Edit: Cháo Mùi khử trùng tràn ngập trong phòng khám của bệnh viện, gay mũi tới nỗi khiến Quý Thời Dương hắt hơi một cái. Cậu day day lỗ mũi, chọc chọc người đàn ông bên cạnh tỏ ý bảo anh lên tiếng. Hoắc An liếc mắt nhìn Quý Thời Dương một cái, hắng giọng mở miệng hỏi: “Ông nói em ấy mang thai?” Vẻ mặt anh rõ ràng đang nghi ngờ, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm bác sĩ đang ngồi đối diện. Bác sĩ bị nhìn vậy mà khiếp đảm, nuốt nước miếng hai tay run rẩy chỉ vào báo cáo xét nghiệm: “Những gì tôi, tôi nói đều là thật, không tin cậu có thể qua bệnh viện khác khám lại. ” Quý Thời Dương trợn trắng mắt, ra hiệu bảo Hoắc An tem tém lại, bác sĩ quèn đối diện này chỉ là Beta thôi đấy. “Tôi không dùng pheromone uy hiếp ông ta. ” Hoắc An quay đầu giải thích với Quý Thời Dương, nói xong lại nói với bác sĩ: “Sao Beta lại mang thai được?” Anh gõ mặt bàn, xem chừng vô cùng phiền não. Hoắc An ghét nhất là trẻ con, giờ bỗng dưng lòi ra một đứa trẻ khiến mọi kế hoạch luôn theo trật tự của anh từ trước đến…
Chương 13
Tôi Là Beta Nhưng Tôi Mang Thai RồiTác giả: Thán Cách TrầnTruyện Đam MỹEdit: Cháo Mùi khử trùng tràn ngập trong phòng khám của bệnh viện, gay mũi tới nỗi khiến Quý Thời Dương hắt hơi một cái. Cậu day day lỗ mũi, chọc chọc người đàn ông bên cạnh tỏ ý bảo anh lên tiếng. Hoắc An liếc mắt nhìn Quý Thời Dương một cái, hắng giọng mở miệng hỏi: “Ông nói em ấy mang thai?” Vẻ mặt anh rõ ràng đang nghi ngờ, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm bác sĩ đang ngồi đối diện. Bác sĩ bị nhìn vậy mà khiếp đảm, nuốt nước miếng hai tay run rẩy chỉ vào báo cáo xét nghiệm: “Những gì tôi, tôi nói đều là thật, không tin cậu có thể qua bệnh viện khác khám lại. ” Quý Thời Dương trợn trắng mắt, ra hiệu bảo Hoắc An tem tém lại, bác sĩ quèn đối diện này chỉ là Beta thôi đấy. “Tôi không dùng pheromone uy hiếp ông ta. ” Hoắc An quay đầu giải thích với Quý Thời Dương, nói xong lại nói với bác sĩ: “Sao Beta lại mang thai được?” Anh gõ mặt bàn, xem chừng vô cùng phiền não. Hoắc An ghét nhất là trẻ con, giờ bỗng dưng lòi ra một đứa trẻ khiến mọi kế hoạch luôn theo trật tự của anh từ trước đến… Lúc Quý Thời Dương chạy thoát khỏi nhà đã là chín giờ tối.Đèn đường lờ mờ chiếu rọi con đường phía trước, trên đường chỉ lác đác vài bóng người.Tiết trời vào đông gió thổi hiu hiu khiến cậu không khỏi hắt hơi một cái.“Nào, quàng khăn vào.” Tiếng Hoắc An đột nhiên vang lên phía sau Quý Thời Dương, cậu hết hồn xoay người lại.“Sao anh lại ở đây?” Quý Thời Dương vừa bất ngờ lại vừa ngạc nhiên mừng rỡ.Hoắc An vừa quấn khăn quanh cổ cậu, vừa nói: “Đón em về nhà.”Quấn khăn xong, anh dắt tay Quý Thời Dương đi về phía trước, “Xe đỗ ngay kia thôi.”Túi xách của cậu nằm trong bàn tay lạnh lẽo của Hoắc An, nhưng lại khiến cậu cảm thấy an lòng.Quý Thời Dương không vùng vẫy, mặc kệ để anh dắt đi.Hai người sóng vai đi bên nhau, lúc Quý Thời Dương lén nhìn anh, cậu bỗng cảm thấy thật ra kết hôn với người này cũng tốt lắm mà.Vào trong xe, khởi động máy.Đèn đường hai bên nhanh chóng lướt qua.Đèn đỏ..
Lúc Quý Thời Dương chạy thoát khỏi nhà đã là chín giờ tối.
Đèn đường lờ mờ chiếu rọi con đường phía trước, trên đường chỉ lác đác vài bóng người.
Tiết trời vào đông gió thổi hiu hiu khiến cậu không khỏi hắt hơi một cái.
“Nào, quàng khăn vào.
” Tiếng Hoắc An đột nhiên vang lên phía sau Quý Thời Dương, cậu hết hồn xoay người lại.
“Sao anh lại ở đây?” Quý Thời Dương vừa bất ngờ lại vừa ngạc nhiên mừng rỡ.
Hoắc An vừa quấn khăn quanh cổ cậu, vừa nói: “Đón em về nhà.
”
Quấn khăn xong, anh dắt tay Quý Thời Dương đi về phía trước, “Xe đỗ ngay kia thôi.
”
Túi xách của cậu nằm trong bàn tay lạnh lẽo của Hoắc An, nhưng lại khiến cậu cảm thấy an lòng.
Quý Thời Dương không vùng vẫy, mặc kệ để anh dắt đi.
Hai người sóng vai đi bên nhau, lúc Quý Thời Dương lén nhìn anh, cậu bỗng cảm thấy thật ra kết hôn với người này cũng tốt lắm mà.
Vào trong xe, khởi động máy.
Đèn đường hai bên nhanh chóng lướt qua.
Đèn đỏ.
.
Tôi Là Beta Nhưng Tôi Mang Thai RồiTác giả: Thán Cách TrầnTruyện Đam MỹEdit: Cháo Mùi khử trùng tràn ngập trong phòng khám của bệnh viện, gay mũi tới nỗi khiến Quý Thời Dương hắt hơi một cái. Cậu day day lỗ mũi, chọc chọc người đàn ông bên cạnh tỏ ý bảo anh lên tiếng. Hoắc An liếc mắt nhìn Quý Thời Dương một cái, hắng giọng mở miệng hỏi: “Ông nói em ấy mang thai?” Vẻ mặt anh rõ ràng đang nghi ngờ, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm bác sĩ đang ngồi đối diện. Bác sĩ bị nhìn vậy mà khiếp đảm, nuốt nước miếng hai tay run rẩy chỉ vào báo cáo xét nghiệm: “Những gì tôi, tôi nói đều là thật, không tin cậu có thể qua bệnh viện khác khám lại. ” Quý Thời Dương trợn trắng mắt, ra hiệu bảo Hoắc An tem tém lại, bác sĩ quèn đối diện này chỉ là Beta thôi đấy. “Tôi không dùng pheromone uy hiếp ông ta. ” Hoắc An quay đầu giải thích với Quý Thời Dương, nói xong lại nói với bác sĩ: “Sao Beta lại mang thai được?” Anh gõ mặt bàn, xem chừng vô cùng phiền não. Hoắc An ghét nhất là trẻ con, giờ bỗng dưng lòi ra một đứa trẻ khiến mọi kế hoạch luôn theo trật tự của anh từ trước đến… Lúc Quý Thời Dương chạy thoát khỏi nhà đã là chín giờ tối.Đèn đường lờ mờ chiếu rọi con đường phía trước, trên đường chỉ lác đác vài bóng người.Tiết trời vào đông gió thổi hiu hiu khiến cậu không khỏi hắt hơi một cái.“Nào, quàng khăn vào.” Tiếng Hoắc An đột nhiên vang lên phía sau Quý Thời Dương, cậu hết hồn xoay người lại.“Sao anh lại ở đây?” Quý Thời Dương vừa bất ngờ lại vừa ngạc nhiên mừng rỡ.Hoắc An vừa quấn khăn quanh cổ cậu, vừa nói: “Đón em về nhà.”Quấn khăn xong, anh dắt tay Quý Thời Dương đi về phía trước, “Xe đỗ ngay kia thôi.”Túi xách của cậu nằm trong bàn tay lạnh lẽo của Hoắc An, nhưng lại khiến cậu cảm thấy an lòng.Quý Thời Dương không vùng vẫy, mặc kệ để anh dắt đi.Hai người sóng vai đi bên nhau, lúc Quý Thời Dương lén nhìn anh, cậu bỗng cảm thấy thật ra kết hôn với người này cũng tốt lắm mà.Vào trong xe, khởi động máy.Đèn đường hai bên nhanh chóng lướt qua.Đèn đỏ..