Tác giả:

Trời bất chợt đổ mưa to. Quan Ninh đi bộ về nhà quên mang dù, trở tay không kịp bị xối ướt nhẹp, đành chạy chậm vài bước tạm trú mưa dưới mái hiên trạm xe buýt. Vớ tơ bọc đùi lấm tấm mấy hạt mưa táp vào, dán vào da thịt lành lạnh, cô cúi đầu nhìn, lơ đễnh lùi về sau né tránh những chiếc xe không ra chiều giảm tốc. Di động trong túi xách bỗng đổ chuông, kéo hồn cô về. “Tan làm chưa ạ? Có đem dù theo không ạ?” Đầu dây bên kia lên tiếng hỏi ngay. Quan Ninh cười nhẹ, “Có mang, chị chứ có phải em đâu, sắp về tới nhà rồi nè.” Cô lại dặn dò, “Tối đừng có chơi bời bên ngoài trễ quá, uống ít rượu thôi, về nhà chú ý an toàn, tới trường thì gọi cho chị.” “Không bật đèn trong phòng không thấy tối à?” Bên kia cuộc gọi có tiếng thấp giọng lẩm bẩm. “Gì cơ?” “Không có không có gì ạ, chị ơi, em nhận cuộc gọi cái, hồi nữa nói sau với chị nha, chị khoan cúp máy nhé.” “Ừa.” Quan Ninh cầm di động, chán ngán đợi mưa tạnh, từ khoé mắt sượt thấy một chiếc xe thể thao màu đen phóng tới, cô lập tức nép mình…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...