Tác giả:

1. Tỷ tỷ và ta không phải cùng một mẹ sinh ra. Tỷ tỷ là do phụ thân ta và một tiểu thư nhà quan sinh ra, phụ thân ta rất yêu thích tiểu thư nhà quan đó. Cũng giống như ta và Nhiếp Chính Vương, bọn họ cũng là thanh mai trúc mã, là hai đứa nhỏ vô tư cùng nhau lớn lên. Nhưng lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, phụ thân ta cưới mẫu thân ta, rồi sinh ra ta. Lúc mẫu thân gả cho phụ thân gia, làm việc sấm rền gió cuốn, hạ nhân trong phủ đều có chút sợ mẫu thân ta, cảm thấy mẫu thân ta là kẻ ác, là gậy đánh uyên ương. Tóm lại nhà mẹ đẻ của mẫu thân ta có chút lợi hại, những người đó cũng không thể gây ra sóng gió gì, đối với ta cũng cung kính. --- 2. Thay vì nói tỷ tỷ sinh ra là ngoài ý muốn, thì nói ta sinh ra là ngoài ý muốn thì đúng hơn. Phụ thân ta gạt mẫu thân, mùng năm mỗi tháng sẽ đi gặp vị tiểu thư nhà quan. Vị tiểu thư nhà quan kia họ Hà, ta không biết tên bà ta, mẫu thân cũng không nói với ta. Mẫu thân ta tâm tư kín đáo, nhận thấy phụ thân không thích hợp nên phái hạ nhân đi theo.…

Chương 8

Năm Ấy Ta Hẹn Ngày Mình Chung ĐôiTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng1. Tỷ tỷ và ta không phải cùng một mẹ sinh ra. Tỷ tỷ là do phụ thân ta và một tiểu thư nhà quan sinh ra, phụ thân ta rất yêu thích tiểu thư nhà quan đó. Cũng giống như ta và Nhiếp Chính Vương, bọn họ cũng là thanh mai trúc mã, là hai đứa nhỏ vô tư cùng nhau lớn lên. Nhưng lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, phụ thân ta cưới mẫu thân ta, rồi sinh ra ta. Lúc mẫu thân gả cho phụ thân gia, làm việc sấm rền gió cuốn, hạ nhân trong phủ đều có chút sợ mẫu thân ta, cảm thấy mẫu thân ta là kẻ ác, là gậy đánh uyên ương. Tóm lại nhà mẹ đẻ của mẫu thân ta có chút lợi hại, những người đó cũng không thể gây ra sóng gió gì, đối với ta cũng cung kính. --- 2. Thay vì nói tỷ tỷ sinh ra là ngoài ý muốn, thì nói ta sinh ra là ngoài ý muốn thì đúng hơn. Phụ thân ta gạt mẫu thân, mùng năm mỗi tháng sẽ đi gặp vị tiểu thư nhà quan. Vị tiểu thư nhà quan kia họ Hà, ta không biết tên bà ta, mẫu thân cũng không nói với ta. Mẫu thân ta tâm tư kín đáo, nhận thấy phụ thân không thích hợp nên phái hạ nhân đi theo.… 23“A Kiều, muội cao lên một chút.”Ta nằm trên giường tỷ tỷ, cùng tỷ ấy nói chuyện phiếm.Nghe tỷ tỷ nói xong ta cười nói: “Ta bắt đầu cao lên, nói không chừng sẽ cao hơn tỷ.”Tỷ tỷ gật gật đầu, “A Kiều khẳng định là cao hơn ta.”Ta nghe tỷ tỷ nói xong thì trộm vui vẻ, ôm tỷ tỷ rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.Tỷ tỷ không gạt ta, hạ nhân trong phủ đều nói Mạnh nhị tiểu thư vóc dáng cao lên rất nhiều, ngũ quan cũng ngày càng tinh xảo.Ngày ấy mẫu thân may y phục mới cho ta, cầm so với y phục cũ, phát hiện những bộ y phục cũ đó chỉ tới cẳng chân ta.Bà sửng sốt một chút rồi cười ôm ta nói, A Kiều quả thật là con gái ngoan của ta.Lúc trước lớn ta lùn một mẩu, tướng mạo lại phổ thông, mẫu thân luôn cảm thấy ta không phải con gái bà ấy.Mẫu thân ta thật đẹp, lúc trước nổi danh là l tiểu thư khuê các trong kinh thành.Ta viết thư kể cho Tề Minh, hắn vẫn kêu ta là “Tiểu chú lùn”, ta lần đó là thật sự tức giận, không muốn để ý đến hắn.Ta là thật lòng cho hắn biết để hắn cùng ta vui mừng, nhưng Tề Minh vẫn cười nhạo ta, ta nói với hắn ta không thèm gả cho hắn.Tề Minh luống cuống, lần đó hắn gửi cho ta bảy phong thư một lần, ta mở ra nhìn nhìn, tất cả đều là “Ta sai rồi”, “A Kiều đừng nóng giận”, “Ta mới là tiểu chú lùn”, “A Kiều đừng bỏ ta” vân vân mây mây.Ta cân nhắc một phen, quyết định uốn nắn hắn một lần, bằng không về sau kết thân thật, hắn sẽ leo lên đầu ta ngồi.Ta hơn một tháng không hồi âm cho Tề Minh, hắn cách vài ngày lại phái người tặng lễ vật đến Mạnh phủ, nào là châu ngọc, nào là vàng bạc cứ như không cần mua bằng tiền vậy.Tề Minh còn nói, nếu ta lại không để ý tới hắn, hắn sẽ xin cầu hôn với phụ thân ta.Ta bị hắn dọa, phụ thân ta cũng không biết ta và Tề Minh tâm ý tương thông, nếu Tề Minh tùy tiện hướng phụ thân cầu hôn, ông ấy sẽ phạt ta.---24Quan gia tiểu thư đều phải theo khuôn phép cũ, lúc chưa xuất giá thì không được ra khỏi cửa.Ta vốn nghịch ngợm, bình thường thân thiết với Tề Minh, có mấy tin đồn nhảm nhí, phụ thân cũng răn dạy ta vài lần, ta không dám lại trêu chọc thị phi.Ta vẫn hồi âm cho Tề Minh, hắn nói với ta, ta là người đặt ở đầu quả tim của hắn, hắn sẽ không làm ta khó xử.Đảo mắt ta và tỷ tỷ đã mười tám xuân xanh.Phụ thân không nỡ gả tỷ tỷ đi nên vẫn chưa nhắc đến hôn sự của tỷ ấy.Tiểu thư nhà quan ở kinh thành quan phổ biến gả chồng trễ, còn nhiều người hai mươi tuổi vẫn chưa gả đi, ta và tỷ tỷ đều không vội, chờ gặp người hợp ý lại nói.Ta đem chuyện Tề Minh lén nói với mẫu thân, mẫu thân nhẹ nhàng xoay cánh tay ta nói ta không thành thật, bà đã sớm đã nhìn ra.Ta cười duyên một tiếng, kéo dài giọng: “Mẫu thân…”Chỉ cần mẫu thân ta đồng ý, phụ thân ta sẽ không phản đối.Ta nghĩ trước nên thông báo cho mẫu thân biết, tương lai Tề Minh nói chuyện cũng dễ dàng chút.Mấy năm nay, ta và Tề Minh liên lạc không nhiều như trước đây, chỉ là mỗi tháng Tề Minh viết cho ta một câu “bình an”, ta lại hồi âm “không việc gì”.Nhưng ta cảm thấy Tề Minh vẫn đặt ta ở trong lòng.Mấy năm nay Tề Minh đã trở lại ba lần, đều là dịp cuối năm. Ta và hắn gặp mặt, nhưng rất ngắn ngủi thì Tề Minh phải vội vã đi.Chúng ta cũng chưa có cơ hội nói hết nỗi lòng, ít nhiều có chút tiếc nuối.Không biết là nhân sĩ phong lưu nào đã đem những tiểu thư chưa xuất giá trong kinh thành làm thành một danh sách dán lên bảng.Ta xếp trước tỷ tỷ một bậc, hạng chín.Xếp trước ta toàn là những tiểu thư cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, ta không có bản lĩnh gì.Mẫu thân thỉnh tiên sinh dạy cầm kỳ thi họa ta luôn lười biếng, không chịu cố gắng học, không bỏ ra bao nhiêu sức lực, chỉ học được cái da lông.Người khác đều nói ta có sắc không có hương, uổng cho bộ dạng xinh đẹp, không nghĩ tới ta nghe xong lời này lại vui vẻ, luôn ở trong lòng vụng trộm cười.Cũng có những công tử nhà khác gặp phụ thân ta cầu hôn, nhưng phụ thân ta đều tùy ta, ta nói câu không muốn, ông ấy sẽ không khách khì mà đuổi người đi.Không biết qua bao lâu, tiệm vải trước kia ta hay may y phục đã thay đổi người, thoại bản lại có thêm nhiều cái mới mẻ, Vạn Hương Trai lại thêm mấy loại đồ ăn mới, có món ăn tên là “Gió nam biết tình ta”.Ta nghe thấy mới mẻ nên đi ăn thư, thì ra chỉ là dùng chén ngọc tinh xảo đựng cháo bí đỏ. Nhưng lại làm nhiều người tò mò đi xem, giá cũng nâng lên trời.

23

“A Kiều, muội cao lên một chút.”

Ta nằm trên giường tỷ tỷ, cùng tỷ ấy nói chuyện phiếm.

Nghe tỷ tỷ nói xong ta cười nói: “Ta bắt đầu cao lên, nói không chừng sẽ cao hơn tỷ.”

Tỷ tỷ gật gật đầu, “A Kiều khẳng định là cao hơn ta.”

Ta nghe tỷ tỷ nói xong thì trộm vui vẻ, ôm tỷ tỷ rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Tỷ tỷ không gạt ta, hạ nhân trong phủ đều nói Mạnh nhị tiểu thư vóc dáng cao lên rất nhiều, ngũ quan cũng ngày càng tinh xảo.

Ngày ấy mẫu thân may y phục mới cho ta, cầm so với y phục cũ, phát hiện những bộ y phục cũ đó chỉ tới cẳng chân ta.

Bà sửng sốt một chút rồi cười ôm ta nói, A Kiều quả thật là con gái ngoan của ta.

Lúc trước lớn ta lùn một mẩu, tướng mạo lại phổ thông, mẫu thân luôn cảm thấy ta không phải con gái bà ấy.

Mẫu thân ta thật đẹp, lúc trước nổi danh là l tiểu thư khuê các trong kinh thành.

Ta viết thư kể cho Tề Minh, hắn vẫn kêu ta là “Tiểu chú lùn”, ta lần đó là thật sự tức giận, không muốn để ý đến hắn.

Ta là thật lòng cho hắn biết để hắn cùng ta vui mừng, nhưng Tề Minh vẫn cười nhạo ta, ta nói với hắn ta không thèm gả cho hắn.

Tề Minh luống cuống, lần đó hắn gửi cho ta bảy phong thư một lần, ta mở ra nhìn nhìn, tất cả đều là “Ta sai rồi”, “A Kiều đừng nóng giận”, “Ta mới là tiểu chú lùn”, “A Kiều đừng bỏ ta” vân vân mây mây.

Ta cân nhắc một phen, quyết định uốn nắn hắn một lần, bằng không về sau kết thân thật, hắn sẽ leo lên đầu ta ngồi.

Ta hơn một tháng không hồi âm cho Tề Minh, hắn cách vài ngày lại phái người tặng lễ vật đến Mạnh phủ, nào là châu ngọc, nào là vàng bạc cứ như không cần mua bằng tiền vậy.

Tề Minh còn nói, nếu ta lại không để ý tới hắn, hắn sẽ xin cầu hôn với phụ thân ta.

Ta bị hắn dọa, phụ thân ta cũng không biết ta và Tề Minh tâm ý tương thông, nếu Tề Minh tùy tiện hướng phụ thân cầu hôn, ông ấy sẽ phạt ta.

---

24

Quan gia tiểu thư đều phải theo khuôn phép cũ, lúc chưa xuất giá thì không được ra khỏi cửa.

Ta vốn nghịch ngợm, bình thường thân thiết với Tề Minh, có mấy tin đồn nhảm nhí, phụ thân cũng răn dạy ta vài lần, ta không dám lại trêu chọc thị phi.

Ta vẫn hồi âm cho Tề Minh, hắn nói với ta, ta là người đặt ở đầu quả tim của hắn, hắn sẽ không làm ta khó xử.

Đảo mắt ta và tỷ tỷ đã mười tám xuân xanh.

Phụ thân không nỡ gả tỷ tỷ đi nên vẫn chưa nhắc đến hôn sự của tỷ ấy.

Tiểu thư nhà quan ở kinh thành quan phổ biến gả chồng trễ, còn nhiều người hai mươi tuổi vẫn chưa gả đi, ta và tỷ tỷ đều không vội, chờ gặp người hợp ý lại nói.

Ta đem chuyện Tề Minh lén nói với mẫu thân, mẫu thân nhẹ nhàng xoay cánh tay ta nói ta không thành thật, bà đã sớm đã nhìn ra.

Ta cười duyên một tiếng, kéo dài giọng: “Mẫu thân…”

Chỉ cần mẫu thân ta đồng ý, phụ thân ta sẽ không phản đối.

Ta nghĩ trước nên thông báo cho mẫu thân biết, tương lai Tề Minh nói chuyện cũng dễ dàng chút.

Mấy năm nay, ta và Tề Minh liên lạc không nhiều như trước đây, chỉ là mỗi tháng Tề Minh viết cho ta một câu “bình an”, ta lại hồi âm “không việc gì”.

Nhưng ta cảm thấy Tề Minh vẫn đặt ta ở trong lòng.

Mấy năm nay Tề Minh đã trở lại ba lần, đều là dịp cuối năm. Ta và hắn gặp mặt, nhưng rất ngắn ngủi thì Tề Minh phải vội vã đi.

Chúng ta cũng chưa có cơ hội nói hết nỗi lòng, ít nhiều có chút tiếc nuối.

Không biết là nhân sĩ phong lưu nào đã đem những tiểu thư chưa xuất giá trong kinh thành làm thành một danh sách dán lên bảng.

Ta xếp trước tỷ tỷ một bậc, hạng chín.

Xếp trước ta toàn là những tiểu thư cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, ta không có bản lĩnh gì.

Mẫu thân thỉnh tiên sinh dạy cầm kỳ thi họa ta luôn lười biếng, không chịu cố gắng học, không bỏ ra bao nhiêu sức lực, chỉ học được cái da lông.

Người khác đều nói ta có sắc không có hương, uổng cho bộ dạng xinh đẹp, không nghĩ tới ta nghe xong lời này lại vui vẻ, luôn ở trong lòng vụng trộm cười.

Cũng có những công tử nhà khác gặp phụ thân ta cầu hôn, nhưng phụ thân ta đều tùy ta, ta nói câu không muốn, ông ấy sẽ không khách khì mà đuổi người đi.

Không biết qua bao lâu, tiệm vải trước kia ta hay may y phục đã thay đổi người, thoại bản lại có thêm nhiều cái mới mẻ, Vạn Hương Trai lại thêm mấy loại đồ ăn mới, có món ăn tên là “Gió nam biết tình ta”.

Ta nghe thấy mới mẻ nên đi ăn thư, thì ra chỉ là dùng chén ngọc tinh xảo đựng cháo bí đỏ. Nhưng lại làm nhiều người tò mò đi xem, giá cũng nâng lên trời.

Năm Ấy Ta Hẹn Ngày Mình Chung ĐôiTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng1. Tỷ tỷ và ta không phải cùng một mẹ sinh ra. Tỷ tỷ là do phụ thân ta và một tiểu thư nhà quan sinh ra, phụ thân ta rất yêu thích tiểu thư nhà quan đó. Cũng giống như ta và Nhiếp Chính Vương, bọn họ cũng là thanh mai trúc mã, là hai đứa nhỏ vô tư cùng nhau lớn lên. Nhưng lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, phụ thân ta cưới mẫu thân ta, rồi sinh ra ta. Lúc mẫu thân gả cho phụ thân gia, làm việc sấm rền gió cuốn, hạ nhân trong phủ đều có chút sợ mẫu thân ta, cảm thấy mẫu thân ta là kẻ ác, là gậy đánh uyên ương. Tóm lại nhà mẹ đẻ của mẫu thân ta có chút lợi hại, những người đó cũng không thể gây ra sóng gió gì, đối với ta cũng cung kính. --- 2. Thay vì nói tỷ tỷ sinh ra là ngoài ý muốn, thì nói ta sinh ra là ngoài ý muốn thì đúng hơn. Phụ thân ta gạt mẫu thân, mùng năm mỗi tháng sẽ đi gặp vị tiểu thư nhà quan. Vị tiểu thư nhà quan kia họ Hà, ta không biết tên bà ta, mẫu thân cũng không nói với ta. Mẫu thân ta tâm tư kín đáo, nhận thấy phụ thân không thích hợp nên phái hạ nhân đi theo.… 23“A Kiều, muội cao lên một chút.”Ta nằm trên giường tỷ tỷ, cùng tỷ ấy nói chuyện phiếm.Nghe tỷ tỷ nói xong ta cười nói: “Ta bắt đầu cao lên, nói không chừng sẽ cao hơn tỷ.”Tỷ tỷ gật gật đầu, “A Kiều khẳng định là cao hơn ta.”Ta nghe tỷ tỷ nói xong thì trộm vui vẻ, ôm tỷ tỷ rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.Tỷ tỷ không gạt ta, hạ nhân trong phủ đều nói Mạnh nhị tiểu thư vóc dáng cao lên rất nhiều, ngũ quan cũng ngày càng tinh xảo.Ngày ấy mẫu thân may y phục mới cho ta, cầm so với y phục cũ, phát hiện những bộ y phục cũ đó chỉ tới cẳng chân ta.Bà sửng sốt một chút rồi cười ôm ta nói, A Kiều quả thật là con gái ngoan của ta.Lúc trước lớn ta lùn một mẩu, tướng mạo lại phổ thông, mẫu thân luôn cảm thấy ta không phải con gái bà ấy.Mẫu thân ta thật đẹp, lúc trước nổi danh là l tiểu thư khuê các trong kinh thành.Ta viết thư kể cho Tề Minh, hắn vẫn kêu ta là “Tiểu chú lùn”, ta lần đó là thật sự tức giận, không muốn để ý đến hắn.Ta là thật lòng cho hắn biết để hắn cùng ta vui mừng, nhưng Tề Minh vẫn cười nhạo ta, ta nói với hắn ta không thèm gả cho hắn.Tề Minh luống cuống, lần đó hắn gửi cho ta bảy phong thư một lần, ta mở ra nhìn nhìn, tất cả đều là “Ta sai rồi”, “A Kiều đừng nóng giận”, “Ta mới là tiểu chú lùn”, “A Kiều đừng bỏ ta” vân vân mây mây.Ta cân nhắc một phen, quyết định uốn nắn hắn một lần, bằng không về sau kết thân thật, hắn sẽ leo lên đầu ta ngồi.Ta hơn một tháng không hồi âm cho Tề Minh, hắn cách vài ngày lại phái người tặng lễ vật đến Mạnh phủ, nào là châu ngọc, nào là vàng bạc cứ như không cần mua bằng tiền vậy.Tề Minh còn nói, nếu ta lại không để ý tới hắn, hắn sẽ xin cầu hôn với phụ thân ta.Ta bị hắn dọa, phụ thân ta cũng không biết ta và Tề Minh tâm ý tương thông, nếu Tề Minh tùy tiện hướng phụ thân cầu hôn, ông ấy sẽ phạt ta.---24Quan gia tiểu thư đều phải theo khuôn phép cũ, lúc chưa xuất giá thì không được ra khỏi cửa.Ta vốn nghịch ngợm, bình thường thân thiết với Tề Minh, có mấy tin đồn nhảm nhí, phụ thân cũng răn dạy ta vài lần, ta không dám lại trêu chọc thị phi.Ta vẫn hồi âm cho Tề Minh, hắn nói với ta, ta là người đặt ở đầu quả tim của hắn, hắn sẽ không làm ta khó xử.Đảo mắt ta và tỷ tỷ đã mười tám xuân xanh.Phụ thân không nỡ gả tỷ tỷ đi nên vẫn chưa nhắc đến hôn sự của tỷ ấy.Tiểu thư nhà quan ở kinh thành quan phổ biến gả chồng trễ, còn nhiều người hai mươi tuổi vẫn chưa gả đi, ta và tỷ tỷ đều không vội, chờ gặp người hợp ý lại nói.Ta đem chuyện Tề Minh lén nói với mẫu thân, mẫu thân nhẹ nhàng xoay cánh tay ta nói ta không thành thật, bà đã sớm đã nhìn ra.Ta cười duyên một tiếng, kéo dài giọng: “Mẫu thân…”Chỉ cần mẫu thân ta đồng ý, phụ thân ta sẽ không phản đối.Ta nghĩ trước nên thông báo cho mẫu thân biết, tương lai Tề Minh nói chuyện cũng dễ dàng chút.Mấy năm nay, ta và Tề Minh liên lạc không nhiều như trước đây, chỉ là mỗi tháng Tề Minh viết cho ta một câu “bình an”, ta lại hồi âm “không việc gì”.Nhưng ta cảm thấy Tề Minh vẫn đặt ta ở trong lòng.Mấy năm nay Tề Minh đã trở lại ba lần, đều là dịp cuối năm. Ta và hắn gặp mặt, nhưng rất ngắn ngủi thì Tề Minh phải vội vã đi.Chúng ta cũng chưa có cơ hội nói hết nỗi lòng, ít nhiều có chút tiếc nuối.Không biết là nhân sĩ phong lưu nào đã đem những tiểu thư chưa xuất giá trong kinh thành làm thành một danh sách dán lên bảng.Ta xếp trước tỷ tỷ một bậc, hạng chín.Xếp trước ta toàn là những tiểu thư cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, ta không có bản lĩnh gì.Mẫu thân thỉnh tiên sinh dạy cầm kỳ thi họa ta luôn lười biếng, không chịu cố gắng học, không bỏ ra bao nhiêu sức lực, chỉ học được cái da lông.Người khác đều nói ta có sắc không có hương, uổng cho bộ dạng xinh đẹp, không nghĩ tới ta nghe xong lời này lại vui vẻ, luôn ở trong lòng vụng trộm cười.Cũng có những công tử nhà khác gặp phụ thân ta cầu hôn, nhưng phụ thân ta đều tùy ta, ta nói câu không muốn, ông ấy sẽ không khách khì mà đuổi người đi.Không biết qua bao lâu, tiệm vải trước kia ta hay may y phục đã thay đổi người, thoại bản lại có thêm nhiều cái mới mẻ, Vạn Hương Trai lại thêm mấy loại đồ ăn mới, có món ăn tên là “Gió nam biết tình ta”.Ta nghe thấy mới mẻ nên đi ăn thư, thì ra chỉ là dùng chén ngọc tinh xảo đựng cháo bí đỏ. Nhưng lại làm nhiều người tò mò đi xem, giá cũng nâng lên trời.

Chương 8