"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ…

Chương 16

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận MệnhTác giả: Miêu Miêu Tam Thứ PhươngTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ… [Hóa ra trước đây không tiết lộ là vì Nghiêm gia còn một vài người họ hàng quái đản chưa giải quyết xong. Nghiêm Úc phải làm cho họ lơi lỏng cảnh giác. Bây giờ tuy đã giải quyết xong nhưng lại cứ luôn rối rắm không biết có nên nói thật với An gia hay không, bởi vì anh ấy sợ sau khi nói ra, mình sẽ sống chết đòi hủy hôn với anh ấy. Anh ấy sợ sau này chút quan hệ cuối cùng giữa hai người cũng sẽ không còn.][Cho nên bây giờ là anh định dùng đạo đức để trói buộc chúng tôi, khiến tôi không hủy hôn với anh chứ gì?][Không phải đâu đại ca, anh đây chẳng phải là đang vội vàng đi tìm ngược đãi hay sao?][Hay thật, mình là kẻ bám đuôi Cố Thần Minh, còn Nghiêm Úc lại là kẻ bám đuôi mình. Giữa những kẻ bám đuôi chúng ta lại còn có cả chuỗi thức ăn nữa cơ đấy!]Cha mẹ An nheo mắt đánh giá Nghiêm Úc: Không ngờ thằng nhóc nhà cậu lại là một tên tâm cơ!Nghiêm Úc phát hiện ánh mắt dò xét của cha mẹ An, ngẩng đầu nhìn lại. Hai bên vừa chạm mắt nhau, liền biết đối phương cũng đã nghe thấy tiếng lòng của An Linh.Chuông báo động trong lòng cha mẹ An vang lên: Sao thế này, tại sao Tiểu Úc cũng nghe thấy được? Cứ tưởng chỉ có người An gia mới có thể nghe được chứ.Không phải họ không tin tưởng Nghiêm Úc, chỉ là chuyện này thật sự quá kỳ lạ. Lỡ như bị lộ ra ngoài, chắc chắn sẽ gây phiền phức cho An Linh.Nghiêm Úc gật đầu với họ, lộ ra một ánh mắt trấn an, ý bảo họ yên tâm.Cha mẹ An thấy vậy cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.Mà An Linh vẫn còn đang suy nghĩ xem bây giờ nên dùng thái độ gì để đối xử với Nghiêm Úc.Theo như cốt truyện trong tiểu thuyết, cô phải vô cùng ghét bỏ Nghiêm Úc, hơn nữa còn trăm phương ngàn kế muốn hủy bỏ hôn ước với anh để lao vào vòng tay của nam chính Cố Thần Minh.Hơn nữa, thái độ của cô đối với Nghiêm Úc còn tệ đến mức thái quá.Bao gồm nhưng không giới hạn ở việc cười nhạo Nghiêm Úc, người đã vì cứu cô mà bị gãy chân, là một kẻ tàn phế.Mỗi lần nhìn thấy Nghiêm Úc đều không cho sắc mặt tốt, thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt nhìn lấy một cái.Ở bên ngoài thì khắp nơi rêu rao Nghiêm Úc là kẻ bám đuôi mình để thỏa mãn lòng hư vinh.[A a a a a a a!]Nếu không phải bây giờ còn có người khác ở đây, An Linh đã muốn ôm đầu hét lớn rồi.[Mình đáng chết thật mà! Trước đây tại sao mình lại đối xử với Nghiêm Úc như vậy! Mình điên rồi sao!]]Đây mới là điều đáng sợ nhất. An Linh thật lòng cảm thấy mình sẽ không làm ra những chuyện này, nhưng trớ trêu thay cô thật sự đã làm như vậy, những hình ảnh đó vẫn còn tồn tại trong ký ức của cô.Mà cha mẹ An và Nghiêm Úc lại vì hai tiếng gào thét này của An Linh mà ngẩn người ra một chút.Chẳng lẽ An Linh thật sự đã thay đổi tính nết?Điều khiến cha mẹ An đau đầu nhất chính là, mỗi khi đối mặt với Nghiêm Úc và Cố Thần Minh, tính tình của cô lại thay đổi một trăm tám mươi độ.Ở trước mặt Nghiêm Úc, cô ngay cả lễ phép cơ bản của con người cũng đánh mất, có thể nói là ghét bỏ Nghiêm Úc đến mức muốn vứt bỏ như đồ thừa, phảng phất như nhìn thêm một cái cũng làm bẩn mắt cô.Nhưng ở chỗ Cố Thần Minh thì lại hóa thân thành kẻ bám đuôi, như thể bị bỏ bùa vậy.

[Hóa ra trước đây không tiết lộ là vì Nghiêm gia còn một vài người họ hàng quái đản chưa giải quyết xong. Nghiêm Úc phải làm cho họ lơi lỏng cảnh giác. Bây giờ tuy đã giải quyết xong nhưng lại cứ luôn rối rắm không biết có nên nói thật với An gia hay không, bởi vì anh ấy sợ sau khi nói ra, mình sẽ sống chết đòi hủy hôn với anh ấy. Anh ấy sợ sau này chút quan hệ cuối cùng giữa hai người cũng sẽ không còn.]

[Cho nên bây giờ là anh định dùng đạo đức để trói buộc chúng tôi, khiến tôi không hủy hôn với anh chứ gì?]

[Không phải đâu đại ca, anh đây chẳng phải là đang vội vàng đi tìm ngược đãi hay sao?]

[Hay thật, mình là kẻ bám đuôi Cố Thần Minh, còn Nghiêm Úc lại là kẻ bám đuôi mình. Giữa những kẻ bám đuôi chúng ta lại còn có cả chuỗi thức ăn nữa cơ đấy!]

Cha mẹ An nheo mắt đánh giá Nghiêm Úc: Không ngờ thằng nhóc nhà cậu lại là một tên tâm cơ!

Nghiêm Úc phát hiện ánh mắt dò xét của cha mẹ An, ngẩng đầu nhìn lại. Hai bên vừa chạm mắt nhau, liền biết đối phương cũng đã nghe thấy tiếng lòng của An Linh.

Chuông báo động trong lòng cha mẹ An vang lên: Sao thế này, tại sao Tiểu Úc cũng nghe thấy được? Cứ tưởng chỉ có người An gia mới có thể nghe được chứ.

Không phải họ không tin tưởng Nghiêm Úc, chỉ là chuyện này thật sự quá kỳ lạ. Lỡ như bị lộ ra ngoài, chắc chắn sẽ gây phiền phức cho An Linh.

Nghiêm Úc gật đầu với họ, lộ ra một ánh mắt trấn an, ý bảo họ yên tâm.

Cha mẹ An thấy vậy cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.

Mà An Linh vẫn còn đang suy nghĩ xem bây giờ nên dùng thái độ gì để đối xử với Nghiêm Úc.

Theo như cốt truyện trong tiểu thuyết, cô phải vô cùng ghét bỏ Nghiêm Úc, hơn nữa còn trăm phương ngàn kế muốn hủy bỏ hôn ước với anh để lao vào vòng tay của nam chính Cố Thần Minh.

Hơn nữa, thái độ của cô đối với Nghiêm Úc còn tệ đến mức thái quá.

Bao gồm nhưng không giới hạn ở việc cười nhạo Nghiêm Úc, người đã vì cứu cô mà bị gãy chân, là một kẻ tàn phế.

Mỗi lần nhìn thấy Nghiêm Úc đều không cho sắc mặt tốt, thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt nhìn lấy một cái.

Ở bên ngoài thì khắp nơi rêu rao Nghiêm Úc là kẻ bám đuôi mình để thỏa mãn lòng hư vinh.

[A a a a a a a!]

Nếu không phải bây giờ còn có người khác ở đây, An Linh đã muốn ôm đầu hét lớn rồi.

[Mình đáng chết thật mà! Trước đây tại sao mình lại đối xử với Nghiêm Úc như vậy! Mình điên rồi sao!]]

Đây mới là điều đáng sợ nhất. An Linh thật lòng cảm thấy mình sẽ không làm ra những chuyện này, nhưng trớ trêu thay cô thật sự đã làm như vậy, những hình ảnh đó vẫn còn tồn tại trong ký ức của cô.

Mà cha mẹ An và Nghiêm Úc lại vì hai tiếng gào thét này của An Linh mà ngẩn người ra một chút.Chẳng lẽ An Linh thật sự đã thay đổi tính nết?

Điều khiến cha mẹ An đau đầu nhất chính là, mỗi khi đối mặt với Nghiêm Úc và Cố Thần Minh, tính tình của cô lại thay đổi một trăm tám mươi độ.

Ở trước mặt Nghiêm Úc, cô ngay cả lễ phép cơ bản của con người cũng đánh mất, có thể nói là ghét bỏ Nghiêm Úc đến mức muốn vứt bỏ như đồ thừa, phảng phất như nhìn thêm một cái cũng làm bẩn mắt cô.

Nhưng ở chỗ Cố Thần Minh thì lại hóa thân thành kẻ bám đuôi, như thể bị bỏ bùa vậy.

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận MệnhTác giả: Miêu Miêu Tam Thứ PhươngTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ… [Hóa ra trước đây không tiết lộ là vì Nghiêm gia còn một vài người họ hàng quái đản chưa giải quyết xong. Nghiêm Úc phải làm cho họ lơi lỏng cảnh giác. Bây giờ tuy đã giải quyết xong nhưng lại cứ luôn rối rắm không biết có nên nói thật với An gia hay không, bởi vì anh ấy sợ sau khi nói ra, mình sẽ sống chết đòi hủy hôn với anh ấy. Anh ấy sợ sau này chút quan hệ cuối cùng giữa hai người cũng sẽ không còn.][Cho nên bây giờ là anh định dùng đạo đức để trói buộc chúng tôi, khiến tôi không hủy hôn với anh chứ gì?][Không phải đâu đại ca, anh đây chẳng phải là đang vội vàng đi tìm ngược đãi hay sao?][Hay thật, mình là kẻ bám đuôi Cố Thần Minh, còn Nghiêm Úc lại là kẻ bám đuôi mình. Giữa những kẻ bám đuôi chúng ta lại còn có cả chuỗi thức ăn nữa cơ đấy!]Cha mẹ An nheo mắt đánh giá Nghiêm Úc: Không ngờ thằng nhóc nhà cậu lại là một tên tâm cơ!Nghiêm Úc phát hiện ánh mắt dò xét của cha mẹ An, ngẩng đầu nhìn lại. Hai bên vừa chạm mắt nhau, liền biết đối phương cũng đã nghe thấy tiếng lòng của An Linh.Chuông báo động trong lòng cha mẹ An vang lên: Sao thế này, tại sao Tiểu Úc cũng nghe thấy được? Cứ tưởng chỉ có người An gia mới có thể nghe được chứ.Không phải họ không tin tưởng Nghiêm Úc, chỉ là chuyện này thật sự quá kỳ lạ. Lỡ như bị lộ ra ngoài, chắc chắn sẽ gây phiền phức cho An Linh.Nghiêm Úc gật đầu với họ, lộ ra một ánh mắt trấn an, ý bảo họ yên tâm.Cha mẹ An thấy vậy cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.Mà An Linh vẫn còn đang suy nghĩ xem bây giờ nên dùng thái độ gì để đối xử với Nghiêm Úc.Theo như cốt truyện trong tiểu thuyết, cô phải vô cùng ghét bỏ Nghiêm Úc, hơn nữa còn trăm phương ngàn kế muốn hủy bỏ hôn ước với anh để lao vào vòng tay của nam chính Cố Thần Minh.Hơn nữa, thái độ của cô đối với Nghiêm Úc còn tệ đến mức thái quá.Bao gồm nhưng không giới hạn ở việc cười nhạo Nghiêm Úc, người đã vì cứu cô mà bị gãy chân, là một kẻ tàn phế.Mỗi lần nhìn thấy Nghiêm Úc đều không cho sắc mặt tốt, thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt nhìn lấy một cái.Ở bên ngoài thì khắp nơi rêu rao Nghiêm Úc là kẻ bám đuôi mình để thỏa mãn lòng hư vinh.[A a a a a a a!]Nếu không phải bây giờ còn có người khác ở đây, An Linh đã muốn ôm đầu hét lớn rồi.[Mình đáng chết thật mà! Trước đây tại sao mình lại đối xử với Nghiêm Úc như vậy! Mình điên rồi sao!]]Đây mới là điều đáng sợ nhất. An Linh thật lòng cảm thấy mình sẽ không làm ra những chuyện này, nhưng trớ trêu thay cô thật sự đã làm như vậy, những hình ảnh đó vẫn còn tồn tại trong ký ức của cô.Mà cha mẹ An và Nghiêm Úc lại vì hai tiếng gào thét này của An Linh mà ngẩn người ra một chút.Chẳng lẽ An Linh thật sự đã thay đổi tính nết?Điều khiến cha mẹ An đau đầu nhất chính là, mỗi khi đối mặt với Nghiêm Úc và Cố Thần Minh, tính tình của cô lại thay đổi một trăm tám mươi độ.Ở trước mặt Nghiêm Úc, cô ngay cả lễ phép cơ bản của con người cũng đánh mất, có thể nói là ghét bỏ Nghiêm Úc đến mức muốn vứt bỏ như đồ thừa, phảng phất như nhìn thêm một cái cũng làm bẩn mắt cô.Nhưng ở chỗ Cố Thần Minh thì lại hóa thân thành kẻ bám đuôi, như thể bị bỏ bùa vậy.

Chương 16