Tác giả:

Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những…

Chương 94: Chương 27.1

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… [Ký chủ, mau dừng lại! Bên kia toàn zombie đó!]Quả cầu sáng nhỏ trong đầu Tô Ý trông như già đi mấy tuổi khi nhìn đám zombie đang lê lết cách đó chỉ vài chục mét.  Dù nam chính có ở đó đi nữa, ký chủ cũng không thể cứ thế mà đi tới được!  Đừng nói đến chuyện nam chính có để ý đến cô hay không, cứ nhìn dáng vẻ như bị rút hết sinh lực của ký chủ bây giờ, chỉ cần sơ sẩy là thành mồi ngon cho zombie ngay!  [Ký chủ, phải kiểm soát đôi chân của mình chứ! Dừng lại! Dừng lại đi!]Tô Ý nhăn mặt, tay nhanh chóng khóa mồm hệ thống trong đầu.  Cô đang hơi chóng mặt, bị hệ thống lảm nhảm trong đầu càng thấy đầu óc quay cuồng.  Buồn ngủ quá đi!  Quả nhiên không nên tùy tiện sử dụng thủ thuật cao cấp.  Lắc lắc cái đầu nhỏ, những sợi tóc phía sau cũng theo chủ nhân đung đưa, vài sợi còn dính máu đỏ tươi trên má.  Đây là vết máu văng lên lúc nãy.Tô Ý bĩu môi, gạch đá dùng đánh cận chiến có điểm không tốt là dễ làm bẩn quần áo.  Hôm nay cô đã thay hai bộ rồi...  Nheo đôi mắt hạnh, Tô Ý hơi khó chịu. Vân Yến đã quay lại nhìn thấy cô rồi, sao không trả lời cô chứ?  Cô đang rất buồn ngủ, không muốn tự đi nữa.  Tô Ý bước thêm vài bước rồi dừng lại dưới ánh đèn đường.  Lũ zombie quanh đó bị thu hút bởi hơi người sống đang dần tiến lại gần, cả những con bị kẹt trong đống xe hỏng cũng điên cuồng đập vào cửa kính.  Những tiếng "ầm ầm" vang lên giữa đám gầm gừ.  "Gừ... Gừ..."  Ngay trước khi lũ zombie chạm vào cô gái, những dây leo xanh lập tức quấn lấy đám zombie, xé toạc cổ họng chúng trong nháy mắt, để lại đầy đất những mảnh thối rữa màu xám.  "A Yến, em buồn ngủ quá!"  Tô Ý giơ tay đòi Vân Yến bế. Cô thực sự không muốn tự đi nữa.  Còn đám zombie kia, đã có A Yến xử lý rồi, cô không cần phải tự mình dùng gạch đập mấy thứ xấu xí đó nữa.  Dưới ánh đèn, người đàn ông cao lớn cúi xuống nhìn đôi mắt lơ mơ của cô gái, một tiếng thở dài tan biến trong gió như chưa từng hiện hữu.  Những suy nghĩ hỗn độn xa lạ không thể thốt lên thêm một lời.  Đầu ngón tay mát lạnh khẽ lướt qua mái tóc cô gái, ánh mắt thâm trầm thoáng liếc qua vệt máu loang trên gương mặt trắng nõn, rồi dừng lại ở chiếc xe việt dã đen cách đó không xa.  Không lâu sau, từ trong xe bước ra một bóng người cao lớn, dáng đi xiêu vẹo.  Cánh tay cong với góc độ kỳ quái nhuộm đỏ nửa thân áo, tay trái cầm dao vụng về chém đứt vài con zombie định lao tới.  Vân Yến khẽ nheo mắt, ánh mắt lóe lên một tia sắc lạnh.  "Bị bọn chúng bắt đến đây?"  

[Ký chủ, mau dừng lại! Bên kia toàn zombie đó!]

Quả cầu sáng nhỏ trong đầu Tô Ý trông như già đi mấy tuổi khi nhìn đám zombie đang lê lết cách đó chỉ vài chục mét.  

Dù nam chính có ở đó đi nữa, ký chủ cũng không thể cứ thế mà đi tới được!  

Đừng nói đến chuyện nam chính có để ý đến cô hay không, cứ nhìn dáng vẻ như bị rút hết sinh lực của ký chủ bây giờ, chỉ cần sơ sẩy là thành mồi ngon cho zombie ngay!  

[Ký chủ, phải kiểm soát đôi chân của mình chứ! Dừng lại! Dừng lại đi!]

Tô Ý nhăn mặt, tay nhanh chóng khóa mồm hệ thống trong đầu.  

Cô đang hơi chóng mặt, bị hệ thống lảm nhảm trong đầu càng thấy đầu óc quay cuồng.  

Buồn ngủ quá đi!  

Quả nhiên không nên tùy tiện sử dụng thủ thuật cao cấp.  

Lắc lắc cái đầu nhỏ, những sợi tóc phía sau cũng theo chủ nhân đung đưa, vài sợi còn dính máu đỏ tươi trên má.  

Đây là vết máu văng lên lúc nãy.

Tô Ý bĩu môi, gạch đá dùng đánh cận chiến có điểm không tốt là dễ làm bẩn quần áo.  

Hôm nay cô đã thay hai bộ rồi...  

Nheo đôi mắt hạnh, Tô Ý hơi khó chịu. Vân Yến đã quay lại nhìn thấy cô rồi, sao không trả lời cô chứ?  

Cô đang rất buồn ngủ, không muốn tự đi nữa.  

Tô Ý bước thêm vài bước rồi dừng lại dưới ánh đèn đường.  

Lũ zombie quanh đó bị thu hút bởi hơi người sống đang dần tiến lại gần, cả những con bị kẹt trong đống xe hỏng cũng điên cuồng đập vào cửa kính.  

Những tiếng "ầm ầm" vang lên giữa đám gầm gừ.  

"Gừ... Gừ..."  

Ngay trước khi lũ zombie chạm vào cô gái, những dây leo xanh lập tức quấn lấy đám zombie, xé toạc cổ họng chúng trong nháy mắt, để lại đầy đất những mảnh thối rữa màu xám.  

"A Yến, em buồn ngủ quá!"  

Tô Ý giơ tay đòi Vân Yến bế. Cô thực sự không muốn tự đi nữa.  

Còn đám zombie kia, đã có A Yến xử lý rồi, cô không cần phải tự mình dùng gạch đập mấy thứ xấu xí đó nữa.  

Dưới ánh đèn, người đàn ông cao lớn cúi xuống nhìn đôi mắt lơ mơ của cô gái, một tiếng thở dài tan biến trong gió như chưa từng hiện hữu.  

Những suy nghĩ hỗn độn xa lạ không thể thốt lên thêm một lời.  

Đầu ngón tay mát lạnh khẽ lướt qua mái tóc cô gái, ánh mắt thâm trầm thoáng liếc qua vệt máu loang trên gương mặt trắng nõn, rồi dừng lại ở chiếc xe việt dã đen cách đó không xa.  

Không lâu sau, từ trong xe bước ra một bóng người cao lớn, dáng đi xiêu vẹo.  

Cánh tay cong với góc độ kỳ quái nhuộm đỏ nửa thân áo, tay trái cầm dao vụng về chém đứt vài con zombie định lao tới.  

Vân Yến khẽ nheo mắt, ánh mắt lóe lên một tia sắc lạnh.  

"Bị bọn chúng bắt đến đây?"  

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến NghiệnTác giả: Hác Đại NgaTruyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ. “Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!” “Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?” “Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!” Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới thô tục ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu. Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp. Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó. Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những… [Ký chủ, mau dừng lại! Bên kia toàn zombie đó!]Quả cầu sáng nhỏ trong đầu Tô Ý trông như già đi mấy tuổi khi nhìn đám zombie đang lê lết cách đó chỉ vài chục mét.  Dù nam chính có ở đó đi nữa, ký chủ cũng không thể cứ thế mà đi tới được!  Đừng nói đến chuyện nam chính có để ý đến cô hay không, cứ nhìn dáng vẻ như bị rút hết sinh lực của ký chủ bây giờ, chỉ cần sơ sẩy là thành mồi ngon cho zombie ngay!  [Ký chủ, phải kiểm soát đôi chân của mình chứ! Dừng lại! Dừng lại đi!]Tô Ý nhăn mặt, tay nhanh chóng khóa mồm hệ thống trong đầu.  Cô đang hơi chóng mặt, bị hệ thống lảm nhảm trong đầu càng thấy đầu óc quay cuồng.  Buồn ngủ quá đi!  Quả nhiên không nên tùy tiện sử dụng thủ thuật cao cấp.  Lắc lắc cái đầu nhỏ, những sợi tóc phía sau cũng theo chủ nhân đung đưa, vài sợi còn dính máu đỏ tươi trên má.  Đây là vết máu văng lên lúc nãy.Tô Ý bĩu môi, gạch đá dùng đánh cận chiến có điểm không tốt là dễ làm bẩn quần áo.  Hôm nay cô đã thay hai bộ rồi...  Nheo đôi mắt hạnh, Tô Ý hơi khó chịu. Vân Yến đã quay lại nhìn thấy cô rồi, sao không trả lời cô chứ?  Cô đang rất buồn ngủ, không muốn tự đi nữa.  Tô Ý bước thêm vài bước rồi dừng lại dưới ánh đèn đường.  Lũ zombie quanh đó bị thu hút bởi hơi người sống đang dần tiến lại gần, cả những con bị kẹt trong đống xe hỏng cũng điên cuồng đập vào cửa kính.  Những tiếng "ầm ầm" vang lên giữa đám gầm gừ.  "Gừ... Gừ..."  Ngay trước khi lũ zombie chạm vào cô gái, những dây leo xanh lập tức quấn lấy đám zombie, xé toạc cổ họng chúng trong nháy mắt, để lại đầy đất những mảnh thối rữa màu xám.  "A Yến, em buồn ngủ quá!"  Tô Ý giơ tay đòi Vân Yến bế. Cô thực sự không muốn tự đi nữa.  Còn đám zombie kia, đã có A Yến xử lý rồi, cô không cần phải tự mình dùng gạch đập mấy thứ xấu xí đó nữa.  Dưới ánh đèn, người đàn ông cao lớn cúi xuống nhìn đôi mắt lơ mơ của cô gái, một tiếng thở dài tan biến trong gió như chưa từng hiện hữu.  Những suy nghĩ hỗn độn xa lạ không thể thốt lên thêm một lời.  Đầu ngón tay mát lạnh khẽ lướt qua mái tóc cô gái, ánh mắt thâm trầm thoáng liếc qua vệt máu loang trên gương mặt trắng nõn, rồi dừng lại ở chiếc xe việt dã đen cách đó không xa.  Không lâu sau, từ trong xe bước ra một bóng người cao lớn, dáng đi xiêu vẹo.  Cánh tay cong với góc độ kỳ quái nhuộm đỏ nửa thân áo, tay trái cầm dao vụng về chém đứt vài con zombie định lao tới.  Vân Yến khẽ nheo mắt, ánh mắt lóe lên một tia sắc lạnh.  "Bị bọn chúng bắt đến đây?"  

Chương 94: Chương 27.1