Cơn mưa rào tháng bảy ập đến bất chợt. Nước mưa như trút, tạo thành màn mưa dày đặc đổ xuống, mặt đất bụi bặm nhanh chóng ướt sũng, những chỗ trũng chẳng mấy chốc đã đọng nước. Người đi đường vội vã tản ra, người tìm chỗ trú mưa, người thì đội mưa về nhà. Lúc này, trong toà nhà bách hóa gần như vắng tanh, chỉ còn lác đác vài khách hàng bị mắc mưa hoặc chạy vào trú mưa tạm thời đang lượn lờ. Quầy giày ở tầng hai, Lê Tinh đứng trước quầy, nhìn chằm chằm hai đôi giày đặt trên đó, rối rắm đến mức cắn chặt khớp ngón tay. Hai đôi giày: một đôi màu be, một đôi màu bạc. Đôi màu be làm bằng da cừu non thượng hạng, chất da mềm mại, gót cao bảy phân, phía trước còn có chút đế xuồng, lại nhẹ, đi không bị mỏi, cô đi làm cũng được, màu sắc lại dễ phối đồ, tóm lại hai chữ: rất thích. Nhưng đôi màu bạc cô cũng thích, màu bạc lấp lánh, viền giày đính đá cũng lấp lánh, gót nhọn mười phân, mũi giày thon dài, kết hợp với chiếc váy đuôi cá ôm sát eo mới mua thì quả là hoàn hảo. "Xảo Xảo, cậu thấy mình…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...