Bạch Tuyết trở về Lan Châu vào tháng Mười, vừa ổn định chỗ ở thì đón trận bão cát dữ dội nhất trong năm. Bên ngoài, cát vàng cuộn lên mịt mù, gió bấc gào rú. Bên trong, cô cúi xuống chiếc bàn trà thấp, ăn ly mì ăn liền thứ ba trong ngày, đôi mắt mệt mỏi vô hồn nhìn chằm chằm vào màn hình tivi. Đài CCTV6 đang chiếu một bộ phim tình cảm cũ rích của đại lục, nam chính có khuôn mặt lớn đến mức sắp tràn khỏi màn hình, nữ chính thì đánh dày cả nửa cân phấn cũng không che được mụn trên trán, gào khóc cả buổi mà vẫn không rơi được một giọt nước mắt nào. Gió ngoài cửa sổ quá lớn, cô theo phản xạ quay đầu nhìn ra, lớp kính vuông bị cát bụi phủ kín, kín đến mức người chưa từng đến Lan Châu có lẽ sẽ nghĩ mình bị chôn sống. Hồi nhỏ, cô rất thích kiểu thời tiết này. Những người sống trung dung thường hay thích những điều cực đoan. Cô có thể chống cằm nằm bò bên bệ cửa sổ cả một buổi chiều, chăm chú nhìn cát vàng len qua khe cửa, từng chút một tích lại trên bệ gạch trắng thành một đống nhỏ. Cũng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...