Tác giả:

Trước cửa bệnh viện Nhân Dân Thành Phố. Trình Vân Thanh ngồi trên ghế dựa trong sảnh cấp cứu, mắt không mở nổi. Cả ngày hôm nay cô đi tham quan khắp Giang Cảnh, trên đường về lại ghé qua cửa hàng gia công đá ngọc để chọn một ít quà tặng cho cha mẹ. Cô đến bệnh viện thì đã gần 9 giờ tối. Ban đầu, cô dự định gặp lại bạn cùng phòng đại học, Trâu Tĩnh, để ôn lại chuyện cũ, ai ngờ khi cô cùng Trâu Tĩnh vừa chạm mặt ở bệnh viện thì có một chiếc xe cứu thương 120 vừa chạy tới. Trâu Tĩnh chỉ kịp nói vài câu với cô rồi vội vàng lao vào phòng cấp cứu, hơn một tiếng trôi qua vẫn chưa thấy ra. Trong lúc đó, vài bác sĩ cũng vào phòng cấp cứu để hội chẩn. Trình Vân Thanh đoán có lẽ đây là một ca bệnh nguy kịch. Thành phố này tuy được mệnh danh là “bốn mùa như xuân” nhưng đêm mùa đông vẫn rất lạnh. Cô nhìn qua điện thoại, đã là 10 giờ 11 phút. Lúc này, cửa phòng cấp cứu đột nhiên mở ra. Mấy y tá và nhân viên y tế bước ra, Trình Vân Thanh ngẩng đầu nhìn nhưng không thấy Trâu Tĩnh. Cô vẫn đứng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...