Tác giả:

rong căn phòng không gian tưởng chừng như im lặng """chát """ tiếng bạt tai vang lên Hạ Tiểu Vi tay ôm một bên mặt, đôi mắt long lanh rực đỏ khoé mắt bắt đầu rơi những giọt lệ nóng hổi chứa đầy sự thất vọng,cô cắn nuốt nỗi buồn nghẹn ngào cất giọng nói "Lăng Vĩ Đình anh lại đi tin ả ta mà không tin tôi " Trong lòng Hạ Tiểu Vi ấm ức anh thà tin cô ta mà không tin cô để rồi anh ra tay ngay chính người mà anh yêu! lòng cô đau khổ chua xót cố nuốt hết nước mắt lại nhưng càng như thế nó lại càng trở nên nhiều hơn Lăng Vĩ Đình đứng đó mà nhìn xuống phía cô khuôn mặt anh không chút giao động, lạnh lẽo chẳng có một tia ấm áp nào dù là nhỏ nhất, anh đưa tay thon dài của mình ra nâng cằm của cô lên khiến cô vô giác mà run sợ "vậy em nói thử xem trong lúc tôi đi công tác chỉ có 2 ngày thôi em đã đi đâu " Hạ Tiểu Vi bị anh túm lấy cầm khiến cô có chút đau mà cô lại nghe anh nói vậy vạn phần không biết trả lời ra sao... thực ra trong hai ngày đó cô bàn bạc việc tổ chức một bữa tiệc cho anh nên mới…

Chương 62: Tắm chung

Cầm Tù Tình YêuTác giả: MoonTruyện Ngôn Tìnhrong căn phòng không gian tưởng chừng như im lặng """chát """ tiếng bạt tai vang lên Hạ Tiểu Vi tay ôm một bên mặt, đôi mắt long lanh rực đỏ khoé mắt bắt đầu rơi những giọt lệ nóng hổi chứa đầy sự thất vọng,cô cắn nuốt nỗi buồn nghẹn ngào cất giọng nói "Lăng Vĩ Đình anh lại đi tin ả ta mà không tin tôi " Trong lòng Hạ Tiểu Vi ấm ức anh thà tin cô ta mà không tin cô để rồi anh ra tay ngay chính người mà anh yêu! lòng cô đau khổ chua xót cố nuốt hết nước mắt lại nhưng càng như thế nó lại càng trở nên nhiều hơn Lăng Vĩ Đình đứng đó mà nhìn xuống phía cô khuôn mặt anh không chút giao động, lạnh lẽo chẳng có một tia ấm áp nào dù là nhỏ nhất, anh đưa tay thon dài của mình ra nâng cằm của cô lên khiến cô vô giác mà run sợ "vậy em nói thử xem trong lúc tôi đi công tác chỉ có 2 ngày thôi em đã đi đâu " Hạ Tiểu Vi bị anh túm lấy cầm khiến cô có chút đau mà cô lại nghe anh nói vậy vạn phần không biết trả lời ra sao... thực ra trong hai ngày đó cô bàn bạc việc tổ chức một bữa tiệc cho anh nên mới… Lăng Vĩ Đình ngồi bên ngoài không thể không nghĩ đến cảnh tượng của Tiểu Vi đang tắm, làn nước mát chảy lên cơ thể trắng noãn của cô làm anh xôn xao trong lòng, anh thật sự không chịu được nữa rồi khung cảnh đó thật sự làm anh nóng rực cả lênnghe tiếng nước chảy thôi cũng làm anh nóng ruột nóng gan, anh bước đến bên cửa phòng tắm dựa người lên đó trầm ngâm một lúc rồi anh với giọng nói gấp gáp bức bối khó chịu"Tiểu Vi em có thể mở cửa cho anh vào được không "Câu nói vô sỉ của anh như vậy mà lại nói với cô, Tiểu Vi Đang tắm cũng lạnh người đỏ mặt vì anh, cô ngượng ngùng kèm theo giọng nói lắp bắp"anh...anh,sao anh có thể vô sỉ như vậy "Tiểu Vi sợ anh liều mình mở cửa vào trong mà áp người đang trần như nhộng vào cánh cửa tránh việc anh xông vào mà nói tiếp"em cảnh cáo anh nếu anh mà vào thì... thì em.."Lăng Vĩ Đình không nghe hết mà mở cửa bước vào cùng với câu nói"thì em sẽ làm gì anh "cánh cửa bị anh đẩy vào làm cô bị bắt ngờ mất phương hướng mà trượt chân ngã nhào vào người anh, cô không dấu nổi sự ngại ngùng mà úp mặt vào ngực anh không dám ngửa mặt lên giọng nói e ấp lúng túng"Đình, anh không được nhìn đâu đó, anh mau ra ngoài đi"Lăng Vĩ Đình hiện giờ được lợi như vậy anh đâu có ngu mà rời đi, anh đưa bàn tay lả lướt lên tấm lưng trần của cô ma mị nói" cơ thể em chỗ nào anh cũng đã thấy rồi, em sợ gì "anh ngưng lại một hồi rồi tiếp tục nói"mà Tiểu Vi, em nỡ để anh ra ngoài sao "Lăng Vĩ Đình càng nói càng khiến cho cơ thể của Tiểu Vi run rẩy, đôi chân thon dài của cô cũng mềm nhũn ra không đứng vững mà phải dựa vào người của anh, Lăng Vĩ Đình thấy cô không nói gì mà được nước làm tới,anh một tay đỡ người cô một tay cởi chiếc áo và chiếc quần vướng víu của mình raHai cơ thể như sát lại gần nhau, Tiểu Vi giờ đây thật sự là không thể đứng nổi nữa rồi, cơ thể cô hoàn toàn bị anh ôm trọn lấyLăng Vĩ Đình bế bổng cô vào lòng, Tiểu Vi vẫn không dám nhìn lên mà chỉ úp mặt vào ngực trần của anh, Lăng Vĩ Đình thì thầm vào tai cô"anh muốn tắm với em "Lăng Vĩ Đình cùng với Tiểu Vi ngồi trong bồn tắm, Tiểu Vi đỏ mặt ngồi trong lòng của anh, cô hai tay ôm lấy khuôn mặt đỏ ửng của mình lại"con đã được năm tuổi rồi em còn thẹn gì nữa "Lăng Vĩ Đình ngồi sau đặt nụ hôn lên lưng của cô làm cô ngựng đến mức chẳng biết nói gì,cô khó chịu cựa quậy trong lòng khiến anh không thể kiềm chế được bản thân, lúc này Tiểu Vi cũng nhận ra hành động của bản thân, cô đứng người lại rồi lắp bắp nói"anh... anh "Lăng Vĩ Đình thật sự không chịu nổi người phụ nữ trước mặt nữa rồi, anh đột nhiên bế xốc người Tiểu Vi lên giọng nói nóng đến mức cô có thể cảm nhận được"Tiểu Vi, em cần chịu trách nhiệm với hành động mà em đã làm "Tiểu Vi bị anh bế lên đột ngột không kịp nói gì thì đã bị anh đặt lên chiếc giường,cơ thể trần truồng của cô bị anh đè lên đến ngột thở"này... Đình, anh... anh thả em ra"Lăng Vĩ Đình giờ này mà thả cô ra thì anh chết đi còn hơn, anh đã nhịn lâu lắm rồi, anh không thể nhịn thêm được nữa#các bạn Độc giả đọc xong nhớ cho mình một like và để lại ý kiến cho mình nha, mình xin cảm ơn trước ạ #

Lăng Vĩ Đình ngồi bên ngoài không thể không nghĩ đến cảnh tượng của Tiểu Vi đang tắm, làn nước mát chảy lên cơ thể trắng noãn của cô làm anh xôn xao trong lòng, anh thật sự không chịu được nữa rồi khung cảnh đó thật sự làm anh nóng rực cả lên

nghe tiếng nước chảy thôi cũng làm anh nóng ruột nóng gan, anh bước đến bên cửa phòng tắm dựa người lên đó trầm ngâm một lúc rồi anh với giọng nói gấp gáp bức bối khó chịu

"Tiểu Vi em có thể mở cửa cho anh vào được không "

Câu nói vô sỉ của anh như vậy mà lại nói với cô, Tiểu Vi Đang tắm cũng lạnh người đỏ mặt vì anh, cô ngượng ngùng kèm theo giọng nói lắp bắp

"anh...anh,sao anh có thể vô sỉ như vậy "

Tiểu Vi sợ anh liều mình mở cửa vào trong mà áp người đang trần như nhộng vào cánh cửa tránh việc anh xông vào mà nói tiếp

"em cảnh cáo anh nếu anh mà vào thì... thì em.."

Lăng Vĩ Đình không nghe hết mà mở cửa bước vào cùng với câu nói

"thì em sẽ làm gì anh "

cánh cửa bị anh đẩy vào làm cô bị bắt ngờ mất phương hướng mà trượt chân ngã nhào vào người anh, cô không dấu nổi sự ngại ngùng mà úp mặt vào ngực anh không dám ngửa mặt lên giọng nói e ấp lúng túng

"Đình, anh không được nhìn đâu đó, anh mau ra ngoài đi"

Lăng Vĩ Đình hiện giờ được lợi như vậy anh đâu có ngu mà rời đi, anh đưa bàn tay lả lướt lên tấm lưng trần của cô ma mị nói

" cơ thể em chỗ nào anh cũng đã thấy rồi, em sợ gì "

anh ngưng lại một hồi rồi tiếp tục nói

"mà Tiểu Vi, em nỡ để anh ra ngoài sao "

Lăng Vĩ Đình càng nói càng khiến cho cơ thể của Tiểu Vi run rẩy, đôi chân thon dài của cô cũng mềm nhũn ra không đứng vững mà phải dựa vào người của anh, Lăng Vĩ Đình thấy cô không nói gì mà được nước làm tới,anh một tay đỡ người cô một tay cởi chiếc áo và chiếc quần vướng víu của mình ra

Hai cơ thể như sát lại gần nhau, Tiểu Vi giờ đây thật sự là không thể đứng nổi nữa rồi, cơ thể cô hoàn toàn bị anh ôm trọn lấy

Lăng Vĩ Đình bế bổng cô vào lòng, Tiểu Vi vẫn không dám nhìn lên mà chỉ úp mặt vào ngực trần của anh, Lăng Vĩ Đình thì thầm vào tai cô

"anh muốn tắm với em "

Lăng Vĩ Đình cùng với Tiểu Vi ngồi trong bồn tắm, Tiểu Vi đỏ mặt ngồi trong lòng của anh, cô hai tay ôm lấy khuôn mặt đỏ ửng của mình lại

"con đã được năm tuổi rồi em còn thẹn gì nữa "

Lăng Vĩ Đình ngồi sau đặt nụ hôn lên lưng của cô làm cô ngựng đến mức chẳng biết nói gì,cô khó chịu cựa quậy trong lòng khiến anh không thể kiềm chế được bản thân, lúc này Tiểu Vi cũng nhận ra hành động của bản thân, cô đứng người lại rồi lắp bắp nói

"anh... anh "

Lăng Vĩ Đình thật sự không chịu nổi người phụ nữ trước mặt nữa rồi, anh đột nhiên bế xốc người Tiểu Vi lên giọng nói nóng đến mức cô có thể cảm nhận được

"Tiểu Vi, em cần chịu trách nhiệm với hành động mà em đã làm "

Tiểu Vi bị anh bế lên đột ngột không kịp nói gì thì đã bị anh đặt lên chiếc giường,cơ thể trần truồng của cô bị anh đè lên đến ngột thở

"này... Đình, anh... anh thả em ra"

Lăng Vĩ Đình giờ này mà thả cô ra thì anh chết đi còn hơn, anh đã nhịn lâu lắm rồi, anh không thể nhịn thêm được nữa

#các bạn Độc giả đọc xong nhớ cho mình một like và để lại ý kiến cho mình nha, mình xin cảm ơn trước ạ #

Cầm Tù Tình YêuTác giả: MoonTruyện Ngôn Tìnhrong căn phòng không gian tưởng chừng như im lặng """chát """ tiếng bạt tai vang lên Hạ Tiểu Vi tay ôm một bên mặt, đôi mắt long lanh rực đỏ khoé mắt bắt đầu rơi những giọt lệ nóng hổi chứa đầy sự thất vọng,cô cắn nuốt nỗi buồn nghẹn ngào cất giọng nói "Lăng Vĩ Đình anh lại đi tin ả ta mà không tin tôi " Trong lòng Hạ Tiểu Vi ấm ức anh thà tin cô ta mà không tin cô để rồi anh ra tay ngay chính người mà anh yêu! lòng cô đau khổ chua xót cố nuốt hết nước mắt lại nhưng càng như thế nó lại càng trở nên nhiều hơn Lăng Vĩ Đình đứng đó mà nhìn xuống phía cô khuôn mặt anh không chút giao động, lạnh lẽo chẳng có một tia ấm áp nào dù là nhỏ nhất, anh đưa tay thon dài của mình ra nâng cằm của cô lên khiến cô vô giác mà run sợ "vậy em nói thử xem trong lúc tôi đi công tác chỉ có 2 ngày thôi em đã đi đâu " Hạ Tiểu Vi bị anh túm lấy cầm khiến cô có chút đau mà cô lại nghe anh nói vậy vạn phần không biết trả lời ra sao... thực ra trong hai ngày đó cô bàn bạc việc tổ chức một bữa tiệc cho anh nên mới… Lăng Vĩ Đình ngồi bên ngoài không thể không nghĩ đến cảnh tượng của Tiểu Vi đang tắm, làn nước mát chảy lên cơ thể trắng noãn của cô làm anh xôn xao trong lòng, anh thật sự không chịu được nữa rồi khung cảnh đó thật sự làm anh nóng rực cả lênnghe tiếng nước chảy thôi cũng làm anh nóng ruột nóng gan, anh bước đến bên cửa phòng tắm dựa người lên đó trầm ngâm một lúc rồi anh với giọng nói gấp gáp bức bối khó chịu"Tiểu Vi em có thể mở cửa cho anh vào được không "Câu nói vô sỉ của anh như vậy mà lại nói với cô, Tiểu Vi Đang tắm cũng lạnh người đỏ mặt vì anh, cô ngượng ngùng kèm theo giọng nói lắp bắp"anh...anh,sao anh có thể vô sỉ như vậy "Tiểu Vi sợ anh liều mình mở cửa vào trong mà áp người đang trần như nhộng vào cánh cửa tránh việc anh xông vào mà nói tiếp"em cảnh cáo anh nếu anh mà vào thì... thì em.."Lăng Vĩ Đình không nghe hết mà mở cửa bước vào cùng với câu nói"thì em sẽ làm gì anh "cánh cửa bị anh đẩy vào làm cô bị bắt ngờ mất phương hướng mà trượt chân ngã nhào vào người anh, cô không dấu nổi sự ngại ngùng mà úp mặt vào ngực anh không dám ngửa mặt lên giọng nói e ấp lúng túng"Đình, anh không được nhìn đâu đó, anh mau ra ngoài đi"Lăng Vĩ Đình hiện giờ được lợi như vậy anh đâu có ngu mà rời đi, anh đưa bàn tay lả lướt lên tấm lưng trần của cô ma mị nói" cơ thể em chỗ nào anh cũng đã thấy rồi, em sợ gì "anh ngưng lại một hồi rồi tiếp tục nói"mà Tiểu Vi, em nỡ để anh ra ngoài sao "Lăng Vĩ Đình càng nói càng khiến cho cơ thể của Tiểu Vi run rẩy, đôi chân thon dài của cô cũng mềm nhũn ra không đứng vững mà phải dựa vào người của anh, Lăng Vĩ Đình thấy cô không nói gì mà được nước làm tới,anh một tay đỡ người cô một tay cởi chiếc áo và chiếc quần vướng víu của mình raHai cơ thể như sát lại gần nhau, Tiểu Vi giờ đây thật sự là không thể đứng nổi nữa rồi, cơ thể cô hoàn toàn bị anh ôm trọn lấyLăng Vĩ Đình bế bổng cô vào lòng, Tiểu Vi vẫn không dám nhìn lên mà chỉ úp mặt vào ngực trần của anh, Lăng Vĩ Đình thì thầm vào tai cô"anh muốn tắm với em "Lăng Vĩ Đình cùng với Tiểu Vi ngồi trong bồn tắm, Tiểu Vi đỏ mặt ngồi trong lòng của anh, cô hai tay ôm lấy khuôn mặt đỏ ửng của mình lại"con đã được năm tuổi rồi em còn thẹn gì nữa "Lăng Vĩ Đình ngồi sau đặt nụ hôn lên lưng của cô làm cô ngựng đến mức chẳng biết nói gì,cô khó chịu cựa quậy trong lòng khiến anh không thể kiềm chế được bản thân, lúc này Tiểu Vi cũng nhận ra hành động của bản thân, cô đứng người lại rồi lắp bắp nói"anh... anh "Lăng Vĩ Đình thật sự không chịu nổi người phụ nữ trước mặt nữa rồi, anh đột nhiên bế xốc người Tiểu Vi lên giọng nói nóng đến mức cô có thể cảm nhận được"Tiểu Vi, em cần chịu trách nhiệm với hành động mà em đã làm "Tiểu Vi bị anh bế lên đột ngột không kịp nói gì thì đã bị anh đặt lên chiếc giường,cơ thể trần truồng của cô bị anh đè lên đến ngột thở"này... Đình, anh... anh thả em ra"Lăng Vĩ Đình giờ này mà thả cô ra thì anh chết đi còn hơn, anh đã nhịn lâu lắm rồi, anh không thể nhịn thêm được nữa#các bạn Độc giả đọc xong nhớ cho mình một like và để lại ý kiến cho mình nha, mình xin cảm ơn trước ạ #

Chương 62: Tắm chung