Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…
Chương 92: Chương 26.2
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Nụ cười lạnh lẽo nhuốm vẻ chế giễu thoát ra từ đôi môi mỏng. Vân Yến từ từ ngẩng đầu lên.Là dựa vào tên Bạch Hàn không có dị năng đó sao?Hay mấy tên ngốc chỉ biết cậy đông hiếp yếu kia?Ban đầu hắn tưởng kẻ yếu ớt nhất, dù tâm địa độc ác, cũng không đủ gây nguy hiểm. Không ngờ cuối cùng, kẻ đẩy hắn vào tay lũ điên lại chính là "đồng đội" yếu ớt đến mức đi vài bước đã thở không ra hơi này.Quả là ngoại hình yếu ớt nhưng trái tim thì bệnh hoạn.Vân Yến lạnh lùng nhìn Bạch An đã gần như ngất đi, quay lưng bước vào kho vũ khí mà không chút xao động. Ai mà có thể ngờ rằng, cái danh gia vọng tộc họ Bạch lại xây cả một kho đạn ngầm ngay dưới lòng trung tâm thành phố! Ngón tay thon dài khẽ động, hàng trăm thùng đạn dược biến mất trong chớp mắt, chỉ còn lại căn phòng trống rỗng. Vân Yến trầm tư nhìn đầu ngón tay mình - đây không phải dị năng của hắn. Trong thời mạt thế tài nguyên khan hiếm, người có dị năng không gian vô cùng quý giá.Kiếp trước cũng chỉ vì Hứa Vãn Vãn có không gian trồng trọt, hắn mới miễn cưỡng đồng ý cho cô ta vào nhóm. Ai ngờ, đó lại là khởi đầu của những rắc rối. Vết bớt đỏ bằng móng tay trên ngực vẫn còn âm ấm, trong đôi mắt sâu thẳm thoáng hiện bóng dáng nhỏ nhắn màu đỏ, tựa như chú công kiêu hãnh, tự tin mà kiều diễm. Không gian này vốn là chiếc cúc áo hình thỏ của cô bé năm đó làm rơi mà hắn luôn mang theo. Không ngờ nó lại giúp hắn trở về quá khứ, còn tặng thêm không gian 160 mét vuông.Anh vẫn nhớ lúc bị lũ zombie cắn xé, đã nghe thấy giọng nói máy móc lạnh lùng.[Phát hiện người làm nhiệm vụ cận kề cái c.h.ế.t, kích hoạt khẩn cấp cơ chế quay ngược thời gian! Toàn bộ điểm tích lũy sẽ bị xóa!][Bắt đầu đếm ngược: 3, 2, 1…] Người làm nhiệm vụ là ai? Điểm tích lũy là gì? Anh không biết. Anh chỉ biết mình đã sống lại từ khoảng đầu mạt thế, nhưng đồng thời mất luôn liên lạc cuối cùng với cô bé ấy. Có lẽ... anh sẽ không bao giờ tìm thấy cô bé tóc đỏ ấy nữa. Chuyện của cha mẹ anh năm xưa cũng nhờ cô bé, nhờ sự xuất hiện và thúc giục kịp thời của cô mà cả nhà thoát nạn. Dù sau này anh vẫn trở thành kẻ cô độc, nhưng lòng biết ơn và ký ức ấy không thể phai mờ. Ánh mắt hẹp dài trở lại bình thản, dẹp đi mọi suy nghĩ. Dây leo to khỏe cuốn lấy người đàn ông nhuốm đầy máu me, theo sát bóng hình lạnh lùng phía trước bước ra khỏi kho ngầm. Bọn zombie trong đêm dường như hoạt động mạnh khác thường, từ khắp nơi đổ về.
Nụ cười lạnh lẽo nhuốm vẻ chế giễu thoát ra từ đôi môi mỏng. Vân Yến từ từ ngẩng đầu lên.
Là dựa vào tên Bạch Hàn không có dị năng đó sao?
Hay mấy tên ngốc chỉ biết cậy đông hiếp yếu kia?
Ban đầu hắn tưởng kẻ yếu ớt nhất, dù tâm địa độc ác, cũng không đủ gây nguy hiểm. Không ngờ cuối cùng, kẻ đẩy hắn vào tay lũ điên lại chính là "đồng đội" yếu ớt đến mức đi vài bước đã thở không ra hơi này.
Quả là ngoại hình yếu ớt nhưng trái tim thì bệnh hoạn.
Vân Yến lạnh lùng nhìn Bạch An đã gần như ngất đi, quay lưng bước vào kho vũ khí mà không chút xao động.
Ai mà có thể ngờ rằng, cái danh gia vọng tộc họ Bạch lại xây cả một kho đạn ngầm ngay dưới lòng trung tâm thành phố!
Ngón tay thon dài khẽ động, hàng trăm thùng đạn dược biến mất trong chớp mắt, chỉ còn lại căn phòng trống rỗng.
Vân Yến trầm tư nhìn đầu ngón tay mình - đây không phải dị năng của hắn.
Trong thời mạt thế tài nguyên khan hiếm, người có dị năng không gian vô cùng quý giá.
Kiếp trước cũng chỉ vì Hứa Vãn Vãn có không gian trồng trọt, hắn mới miễn cưỡng đồng ý cho cô ta vào nhóm. Ai ngờ, đó lại là khởi đầu của những rắc rối.
Vết bớt đỏ bằng móng tay trên ngực vẫn còn âm ấm, trong đôi mắt sâu thẳm thoáng hiện bóng dáng nhỏ nhắn màu đỏ, tựa như chú công kiêu hãnh, tự tin mà kiều diễm.
Không gian này vốn là chiếc cúc áo hình thỏ của cô bé năm đó làm rơi mà hắn luôn mang theo.
Không ngờ nó lại giúp hắn trở về quá khứ, còn tặng thêm không gian 160 mét vuông.
Anh vẫn nhớ lúc bị lũ zombie cắn xé, đã nghe thấy giọng nói máy móc lạnh lùng.
[Phát hiện người làm nhiệm vụ cận kề cái c.h.ế.t, kích hoạt khẩn cấp cơ chế quay ngược thời gian! Toàn bộ điểm tích lũy sẽ bị xóa!]
[Bắt đầu đếm ngược: 3, 2, 1…]
Người làm nhiệm vụ là ai?
Điểm tích lũy là gì?
Anh không biết.
Anh chỉ biết mình đã sống lại từ khoảng đầu mạt thế, nhưng đồng thời mất luôn liên lạc cuối cùng với cô bé ấy.
Có lẽ... anh sẽ không bao giờ tìm thấy cô bé tóc đỏ ấy nữa.
Chuyện của cha mẹ anh năm xưa cũng nhờ cô bé, nhờ sự xuất hiện và thúc giục kịp thời của cô mà cả nhà thoát nạn.
Dù sau này anh vẫn trở thành kẻ cô độc, nhưng lòng biết ơn và ký ức ấy không thể phai mờ.
Ánh mắt hẹp dài trở lại bình thản, dẹp đi mọi suy nghĩ.
Dây leo to khỏe cuốn lấy người đàn ông nhuốm đầy máu me, theo sát bóng hình lạnh lùng phía trước bước ra khỏi kho ngầm.
Bọn zombie trong đêm dường như hoạt động mạnh khác thường, từ khắp nơi đổ về.
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… Nụ cười lạnh lẽo nhuốm vẻ chế giễu thoát ra từ đôi môi mỏng. Vân Yến từ từ ngẩng đầu lên.Là dựa vào tên Bạch Hàn không có dị năng đó sao?Hay mấy tên ngốc chỉ biết cậy đông hiếp yếu kia?Ban đầu hắn tưởng kẻ yếu ớt nhất, dù tâm địa độc ác, cũng không đủ gây nguy hiểm. Không ngờ cuối cùng, kẻ đẩy hắn vào tay lũ điên lại chính là "đồng đội" yếu ớt đến mức đi vài bước đã thở không ra hơi này.Quả là ngoại hình yếu ớt nhưng trái tim thì bệnh hoạn.Vân Yến lạnh lùng nhìn Bạch An đã gần như ngất đi, quay lưng bước vào kho vũ khí mà không chút xao động. Ai mà có thể ngờ rằng, cái danh gia vọng tộc họ Bạch lại xây cả một kho đạn ngầm ngay dưới lòng trung tâm thành phố! Ngón tay thon dài khẽ động, hàng trăm thùng đạn dược biến mất trong chớp mắt, chỉ còn lại căn phòng trống rỗng. Vân Yến trầm tư nhìn đầu ngón tay mình - đây không phải dị năng của hắn. Trong thời mạt thế tài nguyên khan hiếm, người có dị năng không gian vô cùng quý giá.Kiếp trước cũng chỉ vì Hứa Vãn Vãn có không gian trồng trọt, hắn mới miễn cưỡng đồng ý cho cô ta vào nhóm. Ai ngờ, đó lại là khởi đầu của những rắc rối. Vết bớt đỏ bằng móng tay trên ngực vẫn còn âm ấm, trong đôi mắt sâu thẳm thoáng hiện bóng dáng nhỏ nhắn màu đỏ, tựa như chú công kiêu hãnh, tự tin mà kiều diễm. Không gian này vốn là chiếc cúc áo hình thỏ của cô bé năm đó làm rơi mà hắn luôn mang theo. Không ngờ nó lại giúp hắn trở về quá khứ, còn tặng thêm không gian 160 mét vuông.Anh vẫn nhớ lúc bị lũ zombie cắn xé, đã nghe thấy giọng nói máy móc lạnh lùng.[Phát hiện người làm nhiệm vụ cận kề cái c.h.ế.t, kích hoạt khẩn cấp cơ chế quay ngược thời gian! Toàn bộ điểm tích lũy sẽ bị xóa!][Bắt đầu đếm ngược: 3, 2, 1…] Người làm nhiệm vụ là ai? Điểm tích lũy là gì? Anh không biết. Anh chỉ biết mình đã sống lại từ khoảng đầu mạt thế, nhưng đồng thời mất luôn liên lạc cuối cùng với cô bé ấy. Có lẽ... anh sẽ không bao giờ tìm thấy cô bé tóc đỏ ấy nữa. Chuyện của cha mẹ anh năm xưa cũng nhờ cô bé, nhờ sự xuất hiện và thúc giục kịp thời của cô mà cả nhà thoát nạn. Dù sau này anh vẫn trở thành kẻ cô độc, nhưng lòng biết ơn và ký ức ấy không thể phai mờ. Ánh mắt hẹp dài trở lại bình thản, dẹp đi mọi suy nghĩ. Dây leo to khỏe cuốn lấy người đàn ông nhuốm đầy máu me, theo sát bóng hình lạnh lùng phía trước bước ra khỏi kho ngầm. Bọn zombie trong đêm dường như hoạt động mạnh khác thường, từ khắp nơi đổ về.