Tác giả:

1. Tỷ tỷ và ta không phải cùng một mẹ sinh ra. Tỷ tỷ là do phụ thân ta và một tiểu thư nhà quan sinh ra, phụ thân ta rất yêu thích tiểu thư nhà quan đó. Cũng giống như ta và Nhiếp Chính Vương, bọn họ cũng là thanh mai trúc mã, là hai đứa nhỏ vô tư cùng nhau lớn lên. Nhưng lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, phụ thân ta cưới mẫu thân ta, rồi sinh ra ta. Lúc mẫu thân gả cho phụ thân gia, làm việc sấm rền gió cuốn, hạ nhân trong phủ đều có chút sợ mẫu thân ta, cảm thấy mẫu thân ta là kẻ ác, là gậy đánh uyên ương. Tóm lại nhà mẹ đẻ của mẫu thân ta có chút lợi hại, những người đó cũng không thể gây ra sóng gió gì, đối với ta cũng cung kính. --- 2. Thay vì nói tỷ tỷ sinh ra là ngoài ý muốn, thì nói ta sinh ra là ngoài ý muốn thì đúng hơn. Phụ thân ta gạt mẫu thân, mùng năm mỗi tháng sẽ đi gặp vị tiểu thư nhà quan. Vị tiểu thư nhà quan kia họ Hà, ta không biết tên bà ta, mẫu thân cũng không nói với ta. Mẫu thân ta tâm tư kín đáo, nhận thấy phụ thân không thích hợp nên phái hạ nhân đi theo.…

Chương 15

Năm Ấy Ta Hẹn Ngày Mình Chung ĐôiTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng1. Tỷ tỷ và ta không phải cùng một mẹ sinh ra. Tỷ tỷ là do phụ thân ta và một tiểu thư nhà quan sinh ra, phụ thân ta rất yêu thích tiểu thư nhà quan đó. Cũng giống như ta và Nhiếp Chính Vương, bọn họ cũng là thanh mai trúc mã, là hai đứa nhỏ vô tư cùng nhau lớn lên. Nhưng lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, phụ thân ta cưới mẫu thân ta, rồi sinh ra ta. Lúc mẫu thân gả cho phụ thân gia, làm việc sấm rền gió cuốn, hạ nhân trong phủ đều có chút sợ mẫu thân ta, cảm thấy mẫu thân ta là kẻ ác, là gậy đánh uyên ương. Tóm lại nhà mẹ đẻ của mẫu thân ta có chút lợi hại, những người đó cũng không thể gây ra sóng gió gì, đối với ta cũng cung kính. --- 2. Thay vì nói tỷ tỷ sinh ra là ngoài ý muốn, thì nói ta sinh ra là ngoài ý muốn thì đúng hơn. Phụ thân ta gạt mẫu thân, mùng năm mỗi tháng sẽ đi gặp vị tiểu thư nhà quan. Vị tiểu thư nhà quan kia họ Hà, ta không biết tên bà ta, mẫu thân cũng không nói với ta. Mẫu thân ta tâm tư kín đáo, nhận thấy phụ thân không thích hợp nên phái hạ nhân đi theo.… 33Ta bị bệnh suốt ba tháng, nghe tỷ tỷ nói, Tề Minh có sai người tặng a giao tới.Quý Hiên cũng đã tới ba lần, nói là muốn thăm ta, đều bị mẫu thân từ chối, ta hiện tại bộ dáng này cũng không dám gặp người.Sau khi khỏi bệnh, mẫu thân đi với ta đến chùa Thanh Vân, mẫu thân nói là muốn cúng chút tiền nhang đèn để tích phúc cho ta.Ta ở ngoài chùa chờ mẫu thân, nhìn cây hòe cách đó không xa, nó lớn hơn cây ở hậu viện nhà ta một chút, hai người như ta cũng ôm không xuể.Trong chùa có một hòa thượng điên xem nhân duyên, mấy tiểu thư nổi danh trong kinh thành đều đã đến xem, tám chín phần mười là linh nghiệm.Tỷ tỷ phía trước nói có kể cho ta nghe, nhưng ta khi đó còn thân mật với Tề Minh nên không để ở trong lòng, hiện tại nghĩ đến, ta nên nghe theo tỷ ấy.Hòa thượng điên ở bên ngoài chùa, ta theo lời tỷ tỷ tìm được chỗ hắn, thấy bộ dáng của hắn mới biết vì sao gọi là hòa thượng điên.Hắn không hỏi ta tới làm cái gì, ta cũng không nói, hắn nhìn mặt ta, nói hoa đào của ta rơi xuống.Tỷ tỷ nói ta đã thay đổi rất nhiều sau khi đi chùa Thanh Vân, thay đổi thế nào thì tỷ ấy cũng nói không rõ.Ta không kể lại với tỷ tỷ chuyện hòa thượng điên, tỷ tỷ không phải ta, cũng sẽ không hiểu.Ta không nhắc đến Tề Minh với tỷ tỷ nữa, giống như người này không tồn tại, ta coi như suy nghĩ thông suốt.Ta nói với tỷ tỷ muốn nói về Quý Hiên nhiều hơn, tỷ tỷ cũng cảm thấy ta nói có lý, nhìn Quý Hiên là người sẽ biết yêu thương người khác.Chuyện về Tề Minh và Hi Châu, ở kinh thành xem như truyền khắp, có không ít người muốn nhìn xem chuyện cười của ta, ta cũng không để ở trong lòng.Tề Minh và Hi Châu, liên quan gì đến ta?---34“Gần tháng tư, nên chuẩn bị sinh nhật tỷ tỷ.”Ta nằm trên giường tỷ tỷ, để tỷ ấy chải tóc cho ta.“Không vội, nhưng chuyện của ngươi và Quý công tử nên định ngày.” Tỷ tỷ chải tóc xong, bắt đầu thay ta xoa thái dương.“Sao có thể nhanh như vậy, ta cũng vừa mới hắn tên gì nhà ở đâu thôi.” Ta chớp chớp mắt, khóe miệng hơi nhếch lên.“Còn nói nhanh, lại cười tươi như vậy.” Tỷ tỷ thấy ta cười, biết được trong lòng ta đang ngọt ngào.Tỷ tỷ trước nay đều hiểu ta.Nói tớ Quý Hiên, ta là từ mẫu thân biết được chuyện của hắn.Đêm yến hội trong cung lần đó, chỉ mời ba nhà, nhà ta, nhà Tề Minh, còn lại là nhà Quý Hiên.Quý Hiên tuy không phải trưởng tử, cũng không phải con vợ cả, nhưng hắn lại là người có học thức và lễ nghĩa, ta nhìn trúng hắn ở điểm này.Quý Hiên tự là Trường Quân, hơn ta 4 tuổi.Mẫu thân nói hắn bộ dáng tuấn tú, lại có công danh, tương lai theo hắn là được hưởng phúc, ta nghe lờimẫu thân.Hôm nay ta ngồi trên xích đu ở hậu viện đong đưa, nhìn bầu trời xanh thẳm, lại cảm thấy rét lạnh.Vừa định về phòng lấy cái áo choàng, thì nhìn thấy một nha hoàn vội vội vàng vàng chạy tới, nói mẫu thân mời ta qua.Ta không về phòng mà trực tiếp đi tìm mẫu thân.Mẫu thân nắm tay của ta, nói ta thật sự là ngôi sao may mắn.Ta không biết mẫu thân sao lại vui vẻ, thì bà lại nói, Quý Hiên mời ta đi du thuyền, là tối nay.Lòng ta cũng không thể nói là có vui vẻ không, chỉ cảm thấy có chút ngọt ngào, thì ra vẫn có người nhớ thương ta.Bọn hạ nhân thay ta trang điểm, ta nở nụ cười với người trong gương đồng.Đại nha hoàn bên cạnh nói ta có lúm đồng tiền như hoa, ai cưới ta, định là là tích phúc từ mấy kiếp.Ta không đáp lời, lại cảm thấy lời này thật dễ nghe, ta thích nghe.---35Chạng vạng tối gió nhẹ, nhưng thời tiết vẫn có chút lạnh.Hạ nhân dẫn ta vào thuyền hoa. Quý Hiên ngồi ở giữa thuyền, quanh mình hắn có những đóm sáng mờ nhạt, ta nhìn Quý Hiên, hắn thấy ta tới thì nở nụ cười.Hào hoa phong nhã, quân tử khiêm tốn.Ta đột nhiên nhớ tới một câu trong [Luận Ngữ], lại cảm thấy Quý Hiên trước là quân tử sau mới phong nhã.“Mạnh tiểu thư trước ngồi cái đã, thuyền hoa đơn sơ, mong Mạnh tiểu thư không chê.”Quý Hiên vừa nói vừa thay ta châm trà, là Vũ Tiền Long Tỉnh mà ta thích uống, nhất định là mẫu thân ta nói cho Quý Hiên.“Mạnh tiểu thư có thể nhận lời mời thật khiến tại hạ trong lòng vui thích.”Lời nói của Quý Hiên như dòng suối ấm áp chảy thẳng vào lòng ta, ta không biết nên phản ứng thế nào, ta cảm thấy lúc này mình nên đỏ mặt mới đúng.Ta chỉ hơi gật đầu với Quý Hiên, xem như đáp lễ.Ta thật sự là không có biện pháp ở chung với công tử nhẹ nhàng như Quý Hiên, ta từ trước đến giờ chỉ giao lưu với những người không ngoan, làm sao biết khí chất thi thơ là thế nào, ta đỏ mặt vì cảm thấy xấu hổ trong lòng.Ta ở thuyền hoa ngồi nói chuyện với Quý Hiên, hắn nói với ta rất nhiều, biết ta không không hiểu thi thơ, nên hắn nói về những truyền kỳ trong dân gian.Ta nghe lời nói của Quý Hiên rồi lại quan sát hắn, ta nghĩ hắn đúng là như ý lang quân.“Mạnh tiểu thư, tại hạ đường đột, xin hỏi Mạnh tiểu thư cảm thấy tối nay gió như thế nào?”“Rất tốt.”Ta không nghĩ ra câu thơ nào hợp với tình hình, chỉ khô khan đáp một câu “Rất tốt”, mong Quý Hiên không ghét bỏ ta.“Những vì sao tối nay?”“Rất tốt.”“Người nọ như thế nào?”“Tự nhiên, cũng tốt.”Ta nói xong, nghe Quý Hiên khẽ cười một tiếng, đỏ bừng mặt.Liên tiếp ba câu “tốt”, Quý Hiên nhất định sẽ chê cười ta không đọc sách.“Mạnh tiểu thư, cuộc đời của Quý mỗ vui vẻ nhất là tối nay.”Quý Hiên nhìn vào mắt ta, ta nhìn vào mắt Quý Hiên, trong mắt hắn có ta.Lòng ta nao nao nhìn Quý Hiên, mới biết được lòng hắn cũng có ta.

33

Ta bị bệnh suốt ba tháng, nghe tỷ tỷ nói, Tề Minh có sai người tặng a giao tới.

Quý Hiên cũng đã tới ba lần, nói là muốn thăm ta, đều bị mẫu thân từ chối, ta hiện tại bộ dáng này cũng không dám gặp người.

Sau khi khỏi bệnh, mẫu thân đi với ta đến chùa Thanh Vân, mẫu thân nói là muốn cúng chút tiền nhang đèn để tích phúc cho ta.

Ta ở ngoài chùa chờ mẫu thân, nhìn cây hòe cách đó không xa, nó lớn hơn cây ở hậu viện nhà ta một chút, hai người như ta cũng ôm không xuể.

Trong chùa có một hòa thượng điên xem nhân duyên, mấy tiểu thư nổi danh trong kinh thành đều đã đến xem, tám chín phần mười là linh nghiệm.

Tỷ tỷ phía trước nói có kể cho ta nghe, nhưng ta khi đó còn thân mật với Tề Minh nên không để ở trong lòng, hiện tại nghĩ đến, ta nên nghe theo tỷ ấy.

Hòa thượng điên ở bên ngoài chùa, ta theo lời tỷ tỷ tìm được chỗ hắn, thấy bộ dáng của hắn mới biết vì sao gọi là hòa thượng điên.

Hắn không hỏi ta tới làm cái gì, ta cũng không nói, hắn nhìn mặt ta, nói hoa đào của ta rơi xuống.

Tỷ tỷ nói ta đã thay đổi rất nhiều sau khi đi chùa Thanh Vân, thay đổi thế nào thì tỷ ấy cũng nói không rõ.

Ta không kể lại với tỷ tỷ chuyện hòa thượng điên, tỷ tỷ không phải ta, cũng sẽ không hiểu.

Ta không nhắc đến Tề Minh với tỷ tỷ nữa, giống như người này không tồn tại, ta coi như suy nghĩ thông suốt.

Ta nói với tỷ tỷ muốn nói về Quý Hiên nhiều hơn, tỷ tỷ cũng cảm thấy ta nói có lý, nhìn Quý Hiên là người sẽ biết yêu thương người khác.

Chuyện về Tề Minh và Hi Châu, ở kinh thành xem như truyền khắp, có không ít người muốn nhìn xem chuyện cười của ta, ta cũng không để ở trong lòng.

Tề Minh và Hi Châu, liên quan gì đến ta?

---

34

“Gần tháng tư, nên chuẩn bị sinh nhật tỷ tỷ.”

Ta nằm trên giường tỷ tỷ, để tỷ ấy chải tóc cho ta.

“Không vội, nhưng chuyện của ngươi và Quý công tử nên định ngày.” Tỷ tỷ chải tóc xong, bắt đầu thay ta xoa thái dương.

“Sao có thể nhanh như vậy, ta cũng vừa mới hắn tên gì nhà ở đâu thôi.” Ta chớp chớp mắt, khóe miệng hơi nhếch lên.

“Còn nói nhanh, lại cười tươi như vậy.” Tỷ tỷ thấy ta cười, biết được trong lòng ta đang ngọt ngào.

Tỷ tỷ trước nay đều hiểu ta.

Nói tớ Quý Hiên, ta là từ mẫu thân biết được chuyện của hắn.

Đêm yến hội trong cung lần đó, chỉ mời ba nhà, nhà ta, nhà Tề Minh, còn lại là nhà Quý Hiên.

Quý Hiên tuy không phải trưởng tử, cũng không phải con vợ cả, nhưng hắn lại là người có học thức và lễ nghĩa, ta nhìn trúng hắn ở điểm này.

Quý Hiên tự là Trường Quân, hơn ta 4 tuổi.

Mẫu thân nói hắn bộ dáng tuấn tú, lại có công danh, tương lai theo hắn là được hưởng phúc, ta nghe lờimẫu thân.

Hôm nay ta ngồi trên xích đu ở hậu viện đong đưa, nhìn bầu trời xanh thẳm, lại cảm thấy rét lạnh.

Vừa định về phòng lấy cái áo choàng, thì nhìn thấy một nha hoàn vội vội vàng vàng chạy tới, nói mẫu thân mời ta qua.

Ta không về phòng mà trực tiếp đi tìm mẫu thân.

Mẫu thân nắm tay của ta, nói ta thật sự là ngôi sao may mắn.

Ta không biết mẫu thân sao lại vui vẻ, thì bà lại nói, Quý Hiên mời ta đi du thuyền, là tối nay.

Lòng ta cũng không thể nói là có vui vẻ không, chỉ cảm thấy có chút ngọt ngào, thì ra vẫn có người nhớ thương ta.

Bọn hạ nhân thay ta trang điểm, ta nở nụ cười với người trong gương đồng.

Đại nha hoàn bên cạnh nói ta có lúm đồng tiền như hoa, ai cưới ta, định là là tích phúc từ mấy kiếp.

Ta không đáp lời, lại cảm thấy lời này thật dễ nghe, ta thích nghe.

---

35

Chạng vạng tối gió nhẹ, nhưng thời tiết vẫn có chút lạnh.

Hạ nhân dẫn ta vào thuyền hoa. Quý Hiên ngồi ở giữa thuyền, quanh mình hắn có những đóm sáng mờ nhạt, ta nhìn Quý Hiên, hắn thấy ta tới thì nở nụ cười.

Hào hoa phong nhã, quân tử khiêm tốn.

Ta đột nhiên nhớ tới một câu trong [Luận Ngữ], lại cảm thấy Quý Hiên trước là quân tử sau mới phong nhã.

“Mạnh tiểu thư trước ngồi cái đã, thuyền hoa đơn sơ, mong Mạnh tiểu thư không chê.”

Quý Hiên vừa nói vừa thay ta châm trà, là Vũ Tiền Long Tỉnh mà ta thích uống, nhất định là mẫu thân ta nói cho Quý Hiên.

“Mạnh tiểu thư có thể nhận lời mời thật khiến tại hạ trong lòng vui thích.”

Lời nói của Quý Hiên như dòng suối ấm áp chảy thẳng vào lòng ta, ta không biết nên phản ứng thế nào, ta cảm thấy lúc này mình nên đỏ mặt mới đúng.

Ta chỉ hơi gật đầu với Quý Hiên, xem như đáp lễ.

Ta thật sự là không có biện pháp ở chung với công tử nhẹ nhàng như Quý Hiên, ta từ trước đến giờ chỉ giao lưu với những người không ngoan, làm sao biết khí chất thi thơ là thế nào, ta đỏ mặt vì cảm thấy xấu hổ trong lòng.

Ta ở thuyền hoa ngồi nói chuyện với Quý Hiên, hắn nói với ta rất nhiều, biết ta không không hiểu thi thơ, nên hắn nói về những truyền kỳ trong dân gian.

Ta nghe lời nói của Quý Hiên rồi lại quan sát hắn, ta nghĩ hắn đúng là như ý lang quân.

“Mạnh tiểu thư, tại hạ đường đột, xin hỏi Mạnh tiểu thư cảm thấy tối nay gió như thế nào?”

“Rất tốt.”

Ta không nghĩ ra câu thơ nào hợp với tình hình, chỉ khô khan đáp một câu “Rất tốt”, mong Quý Hiên không ghét bỏ ta.

“Những vì sao tối nay?”

“Rất tốt.”

“Người nọ như thế nào?”

“Tự nhiên, cũng tốt.”

Ta nói xong, nghe Quý Hiên khẽ cười một tiếng, đỏ bừng mặt.

Liên tiếp ba câu “tốt”, Quý Hiên nhất định sẽ chê cười ta không đọc sách.

“Mạnh tiểu thư, cuộc đời của Quý mỗ vui vẻ nhất là tối nay.”

Quý Hiên nhìn vào mắt ta, ta nhìn vào mắt Quý Hiên, trong mắt hắn có ta.

Lòng ta nao nao nhìn Quý Hiên, mới biết được lòng hắn cũng có ta.

Năm Ấy Ta Hẹn Ngày Mình Chung ĐôiTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng1. Tỷ tỷ và ta không phải cùng một mẹ sinh ra. Tỷ tỷ là do phụ thân ta và một tiểu thư nhà quan sinh ra, phụ thân ta rất yêu thích tiểu thư nhà quan đó. Cũng giống như ta và Nhiếp Chính Vương, bọn họ cũng là thanh mai trúc mã, là hai đứa nhỏ vô tư cùng nhau lớn lên. Nhưng lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, phụ thân ta cưới mẫu thân ta, rồi sinh ra ta. Lúc mẫu thân gả cho phụ thân gia, làm việc sấm rền gió cuốn, hạ nhân trong phủ đều có chút sợ mẫu thân ta, cảm thấy mẫu thân ta là kẻ ác, là gậy đánh uyên ương. Tóm lại nhà mẹ đẻ của mẫu thân ta có chút lợi hại, những người đó cũng không thể gây ra sóng gió gì, đối với ta cũng cung kính. --- 2. Thay vì nói tỷ tỷ sinh ra là ngoài ý muốn, thì nói ta sinh ra là ngoài ý muốn thì đúng hơn. Phụ thân ta gạt mẫu thân, mùng năm mỗi tháng sẽ đi gặp vị tiểu thư nhà quan. Vị tiểu thư nhà quan kia họ Hà, ta không biết tên bà ta, mẫu thân cũng không nói với ta. Mẫu thân ta tâm tư kín đáo, nhận thấy phụ thân không thích hợp nên phái hạ nhân đi theo.… 33Ta bị bệnh suốt ba tháng, nghe tỷ tỷ nói, Tề Minh có sai người tặng a giao tới.Quý Hiên cũng đã tới ba lần, nói là muốn thăm ta, đều bị mẫu thân từ chối, ta hiện tại bộ dáng này cũng không dám gặp người.Sau khi khỏi bệnh, mẫu thân đi với ta đến chùa Thanh Vân, mẫu thân nói là muốn cúng chút tiền nhang đèn để tích phúc cho ta.Ta ở ngoài chùa chờ mẫu thân, nhìn cây hòe cách đó không xa, nó lớn hơn cây ở hậu viện nhà ta một chút, hai người như ta cũng ôm không xuể.Trong chùa có một hòa thượng điên xem nhân duyên, mấy tiểu thư nổi danh trong kinh thành đều đã đến xem, tám chín phần mười là linh nghiệm.Tỷ tỷ phía trước nói có kể cho ta nghe, nhưng ta khi đó còn thân mật với Tề Minh nên không để ở trong lòng, hiện tại nghĩ đến, ta nên nghe theo tỷ ấy.Hòa thượng điên ở bên ngoài chùa, ta theo lời tỷ tỷ tìm được chỗ hắn, thấy bộ dáng của hắn mới biết vì sao gọi là hòa thượng điên.Hắn không hỏi ta tới làm cái gì, ta cũng không nói, hắn nhìn mặt ta, nói hoa đào của ta rơi xuống.Tỷ tỷ nói ta đã thay đổi rất nhiều sau khi đi chùa Thanh Vân, thay đổi thế nào thì tỷ ấy cũng nói không rõ.Ta không kể lại với tỷ tỷ chuyện hòa thượng điên, tỷ tỷ không phải ta, cũng sẽ không hiểu.Ta không nhắc đến Tề Minh với tỷ tỷ nữa, giống như người này không tồn tại, ta coi như suy nghĩ thông suốt.Ta nói với tỷ tỷ muốn nói về Quý Hiên nhiều hơn, tỷ tỷ cũng cảm thấy ta nói có lý, nhìn Quý Hiên là người sẽ biết yêu thương người khác.Chuyện về Tề Minh và Hi Châu, ở kinh thành xem như truyền khắp, có không ít người muốn nhìn xem chuyện cười của ta, ta cũng không để ở trong lòng.Tề Minh và Hi Châu, liên quan gì đến ta?---34“Gần tháng tư, nên chuẩn bị sinh nhật tỷ tỷ.”Ta nằm trên giường tỷ tỷ, để tỷ ấy chải tóc cho ta.“Không vội, nhưng chuyện của ngươi và Quý công tử nên định ngày.” Tỷ tỷ chải tóc xong, bắt đầu thay ta xoa thái dương.“Sao có thể nhanh như vậy, ta cũng vừa mới hắn tên gì nhà ở đâu thôi.” Ta chớp chớp mắt, khóe miệng hơi nhếch lên.“Còn nói nhanh, lại cười tươi như vậy.” Tỷ tỷ thấy ta cười, biết được trong lòng ta đang ngọt ngào.Tỷ tỷ trước nay đều hiểu ta.Nói tớ Quý Hiên, ta là từ mẫu thân biết được chuyện của hắn.Đêm yến hội trong cung lần đó, chỉ mời ba nhà, nhà ta, nhà Tề Minh, còn lại là nhà Quý Hiên.Quý Hiên tuy không phải trưởng tử, cũng không phải con vợ cả, nhưng hắn lại là người có học thức và lễ nghĩa, ta nhìn trúng hắn ở điểm này.Quý Hiên tự là Trường Quân, hơn ta 4 tuổi.Mẫu thân nói hắn bộ dáng tuấn tú, lại có công danh, tương lai theo hắn là được hưởng phúc, ta nghe lờimẫu thân.Hôm nay ta ngồi trên xích đu ở hậu viện đong đưa, nhìn bầu trời xanh thẳm, lại cảm thấy rét lạnh.Vừa định về phòng lấy cái áo choàng, thì nhìn thấy một nha hoàn vội vội vàng vàng chạy tới, nói mẫu thân mời ta qua.Ta không về phòng mà trực tiếp đi tìm mẫu thân.Mẫu thân nắm tay của ta, nói ta thật sự là ngôi sao may mắn.Ta không biết mẫu thân sao lại vui vẻ, thì bà lại nói, Quý Hiên mời ta đi du thuyền, là tối nay.Lòng ta cũng không thể nói là có vui vẻ không, chỉ cảm thấy có chút ngọt ngào, thì ra vẫn có người nhớ thương ta.Bọn hạ nhân thay ta trang điểm, ta nở nụ cười với người trong gương đồng.Đại nha hoàn bên cạnh nói ta có lúm đồng tiền như hoa, ai cưới ta, định là là tích phúc từ mấy kiếp.Ta không đáp lời, lại cảm thấy lời này thật dễ nghe, ta thích nghe.---35Chạng vạng tối gió nhẹ, nhưng thời tiết vẫn có chút lạnh.Hạ nhân dẫn ta vào thuyền hoa. Quý Hiên ngồi ở giữa thuyền, quanh mình hắn có những đóm sáng mờ nhạt, ta nhìn Quý Hiên, hắn thấy ta tới thì nở nụ cười.Hào hoa phong nhã, quân tử khiêm tốn.Ta đột nhiên nhớ tới một câu trong [Luận Ngữ], lại cảm thấy Quý Hiên trước là quân tử sau mới phong nhã.“Mạnh tiểu thư trước ngồi cái đã, thuyền hoa đơn sơ, mong Mạnh tiểu thư không chê.”Quý Hiên vừa nói vừa thay ta châm trà, là Vũ Tiền Long Tỉnh mà ta thích uống, nhất định là mẫu thân ta nói cho Quý Hiên.“Mạnh tiểu thư có thể nhận lời mời thật khiến tại hạ trong lòng vui thích.”Lời nói của Quý Hiên như dòng suối ấm áp chảy thẳng vào lòng ta, ta không biết nên phản ứng thế nào, ta cảm thấy lúc này mình nên đỏ mặt mới đúng.Ta chỉ hơi gật đầu với Quý Hiên, xem như đáp lễ.Ta thật sự là không có biện pháp ở chung với công tử nhẹ nhàng như Quý Hiên, ta từ trước đến giờ chỉ giao lưu với những người không ngoan, làm sao biết khí chất thi thơ là thế nào, ta đỏ mặt vì cảm thấy xấu hổ trong lòng.Ta ở thuyền hoa ngồi nói chuyện với Quý Hiên, hắn nói với ta rất nhiều, biết ta không không hiểu thi thơ, nên hắn nói về những truyền kỳ trong dân gian.Ta nghe lời nói của Quý Hiên rồi lại quan sát hắn, ta nghĩ hắn đúng là như ý lang quân.“Mạnh tiểu thư, tại hạ đường đột, xin hỏi Mạnh tiểu thư cảm thấy tối nay gió như thế nào?”“Rất tốt.”Ta không nghĩ ra câu thơ nào hợp với tình hình, chỉ khô khan đáp một câu “Rất tốt”, mong Quý Hiên không ghét bỏ ta.“Những vì sao tối nay?”“Rất tốt.”“Người nọ như thế nào?”“Tự nhiên, cũng tốt.”Ta nói xong, nghe Quý Hiên khẽ cười một tiếng, đỏ bừng mặt.Liên tiếp ba câu “tốt”, Quý Hiên nhất định sẽ chê cười ta không đọc sách.“Mạnh tiểu thư, cuộc đời của Quý mỗ vui vẻ nhất là tối nay.”Quý Hiên nhìn vào mắt ta, ta nhìn vào mắt Quý Hiên, trong mắt hắn có ta.Lòng ta nao nao nhìn Quý Hiên, mới biết được lòng hắn cũng có ta.

Chương 15