàu tao giàu, cùng nhau đấu đá chơi".
Tô Ý nhìn mấy chai đồ uống và thực phẩm đông lạnh còn sót lại trong tủ lạnh, đưa tay thu hết vào không gian.
Sao có thể không mang thịt đi chứ?
Tuyệt đối không được!
Dù vậy, Tô Ý cũng không thực sự thu luôn cả tủ lạnh trước mặt mọi người.
"A Yến đâu rồi?"
Cô đảo mắt nhìn quanh, hình như người đẹp trai nhất đã biến mất.
"Em gái Tô Ý, anh Yến vừa mới lên lầu rồi."
Ăn xong phần cơm Tiểu Ngộ chừa riêng cho hắn, Lâu Thượng vốn lạc quan nay lại càng thêm hoạt bát.
Hắn còn quyết định giữ một khoảng cách nhất định với con chó kia, biết đâu em gái Tô Ý lại không cho hắn ăn thì sao!
Lâu Thượng dường như vẫn chưa nhận ra, chuyện này có lẽ chẳng liên quan gì đến con chó Border Collie.
Tô Ý nhìn Lâu Thượng, quay đầu khẽ "hừ" một tiếng.
Dù người này có vẻ đầu óc không được linh hoạt lắm, nhưng hợp mắt cô nên cô cũng chẳng muốn so đo nhiều.
Đối với vệ sĩ của mình, cô luôn rất khoan dung!
Đang định quay lên lầu, Tô Ý chợt thấy một đoạn gậy bóng chày thò ra từ chiếc ba lô đen trên bàn. Cô nhíu mày tỏ vẻ chê bai:
"Lâu Thượng, tôi cho phép anh xuống tầng dưới chọn một thanh đao, vứt cái gậy gỗ xấu xí này đi."
"!" Đao?
Đồng tử Lâu Thượng giãn ra, "Em gái Tô Ý, nhà cô thật sự có loại trường đao như anh Yến sao?"
Vừa nãy hắn còn đang phân vân có nên lấy mấy con dao bếp đi không đấy!
So với gậy bóng chày, lưỡi đao mới thật sự sắc bén. Quan trọng nhất là, chỉ có thanh đao đẹp đẽ mới xứng với phong độ anh tuấn của Lâu gia tiểu gia!
"Loại của A Yến có hay không tôi không biết, nhưng chắc chắn không tệ đâu. Anh tự đi chọn đi! À mà mật khẩu cửa là 'wszpldgz'."
Nói đến những thanh đao này, chúng đơn giản là "kiệt tác" mà nguyên chủ bị người ta lừa mua.
Ngay sau khi nhập học tại Đại học A, nguyên chủ đã đối đầu với "tiểu yêu vương" Cố Phàm Thần của trường. Cả hai đều là loại người cứng đầu không chịu nhường ai.
Về sau, nguyên chủ còn bỏ ra một số tiền khổng lồ - cao gấp mười lần giá thị trường - để chặn mua mấy thanh đường đao vốn được đồn là Cố Phàm Thần thích nhất.
Tưởng rằng sẽ được thấy Cố Phàm Thần khó chịu, ai ngờ hóa ra tất cả chỉ là một vở kịch do hắn dàn dựng.
Mà nguyên chủ chính là con ngốc bị lừa cho xoay vòng.
Tô Ý nheo mắt hạnh nhân - tốt nhất đừng để cô gặp Cố Phàm Thần này.
Bằng không, cô sẽ bắt hắn đền gấp bội những thứ đã lừa nguyên chủ.
Chuyện này cũng chẳng phân rõ đúng sai, đơn giản chỉ là: "Mày giàu tao giàu, cùng nhau đấu đá chơi".
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Tô Ý nhìn mấy chai đồ uống và thực phẩm đông lạnh còn sót lại trong tủ lạnh, đưa tay thu hết vào không gian. Sao có thể không mang thịt đi chứ? Tuyệt đối không được! Dù vậy, Tô Ý cũng không thực sự thu luôn cả tủ lạnh trước mặt mọi người. "A Yến đâu rồi?" Cô đảo mắt nhìn quanh, hình như người đẹp trai nhất đã biến mất. "Em gái Tô Ý, anh Yến vừa mới lên lầu rồi." Ăn xong phần cơm Tiểu Ngộ chừa riêng cho hắn, Lâu Thượng vốn lạc quan nay lại càng thêm hoạt bát. Hắn còn quyết định giữ một khoảng cách nhất định với con chó kia, biết đâu em gái Tô Ý lại không cho hắn ăn thì sao! Lâu Thượng dường như vẫn chưa nhận ra, chuyện này có lẽ chẳng liên quan gì đến con chó Border Collie. Tô Ý nhìn Lâu Thượng, quay đầu khẽ "hừ" một tiếng. Dù người này có vẻ đầu óc không được linh hoạt lắm, nhưng hợp mắt cô nên cô cũng chẳng muốn so đo nhiều. Đối với vệ sĩ của mình, cô luôn rất khoan dung! Đang định quay lên lầu, Tô Ý chợt thấy một đoạn gậy bóng chày thò ra từ chiếc ba lô đen trên bàn. Cô nhíu mày tỏ vẻ chê bai: "Lâu Thượng, tôi cho phép anh xuống tầng dưới chọn một thanh đao, vứt cái gậy gỗ xấu xí này đi." "!" Đao? Đồng tử Lâu Thượng giãn ra, "Em gái Tô Ý, nhà cô thật sự có loại trường đao như anh Yến sao?" Vừa nãy hắn còn đang phân vân có nên lấy mấy con dao bếp đi không đấy! So với gậy bóng chày, lưỡi đao mới thật sự sắc bén. Quan trọng nhất là, chỉ có thanh đao đẹp đẽ mới xứng với phong độ anh tuấn của Lâu gia tiểu gia! "Loại của A Yến có hay không tôi không biết, nhưng chắc chắn không tệ đâu. Anh tự đi chọn đi! À mà mật khẩu cửa là 'wszpldgz'." Nói đến những thanh đao này, chúng đơn giản là "kiệt tác" mà nguyên chủ bị người ta lừa mua. Ngay sau khi nhập học tại Đại học A, nguyên chủ đã đối đầu với "tiểu yêu vương" Cố Phàm Thần của trường. Cả hai đều là loại người cứng đầu không chịu nhường ai. Về sau, nguyên chủ còn bỏ ra một số tiền khổng lồ - cao gấp mười lần giá thị trường - để chặn mua mấy thanh đường đao vốn được đồn là Cố Phàm Thần thích nhất. Tưởng rằng sẽ được thấy Cố Phàm Thần khó chịu, ai ngờ hóa ra tất cả chỉ là một vở kịch do hắn dàn dựng. Mà nguyên chủ chính là con ngốc bị lừa cho xoay vòng. Tô Ý nheo mắt hạnh nhân - tốt nhất đừng để cô gặp Cố Phàm Thần này. Bằng không, cô sẽ bắt hắn đền gấp bội những thứ đã lừa nguyên chủ. Chuyện này cũng chẳng phân rõ đúng sai, đơn giản chỉ là: "Mày giàu tao giàu, cùng nhau đấu đá chơi".