Hài cốt của ta bị Trấn Hồn Châu toả định mười ba năm, hồn phách của ta nhàm chán đến nỗi sắp tan rồi. Lại gặp được thiên kim tiểu thư thật bị hầu phủ đuổi ra khỏi cửa Nàng nằm phía trên hài cốt của ta, nước mắt rơi lã chã: “Ta muốn chết, ngươi muốn sống, chúng ta hãy đổi chỗ nhau đi!” 1. Ta không thể tưởng tượng được rằng, bản thân mình chỉ còn một sợi u hồn mà vẫn có thể có người nhìn thấy. Càng không ngờ rằng, người có thể nhìn thấy ta lại là thiên kim tiểu thư thật đã mất đi của Hầu phủ. Vào nửa năm trước khi hầu phủ đón nàng về, đã đi qua chỗ này của ta. Xe ngựa dừng ở phía dưới cây đào được thi thể của ta nuôi lớn, lão ma ma che phía sau, nhảy vào trong bụi cỏ bắn ra ào ạt. Một người từ trong xe nhảy xuống, đúng là thiên kim mới được Hầu phủ tìm về, Mạnh Cẩm. Khuôn mặt nhỏ bé chỉ to bằng bàn tay của ta, khi bốn mắt nhìn nhau với ta, nàng sợ tới mức mặt trắng bệch. Hình ảnh lúc ta chết không đẹp lắm. Đồ khốn Chu Huân kia, móc tròng mắt của ta, lại rạch khắp khuôn mặt phù dung của…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...